Người đăng: Boss
"Thanh am gi thế?" Ông lao xấu xi trừng, nang tay phải tat một cai vao đầu ga
đan ong.
"Ngươi noi tiếng gi, tiếng gi, con khong cam miệng cho ta!" Ông lao mạnh vỗ,
khiến ga đan ong vội co đầu nhưng khong dam tranh ne.
Ông lao hừ lạnh, khong them để ý ga đan ong nữa, mặt am trầm, nhoang người lao
nhanh xuống dưới hướng tới sơn mạch co động phủ To Minh. Sau người sau lưng
lao vội vang theo sau, bảy người hoa thanh bảy vệt sang lao xuống đất.
Nhưng khi chung vừa bay ra chưa tới gần sơn mạch thi đột nhien lại la tiếng
chuong vang len. Chuong ngan u u khiến khong gian xuất hiện tầng song gợn mắt
thường co thể thấy, khuếch tam tam hướng.
Trong tiếng chuong, song gợn, tinh thần ong lao lại chấn động, biến sắc. Con
sau người sau lưng lao thi than thể lắc lư, biểu tinh hoảng sợ.
"Đo la thanh am Nhiếp Hồn, A Cong, hay la…hay la chung ta đi thoi. Đối phương
chinh la Nhiếp Hồn Ương Vu!" Trong tiếng chuong vang vọng, lại một người sau
lưng ong lao len tiếng khuyen. Người nay mặt tai nhợt, tu vi chỉ la Sơ Vu.
Tiếng chuong khiến người dấy len u u, đứng khong vững.
"Bậy bạ!" Ông lao xấu xi trừng mắt, nang len tay phải vỗ mạnh đầu người len
tiếng.
"Lao tử noi cho cac ngươi đo la tiếng gi. Đay đung la tiếng Nhiếp Hồn, cac
ngươi khong nghĩ tới tại sao chung ta tới thi sẽ co tiếng đo? Bởi vi hắn sợ,
biết khong? Hắn sợ, cho nen mới phat ra thanh am nay. Biết no phat ra lam sao
khong? La vỗ vao tảng đa ra am thanh. m thanh như vậy đa hu dọa cac ngươi
khong ra gi rồi!" Ông lao xấu xi hừ lạnh noi.
"Vẫn la A Cong sang suốt, kiến thức rộng, thi ra la tiếng go đa!" Sau người
kia vội gật đầu, anh mắt nhin ong lao co sung kinh.
"Nếu hắn khong ra tiếng i thoi, bay giờ len tiếng ta liều biết, thằng nhai
Nhiếp Hồn khong biết từ đau ra đang sợ." Khong biết ong lao xấu xi từ đau co
ma co suy đoan như vậy. Lao nang len tay phải vỗ đầu sau người.
"A Cong, đau!" Trong đo ga đan ong sớm nhất len tiếng lại co đầu, lầm bầm.
"Cac ngươi chờ tại đay cho ta, xem coi lao tử lam sao xử thằng nhai Nhiếp Hồn
đi. Ba nội no, dam chiếm chỗ bộ lạc của lao tử!" Ông lao xấu xi trừng mắt,
khong them để ý sau tộc nhan nữa ma xoay người xe gio lao hướng sơn mạch co To
Minh.
Nhưng khoảnh khắc lao tới gần sơn mạch trăm met thi bỗng nhien tiếng chuong
cang manh liệt vang dội, truyền khắp bốn phonwg, dấy len nhiều song gợn hơn.
Thậm chi bốc len gio mạnh, cuốn toc ong lao.
Ông lao hit ngụm khi. Đừng nhin mới rồi lao tự tin noi với tộc nhan, kỳ thực
chinh lao cũng khong biết đo la tiếng gi, nghe ma run sợ. Nhưng lao la Vu Cong
của Bạch Ngưu bộ lạc, ở trước mặt tộc nhan, lao quyết khong thể lộ ra sợ hai.
Giờ lao cắn răng, lầm bầm, lại vọt len.
Sau tộc nhan sau lưng lao ai cũng lui lại. Chung nhin bong lưng A Cong lao
len, nghe tiếng u u cang kịch liệt, nhin lẫn nhau.
