Kẻ Dũng Mãnh!


Người đăng: Boss

Ngay khi loi cầu va kiếm nhỏ xanh của To Minh bị người đan ong Vu tộc phat ra
tiếng gầm như manh thu ẩn chứa Vu thuật đặc biệt của Chiến Vu cắt đứt thi, khi
huyết người đan ong Vu tộc rốt cuộc binh ổn lại sau khi đối khang với Ham Sơn
Chuong.

Bay giờ ga vọt tới trước đụng chạm với loi cầu, loi cầu vỡ tung. Va chạm với
kiếm nhỏ xanh, kiếm nhỏ ảm đạm lập tức bị đụng bay. Người đan ong Vu tộc như
hoa thanh cuồng phong lao tới To Minh, giay phut tới gần, lần nữa nắm tay đấm
ra một đấm.

Than thể To Minh lập tức lui ra sau, tốc độ chợt loe, tranh đi nắm đấm đo. Hắn
xuất hiện ben cạnh người đan ong, nang len tay phải, ba ngon chỉ len trời mạnh
vạch xuống đất.

Trảm Tam Sat!

Đay la sau khi To Minh tới đất Nam Thần chưa từng sử dụng qua thuật Ô Sơn. Lần
đầu tien hắn thi triển ra tren chiến trường, theo tu vi khac biệt, uy lực của
Trảm Tam Sat cũng khac đi.

Bay giờ trời đất bởi vi Trảm Tam Sat chem xuống, ben ngoai than thể người đan
ong lượn lờ oan hồn bị sat khi troi buộc the lương gao thet tan biến hơn phan
nửa. Cung luc đo, than thể người đan ong chấn động, nhưng cứng rắn chống chọi,
xoay người vung tay phải, tiếng hu sắc nhọn xe gio lao thẳng đến chỗ To Minh.

Than thể của To Minh lần nữa lui ra sau, dung tốc độ cực hạn tranh đi, xuất
hiện ở hướng khac. Hắn cắn đầu lưỡi, hộc mau, mau tươi phun ra phut chốc đốt
chay, hoa thanh biển lửa bao phủ người đan ong.

Giay phut biển lửa bao phủ ga thi ben trong, một nắm tay khổng lồ vươn ra đấm
hướng ngực To Minh.

To Minh lần nữa phat ra tốc độ cực hạn mới tranh đi được.

"Ta muốn xem coi ngươi co thể phat triển loại tốc độ nay bao nhieu lần!" Người
đan ong Vu tộc trong biển lửa cười nhạt, mạnh xoay tron dấy len cuồng phong,
thổi tắt lửa ben ngoai người, từng bước một đi hướng To Minh.

Người đan ong Vu tộc khong co nhiều thần thong, nhưng than thể thật la qua
mạnh, khiến To Minh phải ne tranh, nếu khong, bị đanh trung vao người thi kho
thể chịu đựng nổi.

Luc hắn lui về, Ham Sơn Chuong lần nữa ở giữa khong trung mạnh đập hướng người
đan ong Vu tộc. Đoi mắt người đan ong Vu tộc dưới mặt nạ lộ ra đien cuồng.
Nhưng ga đa biết uy lực của Ham Sơn Chuong ma vẫn khong trốn tranh, trong luc
đi hướng To Minh thi Ham Sơn Chuong đập xuống người ga.

Trong tiếng nổ, người đan ong chỉ khựng lại rồi nang len bước chan, tiếp tục
đi.

To Minh biến sắc mặt, tăng len tinh thần khống chế Ham Sơn Chuong. Nhưng ngay
luc đo, người đan ong Vu tộc đột nhien phat ra tiếng thu gầm tran ngập lực
lượng kỳ dị.

Trong tiếng rống nay, tinh thần To Minh chấn động, khong thể khống chế dao
động, khiến thế rơi xuống của Ham Sơn Chuong khựng lại. Người đan ong Vu tộc
cất bước tới trước mặt To Minh, đanh ra một đấm.

"Chết tiệt!!!"

To Minh khong thể khống chế tinh thần, tiếng thu gầm qua quai dị, tựa như ap
lực sự sống, giống như tiếng gầm giữa thien địch, co thể khiến đối phương bị
chấn động tinh thần.

Nắm đấm đanh tới, To Minh đang định phat động tốc độ tranh đi nhưng người đan
ong Vu tộc bỗng tăng tốc, nắm đấm rơi xuống khong phải vao người To Minh ma ở
phia ben cạnh.

