Người đăng: Boss
Thu Hải bộ lạc la một đại bộ lạc ở một goc đất Vu tộc, bay giờ những người di
chuyển chỉ la một phần ma thoi. Đội ngũ hang dai từ xa nhin lại liền thanh một
mảnh rậm rạp, co rất nhiều manh thu khổng lồ ở tren mặt đất cong cac kiến truc
bộ dạng đặc biệt va tộc nhan Thu Hải bộ lạc, chậm rai tiến len.
Tren bầu trời, mấy ngan thu ngư bơi lội như muốn che đậy bầu trời, từng tiếng
hu vang vọng. Co khong it manh thu thu ngư tản ra bốn phia như đang tuần tra.
To Minh ngồi xếp bằng tren người một con rua vạn met, bốn phia la tộc nhan Thu
Hải bộ lạc ngồi xếp bằng tren chin con. Chin người nay tu vi khong binh
thường, toan bộ đều la Ương Vu.
Chung bao bọc To Minh vao trong như đang bao vay, đo la mệnh lệnh của người
đan ong Tuyệt Vu.
Ben cạnh To Minh nằm một người, người đo chinh la ong lao Man tộc. Cả người
lao khong động đậy được, nhưng đầu oc tỉnh tao, long tran đầy kinh ngạc từng
hinh ảnh vừa trong thấy.
Lao khong tin To Minh chinh la Nhiếp Hồn, nhưng sự việc phat triển khiến cuối
cung khiến lao do dự, mai đến giờ phut nay vẫn khong hiểu ro, To Minh rốt cuộc
chinh la ai!
To Minh một đường im lặng, ngồi xếp bằng tại đo, vẻ mặt binh thường khong lộ
ra suy nghĩ trong long. Con rua hắn ngồi la thứ hai trong chin con, đằng trước
con rua số một la tọa gia của người đan ong Tuyệt Vu.
To Minh ở đay co thể nhin thấy phia xa, tren con rua số một, người đan ong toc
dai đưa lưng về phia minh. Toc người nay dai đến mức To Minh chưa từng trong
thấy qua, cũng la Tuyệt Vu thứ nhất hắn từng gặp.
Đặc biệt nghĩ tới Tuyệt Vu co thể so với cảnh giới Man tộc, con ngươi To Minh
co rut.
'Vu tộc co bao nhieu Tuyệt Vu nhỉ? Chắc sẽ khong nhiều, tựa như hoan mỹ Man
Hồn của Man tộc cũng cực kỳ it ỏi.' Đối với tầng Tuyệt Vu va hoan thanh Man
Hồn, To Minh hiểu biết co rất it, điều đo đối với hắn qua xa xoi.
'Chỉ một anh mắt đa co thể khiến sơ kỳ Man Hồn gần như tan vỡ bo tay chịu
troi. Sức mạnh của Tuyệt Vu chỉ sợ la lực lượng đỉnh cao nhất cả Nam Thần.
Tuyệt Vu, nhưng khong biết người nay ten la gi. Tuy nhien, chắc chắn la hạng
nổi tiếng như cồn trong hai tộc Vu Man.' To Minh lặng lẽ quan sat bốn phia.
Tốc độ di chuyển của bộ lạc kha chậm, khi hoang hon đến thi đội ngũ dần tạm
dừng. Tại mặt đất hoang vu, từng tộc nhan Thu Hải bộ lạc quen thuộc sắp xếp
từng cai lều da thu, nhom lửa, mọi thứ chỉnh chu trật tự, khong co chut gi rối
loạn, dường như mỗi người đều biết việc minh phải lam.
Khi hoang hon biến mất, bầu trời tối đen thi từng đống lửa chiếu rọi bốn phia.
Lam nơi ở tạm của bộ lạc, phạm vi chỗ nay vẫn rất lớn. Ít nhất chỗ To Minh
đứng đưa mắt nhin về phia xa thi chỉ mơ hồ nhin tới tận cung, nhưng nơi bộ lạc
tạm dừng chan cụ thể lớn bao nhieu thi hắn thấy khong ro.
Trăng tren cao dần ẩn hiện trong ang may, dưới đất chớp loe anh lửa. Du phia
xa tối đen nhưng trong bộ lạc nay kha sang sủa. Một số con nit chơi đua với
nhau, đoi khi truyền đến tiếng vui cười. Dần dần, tộc nhan Thu Hải bộ lạc lấy
ra đồ ăn, một it tộc nhan dung đống lửa nướng thịt, co mui hương khuếch tan.