"Vẫn la A Cong sang suốt, sao biết tiếng nay la đối phương sợ nhỉ?"
"Nếu khong như vậy thi ong ấy chẳng phải A Cong ma la ngươi rồi. A Cong noi
khong sai, ngươi xem, ong ấy cang tới gần thi thanh am cang manh liệt, ro rang
la sợ."
"Nhưng ta cứ thấy khong giống."
"Đung ma, đay ro rang la sợ."
Đang luc sau người nhỏ giọng xi xầm, ong lao xấu xi đa cach sơn mạch năm mươi
met, mắt thấy sắp đạp tren nui. Lao hit một hơi, rống to.
"Nui nay…"
Nhưng chưa đợi lao noi xong thi trợn to mắt, thanh am ngừng bặt. Khi thế khiến
da đầu lao te dại từ trong sơn mạch truyền ra.
Theo khi thế tỏa ra, phia trước ong lao, một ảo ảnh khổng lồ cỡ trăm met huyễn
hoa ra. Ảo ảnh la hinh chuong, khi no xuất hiện thi ap lực kinh thien động địa
khiến bầu trời gio may biến đổi.
Ông lao xấu xi bị ap lực trung kich, cộng them bị cai chuong khổng lồ đột
nhien xuất hiện rung động, nhanh chong rut lui.
Trong luc lao rut lui thi tiếng chuong vo cung ro rang từ trong ảo ảnh ầm ầm
truyền ra. Thanh am ro rang hơn mới rồi rất nhiều, rơi vao tai u vang.
Ông lao xấu xi vội vang rut lui, trở về ben cạnh mấy tộc nhan.
"Ba nội no, đay la cai gi?" Ga đan ong sau lưng lao lần nữa thất thanh keu.
"Tiếng nay khong phải go đa, la cai quỷ gi?" Những người sau lưng ong lao lần
lượt hit ngụm khi.
"Cai gi cai gi, cac ngươi biết cai gi!" Ông lao thẹn qua thanh giận, ngoai đầu
hung tợn trừng mấy người, nang tay len lại đanh.
"Để lao tử noi cho cac ngươi, đay la gi, đay la cai bat to!"
Ông lao vừa dứt lời, lập tức chuong lại ngan vang. Chỉ thấy tren sơn mạch, cai
chuong hư ảo chợt ngưng tụ, hoan chỉnh lộ ra ngoai.
Toan than mau xanh đen tỏa ra tang thương năm thang, bềnh bồng giữa khong
trung, hinh thanh ap lực manh liệt, khiến ong lao va mấy người sau lưng đều
khong thể chịu đựng đap xuống đất.
"A Cong, cai nay…khong phải la bat…"
"A Cong, đay thật khong phải la bat, la cai gi?"
Mấy tộc nhan mặt tai nhợt, người run rẩy, bị uy ap khiến tu vi đong lại, từng
người run rẩy vẻ mặt ngơ ngac.
"Hừ, để lao tử noi cho cac ngươi, đo chinh la một cai bat, la thằng nhai Nhiếp
Hồn sợ nen lấy ra bat nay hu chung ta. Ngươi, con co ngươi, hai đứa đi bắt
thằng nhai Nhiếp Hồn cho ta!" Ông lao xấu xi long căng thẳng, cắn răng noi ra
những lời đo, chỉ vao hai tộc nhan ben cạnh. Chỉ thấy hai người khong dam đi
len, lao liền trừng mắt, nang tay len.
Hai tộc nhan sợ hai cắn răng lao ra, định tới gần sơn mạch. Nhưng chung vừa đi
ra hơn mười met thi bỗng Ham Sơn Chuong tren trời phat ra tiếng gầm kinh
người.
Tiếng gầm chấn nhiếp tinh thần hơn cả chuong ngan, khiến hai ga đan ong hộc
bung mau, than thể mềm nhũn tren mặt đất. Ngoai đầu nhin, thấy bốn đồng bạn
sau lưng A Cong của chung cũng hộc mau, nga xuống.
Chỉ minh ong lao xấu xi vẫn đứng đo, nhưng than thể run rẩy.
