Người đăng: Boss
Đay la thanh am rất quai lạ, trong ký ức của To Minh, dường như hắn chưa từng
nghe thấy loại như vậy. Giống khoc khong khoc, như ren rỉ rồi lại khong giống,
nghe vao tai nhẹ thổi, rơi vao long hoa thanh mảnh mềm mại, khiến trai tim
người bất giac đập nhanh. Thậm chi mau toan than chảy nhanh hơn.
'Đay la thần thong gi?' To Minh nhiu may. Thanh am nay khiến hắn nghe rất la
kho chịu, thậm chi trong đầu hỗn loạn. Mắt To Minh chợt loe, hừ lạnh một
tiếng.
Theo tiếng hừ lạnh, người To Minh tỏa ra lực lượng Man Cốt, tran ngập toan
than hắn, dọc theo yết hầu hoa thanh tiếng gầm, từ trong động phủ, từ vo số lỗ
hổng tren đỉnh noc như khi lưu truyền ra. Thanh am nay như sấm, đay la tia
điện ẩn chứa trong bổn mệnh phap bảo của To Minh, cang la trong thời gian ngắn
hắn vo số lần nghien cứu loi chi nguyen được đến lĩnh ngộ.
Giay phut thanh am truyền ra động phủ thi To Minh đứng dậy, chắp tay sau lưng
tiến len một bước, đa la la đứng tren khong trung. Hắn đội mặt nạ đen, mắt sau
thẳm chớp loe tia sang khong thể nắm bắt, lạnh lung nhin sương năm sắc khong
xa.
Bốn phia tran ngập mui hương ngọt ngao. Mui hương vừa ngửi thi sẽ khiến người
rất thoải mai, nhưng ngửi lau sẽ co cảm giac muốn oi ra mật.
"Ngươi từ đau ra?" Con ngươi To Minh co rut, từ từ noi.
Tren bầu trời sơn mạch động phủ, sương năm sắc cuồn cuộn, Cơ Phu Nhan đội mũ
phat ra tiếng ren rỉ bị tiếng sấm cắt đứt, khựng lại, mắt giấu dưới mũ chợt
loe.
"Thật la anh chang khong hiểu tinh thu. Vốn muốn để ngươi cứ thế chết nhưng
nếu đa khong biết tốt xấu như vậy, thế thi thoat thần ma chết đi." Cơ Phu Nhan
cười khẽ.
Khi thấy To Minh xuất hiện, một chut kieng de cũng tan mất. Theo ba thấy thi
chỉ cần khong gặp phải Hậu Vu, ba co thể xử lý được Vu nhan tu Ương Vu. Đay
cũng la vi sao ba thấy ro tộc trưởng Hắc Hạc bộ lạc co ẩn ý rieng ma vẫn khong
them để ý bước vao, cũng la vi sao tren đường đi ba khiến người đan ong Hắc
Hạc bộ lạc rơi vao dục vọng
Giọng Cơ Phu Nhan mềm nhẹ, chẳng con chut gi sắc nhọn, như ẩn chứa vo tận
quyến rũ. Khi noi ra thi ban tay nang len, ngon tay như bạch ngọc ở dưới anh
năng tỏa ra mỹ lệ, khiến bất cứ co gai nao đều phải nhạt nhoa.
Ngon tay ba thuon dai, bay giờ nang len thi co tiếng cười như chuong bạc phat
ra. Tay phải nhẹ nang cach khong chỉ hướng To Minh.
Cai chỉ nay lập tức ở đầu ngon tay co tầng song gợn, như la thien địa trở
thanh mặt nước, bởi vi ngon tay đụng vao ma xuất hiện gợn song. Cung luc đo,
mui hương ngọt bốn phia cang đậm hơn.
Ba rất co long tin, cai chỉ nay nhin thi binh thường nhưng la một chieu thần
thong ba đa tu hanh rất lau. Trước kia cung người đối đầu thi trong đo co
khong it người trước cai chỉ nay tinh thần tan vỡ, rơi vao tinh dục, da thu bị
điều khiển, đanh mất lý tri, mất đi khả năng chiến đấu. Thường bị ba dẫn dắt
nhao hướng ba, bị ba cười duyen vui đua thất thần chết.
