Người đăng: Boss
Phất tay ao đổi trời, hinh ảnh nay rơi vao trong mắt To Minh toc đỏ, khiến mặt
hắn tran đầy cay đắng.
'Hoa ra tu vi của hắn đa đến trinh độ nay, đay la sau khi dung hợp với trời
tien tộc, tương đương tu vi chủ nhan một khong gian. Nhưng coi như la vậy thi
minh cũng tuyệt sẽ khong từ bỏ. Chủ một khong gian thi sao chứ!' To Minh toc
đỏ hit sau, đe ep chua xot trong tam, vẻ mặt kien quyết.
Hắn khong them để ý Đế Thien thi phap ma đạp mặt đất, người rơi tren đất ngoai
mấy ngan met. Đất xốp mềm khiến To Minh đap xuống đất đoi chan như lun vao
bun, lun tới nửa người.
Hắn ngồi xếp bằng, đoi tay đặt ở mặt đất ben cạnh, đoi mắt khep kin, miệng
phat ra tiếng thi thao.
Giờ phut nay, Đế Thien lạnh lung nhin To Minh hanh động, tay phải sau khi vung
tay đổi trời lại nang năm ngon len khong ấn.
"Thien phạt cửu cửu, lấy tội của ngươi, phải chịu lục thất. Lục thất thien
phạt uẩn tam vong, một la m Long…" Theo lời noi của Đế Thien, lập tức bầu trời
thuộc về tien tộc dấy len từng đợt gio am trầm, nhưng cơn gio nay co hinh,
thanh mau xanh nhạt ngưng tụ tren trời, cung sao chiếu rọi hoa thanh con rồng
dai, động một cai lập tức quanh quẩn bầu trời, hung tợng ầm gừ.
Khi một con m Long xuất hiện, dần dần tuy theo ngưng tụ nhiều m Long, lục tục
co am long cung chiếu sang với ngoi sao xuất hiện. Đến cuối cung, tổng cộng
xuất hiện chin m Long. Chung no ở tren trời gầm hướng mặt đất, thanh am oanh
oanh!, co khi thế hủy diệt từ người chung khuếch tan, truyền khắp tam phương.
Nếu nhin kỹ co thể thấy am khi hợp thanh than hinh chin con m Long, tồn tại vo
số khuon mặt. Những khuon mặt như bị ấn tren người m Long, phần nho ra co tay
chan chung giay dụa, vẻ mặt lộ ra thống khổ. Thanh am keu gao kia hợp thanh m
Long gầm rống.
To Minh ngồi xếp bằng tren mặt đất, mặt tai nhợt, khoe miệng con đọng vết mau.
Hắn lầm bầm, đất dần khong xốp mềm nữa, luồng khoi mong lung sinh ra từ mặt
đất.
"Mặt đất tồn tại ở thế giới nay, ta co thể cảm nhận sự tổn hại va oan hận của
cac ngươi, ta co thể cảm nhận cac ngươi tổng thể bị tach ra thi giữa cac ben
biến mất va vụt tắt. Ta cần mượn lực lượng của cac ngươi. Xin cho ta mượn
thuộc về mặt đất, lực lượng long mạch." Giọng To Minh quanh quẩn, luồng khoi
đất sinh ra quanh người hắn ngay cang nhiều.
Từ tren trời nhin xuống mặt đất To Minh ngồi như trở thanh đầm sương. Nhưng so
sanh với đất Nam Thần thi địa khi ẩn chứa trong đầm sương nho nhỏ thật la it
ỏi khong đang kể.
Tay phải Đế Thien bấm phap quyết, lại lần nữa chỉ hướng bầu trời.
"Lục thất thien phạt, thứ hai la hư nung." Giọng Đế Thien binh tỉnh truyền ra,
lập tức bầu trời thuộc về tien tộc xuất hiện từng tiếng rền rĩ.
Chỉ thấy tren bầu trời co từng cục u to lớn chậm rai như xuất hiện như la
giang xuống, dần dần nho ra. Trong mỗi cục u đếu la hỗn độn va tỏa mui tanh,
dường như trong cục u tồn tại vật o uế nhất trời đất.