Một đấm rơi xuống, hư khong dấy len thật nhiều song gợn lăn tăn, khiến tốc độ
rut lui của To Minh chậm lại. Cung luc đo, người đan ong Vu tộc mượn cơ hội
nay nhanh chong vọt tới. Giay phut ga tới gần To Minh, khi hắn con chưa kịp ne
tranh, hắn thậm chi nghe thấy người đan ong Vu tộc nhe răng cười. Hắn thấy
người đan ong khong dung nắm tay hay đoi chan ma dung đầu, khi tới gần To Minh
thi cụng vao tran hắn.

Oanh! một tiếng, mắt To Minh hoa len, cảm giac muốn oi dang trao, đầu oc u vang, người bắn ngược ra sau. Khuon mặt người đan ong đằng sau mặt nạ vươn lưỡi liếm khoe moi, xong len. Lần nay mắt ga co sat khi, tay phải thanh vuốt chộp hướng ngực To Minh.

Ga muốn đao ra trai tim của To Minh!

Tren tran To Minh chảy xuống mau tươi. Mau rơi vao mắt hắn, dường như thế giới
biến thanh mau đỏ. Hắn thấy khong ro người đan ong Vu tộc cong kich nhưng co
thể cảm nhận được luồng sat khi nhanh chong đến.

Vao luc nguy hiểm, To Minh gầm một tiếng, luc lui ra sau thi Ham Sơn Chuong
lập tức thu nhỏ lại lao thẳng tới chỗ hắn. Chớp mắt tới gần, dung nhập vao
người. Giay phut cu vuốt của người đan ong Vu tộc đến thi Ham Sơn Chuong mạnh
phong ra ngoai, trở thanh man bảo vệ.

Oanh! một tiếng vang len, co tiếng chuong ngan vang vọng, To Minh lảo đảo lui ra sau. Trong người truyền đến tiếng chuong mang đến te dại. Nhưng khong đợi hắn lui ra xa thi người đan ong Vu tộc lại đến nữa. Một đấm lại một đấm khong ngừng đanh.

"Man tộc chỉ hiểu ne tranh va bị bảo vệ, ngươi khong xứng trở thanh chiến sĩ ở
trong chiến trường nay!" Người đan ong Vu tộc len tiếng, anh mắt lộ khinh
thường, lien tục đanh ra nắm đấm.

Du khong thể tổn thương ngoai da To Minh nhưng tiếng chuong vang vọng, them
vao luc trước đầu To Minh bị va chạm tạo thanh hỗn độn, khiến khoe miệng hắn
khong ngừng chảy mau tươi.

Người đan ong Vu tộc đanh vai đấm xong chợt khựng người, mạnh xoay tron, một
cước đa vao Ham Sơn Chuong. Một cước đa ra như co đuoi manh thu quật, đanh vao
Ham Sơn Chuong dấy len tiếng chấn vang xa xoi hơn những gi trước đo.

Trong tiếng chấn, To Minh ở trong Ham Sơn Chuong hộc bung mau, người bắn
ngược, bay ra tới mấy trăm met, bum một tiếng nga tren đất.

Khi rơi xuống đất thi Ham Sơn Chuong rut vao trong người To Minh, khiến bay
giờ hắn khong con gi phong thủ, trừ…vong tay đen tren cổ tay hắn.

Đại sư huynh đưa tặng nữ no nay, khi To Minh chiến đấu với người đan ong Vu
tộc vẫn khong xuất hiện. Một khi nữ no xuất hiện, phối hợp với nhau, giết
người đan ong Vu tộc khong qua kho khăn. Nhưng giết choc như vậy, du To Minh
co lấy đến mặt nạ cũng khong thuộc về hắn.

Mặt nạ như thế coi như la hắn trở thanh Săn, vậy trừ phi vĩnh viễn nương dựa
vao người ngoai, nếu khong thi khi khong con nữ no, chờ đợi To Minh vẫn la yếu
ớt khong bị ren luyện.

Đại sư huynh đưa tặng vong tay nay chỉ la vi luc nguy hiểm bảo vệ mạng sống To
Minh, chứ khong phải để hắn ỷ lại no. To Minh hiểu rất ro điều nay.

Khoe miệng hắn chảy mau, đoi mắt co chut tan ra. Kỳ thật vết thương của hắn
khong nghiem trọng, du sao ở trong Ham Sơn Chuong chỉ la te dại ma thoi.

Hắn chan chinh trọng thương la tam thần. Trong tiếng rống của đối phương, tinh
thần hắn run rẩy, To Minh khong thể khống chế. Hắn chưa từng nghĩ rằng, thi ra
minh yếu ớt như vậy.

