Người đăng: Boss
Đo la một co gai tỏa ra khi thế lạnh lẽo, cực kỳ xinh đẹp, co mai toc tim. Co
gai thoạt trong khoảng hai mươi sau, hai mươi bảy tuổi, voc dang cao kiều, mặc
đồ tim, eo giắt một cay roi xanh khiến phần eo cho người cảm giac kinh diễm
hom vao, cực kỳ khoa trương nho ra, bao lấy mong va hai chan thon dai. Mai toc
dai theo bước chan tung bay, đoi mắt lạnh lẽo, khuon mặt lạnh lung, noi co
lạnh như băng cũng khong qua đang. Đặc biệt vẻ đẹp của co đi kem lạnh lung cho
người cảm giac lanh diễm cực kỳ đặc biệt.
To Minh thầm cười khổ, tuy rằng mang mặt nạ nen khong lộ vẻ gi. Hắn biết co
gai nay, chinh xac hơn la hắn từng thấy mặt co.
Co ấy la người Vu Thần Điện khi Hồng La lao tổ khống chế To Minh thi gặp gỡ,
cuối cung bởi vi co gai khong đủ am khi nen khong dung m Loan Tong Long thuật
với co.
'Hồng La a Hồng La, tại sao luc đo ngươi noi ten la To Minh lam gi.' To Minh
thầm cười khổ, thấy rất đau đầu. Đối mặt co ta, hắn co cảm giac bị oan uổng
khong noi nen lời.
Khi hắn thức tỉnh thấy ký ức Hồng La khống chế than thể minh, co cảm giac minh
chinh la Hồng La. Trong cảm giac đo, hắn nhớ ro co gai nhin minh thi tran đầy
căm hận.
'Nếu để co ta biết minh chinh la…minh thi, ai.' To Minh đe nen phức tạp, giữ
binh tĩnh nhin co gai đi đến.
Nam Cung Ngan đứng ben cạnh vốn tươi cười nhưng thấy co gai thi giống như To
Minh, nụ cười đong cứng, con lại la cười khổ.
"Tiểu muội, ngươi định đi ra ngoai?" Nam Cung Ngan kho khan, vội noi với co
gai lạnh lung.
"Thi ra ngươi con chưa chết." Co gai lạnh như bằng đi tới cach Nam Cung Ngan
va To Minh một met, lạnh lung noi. Thanh am trừ đi lạnh lẽo thi kha dễ nghe.
Nam Cung Ngan lại ho khan, la bị lời của co gai lam nghẹn, cười khổ lắc đầu.
"Tiểu muội, sao ngươi noi vậy với đại ca chứ? Thoi, để ta giới thiệu cho
ngươi, vị nay la…"
"Khong hứng thu." Co gai lạnh lung noi, khong them liếc To Minh, cất bước đi
tới giữa hai người.
Nam Cung Ngan vội ne đường. To Minh thầm than, cũng tranh ra. Co gai đi lướt
qua, ra khỏi cửa thanh.
"Đo la?" To Minh do dự, cuối cung vẫn ra tiếng hỏi. Hắn cần biết than phận đối
phương, sau nay nghĩ cach tranh mặt.
"Đo la em gai ta, Nam Cung San. Ai, vi luc nhỏ tu luyện cong phap nen ngay
cang lạnh lung, cai nay cũng khong co gi, nhưng một năm trước luc bế quan xuất
hiện ngoai ý muốn khiến am khi cang đậm mới thanh bộ dạng hiện nay." Nam Cung
Ngan cười khổ noi, cung To Minh đi ra đường hầm xuất hiện trong Vu thanh.
Tiếng ầm ĩ truyền đến, toa thanh tri nay rất nao nhiệt, co khong it Vu nhan.
Đứng tại đay sẽ quen mất đang ở Chuc Cửu Giới.
Nghe Nam Cung Ngan noi hơn một năm trước ra ngoai ý muốn, To Minh co chut lo
lắng. Hắn thầm than, khong ngờ tren đường gặp Nam Cung Ngan lại la anh trai
của co gai.
"Khong ngờ no cũng đến, luc nay em gai ta lạnh lung xin Mặc huynh đừng để
bụng. Ai, noi đến ngoai ý muốn đo, Mặc huynh co từng nghe một năm trước tại
đất Vu tộc ta đột nhien xuất hiện cường giả Tuyệt?" Nam Cung Ngan lắc đầu,
giải thich với To Minh xong thuận miệng hỏi.
