Người đăng: Boss
"Huyết hỏa trung trung, cửu vi cực, nhất vi phap, nhien Hỏa Man chin bai,
thanh bai hỏa chi thong!"
To Minh vo ý thức thi thao, cau noi nay khong ngừng lặp lại trong đầu hắn,
thanh am cang luc cang lớn, cuối cung hoa thanh tiếng sấm quanh quẩn trong đầu
hắn.
Trong đoi mắt To Minh, bong Huyết Nguyệt mờ ảo cang biến ro rang, lấp loe anh
sang yeu dị khong ngừng thieu đốt, mơ hồ khiến hai mắt To Minh đau nhoi.
Cảm giac đau nhoi nay mới đầu khong qua ro rang, nhưng theo thời gian troi
qua, khi ben ngoai anh trăng chiếu rọi khắp mặt đất, khiến cảm giac nhoi nhoi
tăng them. Đến cuối cung, cảm giac đau nhoi khiến To Minh run rẩy toan than,
khong cach nao chịu đựng được.
Hắn muốn nhắm mắt lại khong nhin anh trăng nữa, dường như đo la nguyen nhan
của đau đớn, khong phải lửa ma la anh trăng. Nhưng cung luc đo, hắn co cảm
giac manh liệt rằng tất cả biến hoa hiện giờ, la điểm mấu chốt khi minh tu
hanh Man thuật kỳ dị nay.
Nếu chinh minh nhắm chặt mắt thi tương đương với từ bỏ tu hanh. Thậm chi trong
đầu hắn cang co dự cảm, một khi minh từ bỏ thi chỉ sợ sau nay cũng khong thể
tu hanh thuật nay.
"Huyết hỏa trung trung…như thế nao trung!"
Hai mắt To Minh tran ngập tơ mau. Tơ mau lượn lờ lấp loe bong Huyết Nguyệt,
thay thế con ngươi hắ,. khiến giờ phut nay trong To Minh khiến người kinh sợ.
Trong đoi mắt hắn co bong Huyết Nguyệt như đang thieu đốt, dường như hong kho
tất cả hơi nước mắt, khiến hai mắt tran ngập sợi mau co dấu hiệu kho khốc.
Dường như đoi mắt hắn rất nhanh sẽ mau chong heo tan.
To Minh ngửa đầu phat ra tiếng gao. Sắc mặt hắn theo đo vặn vẹo, mau trong
người vận chuyển. Nhưng mặc kệ chảy cỡ nao cũng khong thể tạm dừng hai mắt kho
kiệt, ngược lại cảm giac heo kho cang them manh liệt.
Dần dần, vầng trăng theo To Minh thấy thi hơi mơ hồ.
Giờ phut nay nếu ben cạnh To Minh co ai, vậy co thể thấy ro đoi mắt To Minh
bốc chay lửa đỏ, anh đỏ như mau hừng hực thieu đốt.
"Lam sao trung! Đến tột cung như thế nao mới khiến huyết hỏa đốt chay!"
To Minh giay dụa, nghĩ khong ra ý nghĩa lời noi ẩn chứa Man thuật kỳ dị. Trước
mắt một mảnh mơ hồ, hắn định nhắm mắt lại. Hắn biết, nếu khong nhắm mắt thi
hai mắt hắn co thể từ đay khong nhin thấy anh sang nữa.
Nhưng khi hai mắt hắn khep kin khong con một khe hở, trong đầu To Minh xẹt qua
tia chớp. Một hinh ảnh kỳ lạ hiện ra. Hinh ảnh đo la luc hắn cứu Bạch Linh,
sau trong động đa voi, bộ lạc, tren than cay đỏ nhin thấy đam Nguyệt Dực biểu
tinh thống khổ bi ai.
Nguyệt Dực khong ngừng lặp lại một động tac, cắn nat mong vuốt boi vao mắt.
To Minh than thể chấn động, tựa như hắn đa hiểu ra cai gi. Đoi mắt hắn chưa
hoan toan khep kin thi bỗng mạnh mở ra. Đồng thời, hắn nang len tay phải đặt
ben khoe miệng, cắn mạnh.
Lập tức ngon tay nhuộm đẫm mau tươi, ngon tay đỏ mau. Hắn nang tay. Dung ngon
tay tran ngập mau boi trong mắt.