"Đừng tưởng lao tử khong biết cac ngươi đang giả chết, cac ngươi chờ, đợi lao
tử giải quyết thằng nhai Nhiếp Hồn xong trở về xử cac ngươi!" Ông lao giậm
chan, đoi tay duỗi ra, cắn đầu lưỡi hộc bung mau, khi thế hung mạnh. Sau lưng
lao xuất hiện sương khoi trắng to lớn, sương cuồn cuộn vẽ ra hinh dạng con
trau.
Ông lao nang len tay phải, bỗng dưng trong tay xuất hiện cai bat to, ben trong
chứa nước trong. Cầm cai bat, lao sải bước tới trước, long thầm keu khổ. Lao
la Vu Cong của Bạch Ngưu bộ lạc, một bộ lạc nhỏ, mấy ngay trước nghe tộc nhan
bao lại chỗ nay xuất hiện một Vu tộc Nhiếp Hồn thi vẫn luon chần chờ.
Đợi mấy ngay, lao phai người do tim trở về noi chỗ đo đa hồi phục binh thường,
Nhiếp Hồn Ương Vu khong con nữa, thế la lao quyết định dẫn tộc nhan tới đay,
lam bộ lam tịch. Ai de mới đến thi đa gặp thanh am chấn nhiếp tam thần.
Mới mấy lần lao con cứng rắn chống, noi bậy lai lịch thanh am. Nhưng khi cai
chuong khổng lồ xuất hiện thi lao đa sợ vỡ mật. Tuy nhien cứ thế rời đi thi
lao kho thể lam Vu Cong được nữa, chỉ co căn răng liều mnạg, lam sao cũng phải
xong tới đấu với Nhiếp Hồn Ương Vu một trận.
Lao cho rằng du minh khong tu Nhiếp Hồn nhưng du sao cũng la đỉnh Ương Vu,
trận chiến nay thắng bại chưa biết.
Giờ lao xong len, biểu tinh nghiem tuc, nước trong bat đa xuất hiện gợn song,
ở ngoai người lao hinh thanh hơi nước, khiến lao chống lại tiếng chuong.
Khi lao tiến len thi hai ga đan ong nga dưới đất lập tức mở mắt ra, vội bo dậy
trở về chỗ đồng bạn hộc mau.
Giay phut hai người trở về thi bốn đồng tộc nga gục cũng mở mắt ra, nhin lẫn
nhau, ăn ý khong noi gi vội vang lui ra sau.
Chỉ minh ong lao la con lao nhanh, tới gần sơn mạch. Ông lao khong để ý sau
tộc nhan ben dưới giả chết, chan phải giẫm mạnh mặt đất, người thẳng tắp vọt
len khong trung, hướng tới đỉnh sơn mạch, lao lại phat ra tiếng rống.
"Nui nay la…"
Khi lần thứ hai lao noi ra cau nay thi tren bầu trời, ben ngoai Ham Sơn Chuong
khổng lồ đột nhien gio nổi may phun, xuất hiện một mảnh mơ hồ. Trong mơ hồ co
manh thu khổng lồ khong thể hinh dung lộ ra bong dang.
Manh thu như chin con rồng sinh trưởng cung nhau, vo cung khổng lồ. Chin cai
đầu tản ra chiếm cả bầu trời. Chinh vi con thu xuất hiện khiến lời noi của ong
lao lần nữa ngừng bặt. Lao trợn to mắt, lộ ra hoảng sợ va kinh khủng, vọt ra
sau, da đầu mat mạnh.
Áp lực mạnh mẽ ập xuống, chin cai đầu co năm cai nhắm mắt, như la ngủ say, con
lại bốn cai đầu mở to mắt lộ tia sang lạnh lẽo. Trong con ngươi bốn cai đầu
xuất hiện bong dang To Minh.
"Nui nay la cai gi?" Giọng To Minh phat ra từ miệng bốn cai đầu, ầm ầm truyền
ra.
"Nui nay la của ngươi." Ông lao xấu xi co kho lo cai khốn, khong dam lui tiếp,
vẻ mặt tươi cười nịnh nọt.