Mặt Nạ Săn!


Người đăng: Boss

To Minh lại đứng dậy, toc dai bay phất phơ, thai dương con nhuộm mau theo gio
tung bay co vai giọt bị thổi đi.

"Bức đến đường cung…kẻ gan dạ thắng!" To Minh thi thao, mắt loe tia sang lấp
lanh nhin người đan ong Vu tộc từ ngoai trăm met bước nhanh tiến đến.

To Minh hit sau khong khi tren chiến trường, toan than như co sự lột xac kho
mieu tả. Hắn mạnh lao tới trước, thẳng đến người đan ong Vu tộc, mang theo sat
khi ngập trời va khi thế quyết khong lui, xe gio tới gần.

Khuon mặt dưới mặt nạ của người đan ong Vu tộc lộ nụ cười nhạt, trong anh mắt
lạnh lung chất chứa khinh thường. Ga khinh thường Man tộc nay, đối phương chỉ
biết ne tranh, chỉ biết bảo vệ bản than, người như vậy theo ga thấy thi khong
xứng gọi la chiến sĩ.

Du bay giờ To Minh lao đến, cho ga cảm giac hơi khac đi, nhưng ga vẫn giữ sự
khinh thường đo.

Khoảng cach giữa hai người khong ngừng bị keo gần, chớp mắt đa chưa tới ba
mươi met. Tren đường đi qua đau, hai ben Vu Man chiến đấu đều tranh đi. Đay la
một goc chiến trường phạm vi lớn, nhưng tại goc nay xảy ra trận chem giết của
To Minh va người đan ong Vu tộc đội mặt nạ la ở tren chiến trường, trận đấu
quy cach cao trong số Vu tộc va Man tộc.

Đay la trận chiến Săn!

Nếu người đan ong Vu tộc chiến thắng thi trong đợt săn bắt Man tộc sẽ them một
người. Nếu To Minh thắng thi hắn sẽ chấm dứt săn của người đan ong Vu tộc nay,
do đo trở thanh Săn của Man tộc!

Trận chem giết như vậy ở bốn phia khiến hai tộc Vu Man trong phạm vi nhỏ chu
ý, cang khiến một it Săn Giả Vu Man hai tộc ở phia xa dom qua.

Mặc du To Minh thắng hay người đan ong Vu tộc thắng đều khong đem đến tac dụng
gi cho trận chiến nay, nhưng đối với To Minh, đay la cuộc chiến của hắn!

Hắn phải tại đay chiến thắng nỗi sợ của minh, chiến thắng tinh thần, từ đay để
minh tiến hanh đợt lột xac huy hoang, ren luyện ra ý chi co thể trở thanh
cường giả!

'Trận đấu nay minh nhất định phải thắng, nhất định phải thắng!' Trong mắt To
Minh lộ ra kien quyết.

Khong phải hắn khong biết lượng sức minh, kỳ thực sức chiến đấu giữa hắn va
người đan ong Vu tộc khong cach biệt mấy. Nếu khong phải tiếng rống Vu thuật
kỳ dị của người đan ong, To Minh sẽ khong chật vật đến thế nay.

Bay giờ hắn đa tim ra cach đối khang với thanh am kỳ lạ đo rồi. Cach nay chinh
la…kẻ gan dạ thắng!

"Giết!!!" To Minh rống to, nhảy người len, bay vọt khỏi mặt đất, lao thẳng đến
người đan ong Vu tộc.

Hai người ở giữa khong trung như mũi ten lao đi đụng vao nhau.

Oanh! Một tiếng vang lớn, than thể To Minh run rẩy, lảo đảo lui vai bước, khoe miệng tran mau tươi. Nhưng hắn khong chut do dự lại lao ra, cung người đan ong Vu tộc lần nữa đụng độ.

Oanh oanh oanh oanh!

Hai người trong vai giay ngắn ngủi đa oanh kich nhau hơn mười lần. Người đan
ong Vu tộc khong con vẻ khinh thường ma biến thanh trầm trọng. Ga đa nhin ra
To Minh khac biệt. Bay giờ To Minh khong giống như trước nữa, hắn khong con ne
tranh, khong con dung thần thong, khong con chống cự va bảo vệ bản than.

Bay giờ To Minh, ở tren người hắn co sự quả cảm khiến người đan ong Vu tộc
kinh sợ. Loại cảm giac nay giống như ga đối diện khong phải than hinh co mau
thịt ma la ngọn nui lớn!

Một ngọn nui sừng sững tren mặt đất, đời đời kiếp kiếp khong sụp xuống, khong
bị hủy diệt!