Một vệt mau tươi bị To Minh boi tren mắt. Khoảnh khắc boi mau, giữa tran To
Minh như co tiếng vang, cảm giac mat mẻ hiện ra đay mắt. Cũng khoảnh khắc nay,
toan bộ Hắc Viem Sơn như khẽ rung len, quỷ dị la khong một bong t nao rung
động. Dường như rung khong phải nui ma la hồn.
Cung luc đo, một hơi thở mắt thường khong nhin thấy dang len trong Hắc Viem
Sơn, đien cuồng tụ lại nơi To Minh ngồi xếp bằng.
To Minh khong biết đay la cai gi, nhưng hắn co thể cảm nhận được, từng tia khi
xẹt đến dung nhập vao hai mắt hắn, dường như mắt hắn trở thanh vong xoay, hut
lấy khi thể vao trong.
Những khi thể ua vao dường như mưa phun dập tắt ngọn lửa, khong ngừng ma đến,
trước mắt To Minh cảnh tượng mơ hồ dần biến đi, con lại la ro rang. Chỉ la
trong ro rang ẩn chứa đỏ mau, thế giới To Minh khoảnh khắc nay trở thanh mau
mau!
Cũng trong chớp mắt, cảm giac thieu đốt sắp chay kho ở đay mắt hắn hoa thanh
mat mẻ bỗng nhien biến mất. Đau đớn trong người cũng ngay giay phut nay biến
mất như may khoi!
Ngay sau đo, tuy theo từng tia khi kỳ lạ nhập vao mắt To Minh, thuận theo đoi
mắt tan trong người hắn, hoa vao mau, tuy mau vận chuyển đến toan than.
Tren người To Minh hai mươi hai sợi mau tỏa ra anh sang đỏ, tran ngập toan
than, bỗng dưng xuất hiện sợi thứ hai mươi hai!
Sau khi xuất hiện sợi mau thứ hai mươi ba, hai mắt To Minh chợt loe anh đỏ,
sợi mau thứ hai mươi bốn hiện ra!
Thật lau sau, khi ben ngoai sắc trời ro rang, anh trăng mơ hồ như ẩn như hiện
sắp bị mặt trời thay thế thi To Minh mạnh đứng dậy, đi thẳng đến lối ra. Đảo
mắt hắn đa theo cửa động ra ben ngoai. Gio nui nức nở thổi bay toc dai, tren
người hắn, hai mươi bốn sợi mau dữ tợn khiến To Minh thoạt nhin cực kỳ yeu dị.
Hắn đứng đo, ngẩng đầu nhin vầng trăng sắp tan đi, bỗng nhien hướng trăng hit
sau một hơi.
Ngay luc nay, To Minh trong thấy trăng rung lắc một cai, một luồng sắc đỏ theo
anh trăng rơi xuống, trực tiếp rơi vao đay mắt To Minh, hiện ra!
To Minh than thể chấn động, ở cổ hắn, sợi mau thứ hai mươi lăm bộc phat!
Ngưng Huyết cảnh, tầng thứ tư!
Gần như trong đa số bộ lạc nhỏ, Ngưng Huyết cảnh tầng thứ tư đều co chut được
ton trọng, đay đại biểu tộc nhan đạt tới tầng thứ tư co thể gia nhập đội săn.
Tộc nhan nay từ nay về sau trở thanh lực lượng kien cố khi đanh nhau va bảo vệ
trong bộ lạc!
Cung luc đo, tầng thứ tư cũng đại biểu cho đạt đến sơ kỳ đỉnh Ngưng Huyết
cảnh, lại bước ra một bước, bước vao tầng thứ năm, thi co thể trở thanh man sĩ
trung kỳ Ngưng Huyết! Cang quan trọng la, một khi đạt được trung kỳ Ngưng
Huyết, To Minh co hy vọng thi triển Man thuật mới!
To Minh chưa bao giờ cảm nhận lực lượng thế nay. Sắc mặt hắn binh tĩnh, hai
mắt nhin vầng trăng tan đi cung với chan trời dang len mặt trời. Huyết dịch
trong người vận chuyển, một tia khi lạnh từ đay mắt vọt tới, ở xung quanh thật
nhiều khi thể từ phat ra từ ngọn nui ua vao.
Giờ phut nay hắn co loại cảm giac kỳ lạ, dường như hắn co thể khống chế…anh
trăng!
Tại cảm giac kỳ lạ nay, To Minh chậm rai nang tay len, khoảnh khắc vầng trăng
biến mất, nhe nhẹ vung len.
---o0o---
-----oo0oo-----