Thánh Khí Man Tộc!


Người đăng: Boss

Sau khi ong lao chết, trường kich sắc thanh đồng chuyển than kich, thần thức
lan tran lấy nơi nay lam trung tam khuếch tan tam hướng. Phạm vi tản ra rộng
lớn, chớp mắt đa tran đến Thien Lam Thanh, hướng nam, đong, tay, bắc, bốn goc
tận cung đất Nam Thần. Phủ trum cả đất Nam Thần!

Khoảnh khắc nay, tren đất Nam Thần, tất cả người nước ngoai du la tu vi gi đều
sợ vỡ mật, du la ong lao Thien Han đại bộ lạc cũng giống vậy.

Tien tộc mạnh thi sao chứ, giờ phut nay khi trường kich giang thế lại khong
dam lộ ra chut hơi thở. Đoi mắt đầy kinh khủng va căng thẳng, đủ thấy nhiều
năm trước người để lại trường kich nay cường đại, đủ thấy tren đất Man tộc,
người ngoai tộc rốt cuộc…vẫn la ngoai tộc!

Trường kich ở tren trời chậm rai tiến len, thần thức tản ra xong than kich
bỗng phat ra tiếng u u. Tiếng keu xuyen qua khoảng cach, quanh quẩn nguyen bầu
trời Nam Thần. Thanh am kia tựa như khieu khich! Hinh như đang khieu khich tất
cả tien tộc tren đất Nam Thần bay giờ ẩn nup, khong tien tộc nao dam tỏa ra
hơi thở!

"Mạnh như vậy…"

Tren đất Vu tộc mắt thường khong thấy, nơi chốn To Minh muốn tới, tren binh
nguyen ngoai nui Giang Trần, đứng bốn ong lao. Bốn ong lao nay ai cũng mặt tai
nhợt, ngẩng đầu nhin khong trung lộ ra hoảng sợ.

Trước đo họ nhận ra bầu trời khac lạ thi lập tức nhich người, nhưng đến đay
thi khong thể khong đap xuống, khong dam tiếp tục bay đi.

"Đay chinh la Man tộc…đang sợ, Man tộc bi ẩn!"

"Hen chi tong chủ khat vọng Man tộc như vậy ma cứ dặn đi dặn lại chung ta đừng
phong ra qua nhiều hơi thở tien tộc. Nếu thật phong ra thi nhất định phải co
tuc nữ ở ben che đậy Man Thần."

"Đay la lần thứ ba ta trong thấy no xuất hiện. Cac ngươi la sau nay mới giang
trần, ta từng thấy hai lần, mỗi lần đều la đạo hữu khong tin nơi nay bi ẩn
triển khai tu vi, dẫn đến tai kiếp tử vong."

Dưới đất Thien Lam Thanh, coi như la Thien Lam lao tổ cũng lộ vẻ căng thẳng.
Hai người khac mặt khong chut mau, kiềm chế chặt chẽ hơi thở tu vi, mắt lộ
hoảng sợ va kinh khủng.

"Man tộc thế nhưng co vũ khi cường đại đến vậy. Lực lượng một kich nay co thể
so với đỉnh bước thứ hai, sợ la nhom tong chủ co giang xuống thi kho thể trốn
khỏi sat khi nay! Cai nay…cai nay…phap bảo nay quả thật la nghịch thien!!!"

"Đay rốt cuộc la vung đất gi thế nay, chỉ một đồ vật đa co lực lượng nghịch
thien đến thế!!! Man tộc yếu đuối, Vu tộc cang khong đang để ý, nhưng tại sao
thế giới yếu ớt nay lại co phap bảo như vậy?"

"Chẳng lẽ đay la lý do tong chủ va cac trưởng lao cực kỳ chu ý đất Man tộc?
Nơi nay thật la qua khủng khiếp, ta khong thể tưởng tượng Man tộc yếu ớt lam
sao sẽ co phap bảo vốn khong nen tồn tại trong khong gian nay! Hơn nữa phap
bảo ro rang co linh thức. No…la ai để lại no? No…thuộc về ai?"

"Khong lẽ la…Man Thần đời thứ nhất đo!? Đoạn lịch sử khuất nhục của tien tộc,
cai ten no dịch tien tộc ta, khiến tien tộc chết bảy phần tộc nhan. Trong năm
thang đo nếu cường giả tien tộc khai tong lập phai đều phải quỳ lạy hướng Man
tộc, nếu được thừa nhận thi mới được mở tong, Man Thần đời thứ nhất!"