Hinh ảnh nay nhin sẽ khiến người da đầu mat lạnh. Bầu trời như biến thanh da
ếch, thật nhiều cục u o trọc ben trong chớp loe tia sang u am. Số lượng những
cục u nay la sau mươi bảy cai!
Sắc mặt To Minh cang them tai nhợt, hắn mở mắt ra, bốn phia địa khi bị hắn
mượn đến nhin thi rất nhiều nhưng thực ra khong đủ, tren mặt hắn co chua xot.
"Đất thế giới nay, lấy ten của ta keu gọi, địa khi la rồng, lau dai dựng dục
thanh mạch, ta cần cac ngươi trợ giup. Thức tỉnh đi, địa long mạch, thức tỉnh
đi, lực lượng thuộc về mặt đất! Lấy ten của ta, thức tỉnh!!!"
Đoi tay To Minh ấn mặt đất gồ gan xanh, bấu chặt mặt đất. Lấy than thể hắn lam
trung tam, từng tầng sương khoi sinh ra, khuếch tan, phạm vi trăm met, vạn
met, ngan met, khi co khoi bốc ra từ mặt đất thi hinh thanh biển sương lượn lờ
vạn met. Phạm vi đang khong ngừng khuếch tan.
Nhưng vẻ mặt To Minh vẫn chua xot. Hắn mượn địa khi du noi la khong it, đang
khuếch tan nhưng đều la rải rac. Những địa khi nay du lấy thần thong của hắn
ngưng tụ thanh rồng, chỉ la ảo ảnh ma thoi, tựa như mấy ngay trước hắn triệu
hoan ra địa khi, đối pho người binh thường con được nhưng dung để đối pho Đế
Thien thi thật la lấy trứng chọi đa.
Trừ phi hắn co thể thức tỉnh long mạch tồn tại trong đất Nam Thần nay, co vậy
thi mới co khả năng đối khang, nếu khong tất cả đều chỉ la trăng trong nước.
"Lục thất thien phạt, ba la linh sinh!" Giọng Đế Thien quanh quẩn tren bầu
trời, ẩn chứa uy nghiem cung thong thả, dường như khong them để ý To Minh toc
đỏ sẽ chạy trốn. Hoặc nen noi thế y nay y co thể khống chế tất cả.
Khi thốt ra lời noi thi tren bầu trời sau mươi bảy bọc mủ u ra ben trong hỗn
tạp chợt loe anh sang xanh. Ben trong co sinh vật như ve. Loại sinh vật nay
trong thi giống ve nhưng toan than đen thui, bộ dạng dữ tợn. Sau khi xuất
hiện, no khong ngừng va chạm trong cục u, phat ra tiếng rit. Trong mỗi cục u
chỉ tồn tại một sinh vật như vậy, tổng cộng la sau mươi bảy con!
Giờ phut nay, To Minh ngồi xếp bằng, hắn nhin hinh ảnh kỳ lạ tren trời. Du
phạm vi vạn met la sương khoi như biển, thanh thế kinh người, nhưng To Minh
biết tất cả khong đủ.
"Lấy danh nghĩa To Minh ta, thức tỉnh đi, địa long mạch!!!" To Minh toc đỏ tay
bấu mặt đất phat ra tiếng gầm.
Khi truyền ra tiengs gầm, địa long mạch thật lau chưa từng bị hắn keu gọi thức
tỉnh giờ phut nay đap lại!
Cả đất Nam Thần trong chớp mắt mặt đất nhẹ rung động, chấn động la phạm vi
khắp mặt đất, đặc biệt co bốn vị tri kịch liệt nhất.
Nam Thần tồn tại long mạch bốn cai rưỡi, trừ nửa cai la bien giới đất phương
đong ra, con lại bốn thi trong đất Vu tộc co hai, Đất Man tộc co hai.
Bay giờ ứng với To Minh keu gọi la một con long mạch gần nơi nay chừng mười
vạn met, tồn tại ở đất Vu tộc. Bộ dang của no khong phải sơn mạch ma la…song
dai!
Con song dai chinh la songkho cạn cach To Minh khong xa, đo chỉ la một phần
nhỏ của no. Song nay kỳ thực rất kho kho cạn, khong bao lau sau sẽ hồi phục
lại.