Đo khong phải la noi khi To Minh đứng len thi tu vi va sức mạnh biến cường
đại, ma bởi vi anh mắt, hanh động, bước chan, biểu tinh của hắn trong giờ phut
nay, tất cả trở thanh khi thế. Khi thế nay đến thanh ý chi vo hinh của To
Minh.

Dường như co lực lượng chống đỡ hắn, khong cho hắn lựa chọn lui ra sau nữa,
khiến hắn tha rằng đấu đến chết cũng tuyệt sẽ khong lui nửa bước. Ý chi nay
chinh la khi thế, co thể bị người phat hiện ra, đặc biệt la người đan ong Vu
tộc đấu với hắn cang cảm nhận ro rang.

[Cang gi gọi la dũng cảm, To Minh, trả lời ta!]

To Minh đanh một đấm, anh mắt co quyết đoan va cứng cỏi, ký ức nhớ tới đoạn
ngắn tại Ô Sơn.

[Dũng cảm chinh la khi gặp da thu thi khong sợ!]

Khi ấy To Minh vẫn la một Lạp To nhỏ xiu, hắn dung thanh am non nớt đap như
thế đo.

[Đo la một loại dũng cảm, nhưng A Cong noi cho ngươi biết, dũng cảm chan chinh
la khi ngươi đối mặt một cường giả, khi ngươi khong thể lui được nữa, ngươi sẽ
lao ra, liều mạng chiến đấu! Cung luc đo, khi ngươi đối diện mười cường giả
thi vẫn lam vậy. Ngươi đối mặt một trăm, thậm chi la nhiều cường giả hơn vẫn
sẽ lam như vậy! Hay tưởng tượng đi, To Minh, nếu co một ngay A Cong gia đi,
khong thể động đậy, ngươi phải bảo vệ ta, ngươi đứng trước mặt ta, nhưng trước
mắt ngươi la cường địch đếm hoai khong hết. Nhắm mắt lại, tưởng tượng loại cảm
giac nay, nếu như ngươi lựa chọn ở lại, vậy ngươi sẽ biết cai gọi la…dũng cảm.
Đay la dũng cảm ma ta cho rằng!]

[Toi sẽ chết sao…]

[Ở lại thi co lẽ, hoặc co lẽ khong, nhưng nếu rời đi, tương tự cũng co lẽ co
hoặc khong.]

[Vậy toi chọn ở lại!]

[Dũng cảm la một loại khi thế, khong phải xuc động lỗ mang, ma giống như ngọn
nui, khiến tinh thần kẻ địch bởi vi sự cứng cỏi của ngươi ma tan ra khi thế.
Dũng cảm cang la thủ đoạn khắc chế địch, cũng la phẩm chất cần co để ngươi đi
trong thế gian, trở thanh một người đan ong đầu đội trời chan đạp đất! To
Minh, nhớ kỹ lời A Cong đa noi với ngươi. co lẽ sẽ co một ngay ngươi thật sự
hiểu được.]

Nắm đấm của To Minh va chạm với tay phải của người đan ong Vu tộc, đau nhức
lan tran, thậm chi xương cốt như sắp vỡ vụn. Nhưng tren mặt To Minh khong nhin
ra vẻ gi muốn lui lại, lại vọt ra, cung người đan ong Vu tộc cũng khong lui
bước lần nữa chiến đấu.

Người đan ong Vu tộc cang đấu cang sợ. Theo luc trước ga phan đoan, trong trận
chem giết thế nay ga đa lam đến cực độ, đối phương thi chắc la giống như rất
nhiều người ga đa gặp, đầu tien tinh thần tan vỡ, sau đo lan tran tới than
thể, bị ga đien cuồng cong kich, thể xac va tinh thần đều co ý định rut lui.

Một khi như thế thi trận chiến nay ga thắng chắc rồi!

Đay la vi ren luyện Chiến Vu cường đại, liều chết khong sờn! Chiến thắng nỗi
sợ trong long, đe bẹp ý chi của kẻ địch, hủy diệt tinh thần người ngăn cản,
khiến kẻ địch của Chiến Vu trong tan vỡ tinh thần đi hướng tử vong!

"Dũng cảm, khong phải xuc động!" To Minh thi thao.

Người hắn lao len, mạnh chuyển vong, học theo động tac của người đan ong Vu
tộc, quet chan đa tới người đan ong. Người đan ong Vu tộc cũng nhoang người
len, một cước đa tới.

Tiếng ầm ầm kinh thien động địa. Trận chiến đấu khốc liệt nay hấp dẫn vung
xung quanh goc nhỏ nhoi tren chiến trường khiến tất cả mọi người chu ý.

