Người đăng: Boss
Thu Hải bộ lạc, bay giờ khong di chuyển bộ lạc nữa nhưng cũng sắp tới gần mục
đich, ở ngoai ria đất Vu tộc chậm rai di động. Bầu trời vo số thu ngư bơi
lượn, dưới đất con rua chậm rai đi. Tuyệt Vu Tong Trạch ngồi xếp bằng tren con
rua, vẻ mặt am trầm, khong biết đang nghĩ gi.
Uyển Thu ở ben cạnh cũng giữ im lặng, đoi khi liếc hướng Tong Trạch.
Thời gian troi qua từng chut một. Vốn họ sẽ ở khuya nay đong trại nghỉ ngơi.
Nhưng trong long Tong Trạch cứ co cảm giac nguy hiểm, yeu cầu bộ lạc suốt đem
chạy đi, khiến nguyen bộ lạc giữ cảnh giac. Chỉ co như vậy thi khi nguy hiểm
giang xuống, ở mức độ lớn nhất giữ sức chiến đấu.
Uyển Thu nhin sắc trời, đem đầy anh sao, chiến sĩ con đỡ nhưng người thường va
con nit đa số mệt mỏi.
"Tong Trạch đại nhan, co nen để bộ lạc nghỉ ngơi chut khong?" Uyển Thu mim
moi, nhẹ giọng hỏi.
Tong Trạch im lặng giay lat, định len tiếng thi bỗng biến sắc mặt, đứng bật
dậy nhin chan trời, biểu tinh cực kỳ am trầm.
Uyển Thu ngẩn ra, nhin qua theo. Co khong thấy bầu trời đem co gi biến đổi,
đang do dự thi co vệt đỏ loe qua trời đem. Ngay sau đo vang tiếng gầm kinh
thien, trong đem yen tĩnh tiếng gầm quanh quẩn, chấn động những thu ngư tren
trời run rẩy, những con rua dưới đất cũng run len.
Đo la một huyết long dai vạn met, con rồng như chui ra từ khong gian, xuất
hiện xong tiếng gầm truyền khắp tam hướng. Tren đỉnh đầu no đứng một người đan
ong mặc đồ đỏ, co mai toc đỏ. Người đan ong ấy chinh la To Minh!
Chẳng qua bộ dang của hắn đa biến đổi lớn so với trước kia, đặc biệt la bờ moi
tim khiến người hắn tran đầy yeu dị.
Nhưng du la vậy thi người từng gặp hắn đều lờ mờ từ bộ dạng tim ra chut dấu
vết To Minh. Vi dụ như Uyển Thu, co trong thấy To Minh liền trợn to mắt, lộ vẻ
kho tin.
Du la Tong Trạch, thấy To Minh thi ngẩn ra. Y nhận ra người đứng tren huyết
long chinh la ban ngay y cảm nhận được cường giả trong Vu tộc. Nhưng y khong
thể ngờ cường giả bi ẩn nay lại la To Minh!
Cung nhận ra To Minh con co mấy người Thu Hải bộ lạc khac, thậm chi la ba lao
Hậu Vu, trong thấy hắn xuất hiện thi sửng sốt.
"Ngươi đem khuya tới đay khong biết co chuyện gi?" Mặc kệ cường giả bi ẩn đo
co phải la To Minh, Tuyệt Vu Tong Trạch nang cao cảnh giac. Y phong người len
hiện giữa khong trung, ở trước mặt To Minh.
"Ngươi, rất mạnh, nhưng khong phải đối thủ của ta." Ánh mắt đỏ rực của To Minh
quet qua người Tong Trạch, rơi vao Thu Hải bộ lạc, lướt qua con ngươi hắn bỗng
co rut, tập trung tầm mắt vao Uyển Thu.
"Ta đến vi co ta." To Minh nang len tay phải, mong ngon trỏ dai ba tấc chỉ
hướng Uyển Thu.
Bị To Minh chỉ, Uyển Thu biến sắc mặt. Co nhiu may, anh mắt lạnh lung.
"Lam can! Đến Thu Hải bộ lạc muốn thanh nữ bộ lạc ta, ngươi khinh người qua
đang!" Tong Trạch vẻ mặt am trầm lạnh lung noi, anh mắt chớp động, đa sẵn sang
trận đại chiến.