Nguyen nơi bộ lạc tạm thời dừng chan bắt đầu vang tiếng rộn ra.
To Minh ngồi ben cạnh đống lửa, nhin mọi thứ. Nếu khong xem đồ đằng, hắn thậm
chi co ảo giac, minh đang ở khong phải Vu tộc ma chinh la Man tộc.
Du la ẩm thực hay thoi quen cư ngụ, tất cả qua giống nhau. Trừ thần thong,
thuật phap hai tộc la khong giống ra.
Khi To Minh hoảng hốt thi hắn thấy khong xa một ở đống lửa khac đang co ba đứa
con nit khoảng bảy, tam tuổi mặc da thu, toc hơi rối đang chạy giỡn đuổi theo
nhau. Trong đo một đứa be mắt kha to, mặt hồng hao, nhin cực kỳ đang yeu.
Đứa be nay chạy đằng trước, tiếng cười toat ra vui sướng. Sau lưng be hai đồng
bạn đuổi theo.
"Hai ngươi chậm a đi, ta đếm ba tiếng, nếu cac ngươi con khong đuổi kịp thi sẽ
khong cho cac ngươi chơi a to cổ!" Đứa be chạy đằng trước cầm một trống nhỏ
hinh tron, co một cai lien tiếp ban tay, bị be cầm. Chỉ la mặt đất khong bằng
phẳng, be ngoai đầu noi chuyện, ban chan bị vấp, người te nga.
Be te nga lập tức hai đồng bạn sau lưng đuổi kịp, ba đứa trẻ ở tren mặt đất
đua giỡn.
Nhưng ba đứa đua một hồi truyền đến tiếng cai vả khiến To Minh đưa mắt nhin.
"Tại ngươi hết, lam vỡ a to cổ rồi, tại ngươi!"
"Đay la a ba lam cho ta, ngươi đền đi!"
Trong ba đứa trẻ, đứa be luc trước te nga đang cui đầu, biểu tinh muốn khoc.
Tren tay be la mặt trống nhỏ luc trước cầm, giờ bị thủng một lỗ hổng.
Hai đứa trẻ khac tren mặt lộ vẻ uất ức va tức giận, la het.
Chuyện như vậy đoi khi xảy ra giữa đam con nit, đối với điều nay, đa số Vu
nhan xung quanh lam bộ khong thấy. So với con nit ngay thơ, những Vu tộc người
trưởng thanh bay giờ trong long nặng nề. Bởi vi bọn chung chẳng bao lau sau sẽ
tham gia vao chiến tranh, co lẽ cuối cung sống sot rất it, rất it.
To Minh nhin ba đứa trẻ, nhin trong đo một đứa cầm mặt trống nhỏ, hắn chậm rai
đứng len. Khi hắn dứng dậy, lập tức chin Ương Vu vay quanh hắn tập trung anh
mắt nhin hắn, lộ ra cảnh giac.
To Minh khong them để ý anh mắt của chin người nay, hắn đi hướng ba đứa trẻ
đang cai vả.
Đối với hanh động của To Minh, chin Ương Vu nhiu may, trong đo co một người
chắn giữa To Minh va ba đứa trẻ, khi hắn đi tới thi nhin chằm chằm vao hắn. Ga
định ha miệng thi mắt bỗng hoa len, đợi khi thấy ro thi đa mất bong dang To
Minh.
Ga ngẩn ra, sau đo mạnh ngoai đầu. Ga thấy đằng sau lưng, To Minh đưa lưng về
phia ga, đi hướng ba đứa con nit.
Theo người nay vẻ mặt biến đổi, con lại tam người cũng tương tự. khi chung
định tới gần To Minh thi thấy hắn đa tới ben cạnh ba đứa trẻ, khựng lại, ngồi
xổm xuống.
"Để chu xem xem, noi khong chừng co thể sửa giup cac ngươi." To Minh đội mặt
nạ, nhưng lộ ra ra anh mắt dịu dang va lời noi nhỏ nhẹ.
Ba đứa be ngẩn ra, mở to mắt nhin To Minh.
"Chu, ngươi co thể sửa a to cổ?"
"Đung thế, đay la a ba ta lam cho ta, tại hắn lam hỏng!"
"Chu, chu sửa gium đi, tại ta khong tốt, lam vỡ no!"
