Thu Hải


Người đăng: Boss

To Minh noi xong trong tay trai xuất hiện một vien Vu tinh, dung sức bop mạnh.
Thoang chốc Vu tinh tỏa anh sang choi loa, anh sang chợt loe tren đỉnh đầu To
Minh, hoa thanh một con thằn lằn to lớn!

Bộ dạng thằn lằn chinh thanh thu của Tich Vu bộ lạc!

Vu tinh co rất nhiều tac dụng, To Minh từ chỗ Ô Đa biết một trong cac tac dụng
la giữa Vu tộc gặp nhau ở nơi xa lạ thi tỏ ra lễ nghi thanh thu của bộ lạc
minh.

Quen biết Ô Đa, To Minh cuối cung lựa chọn khong truy tra ngọn nguồn lai lịch
của ga, nhưng hắn hỏi được khong it phong tục va đặc điểm lien quan Vu tộc.
Đối với việc nay Ô Đa đều noi hết cho hắn, ga mờ mờ đoan được suy nghĩ của To
Minh nhưng khong chọc thủng, la bởi người cung chi hướng khac tộc quần.

Giữa họ co lẽ khong co tinh cảm qua sau nhưng mấy lần cung nhau chiến đấu, từ
từ co ăn ý đặc biệt. Ăn ý nay thanh lập tinh cảm tộc quần khac nhau.

Co lẽ rất yếu ớt, hoặc co lẽ khong.

Ít nhất thi giờ phut nay To Minh đang dung cach Ô Đa noi cho hắn kich phat ra
lực lượng trong Vu tinh, dựa theo bộ dang thanh thu luc trước trong thấy huyễn
hoa ra. Lập tức đằng sau trong bộ lạc Vu tộc dấy len bụi mu cũng co một manh
thu to lớn do kich phat lực lượng Vu tinh huyễn hoa ra xuất hiện tren bầu
trời.

Đo la một con thu ngư khổng lồ vo cung ma To Minh rất quen thuộc!

Ảo ảnh thu ngư xuất hiện tren bầu trời, so với no thi Tich Long thật la nhỏ be
khong đang kể.

Nhưng bộ lạc nay lộ ra ảo ảnh thanh thu của chung, đại biểu đa cong nhận lời
To Minh, cong nhận lễ nghi thuộc về Vu tộc của hắn, cho nen mới đap lễ.

Tinh cảnh đột ngột khiến ong lao Man tộc phia trước chạy trối chết trợn to mắt
lộ ra kho tin. Loại lễ nghi Vu tộc nay lao khong biết.

Kỳ thật tại đất Man tộc, người biết loại lễ nghi nay khong nhiều lắm, bởi vi
rất nhỏ be khong đang kể. Coi như la co thể huyễn hoa ra thanh thu, nhưng
khong phải Vu nhan thi chỉ liếc mắt liền thấy ra được.

Ro rang nhất la sự cường đại về mặt tinh thần!

To Minh bay giờ, thần thức của hắn tỏa ra phủ len toan than, phối hợp với Đoạt
Linh Dược trong long ban tay co sự kỳ lạ người ngoai khong nhin thấy, khiến
người khac xem ra du hắn đội mũ nhưng vẫn co cảm giac Nhiếp Hồn.

Ông lao Man tộc bỏ chạy du khong biết lễ nghi nay, nhưng lao biết To Minh
tuyệt đối khong phải Vu tộc. Bay giờ khi đằng sau lưng xuất hiện đam Vu nhan,
da đầu lao te rần, ac độc thốt ra lời trong luc lao nhanh.

"Thu vị, chan thần Phong Man của Man tộc ta, người thừa kế Man Thần, khi nao
thi ngươi trở thanh Vu tộc? Sao lao phu khong biết?"

Giay phut ong lao thốt lời thi To Minh hừ lạnh một tiếng, khong giải thich cai
gi ma thả lỏng tay phải, khiến Đoạt Linh Dược từ long ban tay bay tren đỉnh
đầu, tỏa ra anh sang am u manh liệt, như co thể hut hết tất cả vật chất.

To Minh nhớ ro, tại đất Man tộc giết Nhiếp Hồn Đồng Tử, khi no nhin thấy hạt
chau nay co noi đo la Nhiếp Hồn Chau chỉ co Tuyệt Vu mới luyện hoa ra được!

Hạt chau nay dường như ở trong Vu tộc rất co danh tiếng, hơn nữa To Minh con
nhớ tại Tich Vu bộ lạc, khi hắn lấy ra Đoạt Linh Dược thi Vu Cong Tich Vu bộ
lạc cũng cho rằng đo la thứ thuộc về Vu tộc, ngạc nhien khong biết tại sao To
Minh co thể thi triển.