To Minh cang cười khổ, liếc Nam Cung Ngan, thấy người nay chỉ la thuận miệng
hỏi chứ khong phải co ý am chỉ ben lắc đầu.
"Ta bế quan nhiều năm, việc một năm trước co nghe người noi chut it nhưng
khong biết nhiều."
Nam Cung Ngan thở dai, mang To Minh va ba thiếu nien nam nữ đi tren đường Vu
thanh. Hai ben đường rất nhốn nhao, đủ cac loại cửa hang, đa số buon ban một
it đồ dung cần thiết của Vu tộc, trừ đo ra la vật phẩm đặc biệt trong Chuc Cửu
Giới.
So với ben ngoai nguy hiểm, nơi nay rất thoải mai, cảnh tượng an binh.
"Noi đến một năm trước, Vu tộc ta xuất hiện cường giả Tuyệt. Người nay tu vi
cao thậm chi vượt qua Tuyệt Vu!!!" Khi Nam Cung Ngan noi lời nay thi vẻ mặt lộ
sung bai va hướng tới.
"Tu vi vượt qua Tuyệt Vu, thật khong biết hắn lam sao luyện được. Sau khi hắn
xuất hiện, mấy ngay ngắn ngủi khieu chiến nhiều cường giả Vu tộc ta, mỗi lần
đấu với hắn, kẻ thất bại sẽ bị người nay dung cach đặc biệt lấy đi hơn phan
nửa tu vi! Co rất nhiều người cho rằng người nay tội ac tay trời, nhưng ta
khong cho la vậy!" Giọng Nam Cung Ngan co chut kich động, hiển nhien noi đến
người nay thi nỗi long ga khong binh tĩnh.
To Minh chớp mắt, khong len tiếng.
"Ta biết người nay cảm thấy mấy người cường giả đo khong xứng co được tu vi,
cho nen mới khong lấy mạng họ ma lấy đi phần lớn tu vi, đo la đang khong tiếng
động noi cho kẻ thua cuộc, nếu một ngay họ vượt qua hắn thi co thể đến tim hắn
lấy lại phần tu vi đo! Ta hiểu ma, ta ro lắm, ta biết! Đay la lý tưởng vĩ đại,
la một loại phẩm chất chan chinh của cường giả. Kẻ thất bại phải đưa ra tu vi
la sự khich lệ với họ! Ta vẫn cảm thấy người nay chắc chắn la người Vu tộc ta,
nếu khong thi hắn cần gi đối với những ten cường giả yeu thương như vậy, vi
thuc đẩy họ tu hanh ma đich than ra tay va khich lệ!" Nam Cung Ngan kich động
noi.
To Minh nghe…ngay người.
"Mặc huynh, ta noi la sự thật. Khong chỉ một minh ta co cảm giac nay, trong
đam thua cũng co khong it cung cảm xuc. Ta co hỏi họ rồi." Nam Cung Ngan mắt
lộ sung bai.
"Khiến ta kinh nể la vị cường giả Tuyệt nay ngay cả…manh thu cũng khong buong
tha khich lệ, đo la tam linh vĩ đại cỡ nao mới lam được chứ? Mấy ngay đo co
nhiều manh thu may mắn gặp hắn, bị điểm hoa tam thần. Noi khong chừng ben
trong chung co thể xuất hiện thanh thu!"
To Minh hoan toan cam nin, bản năng sờ mũi nhưng ngon tay đụng trung mặt nạ.
Khoe miệng dưới mặt nạ nhếch nụ cười khổ.
Lan Lan va A Hổ nghe Nam Cung Ngan noi mắt sang ngời, tam tinh sục soi, bộ
dang cực kỳ kich động. Ngay cả thiếu nien canh tay phải kho heo cũng la vẻ mặt
sung kinh va cuồng nhiệt.
"Vậy, vậy rốt cuộc hắn mạnh cỡ nao?" Lan Lan kiềm khong được hỏi.
