Người đăng: Boss
Thời gian ba ngay troi qua rất nhanh. Ba ngay sau, sơn mạch cach cục tam sat,
vong xoay đa biến mất, nhin giống như binh thường, vẫn la nui hiểm cằn cỗi.
To Minh trở lại trong động phủ tạc ra, lấy tảng đa lam cửa động, nhờ vao lực
lượng trận phap, khiến động phủ an toan rồi hắn bắt đầu chuẩn bị ở lại đay lau
dai.
Trong một gian phong đa, To Minh nang len tay phải vung đằng trước, thoang
chốc than thể ong lao Man tộc xuất hiện chinh giữa phong.
Ông lao cả người vẫn khong cach nao nhuc nhich nằm đo, mắt nhắm nghiền nhưng
thần tri cực kỳ tỉnh tao. Lao hận To Minh thấu xương, nếu co cơ hội, lao nhất
định sẽ xe To Minh thanh trăm mảnh!
Nhưng To Minh khong cho lao cơ hội nay. Đem than thể ong lao đặt trong phong
đa xong To Minh tiến len vai bước, anh mắt quet qua người ong lao, đột nhien
nang len tay phải, mạnh chỉ vao đầu gối đoi chan ong lao.
Ket ket tiếng gion vang, đầu gối ong lao vỡ nat.
To Minh khong dừng tay, lại chỉ vao khuỷu tay ong lao. Mai đến khi đanh vỡ cac
đốt xương toan than ong lao thi hắn mới dừng lại.
Du than thể ong lao khong cử động được nhưng nỗi đau khổ vẫn truyền khắp toan
than, khiến lao mở bừng mắt nhin chằm chằm To Minh. Nếu khong phải tu vi của
lao bị đong lại, nhất định sẽ dung anh mắt giết chết To Minh.
"Đay la cai gia ngươi phải trả vi truy sat ta." To Minh biểu tinh lạnh lung,
tay phải nang len.
Tran chợt loe anh sang xanh, kiếm nhỏ hiện trong tay, dọc theo canh tay ong
lao rạch xuống.
Lập tức mau chảy ra, nhưng To Minh khong ngừng lại, rạch tứ chi ong lao.
"Nếu nay la phan than của ngươi, vậy ta sẽ ở đay chờ bản ton của ngươi đến."
To Minh cười nhạt, thả lỏng kiếm nhỏ, từ trong tui trữ vật lấy ra một ti thảo
dược bỏ vao miệng vết thương tứ chi ong lao.
Lại lấy ra vai gốc trồng tren mấy đốt xương vỡ ra. Những thảo dược nay đều la
cần thiết để luyện chế Đoạt Linh Dược, no sẽ khong co tac dụng trị thương, ma
khi chạm vao mau tươi, gốc rễ sẽ lập tức lan tran, thuận theo mau thịt ong lao
chui vao, hấp thu sức sống va mau thịt.
Loại chuyện nay To Minh đa lam rất nhiều lần, khong ai co thể chịu đựng được
nỗi thống khổ đo. Nhưng ong lao du người run bần bật ma đoi mắt khong thay
đổi, vẫn nhin chằm chằm To Minh, dường như muốn khắc ghi bộ dạng của hắn.
Ánh mắt ac độc đo, biểu tinh hoan toan khong để ý đau đớn đo, la lần đầu tien
To Minh gặp phải.
"Khong uổng la Man Hồn trải qua đại kiếp nạn sống chết của Tế Cốt, tam tinh
nay khiến To ta kham phục. Nếu khong phải ngươi bị tham dục chiến thắng lý
tri, lại co tự tin co thể một chieu giết chết To ta thi chắc sẽ khong truy
đuổi." To Minh binh tĩnh noi, trồng từng gốc thảo dược.
"Nhưng đang tiếc…" To Minh lắc đầu, tay phải vỗ tui trữ vật.
Lập tức bay ra hai vien Đoạt Linh Dược, bay tren tran ong lao, khiến đoi mắt
lao như bị hut lấy, bị Đoạt Linh Dược dẫn đi.
To Minh trầm ngam một lat, vẫn khong mấy yen tam, lần nữa lấy ra một vien Đoạt
Linh Dược, khiến ba vien Đoạt Linh Dược đều bay tren người ong lao, thế nay
mới yen long.
"Tu vi của ngươi cao cường, nếu khong phải ta co lực lượng Man Thần thi đa sớm
chết trong tay ngươi."
Tay phải To Minh chộp hư khong, kiếm nhỏ xanh lần nữa bay ra, bị hắn nắm trong
tay mạnh đam vao miệng vết thương nhầy nhụa tren canh tay phải của ong lao.
