Một Câu Hiểu Lầm, Không Đủ!


Người đăng: Boss

Thiếu nien bị gọi Bắc nhi nghe người phụ nữ noi xong khoe miệng lộ nụ cười tan
nhẫn, đắc ý nhin lướt thiếu nien canh tay phải kho heo. Thiếu nien đi theo đam
Lan Lan, canh tay phải giờ trong kho heo tựa da bọc xương, mặt biến xanh hơn.

"Cac ngươi dựa vao cai gi lam vậy! Ta khong đi chọc cac ngươi, gốc thảo dược
la chung ta trả tiền rồi, ro rang cac ngươi cưỡng ep lấy đi!"

"Tu vi của cac ngươi rất cao, khi dễ ba đứa trẻ chung ta khong thấy xấu hổ
sao?" Lan Lan mặt đầy tức giận, bay giờ co cũng sợ lắm chứ. Nhưng trong ba
người, đồng bạn ten Khải Đong luon im lặng như khuc gỗ. A Hổ trong mắt co la
nhat gan yếu đuối. Lan Lan tức giận noi, du long rất sợ nhưng thấy mặt Khải
Đong khong chut mau thi cắn răng liều mạng!

"Người thủ hộ chung ta la Mặc To, người thủ hộ của hắn la Nam Cung Ngan. Nếu
ngươi tổn thương chung ta, hai người tuyệt đối khong tha cho cac ngươi!" Thấy
mấy người đan ong trung nien mặt khong biểu tinh đứng cạnh người phụ nữ co một
người đi ra tới gần nhom Lan Lan thi co to tiếng noi, bảo vệ Khải Đong va A Hổ
lui ra sau. Khuon mặt nhỏ nhắn đa trắng bệch nhưng vẫn cố chống.

"Nam Cung Ngan." Người phụ nữ quay người nhin vật phẩm khac khi nghe ten Nam
Cung Ngan thi may hơi chau lại.

"Nể mặt Nam Cung Ngan, đanh gay một chan mỗi đứa. Con con be nay, miệng lưỡi
chua ngoa, cắt lưỡi ả xuống."

"Tuan lệnh, phu nhan." Ương Vu đi hướng ba người Lan Lan la người đan ong
trung nien gầy go. Ga quay đầu gật đầu với người phụ nữ, cung kinh noi xong
xoay người, mặt khong biểu tinh đi hướng Lan Lan.

Dưới uy ap của Ương Vu, người Lan Lan run bần bật, mắt A Hổ tran đầy sợ hai,
Khải Đong cay đắn cui đầu. Ba người khong thể rời khỏi đay, uy ap đo đối với
ba đứa trẻ tựa như thien uy vậy.

"Khải Bắc, đại phu nhan, việc nay khong lien quan đến hai người họ, chung ta
chỉ la tiện đường cung đến Vu thanh. Việc của ta khong lien quan đến họ, nếu
muốn trừng phạt thi đanh gay hai chan va một tay của ta đi, ta thay họ." Thiếu
nien tay phải kho heo bỗng ngẩng đầu, tiến len mấy bước.

Lời noi của thiếu nien khong khiến người phụ nữ để ý, phớt lờ cui đầu xem tram
gỗ cai đầu mau đen. Thiếu nien đứng một ben cười nhạt liếc Khải Đong, biểu
tinh lộ ro khinh thường va đắc ý.

Người đan ong trung nien Ương Vu đi hướng ba người Lan Lan khong dừng bước
chan, ga cang tới gần cang tỏa ra khi lạnh khiến trong mắt ba người Lan Lan
dang len tuyệt vọng.

Khải Đong mắt đỏ rực, quat to một tiếng. Ga lui ra sau, dung than thể đẩy Lan
Lan va A Hổ ra cửa tiệm.

"Cac người chạy đi!!! A Hổ, mang Lan Lan chạy!"

Lan Lan do dự một chut, A Hổ ở một ben tum tay co sốt ruột vọt hướng cửa.
Nhưng khoảnh khắc ga va Lan Lan vừa chạy tới ngưỡng cửa thi gio to nổi len
thổi trước mặt hai người, khiến A Hổ va Lan Lan run rẩy khong thể tự chủ lui
ra sau, như đanh vao vach tường, lui ra sau hộc bung mau.

"Người thủ hộ của chung ta la Mặc To, hắn sẽ khong tha cho ngươi!!!" Lan Lan
lau mau tươi nhin chằm chằm Ương Vu.