Chin Ương Vu sau lưng To Minh đang định tới gần khựng bước chan. Chung nghe
thấy lời To Minh, nhin thấy hanh động của hắn.
To Minh từ trong tay đứa trẻ nhận lấy trống nhỏ, nhin lướt qua, trong mắt co
hoai niệm. Sự tương tự giữa hai tộc Vu Man khiến đồ chơi của con nit gần như
giống nhau.
Vi dụ như a to cổ, To Minh con nhớ luc minh nhỏ xiu thi A Cong đa lamcho một
cai. Đo la trống nhỏ lam từ da thu. Ở hai ben trống co day cỏ cột hon đa nhỏ,
tay lắc thi hon đa theo sợi day sẽ đanh vao mặt trống, phat ra tiếng thung
thung.
Đay la loại đồ chơi luc To Minh con nhỏ rất thich. Hắn nhin trống trong tay,
khuon mặt sau mặt nạ lộ ra nụ cười. Một mặt trống bị rach nen khong phat ra
tiếng. To Minh nang tay len, keo xuống da thu đa rach, từ bộ đồ tren người đứa
trẻ trước mặt xe một mảnh lại bỏ no len mặt trống, cố định lại, cầm trống
xoay, lập tức phat ra tiếng thung thung.
Ba đứa trẻ hoan ho, khuon mặt nhỏ nhắn lộ hưng phấn, cầm lấy trống nhỏ To Minh
sửa xong đưa cho, chung liếc nhin nhau rồi hưng phấn chạy ra xa.
"Chu, cảm ơn ngươi, ta ten la a bố!" Đứa be luc trước nga lam hư trống nhỏ
phất tay với To Minh, vui vẻ chạy theo đồng bạn.
Bay giờ To Minh khong để ý thu sau như biển giữa Vu tộc va Man tộc Nam Thần,
khong để ý hai ben dưới Thien Lam thanh đang tiến hanh chiến tranh khong biết
keo dai bao lau.
Hắn nhin con nit ngay thơ, thầm thở dai.
"Khong ngờ Mặc huynh sẽ giup đam nhoc sửa a to cổ. Ta nghĩ chắc ở tren người
chung ngươi nhin thấy qua khứ của minh." Một giọng noi đầy ý cười truyền đến
từ sau lưng To Minh.
Thoe thanh am la một thanh nien mặc đồ đen, co mai toc dai đến eo xuất hiện.
Thanh nien da trắng non, tran co đồ đằng thu ngư.
Bộ dang của y hơi khac với Vu tộc khac. Phải biết rằng đồ đằng Vu tộc thường
la xăm nguyen mặt, con người nay chỉ co ở tran, nơi khac chẳng tồn tại đồ đằng
nao.
Y từ xa đi đến. Theo y tới gần, chin Ương Vu giam thị To Minh vẻ mặt cung
kinh, thanh nien phất tay một cai, chin người lui lại.
"Qua khứ đa khong con." To Minh xoay người, thản nhien nhin thanh nien.
"Qua khứ mặc du khong con nhưng hiện tại phải nắm chắc, bởi vi hanh động hiện
tại sẽ quyết định tương lai." Thanh nien mỉm cười, cũng nhin To Minh.
Khoảnh khắc anh mắt hai người va nhau.
"Nha Mộc Thu Hải bộ lạc, Nhiếp Hồn Ương Vu." Thanh nien cười noi, thu lại tầm
mắt nhin To Minh, ngồi ben đống lửa.
"Mặc huynh, uống rượu khong?" Thanh nien noi, sau lưng lập tức co người tiến
len vai bước, ở ben cạnh y đặt hai vo rượu, sau đo cung kinh lui xuống.
To Minh ngồi ben cạnh, lắc đầu.
Thanh nien cầm một vo rượu, mở nắp ra uống hớp lớn, thở ra hơi dai.
"Mặc huynh la từ chiến trường đến đung khong?" Thanh nien đặt vo rượu xuống,
lam như thuận miệng noi.
"Tại sao hỏi vậy?" To Minh binh tĩnh len tiếng.
"Tren người ngươi co mui mau của Vu tộc ta. Chắc la Vu tộc chết trong tay chan
thần Phong Man Mặc huynh khong it." Giọng thanh nien nhẹ nhang, nhưng lời thốt
ra ở trong bộ lạc nao nhiệt tựa khi lạnh đam hướng To Minh.