Nhẹ gợi len, than thể ong lao mạnh giật, nguyen canh tay phải mềm oặt.
Day gan tay phải của lao đa bị To Minh cắt đứt. Tương tự, To Minh cắt đứt gan
tay trai va đoi chan ong lao, ở mấy chỗ mau người di chuyển rạch vết thương,
khiến mau chảy ra ồ ạt tran ngập tren mặt đất phong đa.
"Nhưng gan tay chan của ngươi đa bị ta cắt đứt, mau toan than bị ta vừa thả
vừa khiến thảo dược hấp thu, linh hồn của ngươi bị Nhiếp Hồn Chau của ta hut.
Vậy thi coi như ngươi hồi phục tu vi, ta xem coi ngươi co thể phat huy ra mấy
phần!?" To Minh đứng dậy, lạnh giọng noi. Lời noi bị ong lao nghe thấy, đoi
mắt người nay vẫn am độc khong hề thay đổi.
"Tiểu Hồng, mỗi ngay chặt gan lao một lần, thả mau toan than một lần." To Minh
đi ra phong đa, noi với Hỏa Vượn vẫn đứng ben cạnh minh.
Hỏa Vượn vẻ mặt hưng phấn, nhe răng lien tục gật đầu, mắt tỏa sang, hung ac
nhin ong lao.
'Đem người nay luyện chế thanh Đoạt Linh Dược thi hơi đang tiếc. Vu nhan Nhiếp
Hồn am hiểu thuật bất tử bất diệt, loạt thuật phap nay hơi giống với Đoạt Linh
Dược. Co lẽ minh co thể thực nghiệm thử, xem coi co thể luyện chế người nay
thanh con rối khong.' To Minh nghĩ tới Nhiếp Hồn Đồng Tử sau khi mất đầu vẫn
sống được.
To Minh trầm ngam đi tới một phong khac, tay phải chạm tui trữ vật. Lập tức
anh sang vang choi loa, một đỉnh cai to lớn xuất hiện ben trong phong.
Đỉnh to lớn chiếm vị tri hơn phan nửa phong đa. Căn phong nay vốn la To Minh
cố ý tạc ra, lớn hơn phong khac khong it, la vi để thả đỉnh nay.
Dược đỉnh bị đặt tại đay, cảm giac tang thương tran ngập căn phong.
Nhin đỉnh, To Minh hit thở dồn dập. Hắn biết ben trong đỉnh đang luyện dược
đan dược. Đối với đan dược trong đo rốt cuộc la loại nao, rốt cuộc co gia trị
gi, hắn suy đoan va khat vọng.
"Đay co lẽ la một lo đan dược hiếm thấy ẩn chứa năm thang, ngan năm luyện,
khong biết đan dược ben trong sẽ biến thanh bộ dạng gi." To Minh thi thao.
Tay hắn đặt ben tren, thần thức khuếch tan. Đỉnh lập tức chấn động, bốn phia
vặn vẹo như vo hinh bốc chay.
Mắt To Minh chớp loe, cầm kiếm nhỏ vong quanh đỉnh một vong, thỉnh thoảng đam
vao vach đa, khiến lực lượng thien địa ben ngoai thuận theo vach tiến vao đay.
Lập tức trong động phủ của hắn tran ngập lực lượng thien địa. Thoang chốc phần
lớn tran ngập quanh dược đỉnh, bị no hấp thu, tẩm bổ cho đan dược ben trong.
To Minh co dược đỉnh nay đa một đoạn thời gian nhưng vẫn khong rảnh tiếp tục
luyện no. Bay giờ hắn định ở lau dai trong động phủ nay, thế nen mới lấy đỉnh
ra, bắt đầu ren luyện.
Hắn rất mong chờ vao đan dược trong dược đỉnh, chinh bởi khong biết cho nen
cảm giac theo no khong ngừng luyện ma cang manh liệt hơn.
Nhin dược đỉnh nửa ngay To Minh mới ra khỏi phong, ngồi xếp bằng trong đại
sảnh động phủ. Bốn phia một mảnh yen tĩnh, ngẩng đầu co thể thấy ben tren vach
đa vo số lỗ nhỏ, anh trăng từ đo rắc xuống.
Thiết kế như vậy khong phải lần đầu tien To Minh lam. Hắn ngẩng đầu, anh mắt
theo lỗ nhỏ nhin trăng sang tren cao, co loại hoảng hốt.
Bởi vi tại động phủ Ô Sơn, hắn cũng từng ngẩng đầu nhin anh trăng như thế.