"Ta khong hỏi ý kiến của ngươi ma la noi cho ngươi biết, ta muốn mang co ta
đi." To Minh toc đỏ vẻ mặt binh tĩnh, khi noi thi tiến len một bước, dường như
khong them để ý Tong Trạch, muốn đi hướng Thu Hải bộ lạc.
Mắt Tong Trạch loe sat khi. Du y kieng de To Minh mang đến cảm giac hiện tại
cho y, nhưng khong thể khong ra tay. Y nhoang người len vọt hướng To Minh, tay
phải nang len, lực lượng Nhiếp Hồn từ người Tong Trạch bung nổ. Trước lực
lượng nay, than thể y biến mơ hồ, như hoa thanh một với trời đất. Sau lưng y
xuất hiện ảo ảnh Chuc Cửu m, lực lượng kinh người bung phat từ người Tong
Trạch, ngay cả đem đen dường như đong lại. Nhưng giay phut y tới gần To Minh
thi hắn khong them liếc y một cai. Hắn nang len tay phải, khoảnh khắc Tong
Trạch tới gần thi bấm đốt lam ấn quyết. Ấn quyết xuất hiện, động tac tay của
To Minh biến đổi, thời gian ngắn ngủi lien tục biến hoa chin lần.
"Ta giao cho ban đem con mắt mau đỏ…" To Minh binh tĩnh noi, ấn quyết biến hoa
chin lần, thốt ra từng chữ đổi lấy một ấn ký, chin chữ noi xong thi đẩy ra
ngoai.
Cai đẩy nay trời đem đột nhien xuất hiện hai điểm đỏ. Nếu nhin kỹ thi hai điểm
đỏ nay chinh la ngoi sao. Khoảnh khắc hai ngoi sao biến đỏ, thien uy giang
xuống rơi vao người Tong Trạch vọt hướng To Minh. Than thể Tong Trạch mạnh
chấn động, biến sắc mặt. Y hoảng sợ phat hiện than hinh bị đong giữa trời,
khong thể nhuc nhich chut nao.
"Ta giao cho ban ngay một sắc mau tim…" To Minh binh tĩnh đi hướng Uyển Thu
mặt tai nhợt, thốt lời thi tay phải lại biến đổi chin ấn quyết, đẩy xuống mặt
đất.
Đất rung động, mặt đất như hoa tan, xuất hiện tầng gợn song. Ngay sau đo,
trong gợn song từng đợt anh sang choi mắt loe len. Mặt đất nay bị To Minh đẩy
đa biến mất. Thay thế la mặt đất sang như ban ngay!
Mặt đất, biến thanh trời! Mọi người đứng tren đất như đứng ở bầu trời. Loại
biến đổi kỳ lạ nay khiến người Thu Hải bộ lạc đều hoảng sợ kinh keu. Nhưng
chung vừa keu ra tiếng lập tức phat hiện than thể bị đong cứng, khong thể nhuc
nhich.
Bao gồm cả Uyển Thu, ba lao Hậu Vu đều như vậy.
Trong đem tối, Tong Trạch con ngươi co rut, hit thở dồn dập, biểu tinh kho
tin. Du y đa đoan được đối phương cường đại nhưng khong ngờ sẽ mạnh đến mức
nay. Đay khong phải la thuật phap thần thong gi, đay la cảm giac thần thức
thực chất hoa!
'Lấy cảm giac thần thức hoa thanh thần thức, phong ấn tất cả trong đem tối,
giam cầm tất cả sinh linh trong ban ngay. Người nay…người nay rốt cuộc co tu
vi gi!!!' Tong Trạch mặt trắng bệch lộ ra hoảng sợ.
To Minh ao đỏ phấp phới, mai toc đỏ yeu ta, mặt tai nhợt, moi tim, thoạt trong
co sức hut đặc biệt. Hắn từng bước một, trước anh mắt kinh sợ của mấy vạn
người Thu Hải bộ lạc, trong nỗi sợ của cường giả Tuyệt Vu Vu tộc tren trời,
trong tiếng gầm của địa khi huyết long, đi hướng Uyển Thu, đi hướng mục tieu
của To Minh toc đỏ.