Ba rất thich hinh ảnh như vậy. Khuon mặt giấu dưới mũ mỉm cười, nhưng nụ cười
kia khoảnh khắc đong lại.
"A?" Cơ Phu Nhan ngẩn ra.
Cai chỉ của ba ro rang rơi xuống, nhưng To Minh đằng trước chẳng co chut phản
ứng, giống như tu vi của ba mất đi, chỉ la cai chỉ tầm thường ma thoi.
To Minh nhiu may, co chut khong hiểu người đan ba trước mắt định lam gi. Tiếng
keu luc trước khiến hắn hơi kinh sợ, mới nay thấy người đan ba thi anh mắt hắn
chớp loe, anh sang xanh hiện ra, cach cục bốn phia theo tam niệm động ma biến
đổi. Nhưng khiến To Minh nhiu may la chỉ dấy len song gợn hư khong, hắn chẳng
chut cảm giac ra nguy hiểm. Chỉ la khoảnh khắc cai chỉ của đối phương rơi
xuống, trong đầu xuất hiện một it hinh kỳ lạ, những hinh ảnh nay đa số mơ hồ,
thấy khong ro rang.
"Thi ra la xử nữ khong chut kinh nghiệm, hen chi." Cơ Phu Nhan giấu dưới mũ
mắt chợt loe, liếm moi, yeu kiều cười, dường như rất vui vẻ.
"Đien đien khung khung!" To Minh hừ lạnh, tay ao vung.
Bỗng chốc anh sang xanh chớp loe, kiếm nhỏ xanh biến ảo trước mặt. Tiếng kiếm
ngan vang, tay phải To Minh nang len chỉ vao thanh kiếm. Lập tức phong chi sơ
trong người dấy len gio lốc, gio thuận theo ngon tay To Minh bắn ra, rơi vao
kiếm nhỏ xanh. Kiếm lập tức rung len, ở ben ngoai xuất hiện ảo ảnh bao phủ
kiếm. Ảo ảnh nay la một kiếm to dai một met, than kiếm bốn phia gio lốc rit
gao. Đay la trong khoảng thời gian nay To Minh lĩnh ngộ mới về phong chi sơ,
cung kiếm dung hợp co thể tăng uy lực kiếm nhỏ xanh.
Giay phut phong chi sơ của To Minh hinh thanh lốc xoay chuyển động trong người
thi ben ngoai người hắn tia chớp lượn lờ. Ben trong người co tiếng sấm vang,
một tia chớp từ ngon tay bắn ra, dung nhập vao kiếm to một met. Lập tức kiếm
vang sấm đanh, lại lần nữa phinh ra, hoa thanh kiếm dai ba met. Theo To Minh
động ý niệm, kiếm xe gio bay hướng Cơ Phu Nhan.
Những điều nay chỉ hoan thanh trong chớp mắt. Trong tiếng cười duyen của Cơ
Phu Nhan, kiếm to ba met nhanh chong chem xuống ba.
Kiếm xe gio, tiếng rit sắc ben dẫn đến mảng lớn song gợn bung nổ bốn hướng.
Thậm chi trong luc kiếm chem thi tia điện bốn phia dẫn đến sấm nổ.
"Xử nữ ca ca, nhat kiếm nay thật lợi hại." Cơ Phu Nhan tiếng cười yeu kiều,
lui ra sau một bước. Tay phải nang len ở trước người vạch một vong.
Khi ba vẽ xong vong tron thi ben trong loe vệt đen, như vong tron co thể chia
cach khong gian, khi thế am trầm từ vong tron thoat ra. Dường như thế giới
trong vong tron khac với ben ngoai.
Khi anh sang chớp loe, từ vong tron tho ra một ban tay. Tay đầy long đen tran
ngập cảm giac vạm vỡ. Năm mong tay sắc ben, vươn ra một cai nghenh đon kiếm
to, chớp mắt va nhau.
Tiếng trầm đục vang vọng khiến khong khi dư chấn lan bốn phia. Nhat kiếm của
To Minh bị ban tay vươn ra từ vong tron cứng rắn chặn ngừng giữa khong trung,
dường như khong cach nao xuyen qua ban tay tổn thương Cơ Phu Nhan đằng sau
vong tron.