Ben người hắn cũng co Tiểu Hồng lam bạn, tựa như Hỏa Vượn ở khong xa dựa vach
tường, gai long tới lui.
"Ô Sơn, ta sẽ trở về!" To Minh nhin trăng, qua thật lau sau, he moi lầm bầm.
Bay giờ hắn khong giống như luc mới tới Nam Thần, cai cảm giac ở nơi xa lạ
khong biết lam sao nay đa khong con tồn tại.
Dường như hắn thoi quen một minh, thoi quen trong đem khuya, trong động phủ
thuộc về minh, co độc ngồi xếp bằng tu hanh.
To Minh cui đầu, nhắm mắt lại, lat sau mở ra thi trong mắt tĩnh lặng.
Mai đến khi nỗi long của hắn cũng hoan toan binh tĩnh, người To Minh bỗng vang
tiếng chuong. Chỉ thấy ngoai người hắn lượn lờ một tầng sang mạnh vọt ra, từ
xa nhin lại, người To Minh như huyễn hoa ra một cai chụp hinh chuong.
No vốn la ảo ảnh nhưng từ từ ngưng tụ. Mười lăm phut sau, To Minh nang tay
phải bấm ấn quyết đẩy tới trước, cai chụp hinh chuong ngoai người hắn chậm rai
bay tới trước, xuyen thấu qua than thể To Minh, xuất hiện trước mặt hắn, hoa
thanh Ham Sơn Chuong.
Ben trong chớp loe anh sang am u, lập tức gậy rắn kỳ lạ vọt ra, tới lui trong
trong động phủ. Giay phut no xuất hiện thi Hỏa Vượn mạnh ngẩng đầu, biểu tinh
cảnh giac, nhe răng gầm như đang thị uy.
Gậy rắn hoa thanh vệt đen nhoang một cai lao hướng Hỏa Vượn, khiến Hỏa Vượn
tum lấy cay gậy mua may, nhảy cẫng len khong ngừng rống to.
Tren người gậy rắn co khắc ấn của To Minh, hắn biết no chỉ la chơi đua chứ
khong tổn thương Hỏa Vượn. Hỏa Vượn thi than thể đa hồi phục, tốc độ va lực
lượng co thể so với Man Sĩ trung kỳ Tế Cốt. Hai con thu nay sẽ khong xuất hiện
thương tổn, hắn khong để ý chung ma nhin Ham Sơn Chuong.
Cai chuong nay la bau vật, đang tiếc To Minh khong cach nao phat huy hết uy
lực. Ben tren chin cai đầu chỉ chiếm được bốn ma thoi. Nhưng no hiện ra uy lực
trừ phong hộ thi la dung tiếng chuong chấn nhiếp va vay địch.
Bay giờ tu vi của To Minh tăng vọt, hắn chuẩn bị lại luyện Ham Sơn Chuong,
nhin xem co thể đem uy lực bau vật nay phat huy nhiều chut khong.
Mắt To Minh chợt loe, tay phải nang len, bấm ấn quyết, chỉ hướng Ham Sơn
Chuong.
"Cửu Anh Nam Hoang Thong!" To Minh vừa noi vừa bấm ấn quyết, Ham Sơn Chuong
lập tức rung động, từng đợt chuong ngan vang vọng trong động phủ, xuyen thấu
ra ngoai, quanh quẩn tam hướng sơn mạch.
Khoảnh khắc nay, sơn mạch ngoai động phủ To Minh, co bảy vệt sang từ phương
bắc xe gio lao đến. Cầu vồng trước nhất la một ong lao. Lao gia xấu xi, mặc đồ
đỏ, khuon mặt am trầm, tốc độ khong chậm, tren người tran ngập sat khi.
Xem tu vi thi lao đa tới trinh độ Ương Vu, con thuộc loại đỉnh Ương Vu.
Sau lưng lao co hai người cũng la Ương Vu, con lại thi la đỉnh Sơ Vu.
Bảy người lao nhanh, ong lao dẫn đầu ở phia xa giữa khong trung đa thấy sơn
mạch co động phủ To Minh. Lao hừ lạnh, tới gần, đang luc định đap xuống thi
bỗng nhien nghe thấy trong sơn mạch truyền ra tiếng chuong.
Tiếng chuong em ai ngan, nhưng rơi vao tai ong lao lại khiến lao tinh thần
mạnh chấn động, lui mấy bước, trợn to mắt, nhin sơn mạch ben dưới, hit sau.
"Ba nội no, đay la thanh am gi vậy!" Chưa đợi ong lao mở miệng thi một ga đan
ong sau lưng đa thất thanh keu.