"Thien Lam đạo hữu, đất Nam Thần tồn tại vật đo, vậy co phải chứng minh ở chỗ
khac đất Man tộc cũng co phap bảo như vậy?"

Địa cung bởi vi trường kich xuất hiện dẫn đến tinh thần chấn động. Thật lau
sau, Thien Lam lao tổ phat ra giọng trầm thấp.

"Ba đại lục khac đều co thanh khi Man tộc như vậy tồn tại. Nhưng so với chung
no, chan chinh khủng bố la tộc thần Man tộc Đại Ngu vương triều…Đại Hoang
đỉnh. Vật đo được gọi la tộc khi, cac ngươi co thể tưởng tượng no cường đại cỡ
nao!"

Trừ địa cung Thien Lam Thanh ra, người tien tộc tồn tại tren đất Man tộc bay
giờ trong tiếng trường kich khieu khich keu khong dam tỏa ra chut hơi thở tien
tộc. Đối mặt thanh khi Man tộc đủ một chieu giết chết chung, tất cả người đối
mặt no thi sẽ dang len nỗi sợ hai phap bảo cường đại nay. Du la ở trong tien
tộc của chung đều cực kỳ hiếm thấy loại vật như vậy. Phap bảo cỡ nay nếu muốn
thu lấy thi kho khăn to lớn, gần như khong khả năng.

Bay giờ bầu trời vang tiếng u u, tien tộc tren đất Nam Thần lặng ngắt như tờ,
trừ…tren bầu trời, hướng Thien Lam Thanh, người đan ong trung nien mặc đế bao
đội đế quan bước tới.

Người nay mặt khong biểu tinh, ở tren người y chẳng lộ ra chut hơi thở tien
tộc. Nhưng y khong co linh tri, chỉ co bản năng. Bởi vi khong co linh tri nen
đối mặt tiếng keu khieu khich cũng tốt, hay uy ap tren bầu trời cũng thế, y
khong them để ý. Bởi vi chỉ co bản năng, bay giờ y cất bước, hơi thở tien tộc
lộ ra khong qua ro rang. Chẳng biết người y tồn tại thứ gi ma thần thức trường
kich quet qua người y thi giống như binh chướng vo hinh tren người ong lao
trước khi chết, lam như khong thấy.

Trường kich tren trời từ từ bay ra một khoảng cach thi khong phat ra tiếng keu
khieu khich nữa, trở lại khe hở tren trời, chậm rai biến mất vao trong. Khe hở
theo đo khep lại, uy ap tan biến. Bầu trời hồi phục như thường.

Du la vậy thi người tien tộc tren đất Nam Thần ai cũng sợ vỡ mật, sau nay
trong thời gian kha dai hanh động cực kỳ cẩn thận.

To Minh ngẩng đầu, vẫn nhin chằm chằm trường kich mai đến khi no biến mất.
Trong mắt hắn chớp loe tia sang kỳ lạ, cuối cung hoa thanh tiếng thở dai tiếc
nuối.

"Đang tiếc ta khong thể thu phục được vật nay, nếu khong thi…" To Minh toc đỏ
lắc đầu, xoay người, anh mắt rơi vao co gai toc dai đứng một ben.

Co gai từ đầu tới cuối khong lộ ra nhiều hơi thở tien tộc, thi triển thuật Che
Man Thien đa số la dựa vao mau trong binh. Cho nen du trường kich xuất hiện,
giết chết ong lao nhưng no khong them nhin co.

Bay giờ co cũng nhin hướng To Minh, than thể mềm mại run lẩy bẩy giữa chừng
khong trung. Ánh mắt giao nhau với To Minh thi ne tranh mắt hắn.

To Minh vẻ mặt lạnh lung từng bước một đi hướng co gai. Co gai toc dai mặt tai
nhợt, lui vai bước, nhưng dường như đặt ra quyết tam, khong lui nữa, bướng
bỉnh ngẩng đầu nhin To Minh.

To Minh đi tới trước mặt, anh mắt quet qua người co, ngon trỏ tay phải nang
len, mong tay chỉ vao tran co.

Thật lau sau, To Minh giơ len ngon tay.