A Hổ hit sau, du mặt tai nhợt, ngực đau nhức nhưng vẫn đứng trước mặt Lan Lan,
biểu tinh kien cường như ngọn nui.

Khải Đong cười thảm, nhin Lan Lan va A Hổ biểu tinh đầy xin lỗi, ga rất hối
hận, ga khong nen đi ra, minh bị thương khong co gi, nhưng lien lụy người
ngoai khong phải điều ga muốn.

Người đan ong trung nien Ương Vu cười nhạt, khong co cảm giac Vu tộc địa vị
cao gi cả, đối diện ba đứa trẻ co thể noi khong chut sức lực phản khang ma vẫn
ra tay cực kỳ tan nhẫn.

"Mặc To, ta chưa từng nghe co cường giả nay trong Ương Vu. Ta ngược lại muốn
xem coi người nay lam sao khong buong tha ta." Người đan ong trung nien Ương
Vu bước tới một bước, bỏ qua Khải Đong, vung tay ao, quăng A Hổ ra.

A Hổ te sang ben khiến người đan ong trung nien Ương Vu đi tới Lan Lan mặt
trắng bệch đầy tuyệt vọng. Ga cười nhạt, tay phải người đan ong trung nien
Ương Vu bỗng chốc nang len chỉ vao đui phải Lan Lan. Chỉ cần ngon tay ga chỉ
xuống la đui phải thiếu nữ sẽ nat ngay, từ nay về sau thanh tan phế.

A Hổ ở một ben phat cuồng, the lương gao thet định xong tới. Khải Đong trai
tim đau nhoi, chẳng chut do dự, cũng lao ra.

Nhưng hai đứa trẻ ngay cả Sơ Vu cũng khong phải, sao co thể đấu lại người đan
ong trung nien Ương Vu? Coi như la bọn họ nhao tới cũng khong co bất cứ tac
dụng gi.

Tay phải người đan ong trung nien Ương Vu như tia chớp, dường như khong co bất
cứ tốc độ nao co thể so với tay phải của ga, chỉ vao đui phải Lan Lan mặt đầy
tuyệt vọng.

Nhưng đay chỉ la dường như ma thoi, khong phải khong ai khong thể ngăn cản tay
phải ga chỉ xuống. Khi ngon trỏ tay phải người đan ong trung nien Ương Vu cach
đui phải Lan Lan ba tấc thi một giọng noi lạnh băng từ chan trời truyền đến

"Ngươi dam!"

Giọng noi vang vọng, nghe như con ở phia xa, nhưng nghe kỹ thi như ở ben tai.
Người đan ong trung nien Ương Vu nghe thanh am đo xong thi ngon trỏ đột nhien
bị một canh tay phải xuất hiện từ ben cạnh bắt lấy!

Đo la một ban tay lạnh lẽo, tay ao mau đen. Ban tay xuất hiện ben cạnh người
đan ong trung nien Ương Vu, co một người đan ong mặc đồ đen, đội mặt nạ lộ ra.

"Khong phải ngươi muốn xem ta lam sao khong tha ngươi ư? Ta cho ngươi xem!"
Người đan ong đội mặt nạ chinh la To Minh.

Hắn thốt ra lời chỉ la chớp mắt, bay giờ hắn nắm ngon trỏ người đan ong trung
nien Ương Vu thi biểu tinh ga lập tức biến đổi.

Nhưng giay phut biểu tinh ga biến đổi thi tay phải To Minh nắm lấy ngon tay
người nay mạnh bop. Truyền ra tiếng ket một cai, Ương Vu ren rỉ, mặt lập tức
trắng bệch. Ngon trỏ tay phải ga bị To Minh bop thanh phấn.

Ga chấn động tinh thần, bản năng muốn lui. Nhưng chưa lui hai bước thi đối
diện To Minh, mau tươi tran ra từ kẽ tay hắn. Đoi mắt To Minh sau thẳm loe tia
sang, tay phải nang len, tay ao vung hướng Ương Vu trước mặt.

Cai vung nay xuất hiện gio mạnh hơn luc nay người nay đối pho A Hổ, Lan Lan
gấp vo số lần. Cuồng phong rit gao hinh thanh lốc xoay cuốn người nay quay
tron. Ánh sang xanh loe tren tran To Minh, kiếm nhỏ xanh sắc nhọn rit xuyen
thấu vong xoay, mau bắn khắp nơi, anh sang xanh chớp loe.