"Manh cỡ nao? Ha ha, Tong Trạch đại nhan Tuyệt Vu Thu Hải bộ lạc bị người nay
một tay phong ấn tren trời, giam cầm than hinh khong thể nhuc nhich. Tộc nhan
Thu Hải bộ lạc bị người nay một tay ấn xuống đất đều nhốt chặt khong thể động
đậy một chut, chỉ co thể trơ mắt nhin hắn…nhẹ nhang bay xuống, đi tới ben
người thanh nữ Thu Hải bộ lạc, om lấy nang, mang theo nang bay đi xa. Đo la
một đoạn tinh yeu vĩ đại, ta rất ham mộ." Nam Cung Ngan thở dai.
To Minh kiềm khong được ho khục khặc. Hắn nghe người khac noi việc nay cứ thấy
quai quai, bởi vi hắn biết sự thật…khong phải vậy.
Lan Lan nghe ma mắt sang rỡ, A Hổ thấy co như vậy thi thầm đặt quyết tam.
"Mấy ngay sau thanh nữ Thu Hải bộ lạc trở về mang theo huyết long của hắn,
khiến Thu Hải bộ lạc trừ co được thu ngư thanh thu ra con co them một thanh
long. Ai, kỳ thực em gai ta cũng khong kem, tại sao hắn khong chọn em gai ta
nhỉ?" Nam Cung Ngan lắc đầu nhin To Minh, cảm thấy biểu tinh của hắn hơi lạ.
"Mặc huynh, ngươi lam sao vậy?"
"Khong co gi, chỉ la đối với hanh động của người nay rất la cảm than." To Minh
thở dai.
"Kỳ thực em gai ta cũng gặp cường giả nay, đang tiếc…bọn họ vo duyen. Chinh vi
lần gặp đo khiến em gai ta tương tư va ai oan, nen cang lạnh lung hơn." Nam
Cung Ngan vừa dẫn đam To Minh đi qua mấy con đường vừa thở dai.
"Bay giờ vị cường giả đo ở đau? Ten hắn la gi?" A Hổ nhịn khong được hỏi.
"Hắn mất tich. Ta nghi ngờ la hắn thấy đất Vu tộc khong con ai đang gia hắn
khich lệ nữa cho nen rời đi. Ten hắn la…To Minh! To Minh toc đỏ!" Nam Cung
Ngan noi đến ten To Minh thi biểu tinh lại kich động va ton sung.
To Minh vấp chan, trừ cười khổ ra vẫn la cười khổ. Hắn đa co chuẩn bị tam lý
rồi, nhưng giờ chinh tai nghe vẫn thấy khong giống. Vội ho khan, To Minh đang
định chuyển đề tai thi A Hổ ở sau lưng lại hỏi.
"Toc đỏ? Mai toc của hắn la mau đỏ?"
"Khong sai. Du la người ngoai đồn hay la ta chinh mắt thấy thi hắn co toc dai
mau đỏ, moi tim, tran co ấn ký hoa đao la đặc điểm ro nhất của người nay. Nếu
cac ngươi co cơ hội gặp được thi nhất định phải ton sung đi, bởi vi hắn vĩ đại
khong phải thế nhan hiểu được, nhưng ta hiểu! Ta hiểu lắm, ta biết ro, ta hiểu
hắn…" Nam Cung Ngan lầm bầm.
"Toc đỏ, mặt tai nhợt, moi tim, ấn ký hoa đao…" Lan Lan thi thao, hinh dạng
nay dường như co thấy ở đau rồi.
Co ngẩng đầu vừa luc va chạm anh mắt To Minh nhin minh, biến sắc mặt. Co nhớ
ra rồi, một năm trước, người nay xuất hiện tren khong trung bộ lạc bọn họ, một
năm sau, người nay đội mặt nạ đứng trước mắt minh. Co biến sắc mặt vi đứng sau
lưng Nam Cung Ngan nen ga khong thấy, cũng vi anh mắt To Minh lam tinh thần
Lan Lan run len vội cui đầu, long căng thẳng va sợ hai.
A Hổ mặt xanh xao, nhưng thấy anh mắt To Minh thi lập tức biến binh thường,
giống như khong co việc gi hết, nắm tay Lan Lan, nhưng lưng ga đổ mồ hoi lạnh.
To Minh lạnh lung liếc A Hổ, Lan Lan, thu lại tầm mắt nhin hướng Nam Cung
Ngan.
"Ngươi từng thấy hắn?"