Người đăng: Boss
To Minh nhin tượng đa co gai nhỏ xinh trong quan tai, nhin khuon mặt nang, ben
tai thanh am non nớt phat ra từ ký ức, khiến mặt hắn dần trồi len đau thương.
"Ngươi thức tỉnh." Đế Thien im lặng giay lat, binh tĩnh mở miệng.
Vẻ mặt y con một chut chất động đa biến mất, lại lần nữa trở về lạnh lung.
"Ta nhớ nang…" To Minh thi thao.
Hắn bỗng hiểu, giấc mơ đo co lẽ…khong phải la mơ. Bi thương trong mắt hắn dần
đậm khong thể xoa nhoa. Hốc mắt hắn ướt nước, giọt nước thuận theo khoe mắt
chảy xuống, rơi tren tượng đa.
Cung luc đo, trong đầu hắn, khoảnh khắc nước mắt rơi xuống tượng đa, lại xuất
hiện hinh ảnh. Trong những hinh ảnh, To Minh nhin thấy minh mặc đồ đỏ, toc đỏ.
Hắn thấy minh toc đỏ đi ra sơn mạch động phủ, rut đi địa khi hoa thanh rồng
đỏ, nhin minh đi qua đau hấp thu nhiều lực lượng tu vi cường giả Vu tộc, thậm
chi một số manh thu cường đại cũng khong bỏ qua. Hắn thấy minh toc đỏ đi Thu
Hải bộ lạc, nang tay phong ấn khung trời, ngay cả Tong Trạch cũng bị phong ấn
trong bầu trời. Sau đo hạ tay giam cầm mặt đất, giam toan bộ tộc nhan Thu Hải
bộ lạc. Rồi hắn đi tới ben cạnh thanh nữ, Uyển Thu Thu Hải bộ lạc, om lấy co,
toc đỏ theo gio tung bay, đi xa.
To Minh thấy m Loan Tong Long Thuật, thấy toan bộ qua trinh toc đỏ minh mang
theo Uyển Thu thi triển thuật nay. Mấy ngay ngắn ngủi của Hồng La lấy tốc độ
nhanh vo số lần loe qua trước mắt To Minh.
Hắn thấy minh toc đỏ chiến đấu cung lao gia tien tộc, trường kich bầu trời vo
cung ba khi chem giết, con mang co gai toc dai tiếp tục thi triển m Loan Tong
Long Thuật, cac hinh ảnh. Mai đến khi thanh sơn Vu tộc xuất hiện, Đế Thien
đến, trận đại chiến kinh thien động địa, cuối cung hinh ảnh trong đầu hắn
ngừng ở giay phut hồn Hồng La tan biến. Thanh am cười to va Vang Sinh Đạo đưa
vao người hắn!
"Trước đạo lạy ba vạn năm, quay đầu pham trần, khong lam tien!"
Tiếng cười sang sảng dấy len gợn song trong đầu To Minh, cuối cung biến mất
hoa thanh giọng noi khan khan tang thương.
"Thằng nhoc, ngươi nghe cho ro, ta va Đế Thien co thu sau, nhưng người nay
mạnh vượt qua ta nhận biết. Khong biết ta bị phong ấn bao nhieu năm, bay giờ
sắp về cat bụi, nhưng ta khong cam long! Ta la con trai tien đế, dung thuật
Vang Sinh Đạo truyền thừa hoang mạch của ta tặng ngươi lực lượng mở phong ấn.
Thuật nay theo ngươi tu vi tăng cao, sẽ cang luc cang mạnh, mai đến khi giup
ngươi đột pha ký ức bị phong ấn! Con sẽ biến đổi huyết mạch của ngươi, để
ngươi co huyết thống thuần chinh nhất tien tộc ta, ben trong con bao gồm đạo,
thuật phap, thần thong cả đời Hồng La ta, đều thuộc về ngươi! Ta thieu đốt con
sot lại sức sống khong bao nhieu thi triển Vang Sinh Đạo thuật, đưa ngươi đến
chỗ quan tai. Ta co thể cảm giac được chỗ đo co thứ cực kỳ quan trọng với
ngươi. Đừng sợ một minh đối mặt Đế Thien gặp nguy hiểm, nguy hiểm nay ta đa
nghĩ cach giup người hoa giải. Ngươi chỉ cần nghe theo mấy lời ta noi vậy chắc
chắn co thể thanh cong. Vang Sinh Đạo tại hoang tộc của ta một đời chỉ truyền
cho một người, một khi bị người nắm giữ, người sau mặc kệ tai năng cỡ nao đều
khong thể học được, đay la quy định phep tắc! Thuật nay mỗi đời truyền thừa
cho người chỉ co thể thi triển một lần, no khong co tinh cong kich, chỉ dung
để truyền thừa. Cho nen Đế Thien sẽ khong Vang Sinh Đạo, cũng khong biết thuật
nay co thể mở Hư Vo Mon, mượn đo tiến hanh truyền tống! Đay vốn la canh cửa
chạy trốn hoang mạch ta khi truyền thừa đề phong co chuyện chừa đường lui. Ta
để lại ấn ký chỗ luc trước thức tỉnh, cửa nay co thể khiến ngươi quay về đo.