"Vốn nen giết ngươi, nhưng ngươi miễn cưỡng phu hợp yeu cầu của bổn tọa, tha
cho ngươi khỏi chết!" To Minh toc đỏ từ từ noi, vung tay ao. Lập tức co luồng
gio đỏ xuất hiện cuốn lấy co gai toc dai va chinh hắn lao hướng chan trời,
chớp mắt biến mất.

Phạm vi mấy chục dặm ngoai nui Giang Trần mắt thường kho thấy tren đất Vu tộc,
co một rừng nui cực kỳ nổi tiếng tại vung nay, rừng nổi tiếng vi no cực kỳ
đẹp. Đo la rừng nui đỏ rực, la cay đỏ rất đặc biệt, mặc kệ la mua gi chỗ nay
đều đỏ rực một mảnh, từ xa nhin lại đầy nui la đỏ ở trong gio lung lay như
ngọn lửa đốt chay.

Co gio thổi qua, quet la đỏ trong nui phat ra tiếng xao xạc, mang theo mui
hướng. Một it la đảo vong trong gio, theo gio cung mua.

Tren mặt đất đầy la cay, những la nay đa số la mau đỏ, chỉ một it kho quắt phủ
len mặt đất, khiến người đi ben tren như đạp tren lửa.

To Minh toc đỏ mang theo co gai toc dai khoảng hai tiếng trước đa đến đay. Ở
trong gio, trong tiếng la cay xao xạc, bốn phia la cay đỏ như sương quanh
quẩn, hợp thanh quả cầu la phong to lớn yen tĩnh tồn tại chinh giữa rừng nui.

Mai đến khi chan trời rang mau, anh hoang hon khiến lửa đỏ nơi đay nhuộm mau
vang, thoạt trong tran đầy vẻ đẹp đặc biệt. Quả cầu la phong trong rừng chậm
rai tản ra. Theo no tản ra, la cay rơi xuống, To Minh từng bước một bước ra.

Mai toc của hắn như hoa cung la phong nơi đay. Du co la cay rơi tren đầu hắn,
nhin thoang qua kho thể phan biệt. Quần ao hắn đỏ rực, tương tự như vậy, hắn
đi ra từ la phong như đứa con sinh ra từ rừng đỏ rực nay.

Mặt hắn khong tai nhợt ma co chut mau. Đoi moi đa hoan toan hồi phục mau binh
thường. Chỉ co ấn ký hoa đao giữa tran cang diễm lệ.

Sau lưng To Minh, la phong tan loạn ngồi xếp bằng một co gai. Co gai toc dai
xoa vai, mở to mắt nhin To Minh đi xa, anh mắt cang phức tạp hơn. Quần ao co
ngay ngắn, chỉ sắc mặt la nhợt nhạt nhiều.

"Ta luon chờ co một ngay, chinh ta cũng khong biết chắc, ta muốn nhin xem, Tuc
Mệnh nơi đay. Ngươi la hắn, nhưng chỉ co một phần. Ngươi con chưa thức tỉnh…"
Co thi thao, anh mắt hoảng hốt.

Trước mắt co như xuất hiện hinh ảnh ba mươi sau năm trước, khi co con la một
thiếu nữ la gan rất nhỏ, đến từ gia tộc nhỏ co tư chất tu tien. Người trong
tong dẫn dắt, co cung hơn một trăm đồng mon đến một nơi, ở đo, co trong thấy
một người…

Khi co gai toc dai hoảng hốt thi To Minh toc đi cang đi cang xa, dần đi ra
khỏi rừng lửa đỏ nay, đi hướng bầu trời trong hoang hon. Sau lưng hắn gio đưa
tiễn, trong gio cuốn vai mảnh la, rất đẹp, rất đẹp.

Du la Uyển Thu hay co gai toc dai, To Minh toc đỏ khong hề đụng vao người họ.
m Loan Tong Long thuật cần chỉ la am khi. Thậm chi tren đường đi hắn rất it
giết người, điều nay hắn khong cảm thấy co gi lạ cả. Nếu bị lao gia Thien Han
đại bộ lạc biết, chắc chắn sẽ từ ben trong thấy ra một it manh mối khiến lao
khủng hoảng. Thậm chi sẽ vi phat hiện nay ma khong tiếc trả mọi gia phải nghĩ
cach bao cho chủ nhan biết.


Cầu Ma - Chương #396