Tử Xa!


Người đăng: Boss

Mệt mỏi, To Minh khong biết thời gian troi qua bao lau, bởi vi bầu trời vẫn
luon bị sương xanh bao bọc. Sương khoi cuồn cuộn, ben trong vẫn khong ngừng
vang tiếng nổ.

Tiếng chem giết bốn phia, tiếng het thảm, tất cả hoa cung một chỗ, dường như
hoa thanh am điệu vạn cổ khong thay đổi. m điệu ngan vang, tất cả cứ lặp đi
lặp lại, rồi lại lặp đi lặp lại.

Hắn, một ca thể nhỏ be trong trận chiến nay, lam kẻ giết người, giết rồi lại
giết, dần dần, cảm giac mỏi mệt ngay cang sau, khiến người ta bất giac me
mang.

Nhưng kết quả của me mang thường la một lần sống chết. Nếu chết la vĩnh viễn
ngủ say, nếu sống thi la một lần cưỡng ep xuc động, co thể đổi lấy thời gian
ngắn phấn chấn. Nhưng phấn chấn đo la hao kiệt sinh mệnh. Phấn chấn ngắn ngủi
qua đi thi lại cang them mệt mỏi va hoảng hốt.

Co bao nhieu người co thể trong mệt mỏi tranh đi lần đầu tien me mang đổi lấy
chớp mắt lướt qua sống chết. Co lẽ một lần con được, hai lần co thể, nhưng ba
lần, bốn lần va vo số lần thi sao? Đay la một trận chiến tranh chẳng những bốn
phia co Vu tộc la địch thủ, bản than minh cũng la kẻ địch.

Giết choc vĩnh viễn tiến hanh, mau tươi khong ngừng thấm vao mặt đất, khiến Vu
tộc ben ngoai Thien Lam thanh, noi mau chảy thanh song cũng khong khuếch đại.
Mau tren đất va từng giọt nhỏ xuống gợn song như vo số anh mắt lạnh lung tan
nhẫn nhin tất cả.

Hoa Phong đa trở lại ben cạnh To Minh. Đay khong phải ga tự nguyện ma la hắn
rống to, dẫn động Nguyệt Dực ga cảm nhận ro rang, khiến Hoa Phong khong thể
khong trở về.

Ga quay về ben cạnh To Minh, vẫn la than hinh manh thu khổng lồ luc trước
chiếm lấy, than xac chỉ con một nửa nhưng vẫn quai dị sinh tồn.

Chiến đấu vẫn đang tiếp tục. To Minh khong biết minh giết bao nhieu Vu tộc,
cũng khong biết tren người co bao nhieu vết thương, cang khong ro Thần Tướng
giap đa tan vỡ bao nhieu lần. Thậm chi Ham Sơn Chuong cũng chẳng biết bao
nhieu lần bị thật nhiều thần thong buộc rut quay về thể xac, khiến than thể
hắn bị thương.

Đặc biệt la ngực hắn co một vết thương đam thủng gần như tri mạng. Vết thương
nay la người phụ nữ khoi đen ma Đại sư huynh cho hắn bay ra cản một đợt cong
kich hướng To Minh, ở ben cạnh co thanh trường mau xe gio đam xuyen qua.

Chiến trường nay nhan tố khong thể đoan biết qua nhiều, kẻ địch qua nhiều,
khong phải đơn độc đấu.

Chiến tranh cứ tiếp tục, To Minh khong biết minh đi tới đau rồi trong chiến
trường. Hắn chỉ nhin thấy một cai đầu quen thuộc, bị Vu nhan một đao chem
xuống, ngửa đầu bay len. To Minh khong biết ten người nay, nhưng hắn đa gặp
qua, đay la một đệ tử Thien Han Tong.

Cai đầu rơi tới trước mặt To Minh, người nay biểu tinh me mang con co sự giải
thoat, dường như rốt cuộc từ trong mệt mỏi co thể khep mắt.

To Minh nhin cai đầu người, tay phải nang len, đanh một chưởng vao phia sau.
Sau lưng hắn truyền đến tiếng ầm ầm va tiếng thet gao. Tiếng nổ kia la vi một
Vu tộc đột nhien tập kich sau lưng hắn nga ra, tiếng gao la kiếm nhỏ xanh truy
đuổi va xuyen thấu.

To Minh mở ra tay trai, một mảnh tro bụi tan biến, la một khối thạch tệ.