Khuon mặt xinh đẹp của Uyển Thu khong co chut mau. Co nhin To Minh tiến tới,
nhin hắn nang tay phong ấn Tong Trạch ở trong bộ lạc của họ địa vị tựa như
thần linh, tay hạ xuống đa phong ấn cả mặt đất. Tu vi cường đại thế nay la co
chưa từng thấy trong đời.
Bong dang To Minh dần tới gần, nhưng khoảnh khắc hắn cach Uyển Thu chưa tới
trăm met, co thể một bước đến trước mặt bỗng nhiu may. Hắn nhiu may thi phia
xa chan trời phat ra tiếng gầm trầm đục. Theo tiếng gầm, ở tren cao, một thu
ngư khổng lồ liếc mắt kho thể thấy tận cung. Thu ngư nhin chằm chằm To Minh
như gặp đại địch, ở tren trời gầm rống.
"Khong ngờ co huyết mạch Bắc Minh Hải." To Minh ngẩng đầu liếc thu ngư khổng
lồ, mắt bắn tia sang.
Hắn từ bỏ đi hướng Uyển Thu, mắt loe len, nhoang người, trong tiếng xe gio
choi tai hướng tới thu ngư khổng lồ tren trời. Người hắn toat ra sat khi đậm
đặc. Sat khi mạnh đến mức người Thu Hải bộ lạc đều cảm nhận ro rang.
"Khong!" Uyển Thu run lẩy bẩy, mắt ướt nước, phat ra am run yếu ớt.
Co cảm giac được sat khi tren người To Minh. Co khong cho rằng ngay cả Tong
Trạch đại nhan đều bị To Minh phong ấn, thu ngư co thể chiến thắng. Mắt co đầy
tuyệt vọng, người run dữ dội. To Minh xuất hiện, cường đại khiến co chẳng chut
đoan trước. Thậm chi bị phong ấn, thanh am yếu ớt thốt ra chỉ minh co nghe
thấy.
Co trơ mắt nhin To Minh bay len, tới gần thu ngư khổng lồ, long co đang keu
gao, noi cho thu ngư hay mau rời đi.
Một tiếng gầm the lương truyền ra từ miệng thu ngư tren bầu trời. Theo đo la
đầy trời sương đỏ. Trong sương khoi, tiếng het the thảm của thu ngư cang manh
liệt, khiến tim Uyển Thu như bị đao nhọn khong ngừng đam xuyen.
Mặt đất hoan toan tĩnh lặng, bao gồm cả Tong Trạch đều im lặng.
Một tiếng đồng hồ sau, sương khoi tren trời tan biến. Thu ngư vẫn bềnh bồng
tại đo, than thể thu nhỏ lại, tran ngập tử khi nhưng khong chết hẳn, vẫn con
sự sống.
To Minh đap xuống đất, khoe miệng co vết mau, la mau của thu ngư. Khi thế tren
người hắn cang mạnh hơn trước.
"Nếu ngươi đa khong muốn no chết thi ta giữ lại một mạng cho no!" To Minh đi
hướng Uyển Thu, đứng trước mặt co, tay phải nang len chỉ vao tran co, lat sau
mặt lộ nụ cười.
"Khong sai, mặc du khong qua thich hợp nhưng miễn cưỡng tạm được." To Minh
noi, om lấy Uyển Thu xoay người định đi. Nhưng chưa được vai bước thi hắn bỗng
ngoai đầu, mắt đỏ rực nhin ba lao Hậu Vu Thu Hải bộ lạc khong xa.
"Trong đam người nay khong biết tại sao ta rất phản cảm với ngươi." To Minh
noi, tia đỏ trong mắt cang đậm.
Hắn xoay người rời đi, mặt ba lao bỗng đỏ rực, dường như mau toan than soi
sục, biểu tinh lộ ra thống khổ. Lat sau đầu ba nổ tung, người thanh bốn năm
mảnh. Cung luc đo, từ xac ba bay ra khoi trắng, một phần chui vao người To
Minh, phần khac đảo mấy vong đi hướng khac, rơi vao một thanh nien mặt tai
xanh đứng trong đam người. Than thể y run len, tu vi co dấu hiệu tăng vọt.
Thanh nien nay chinh la Nha Mộc!
Mắt thấy ba lao chết, người Uyển Thu run rẩy, mắt khong con tia sang.