Du la Vu tộc hay Man tộc, họ đều thấy To Minh va người đan ong Vu tộc đội mặt
nạ cung phun ra mau, chỉ la một người mau biến thanh sương trước mặt, người
kia thi mau dọc theo mặt nạ rơi xuống.

Than thể To Minh bởi vi lực chấn ma lảo đảo rơi xuống đất, người run rẩy. Lần
đầu tien, người đan ong Vu tộc lui ra sau mấy bước, anh mắt nhin To Minh lộ ra
rung động.

To Minh thi vẫn la To Minh đo, tu vi vẫn như vậy, lực lượng vẫn như thế, tất
cả chỉ co một điều khac la bay giờ hắn co khi thế cứng cỏi.

Hắn phải thắng, hắn nhất định phải thắng!

Khong cần ngon ngữ noi ra, từ anh mắt kien quyết của To Minh, từ khi thế hắn
tỏa ra, từ bay giờ hắn lại vọt len, bất cứ ai nhin hắn đều cảm nhận ro rang
chiến ý va quyết tam tất thắng của hắn!

Người đan ong Vu tộc nghiến răng, mắt đỏ rực, gầm len mạnh vọt ra. Giay phut
tới gần To Minh, đoi mắt đỏ rực bỗng loe len, phat ra một tiếng gầm.

Tiếng gầm nay chinh la thứ khiến To Minh mấy lần tinh thần xuất hiện rung
động, khong thể khống chế nảy ra nỗi sợ hai, tiếng rống kỳ lạ của Vu tộc.

Giay phut tiếng rống truyền ra, tam thần To Minh dao động. Nhưng lần nay,
trong long hắn khong thể khống chế xuất hiện từng đợt song cực kỳ sợ hai, cung
luc đo, than thể hắn khong hề lui lại. Hắn nang len nắm đấm, khong chut do dự,
toan than như mũi ten xuyen thấu qua nỗi sợ, khi người đan ong Vu tộc phat ra
tiếng rống thi một bước tiến len, dung hanh động tiến hanh một lần phản kich
mạnh mẽ.

Đo la nắm đấm của To Minh, một đấm, một đấm!!!

Hắn khong biết đa đanh ra bao nhieu đấm, tiếng Oanh oanh vang vọng. Người
đan ong Vu tộc lần đầu tien bị To Minh đanh lui, lui một bước, lien tục lui,
khong ngừng lui ra sau. Ý chi, sự tự tin, sự kien định đến từ Chiến Vu của ga
dần yếu ớt, dần tan ra.

To Minh ở trong mắt ga biến thanh một ngọn nui chan chinh. Một ngọn nui cao
khong thể vượt qua, khong thể hủy diệt!

[Khi ngươi chiến thắng sợ hai, khi ngươi nếm được dũng cảm thi co cảm giac
gi…hy vọng đến luc đo A Cong con co thể ở ben ngươi, nghe cảm nhận của ngươi.]

Trước mắt To Minh như xuất hiện nụ cười hiền từ của A Cong.

Hắn nghenh đon tiếng rống kỳ lạ, đanh ra một đấm lại một đấm. To Minh, đa tim
đến loại cảm giac ma A Cong noi, loại cảm giac….

'Cảm giac chiến thắng chinh minh.' To Minh nhắm mắt lại, đoi tay duỗi ra,
khong truy kich người đan ong Vu tộc nữa ma la thần thức mạnh lan tỏa. Kiếm
nhỏ xanh xe gio lao ra, loi cầu ngưng tụ rất nhiều, tran ngập bốn phia. Ham
Sơn Chuong biến ảo lao tới người đan ong Vu tộc.

Giay phut tất cả thần thong xuất hiện cung rơi vao người đan ong Vu tộc dưới
mặt nạ trao ra nhiều mau, đoi mắt tan ra lộ ra kho thể tin.

To Minh nhoang người len cũng xong ra ngoai. Tiếng nổ ầm ầm vang tận trời,
chấn động mặt đất xung quanh rung rinh. Một lat sau khiến goc phạm vi nhỏ tren
chiến trường, tất cả người chiến đấu đều khựng lại, một hinh ảnh xuất hiện
trong mắt họ.

Trong hinh ảnh, To Minh nang tay len, trong tay hắn la một cai đầu đẫm mau. To
Minh chậm rai lấy xuống mặt nạ của cai đầu.

Mau trắng, co khe hở chữ thập…mặt nạ Săn!


Cầu Ma - Chương #345