"Xử nữ ca ca, sao ngươi nhẫn tam như vậy. Nếu tren người tiểu muội để lại vết
thương, lat nữa ngươi ta hoan hảo thi chẳng phải la mất vui?" Giọng quyến rũ
của Cơ Phu Nhan ẩn chứa loại khiến người bứt bứt. Nhưng khi ba phat hiện To
Minh thấy kiếm bị ba chặn đường ma khong tỏ vẻ gi thi long may động, co cảm
giac khong ổn.
Khoảnh khắc Cơ Phu Nhan thấy khong ổn thi kiếm to bị chặn bỗng phat ra vo số
tia chớp khuếch tan ra ngoai. Co bảy loi cầu từ mũi kiếm bắn ra, khoảnh khắc
vong tứ phia.
"Bạo!" Mắt To Minh chợt loe.
Một chữ phun ra, trời đất chấn động. Kiếm to bắn loi cầu cung nổ tung, hinh
thanh thật nhiều tia chớp đanh bốn phia. Cơ Phu Nhan bắn vọt ra sau, nhưng loi
cầu nỏ dấy len trung kich đuổi theo ba. Sau khi loi cầu nổ, co tia chớp xuất
hiện xung quanh, rậm rạp khiến phạm vi trăm met thanh địa ngục loi tri. Tia
chớp choi mắt cung lộ ra uy lực set.
Dưới mũ biểu tinh Cơ Phu Nhan biến đổi, khi rut lui thi sương năm sắc bao bọc
lấy ba, cuốn than thể ba khong lui nữa ma bay len trời.
Nhưng giay phut sương năm sắc len trời thi kiếm ba met vỡ tung, hoa thanh
nhiều mảnh vỡ. Những mảnh vỡ sắc nhọn xe gio lao đi, như từng mũi dao bị gio
mạnh cuốn lấy hinh thanh lốc xoay hướng tới sương năm sắc.
Tiếng ầm ầm lục tục truyền ra, sat chieu nay la trong khoảng thời nay hắn lĩnh
ngộ ra phong va loi dung hợp vao kiếm nhỏ, bay giờ la lần đầu tien sử dụng.
Thấy ra chỗ bất pham, To Minh cang khat vọng hấp thu truyền thừa tinh phong va
loi.
Mảnh vỡ lốc xoay cuốn vao sương năm sắc thi To Minh khong dấu vết nhoang người
tới trước, than như cầu vồng đuổi theo vong xoay, nắm đấm tay phải cach khong
đanh vao sương năm sắc.
Nắm đấm nay dấy len gio mạnh, To Minh khong tạm dừng, lien tục đanh ra năm
quyền, dấy len gio rit, như chồng chất len nhau. Chốc lat trước người hắn xuất
hiện gio to quet hướng sương năm sắc.
Khi hắn dấy len gio to va lốc xoay mảnh vỡ xong vao sương năm sắc, tiếng ầm ầm
hỗn loạn tiếng rit phẫn nộ từ trong sương khoi phat ra. Trong tiếng nổ, trung
kich manh liệt từ sương khoi ua ra khuếch tan bốn phia.
Trung kich ập vao mặt như nui đụng, To Minh lập tức lui. Khi lui thi lốc xoay
mảnh vỡ tan nat, hoa thanh gio tan loạn. Cung luc đo, gio lớn nắm đấm To Minh
đanh nhanh ra cũng như thổi trung bức tường, ầm ầm tan biến.
Nhưng du la vậy thi sương năm sắc chịu đựng To Minh lien tục ra tay đa khong
thể chịu nổi, ầm một cai thanh bốn năm mảnh, lộ ra ben trong bong lưng quai
nhan đen thui đầy long dai. Người nay đưa lưng hướng To Minh, đoi tay duỗi ra
như đang om cai gi. Theo sương khoi tan đi, To Minh thấy con quai như đang bảo
vệ om một người đan ba trung nien.
Mũ tren đầu người đan ba đa vỡ lộ ra mai toc đẹp, lộ ra đoi mắt như thu thủy,
con co đoi mắt khiến người nhin thi tim sẽ đập nhanh. Chỉ đang tiếc tren khuon
mặt co một vết thương để lại nhiều năm trước, xuyen cả khuon mặt, vết sẹo mau
đỏ sậm lộ thịt ra ngoai, nhin thấy ghe người.