"Nhiếp Hồn Chau!"

Đung như To Minh đoan, giay phut hạt chau xuất hiện, đằng sau bộ lạc Vu tộc
lập tức co người phat ra thanh am sửng sốt.

Ông lao Man tộc ngẩn ra. Giờ phut nay, tren bầu trời đằng sau lưng To Minh,
trong mấy ngan thu ngư bỗng nhien đi ra một ba lao. Ba lao toc hoa ram, da đầy
nếp nhăn, mặt đam đồ đằng thu ngư. Trong tay ba cầm một cay gậy lam từ xương
ca. Sải một bước lập tức xuất hiện trước mặt To Minh. Cach lưng ong lao Man
tộc mấy ngan met.

Đo la một Hậu Vu!

Con ngươi To Minh co rut. Hắn đội mũ, khi ba lao lướt qua người thi cảm giac
đo co lực lượng giống như thần thức tỏa ra từ người ba quet người hắn.

Khi ba lao xuất hiện thi dưới mặt đất, trong chin con rua lạ, đỉnh đầu một con
rua chinh giữa ngồi xếp bằng một người đan ong toc dai hơn một met.

Người đan ong thoạt trong khoảng bốn mươi tuổi nhưng lan da đồi mồi giống như
ong gia. Y vốn khep mắt bay giờ chậm rai mở ra, trong mắt lộ tia sang kinh tam
động phach.

Chỉ la anh mắt đa khiến người To Minh run len, khiến ong lao Man tộc đằng
trước lao nhanh như mất hồn mất via, bỗng tạm dừng, giống như la bị đong đinh
khong cach nao tiến tới!

'Nhiếp Hồn…Tuyệt…Tuyệt Vu!!' Ông lao Man tộc sắc mặt cực kỳ kho coi, than thể
khong cach nao di động, co cảm giac linh hồn bị hut đi. Chẳng những thế, than
thể lao khong cach nao khống chế, chậm rai xoay người, tựa rối gỗ đi hướng ba
lao tiến đến. Trong đoi mắt ong lao Man tộc lộ ro kinh khủng va hoảng sợ.

"Thao mũ của ngươi ra."

Khi ong lao Man tộc chẳng co chut sức lực phản khang, than thể bị khống chế
như con rối thi dưới đất, người đan ong ngồi xếp bằng tren con rua đưa tầm mắt
rơi vao người To Minh. Đoi mắt sau thẳm, thanh am co tiết tấu kỳ lạ.

To Minh lập tức cảm nhận co ý chi mạnh mẽ từ mắt người đan ong đanh tới, chớp
mắt đụng vao thần thức minh tỏa ra, hinh thanh trung kich, khiến To Minh lảo
đảo. Nhưng ý chi từ người đan ong lập tức thu lại, khong tổn thương To Minh.

To Minh trong long may động, chậm rai lấy mũ xuống, lộ ra dưới cai mũ la…mặt
nạ mau đen!

Mặt nạ thuộc về tổ tien Ham Sơn!

Du đội mặt nạ nhưng đoi mắt To Minh toat ra cũng sau thẳm, them vao khi chất
đặc biệt sau khi hắn Tế Cốt, du khong lộ mặt thật cũng ro rang tồn tại tren
người hắn.

Ánh mắt sau thẳm, Đoạt Linh Dược bềnh bồng, thần thức quấn quanh ngoai người,
khiến To Minh hiện giờ thoạt trong thật như la Nhiếp Hồn Ương Vu!

Hắn va người đan ong tren lưng rua nhin lẫn nhau, khi chất co chut giống.

Đay la cung loại Nhiếp Hồn!

Du la ong lao Man tộc than thể bị khống chế, trong thấy bộ dạng hiện giờ của
To Minh thi tuy trong long tran ngập sợ hai vẫn kiềm khong được co ảo giac.

'Khong lẽ…hắn thật sự la Nhiếp Hồn?'

"Thu vị, tại tren người ngươi, ta cảm nhận được Man, Vu, Tien." Người đan ong
co mai toc dai hơn một met khuon mặt cực kỳ tuấn tu. Du lan da đồi mồi, chẳng
những khong pha hỏng cai đẹp đo ma con tăng sức hấp dẫn tang thương.