Hắn đa nuốt vao nhiều dược vật, như vậy co thể khiến bản than giữ chiến lực.
Thạch tệ cũng đa tieu phi rất nhiều, phải lam vậy mới co thể khiến thần thức
của hắn lien tục khuếch tan, khiến hắn co cang lớn cơ hội sống sot, cang co
thể khiến kiếm nhỏ xanh giữ sắc ben.

Tren chiến trường nay, tất cả thần thong đều phải gọn gang, giết choc mau lẹ
va tiện tay. Tốc độ của To Minh luc nhanh luc chậm, ra tay liền la sat khi.
Nếu giết được đối phương, hắn dần học được sẽ khong hiếu chiến ma lập tức lui
ra sau, đi hướng khac.

"To Minh!"

Trong cuộc giết choc ngơ ngẩn, To Minh giết một Vu nhan, mặt tai nhợt, tren
đui lộ ra miệng vết thương co thể thấy xương, ben tai truyền đến giọ sửng sốt.

Xoay người, To Minh vẫn hơi hoảng hốt, nhưng du la vậy, thần thức hắn tỏa ra
lại co bản năng bảo vệ. Hắn thấy một ga đan ong chem xuống đầu một Vu nhan,
nhin minh. Người nay, To Minh đa gặp rồi, la đệ tử Thien Han Tong.

Ga đan ong đoi mắt cũng la đỏ mau, vo cung mệt mỏi, gật đầu với To Minh xong
nhanh chong rời đi.

'Loại cảm giac nay giống như đang nằm mơ…' To Minh quay đầu đi tiếp, tiếp tục
giết choc, mệt mỏi. Ben tai hắn tiếng chem giết trở thanh vĩnh hằng, khong
ngừng quanh quẩn.

Hắn nhin thấy Vu tộc manh thu khac nhau, con thấy trong Vu tộc, một số người
đội mặt nạ. Những người đo giống như To Minh, xuyen qua chiến trường, đi tới
đau la khong ngừng tuon rơi mưa mau.

Vu tộc nao co mang mặt nạ thi đều tỏa ra sat khi cường đại, Man tộc binh
thường khong phải đối thủ của chung. To Minh hoảng hốt thấy Man tộc đối khang
với những người mặt nạ cũng la người đội mặt nạ.

Chẳng qua trong Man tộc người đội mặt nạ mau la đen, khac với mau trắng của Vu
tộc.

To Minh hoảng hốt tiếp tục giết choc, vết thương gần như tri mạng ở ngực hắn
la do người đội mặt nạ Vu tộc nem trường mau tạo thanh. Người nay tren mặt nạ
co khe hở chữ thập, vung trường mau xong cach rất xa lạnh lung liếc To Minh,
xoay người rời đi.

Những điều nay To Minh thấy hết, nhưng bay giờ trạng thai hắn mệt mỏi va hoảng
hốt, ben tai tiếng giết choc mơ hồ vang vọng. To Minh tiến len, đi tới trước
mặt một thanh nien Vu tộc. Đay la một Vu nhan thoạt trong con kha non nớt,
tren mặt tran đầy vết mau, đang rống lớn vọt len. Mai đến khi To Minh lướt qua
ga, cắt đi cai đầu, than thể bắn mau tươi, lại xong len vai bước mới nga
xuống.

To Minh cứng ngắc đi qua, đi tới ben cạnh một người đan ong Vu tộc khac. Luc
đi qua, đầu người đan ong bị cắt lấy, giay phut cai đầu tach rời khỏi than thể
đa lựa chọn tự bạo. Tiếng nổ ầm ầm dấy len sức chấn, khiến khoe miệng To Minh
tran ra mau tươi nhưng khong tạm dừng ma tiếp tục đi.

Cất bước đi, Thần Tướng giap của To Minh sau nhiều lần bị hủy diệt va tổ hợp
lại, dường như cũng cảm nhận được hắn mỏi mệt, hồi phục chậm ri. Ham Sơn
Chuong của hắn cũng tren chiến trướng đầy rẫy người bị từng thần thong khong
phải hướng về To Minh ma vo tinh đanh len, khiến người hắn vang tiếng chuong
ngan. Chẳng biết Hoa Phong đau rồi, bị bầy người chen lấn đi, lại them than
hinh manh thu, kho tranh khỏi bị Man tộc hiểu lầm, bay giờ đa khong biết đi
đau.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, co lẽ To Minh sẽ sống sot qua trận chiến nay, nhưng
khả năng lớn hơn la trong trạng thai hoảng hốt đi hướng cai chết.