Một khi mở ra Hư Vo Mon, lấy tu vi của Đế Thien khong thể quấy nhiễu. Vang
Sinh Đạo thuật co thể che giấu hơi thở của ngươi, khiến thần thức Đế Thien
khong cach nao tim được ngươi, vậy ngươi co một đoạn thời gian tự do chan
chinh. Lý do ta khong dung thuật nay la vi no chỉ co cơ hội thi triển một lần,
nếu khong người thừa kế thi khong thể triển khai. Nếu ta dung thuật nay chạy
trốn kho tranh khỏi tiếp tục bị phong ấn, sợ la vĩnh viễn khong co ngay thức
tỉnh, ta tha rằng chết! Hư Vo Mon ở trong long ngươi, keu gọi no la co thể mở
ra! Tu vi của ngươi khong cao, nhưng một ngay khi ngươi trở thanh cường giả
phải giup ta bao thu, giết Đế Thien!"
Đầu oc To Minh đau đớn, những hinh ảnh chớp mắt biến mất. Kỳ thực từ khi hinh
ảnh xuất hiện đến kết thuc, To Minh cảm thấy qua thật lau nhưng đo la chuyển
động trong đầu hắn, người ngoai thi chỉ la khoảnh khắc.
Giọng Hồng La la trước khi chết đi theo Vang Sinh Đạo, tranh đi thần thức Đế
Thien, ấn vao oc To Minh. Chỉ co khi To Minh thức tỉnh thi mới nghe được.
Nhin tượng đa trong quan tai, tay phải To Minh bop chặt mep quan tai, bấu
chặt.
"Ngươi khong nen thức tỉnh, ngươi như vậy thật khiến ta thất vọng. Hồng La
ngoai ý muốn bay giờ đa binh định. Ngủ say đi, Tuc Mệnh." Đế Thien im lặng một
lat, từ từ noi.
Nhưng khoảnh khắc y noi ra cau nay thi To Minh mạnh xoay người lại, đoi mắt
tĩnh mịch nhin chằm chằm Đế Thien.
"Khong ai co thể phong ấn ký ức của ta nữa, ngươi cũng khong được!"
Ngon trỏ tay phải của To Minh bất giac xuất hiện một sợi toc vong quanh, sợ
toc chinh la lực lượng một chỉ của Man Thần biến thanh. Quai dị la luc than
hinh To Minh bị Hồng La khống chế thi khong thấy sợi toc đau, du la Hồng La
cũng khong phat hiện. Nhưng hom nay, theo To Minh trở về ý thức thi sợi toc
lại xuất hiện.
No xuất hiện bởi vi khong tỏa ra chut hơi thở nen coi như la Đế Thien cũng
khong để ý tay phải bấu quan tai của To Minh, tất nhien khong trong thấy sợi
toc quấn quanh. Đay la đon sat thủ của To Minh, cũng la lý do khi hắn thấy Đế
Thien thi con giữ được binh tĩnh. Lực lượng Man Thần nhất chỉ ma hắn vẫn luyến
tiếc sử dụng, hắn quyết định hom nay dung. Du dung lần nay hắn khong biết co
thể giết chết Đế Thien ma Hồng La cũng khong la đối thủ. Du rằng trước khi
chết Hồng La đa chuẩn bị hoan thiện cho hắn chạy trốn.
Nhưng nếu cứ thế rời đi thi To Minh khong muốn!
Một cau khong muốn, du co ngan vạn lời muốn noi cũng khong cần nữa!
Đế Thien mặt khong biểu tinh lạnh lung nhin To Minh. Giay phut anh mắt giao
nhau với hắn, y nhấc chan phải bước hướng hắn.
"Lam con trai của Đế Thien ta, ngươi chẳng những khiến ta thất vọng, hơn nữa
con ấu trĩ như vậy!" Đế Thien đạp một bước, lập tức từ dưới chan bắn ra dao
động manh liệt, chỉ chớp mắt đa tới gần To Minh.