'La sợ sao…' Mắt To Minh mơ hồ.

Hắn khong thấy được cach mấy trăm met người đan ong Vu tộc từng bước một đi
đến, khong nhin thấy vong tay đen tren cổ tay, hoa thanh tơ khoi, tuy thời bắn
ra.

'Nhưng minh sợ la cai gi…' Tren mặt To Minh co cay đắng. Trận chiến tranh nay,
khiến hắn như hiểu ra rồi lại khong hiểu.

'Đung vậy, minh sợ chết. Minh sợ chết khong tim thấy nha, sợ sau khi chết tất
cả bi ẩn đều tan biến, sợ sau khi chết…khong mở mắt ra được.'

Tầm mắt To Minh cang luc cang mơ hồ, ý thức bắt đầu tan ra. Tinh thần hắn bởi
vi tiếng thu gầm kỳ dị, như bị ap chế, đay la điều hắn khong muốn nhưng khong
thể khống chế.

"Nen lam…sao đay…" To Minh thi thao.

Trong hoảng hốt, tất cả thanh am ben tai đều biến mất, hinh ảnh trong mắt la
bầu trời cuồn cuộn sương xanh.

Mơ hồ khong con thấy sương khoi xanh, con lại la buổi tối gio tuyết giao nhau,
trong trại tử yen tĩnh một gian nha toat ra anh lửa.

A Cong tay cầm một đống thẻ tre, hắn thi ngồi một ben, tay chống cằm.

"Tổ tien Ô Sơn bộ lạc chung ta khong phải thuận lợi hoan toan ma la qua rất
nhiều đau khổ mới hợp thanh Ô Sơn bộ lạc, khong noi đến sau nay Ô Sơn bộ lạc
phan liệt, chỉ noi tổ tien Ô Sơn. Ngai ấy một đời ren luyện, để lại rất nhiều
truyền thuyết, bị hậu nhan khắc tren thẻ tre, con chau cố gắng đời đời, những
điều nay ngươi phải ghi nhớ. Bay giờ ta hỏi ngươi, năm đo tổ tien Ô Sơn một
minh đi tới Ô Sơn, chiến đấu với ai?"

"Gặp linh thu nui nay, tổ tien muốn xay dựng bộ lạc tại đay nhưng khong được
cho phep, nen đa chiến đấu." To Minh chống cằm ngap, đắc ý noi.

"Noi tiếp đi." A Cong mỉm cười.

"Co gi để noi đau. Thi la gặp một con thu to, ở sườn nui chiến đấu. Dường như
con thu đo rất lợi hại, thở ra hơi thở co thể khiến người bất giac sợ hai. Ở
sườn nui một đường đến vực sau, tổ tien đấu với con thu gian nan vo cung, cuối
cung chiến thắng."

"Ồ? Ngươi từ trong truyền thuyết ấy thấy ra điều gi?" A Cong cười noi.

"Bức đến đường cung kẻ gan dạ thắng, A Cong, điều nay người đa noi qua mấy lần
rồi, toi biết rồi, biết rồi."

"Được rồi, ta cho rằng ngươi biết đi. Co lẽ tương lai co một ngay ngươi sẽ
hiểu được ý nghĩa cau noi nay, cảm nhận nỗi long của tổ tien vao luc đo…"

Nằm ngoai Thien Lam thanh, tren chiến trường Vu tộc, To Minh hoảng hốt như đa
trở lại đem gio tuyết nhiều năm trước. Ben tai hắn quanh quẩn tinh hinh luc
đo, mấy chữ bức đến đường cung kẻ gan dạ thắng. Khoảnh khắc, than thể To Minh
run bần bật.

Đoi mắt tan ra bỗng sang ngời.

"Bức đến đường cung…kẻ gan dạ thắng!!!" To Minh thi thao.

Ben tai hắn vốn khong thể nghe tiếng chem giết nơi chiến trường bỗng biến ro
rang. Ngoai trăm met, người đan ong Vu tộc đội mặt nạ đang bước nhanh lao đến.
Cả người ga tỏa ra sat khi, hinh thanh ap lực khiến tất cả kẻ cản đường, du la
Man tộc hay Vu tộc đều lui sang ben tranh ne.

Vong tay hoa thanh tơ khoi tren tay To Minh đang định bắn ra, lập tức bị tay
trai hắn ấn chặt.

"Ta, tự đến!" To Minh biểu tinh binh tĩnh, đứng len khỏi mặt đất!


Cầu Ma - Chương #344