Mai khi trước mắt To Minh trong thấy phia xa, mười mấy Man tộc bị Vu tộc bao
vay, trong đo co một khuon mặt hắn rất quen thuộc.

Khuon mặt nhuộm đẫm mau, biểu tinh quyết tuyệt, đang đien cuồng chem giết.

Người nay xuất hiện khiến To Minh hoảng hốt khựng lại. Hắn chinh mắt thấy một
Vu tộc chiến đấu trước mặt người nay, trong trạng thai trọng thương, lấy cai
chết lam cai gia phun ra bung mau đen hướng tới người To Minh quen.

Hiển nhien mau đo ẩn chứa lực lượng hủy diệt, nếu bị phun trung chắc chắn sẽ
xuyen qua mặt va xương sọ!

Con ngươi To Minh co rut, khoảnh khắc, hắn như tỉnh khỏi giấc mộng, từ trong
hoảng hốt hồi phục lại.

Tiếng chem giết ben tai từ mơ hồ lập tức biến ro rang. Thế giới trong mắt hắn,
từ trước kia ngơ ngẩn chớp mắt hoan chỉnh.

"Tử Xa…" To Minh thi thao.

Hắn chẳng chut do dự, giay phut tỉnh tao thi sải một bước dai. Bước ra bước
nay, tiếng chem giết khong con vang ben tai To Minh, bị tiếng rit sắc nhọn
thay thế. Than thể hắn lấy tốc độ kho hinh dung bỗng nhien lao ra.

Tốc độ nhanh đến mức chưa đợi mau Vu nhan phun ra bắn vao mặt Tử Xa, than thể
To Minh đa vọt len mấy trăm met, xuất hiện trước mặt ga. Gio bị hắn tốc len
chớp mắt cuốn lấy mau đen, tan biến. Con về Vu tộc bị trọng thương, thậm chi
khong kịp coi xem đa xảy ra chuyện gi, đa cảm thấy như co bức tường ập xuống,
than thể đảo vong, than hinh trong gio lốc tan nat.

"Sư thuc!!!"

Ben tai To Minh truyền đến giọng Tử Xa, chan lảo đảo. Chiến tranh tiếp tục keo
dai, nhiều lần thi triển tốc độ cực độ khiến tinh thần To Minh mệt mỏi, than
hinh đa đến cực hạn. Nhưng hắn vẫn bước ra một bước, phat huy tốc độ nhanh
nhất, ra tay như tia chớp.

Co To Minh giup đỡ, mười mấy Man tộc bị Vu tộc bao vay phấn khởi phản khang,
vừa đanh vừa lui. Chốc lat sau, khi những Vu nhan tử thương khong it thi mới
thoat khỏi bao vay.

Mai đến giờ phut nay, vai miệng vết thương tren người To Minh lien tục chảy ra
mau, hắn lảo đảo bị Tử Xa đỡ lấy. Con lại Man tộc ai cũng người đầy vết
thương, mệt mỏi ma nhanh chong vay Tử Xa va To Minh vao trong, cảnh giac nhin
bốn phia, lui ra sau.

Giọng Tử Xa như từ rất xa xoi vang ben tai To Minh. Hắn nhin Tử Xa vẻ mặt tran
đầy sốt ruột, mắt nhắm nghiền, lat sau mở ra, gật đầu.

"Tử Xa, hắn la sư thuc của ngươi?"

"Tốc độ của hắn nhanh thật. Đặc biệt la dung tốc độ dấy len gio co thể so với
thần thong!"

"Tử Xa, sư thuc của ngươi ten la gi?"

Đam Man tộc bảo hộ Tử Xa va To Minh vao trong đang lui ra sau lần lượt mở
miệng.

"Ta ten To Minh." To Minh hit sau, khong cần Tử Xa diu nữa. Hắn lấy một it
dược vật ra, nuốt vao, cung mười mấy người nay rut lui.

"Tren chiến trường ai cũng khong biết co thể tiếp tục sống khong, con phan
biệt bối phận lam gi. To huynh, tinh trạng của ngươi khong đung lắm, ngươi
thuộc về người đơn độc chiến đấu săn Vu?"

Trong luc lui ra sau, mười mấy Man tộc rất co trật tự. Ben ngoai bảy, tam
người chẳng chut lơi lỏng, khi rut lui chem giết với đam Vu tộc, sau đo nhanh
chong cung đồng bạn sau lưng đổi vị tri, tạm nghỉ ngơi.


Cầu Ma - Chương #341