Chiều dai của no gần như cắt ngang đất Vu tộc, theo To Minh thốt lời, long
mạch song dai hồi ứng, lập tức trong song sinh ra nhiều địa khi xe gio lao
hướng To Minh.
Từ bầu trời nhin xuống thi địa khi quanh To Minh, đặc biệt la long mạch địa
khi song dai đến dung hợp, khiến bốn phia như một thương long cuộn tron!
"Lục thất thien phạt, ngươi, nhận lấy!" Đế Thien ở giữa khong trung lạnh lung
nhin chằm chằm To Minh, tay phải nang len chỉ hướng hắn.
Cai chỉ nay chin m Long tren trời lập tức gầm rống, mạnh vọt xuống To Minh
dưới đất. Chin m Long dữ tợng ao thet, tren người no vo số khuon mặt đang keu
gao, khiến am khi bầu trời am trầm lam ngoi sao khong con sang tỏ.
Theo chin con m Long đến, To Minh ở dưới đất ngẩng đầu len, tay nhấc khỏi mặt
đất ấn phap quyết, tay trai ấn tren tay phải chỉ hướng con m Long.
"Địa long mạch, địa khi rồng, lấy địa diệt thien!"
Với cai chỉ của To Minh, khoe miệng hắn chảy ra mau, cung luc đo, địa khi
thương long cuộn quanh người To Minh ngẩng đầu len, hướng bốn phia phat ra
tiếng gầm, than thể cao lớn khong di động hết ma chỉ ngẩng đầu nhao hướng chin
m Long.
So sanh với than hinh của no thi chin con m Long khong thể gọi la rồng, chỉ
xem như loại rắn. Hai ben ở giữa khong trung va chạm, tiếng Oanh oanh từ nơi
hai ben tiếp xuc nổ vang, nhanh chong khuếch tan bốn phia, dấy len nhiều song
gợn va trung kich, khiến bầu trời vỡ như vảy ca, đang khong ngừng lan tran.
Chin con m Long gao thet va chạm, sau khi đụng với địa long mạch thi dần tan
biến, hoa thanh chin sợi tơ xanh xong vao trong than thể địa khi long, lợn lờ
khiến đại khi long phat ra tiếng gầm thống khổ. Địa khi vai chục vạn met xung
quanh To Minh ua lại, rốt cuộc khiến chin sợi tơ xanh sau khi bo ngan met thi
tan biến vao trong người Địa Khi Long.
Nhưng luc nay, người To Minh run bần bật, hộc ra bai mau. Tren người hắn xuất
hiện chin sợi chỉ xanh, bo dưới lớp da hắn, khiến To Minh chịu đựng nỗi thống
khổ khong thể tưởng tượng. Người hắn ướt đẫm mồ hoi lạnh, loại đau đớn xe nat
tim gan nay đủ khiến tinh thần cường giả tan vỡ. Nhưng To Minh dưới cơn đau
nhức lại nở nụ cười.
Khong phải cười khẽ ma la ngửa đầu cười to.
"Chut đau đớn nay tinh cai gi? Đế Thien, ngươi con thủ đoạn gi khac khong? Cứ
lấy ra hết đi!" To Minh mặt trắng bệch, cười to khiến trong người cang đau đớn
hơn. Chin sợi chỉ xanh đa biến mất vao da, chui vao trong người hắn.
To Minh khong ức chế đau đớn, mặc kệ no phat ra, đoi tay giay dụa nang len chỉ
hướng Đế Thien. Lập tức Địa Khi Long ngoai người hắn gầm len, người động, lao
hướng Đế Thien.
Đế Thien biểu tinh luon lạnh lung, đứng đo chẳng hề tranh ne. Khong đợi Địa
Khi Long tới gần thi tren bầu trời, sau mươi bảy cục u lồi ra cung pha vỡ.
Theo chung no vỡ, thật nhiều chất lỏng như nước mưa từ tren trời rơi xuống,
mui tanh tran ngập cả trời đất. Theo mưa o uế rơi, Địa Khi Long bị thấm ướt,
than hinh run rẩy, phat ra tiếng het the lương, cơ thể khong ngừng rut nhỏ.
Thật nhiều địa khi quanh người To Minh nhanh chong giảm sut.