Lốc xoay tan biến, người đan ong trung nien Ương Vu trợn to mắt đứng tại chỗ,
trong mắt con sot lại khong thể tin. Tran ga co một vết thương mau thịt nhầy
nhụa xuyen qua đầu ga. Ga nga xuống đất, co giật vai cai rồi đứt hơi.

Tất cả sự việc, từ khi To Minh xuất hiện đến luc người đan ong trung nien Ương
Vu chết chỉ mất vai giay, khiến người kho tin, khiến người căn bản rất kho
phản ứng lại.

Người phụ nữ cui đầu nhin tram đen mạnh ngoai đầu, mắt như tia chớp rơi tren
người To Minh, biểu tinh cực kỳ nghiem tuc.

Thiếu nien đứng cạnh mặt trắng bệch. Ga thấy chỉ vai giay ma thoi, nhưng
khoảnh khắc trước va sau biến đổi như trời với đất, khiến oc ga nổ tung trống
rỗng, đứng ngay như phỗng.

Hai Ương Vu khac ben cạnh người phụ nữ vốn mặt vo tinh nay sắc mặt biến đổi,
anh mắt nhin To Minh biến kinh sợ. Chung tự hỏi tuyệt đối khong lam được giết
Vu tộc cung cấp sạch sẽ gọn gang như vậy. Người đan ong trung nien Ương Vu ở
trước mặt người nay yếu ớt khong chịu nổi một kich.

Lan Lan trong thấy To Minh cũng ngay ra, đay la lần đầu tien co thấy hắn ra
tay. Nhưng chỉ một lần ra tay đa khiến người luc trước lam co tuyệt vọng chết
ngay lập tức. Loại tu vi nay, loại sat khi nay, khiến trước kia Lan Lan nghi
ngờ về To Minh đều biến mất hết.

Cung luc đo, trong thấy To Minh co như con nit bị khi dễ gặp được người lớn
thi thấy uất ức va dựa dẫm.

"Tiền bối…" Lan Lan hốc mắt đỏ ửng, giọng nghẹn ngao.

"Tiền bối!" A Hổ ở một ben mặt kich động chắp tay, thật sau cui đầu hướng To
Minh.

Ngay cả Khải Đong cũng kich động lao nhanh tới cạnh To Minh. Lạnh lung như ga
khong biết lam sao biểu đạt nỗi long, trực tiếp quỳ xuống dập đầu mấy cai với
To Minh.

"Khong biết lam sao xưng ho ngươi, việc nay co lẽ la hiểu lầm. Thiếp than la
tộc nhan Đong Lai bộ lạc, Đong Lai bộ lạc ta luon thich kết bạn với cường giả
cac bộ lạc Vu tộc. Khong biết ngươi co quen ai tại Đong Lai bộ lạc khong?"
Người phụ nữ biểu tinh nghiem trọng nhin chằm chằm To Minh nửa ngay, bỗng lộ
ra nụ cười hiền lanh.

Du tuổi ba khong nhỏ nhưng phong thai con đo. Ba nở nụ cười co cảm giac trăm
hoa đua nở, đặc biệt loại phong thai nay khong hề cố ý lam ra vẻ, cho người
thấy tự nhien. Điều nay hoan toan khac hẳn với Cơ phu nhan.

"Ban đầu la con ta vừa ý gốc thảo dược nay, cung ba thiếu nien đo xảy ra chut
xung đột, mặc kệ la ai đung ai sai, ngươi đa trừng phạt hộ vệ của ta, việc
hiểu lầm nay bỏ qua nhe?" Người phụ nữ ven toc, dịu giọng noi.

"Khong phải vậy, la họ qua đang! Chung ta đa trả tiền thảo dược đo, ma họ con
muốn đanh gay chan chung ta!" Lan Lan ở một ben lập tức noi.

"Được rồi!" To Minh anh mắt binh tĩnh đanh gay lời Lan Lan.

Lan Lan lập tức ngoan ngoan khong noi gi nữa.

"Ta mặc kệ ai đung ai sai, tổn thương người của ta, một cau hiểu lầm khong đủ!
La ba đanh gay chan tất cả người ben ba hay muốn ta ra tay?"

To Minh lạnh lung noi, đo la nguyen tắc của Cửu Phong, cũng la nguyen tắc của
hắn.


Cầu Ma - Chương #427