"Ngươi la người đầu tien khiến ta liếc mắt khong lập tức nhin ra tộc quần
huyết mạch, rất giống Nhiếp Hồn. Nếu đổi lại la Vu khac đều sẽ cho rằng ngươi
la Nhiếp Hồn. Nhưng ngươi…khong phải Nhiếp Hồn! Lấy mặt nạ của ngươi xuống."
Người đan ong nhẹ lắc đầu, từ từ noi.

Tim To Minh đập nhanh, ben tai vang vọng lời noi của đối phương. Mắt hắn chợt
loe, lam ra động tac to gan. Trong người hắn co Ham Sơn Chuong, trong Ham Sơn
Chuong co một gậy rắn kỳ lạ.

Gậy rắn nay luc tren chiến trường từng bị To Minh thả ra, con xuyen thủng ban
tay ong lao Man tộc. Con rắn nay To Minh con nhớ, khi no nuốt Nhiếp Hồn Đồng
Tử mở đoi mắt ra, hoa thanh một Chuc Cửu m!

Giay phut cắn nuốt, khi đo To Minh cảm giac ro rang sự kich động va khat vọng
từ gậy rắn nay.

To Minh khong thao mặt nạ xuống ma tập trung tinh thần vao mảnh đa đen tren
cổ. Đay la thủ đoạn cuối cung của hắn, tiến vao khong gian kỳ lạ, tranh ne tất
cả nguy hiểm.

Nhưng cai nay cũng co tệ đoan, bi mật lớn nhất của To Minh, khong tới luc bất
đắc dĩ thi hắn khong muốn dung.

Cung luc chuẩn bị sẵn sang mở ra mảnh đa, To Minh mở ra một lỗ hổng trong Ham
Sơn Chuong, từ ben trong thả ra hơi thở gậy rắn kỳ lạ nay!

Hơi thở phut chốc tran ngập toan than To Minh, chẳng qua bởi vi hơi thở rất
yếu nen người phat hiện khong nhiều. Chỉ co bản năng manh thu mới phat hiện
được, một số người đặc biệt mới cảm nhận được.

Giay phut hơi thở từ người To Minh tỏa ra thi tren bầu trời tất cả thu ngư,
trong khoảnh khắc phat ra tiếng rit sắc nhọn, cung rut lui, biểu tinh lộ ra
kinh khủng, dường như cảm nhận thứ gi đang sợ.

Chẳng những chung no như thế, manh thu tren mặt đất cũng vậy. Du la chin con
rua vạn met cũng run bần bật. Trong đo tam con rit gao, tiếng rit khong giống
đối đầu ma như bị sợ hai.

Con về người đan ong toc dai, con rua y ngồi khong gao nhưng than hinh run bần
bật. Người đan ong toc dai tren lưng no ngẩn ra, mắt trợn to loe tia sang am
u, nhin chằm To Minh. Dần dần, biểu tinh y rung động.

"Chuc Cửu m!"

"Ta la Nhiếp Hồn Ương Vu, đến từ Tich Vu bộ lạc, đi trong đất Vu tộc, từ khi
ta sinh ra thi đa co hơi thở Chuc Cửu m. Tiền bối la Nhiếp Hồn, co thể phan
đoan ra hơi thở nay la thật hay giả! Lý do ta khong lấy xuống mặt nạ la vi lý
do ca nhan, xin tiền bối đừng kho xử!" To Minh chậm rai thong thả noi, mượn
thời gian tỏa ra hơi thở gậy xa va lời noi, hắn đa hoan thanh mở ra khong gian
mảnh đa, tuy thời bước vao trong.

Bốn phia truyền đến tiếng xon xao, theo đam manh thu rit gao, anh mắt Vu nhan
tren lưng chung nhin To Minh khac hẳn. Theo chung thấy thi To Minh trừ mặt nạ
ra, từ tren xuống dưới, tinh cả đoi mắt đều giống hệt Vu nhan Nhiếp Hồn cảnh
đang sợ ma chung từng thấy.

Thậm chi ben dưới trong đam người tồn tại một it người tu Nhiếp Hồn cảnh,
chung co cung cảm giac.

"Tộc nhan đến từ Tich Vu bộ lạc, hiện giờ la luc chiến tranh, ngươi đừng rời
đi, hay tham gia Thu Hải bộ lạc của ta, trở thanh Nhiếp Hồn của bộ lạc ta!"
Người đan ong toc dai nhin To Minh chẳng bao lau sau từ từ len tiếng.

To Minh nhướng may.

"Co thể, nhưng phải cho ta người nay, ta muốn luyện thanh con rối, ch than thể
vĩnh viễn khong chết khong diệt."


Cầu Ma - Chương #365