Uy ap khong thể khang cự bỗng giang xuống khiến người To Minh bị nhốt chặt tại
chỗ, mai đến khi song gợn từ dưới chan lan tran. To Minh run người len, hộc ra
bung mau.
"Quỳ xuống!"
Thần thức va ý chi cường đại đến từ Đế Thien ngưng tụ tren người To Minh,
khiến hắn như bị nui nặng đe ep, đầu gối phat ra tiếng ken kẹt, run bần bật.
"Ngươi dựa vao cai gi khiến ta quỳ!?" To Minh cắn chặt răng, ngẩng đầu nhin Đế
Thien, đầu gối thẳng tắp, đau đớn ập đến nhưng khong thể khiến hắn khuất phục.
"Nghiệt tử, ta nuoi ngươi lớn, khong nhận được ngươi quỳ lạy? Quỳ xuống cho
ta!" Đế Thien đi hướng To Minh, từng bước một tới gần, khoảng cach giữa hai
người hiện giờ la ba met.
Theo giọng noi lạnh lung của Đế Thien, đầu gối To Minh bum một tiếng chảy mau.
Than thể lắn lung lay, ý thức va uy ap cường đại như thực chất giang xuống,
khong phải ý chi của hắn co thể chống đỡ. Tam hắn khong quỳ nhưng than thể hắn
lại bị đe chặt, khiến đầu gối đui phải hướng xuống đất.
Nhưng giay phut đầu gối hắn sắp chạm mặt đất thi tay trai To Minh ấn xuống đất
bấu chặt, khiến đầu gối đui phải lơ lửng cach mặt đất một tấc.
"Trừ tu vi vượt ta rất xa ra, ngươi con co cai gi? Ngươi co thể khiến than thể
ta quỳ xuống, nhưng tam ta thi khong thể!" To Minh ngẩng đầu, khoe miệng chảy
mau, đoi mắt đầy tơ mau nhin chằm chằm Đế Thien, đoi mắt tĩnh mịch khiến vẻ
mặt hắn cũng binh tĩnh như chết.
"Hom nay ngươi co thể dựa vao tu vi cường đại khiến ta quỳ lạy, sau nay, To ta
sẽ đem việc hom nay trả lại gấp mấy lần! Khong chỉ một minh ngươi, ta sẽ khiến
toan tien tộc ngươi đều quỳ lạy dưới chan ta! Ta phải để Đế Thien ngươi cui
đầu trước mặt ta! Ta co thể lam được!" To Minh cắn răng noi, phun ra từng chữ
một, ẩn chứa quyết tam. Cung luc đo, trong long hắn keu gọi bốn chữ Hư Vo Mon.
Đối mặt lời noi của To Minh, biểu tinh Đế Thien khong chut thay đổi. Y tới gần
cach To Minh hai met, lạnh lung nhin hắn chỉ kem một tấc la quỳ, nhin mặt hắn
nổi gan xanh, nhin đầu gối chảy mau, nhin hắn khang cự ap lực vo tận khiến tay
trai Ạmặt đất xuất hiện vo số tơ mau.
"Ta khong cần tam ngươi cũng quỳ lạy, than thể la đủ rồi." Đế Thien từ từ noi.
Y nang len tay phải, hai ngon chỉ hướng tran To Minh. Một khi cai chỉ nay rơi
xuống, tất cả quỹ tich sẽ trở về mấy ngay trước, ký ức của To Minh lại lần nữa
bị phong ấn. Hắn tỉnh dậy sẽ vẫn đối với qua khứ, tương lai tran đầy me mang.
Sau lưng hắn luon co đoi mắt tồn tại trong hư vo khong ngừng nhin chăm chu
hanh động của hắn.
Nhưng giay phut Đế Thien nang ngon tay sắp rơi xuống thi đột nhien biến sắc
mặt. Lực lượng khong thuộc về To Minh, lực lượng như am hoang trong thien địa
từ người hắn bung phat.
Lực lượng cường đại vao giay phut bung nổ khiến ngon tay sắp rơi xuống của Đế
Thien khựng lại, dường như lực lượng nay đối khang với y. Vai giay ngắn ngủi,
Đế Thien ren một tiếng, lui một bước.
Y lui một bước, song gợn bao phủ dưới chan To Minh lập tức biến mất. Thần thức
va uy ap đe ep tren người hắn bị lực lượng bung nổ trong người hắn bắn bật ra.
Sau lưng To Minh, theo lực lượng mạnh mẽ bung nổ, khong khi xuất hiện vặn vẹo,
một vong xoay hinh trứng to lớn xuất hiện!
Khi vong xoay xuất hiện thi cả trời đất di chuyển đều đứng lặng vao khoảnh
khắc nay!