Tháng Năm Tuổi Trẻ Là Ai Đang Thở Dài.


Người đăng: Boss

"Nhin toc của anh kia, đều trắng xoa rồi." Bạch Linh che miệng cười, mắt sang
ngời, khiến cảm giac kỳ lạ trong long To Minh cang biến manh liệt.

"Con noi toi, toc co chẳng phải cũng biến thanh trắng sao, trở thanh ba gia
rồi." To Minh chỉ Bạch Linh, cười noi.

Hai người trong luc noi cười cang quen thuộc đối phương hơn. Giữa đem tuyết,
To Minh cảm giac thể xac va tinh thần đều thấy vui sướng. Hắn cảm thấy thời
gian troi qua rất nhanh, bất giac chan trời đa nổi len mau trắng.

Đo khong phải tuyết ma la mặt trời mới mọc.

Một đem cứ thế troi qua. Khi mặt trời tren cao bao phủ đất đai, bong tuyết vẫn
đang rơi. To Minh va Bạch Linh nhảy xuống cay, rửa mặt suc miệng một phen, hai
người nhin nhau cười.

To Minh khong noi them cai gi, ngồi xổm xuống. Bạch Linh mắt to lập loe, nhẹ
nhang tiến đến, tiếp tục nằm tren tấm lưng gầy yếu, co cảm giac ấm ap sinh ra
dưới đay long co.

Lần nay To Minh cang tiến gần Ô Long bộ lạc thi đay long cang nổi len cảm giac
kỳ lạ, như la khong nỡ. Dần dần hắn im lặng, chỉ la bước chan khong tự giac
chậm lại, đồng thời nhịn khong được đi vong vong.

Bạch Linh nằm sau lưng To Minh, du co tựa như ngay hom qua, nhin đến cảnh vật
lặp lại khong biết bao nhieu lần. Co biết To Minh lại đi vong vong, nhưng luc
nay co khong mở miệng ma la tựa đầu len vai To Minh, nghe tiếng tim hắn đập.

Bữa tiệc nao rồi cũng tới luc kết thuc. Khi mặt trời treo cao, một ngay lại
lần nữa rắc anh hoang hon. Tuyết vẫn đang rơi xuống, nhưng gian nha Ô Long bộ
lạc đa xuất hiện trong mắt To Minh.

To Minh nhin bộ lạc, để Bạch Linh xuống, mặt lộ vẻ cười.

"Đến nha co rồi."

Bạch Linh nhin bộ lạc lại nhin To Minh, khuon mặt xinh đẹp khong lộ ra suy
nghĩ gi. Co yen lặng gật đầu, đi tới trước mặt To Minh, dung đoi tay trắng non
nhẹ phủi tuyết đọng tren người hắn.

"Cảm ơn anh, mau trở lại bộ lạc của anh đi." Bạch Linh mở miệng muốn noi them
cai gi, nhưng khong thốt ra. Co nở nụ cười tuyệt đẹp, lui ra sau vai bước đi
hướng bộ lạc của minh.

To Minh đứng đo nhin bong lưng Bạch Linh dần khuất xa, nhin bong dang yeu kiều
đoi khi ngoai đầu vẫy tay với minh, đầu hắn trống rỗng.

Theo khoảng cach hai ben ngay cang xa, tuyết rơi tren trời cũng trở thanh vach
ngăn vo hinh, pha nat tầm mắt, chậm rai phủ len bong dang đi xa. Tựa như đi
qua vung đất băng gia, nếu khong trở lại thi sẽ khong nhin tới băng hoa tan.
Nếu đi trong năm thang, khong co nhớ lại, thi sẽ khong nghe thấy năm thang
tuổi xuan ai đang thở dai.

Thật lau sau, To Minh lắc đầu, lại nhin Ô Long bộ lạc lần cuối, xoay người rời
đi. Luc đến, co tuyết cung, luc đi, vẫn như vậy.

Bong tuyết rơi tren người hắn, tren toc, nhưng lại cho To Minh cảm giac như
thiếu đi cai gi.

'La thich sao…'

To Minh chạy vội trong canh rừng, hướng tới Ô Sơn bộ lạc. Hắn luon cau may,
trong đầu hiện ra bộ dạng của Bạch Linh.

'Cảm giac khong giống như khi cung Trần Han.'

To Minh hit sau, lắc mạnh đầu, như muốn quăng đi cảm giac kỳ lạ chưa bao giờ
co nay. Xac định tam tinh rồi, mắt hắn chợt loe, lần nữa bước nhanh.

Khi trời tối, anh sao sang ngời, cung với anh trăng rơi, con co tuyết keo dai
một ngay một đem đang vo tận rơi xuống, To Minh trở lại nha của hắn, Ô Sơn bộ
lạc.

Ngay hom qua hắn ở phia xa nhin một cai, đại khai xac định bộ lạc khong co gi.
Giờ phut nay trở về, ngoai cửa lớn do gỗ to lam thanh, hắn trong thấy tộc nhan
gac đem.

Trong bộ lạc thật yen tĩnh, chinh giữa đống lửa con đang bập bung chay, phat
ra tiếng tach tach. To Minh đi trong bộ lạc, nhin xung quanh, cuối cung đi tới
trước gian nha A Cong.

Trong nha A Cong con toat ra anh lửa, hiển nhien ong vẫn chưa nghỉ ngơi.

"La To Minh hả, vao đi." Truyền ra giọng A Cong, co vẻ mệt mỏi.

To Minh nhẹ tay ven rem da len, đi vao, nhin A Cong khoanh chan ngồi ở đo, toc
hoa ram co vẻ hơi rối.

"A Cong." To Minh nhỏ giọng noi, ngồi một ben.

"Bộ lạc khong co việc gi, khong cần lo lắng." A Cong nhin To Minh, mặt lộ net
cười, ý bảo To Minh ngồi ben cạnh minh. Ông nang len canh tay phải kho gầy, sờ
đầu To Minh, ý cười cang đậm.

"Đa đến tầng thứ ba, khong tồi!"

To Minh nhin A Cong, chậm rai noi ra tất cả điều minh thấy trong động đa voi,
kể chi tiết, đặc biết khi noi đến bộ xương thi hắn thấy ro sắc mặt A Cong trầm
trọng.

"Bỉ thương giả thien, cớ gi ngươi khoc…A Cong, cau noi nay la co ý gi?" To
Minh cau may.

"Truyền thuyết quả nhien la thật..." A Cong nhin rem da, anh mắt như xuyen
thấu qua no nhin Ô Sơn.

"Cau noi nay la tự hỏi minh, so với trời đất menh mong thi minh co cai gi phải
bi ai. Hay hoặc la con co ý nghĩa khac ở ben trong." A Cong khẽ thở dai, khong
biết nghĩ tới điều gi, trong lời noi ẩn chứa tang thương, chậm rai noi.

"Con về chữ bai hỏa thi A Cong cũng khong hiểu ro lắm. Ngươi co thể nhin thấy
no, co lẽ la kỳ ngộ của ngươi." A Cong thu lại tầm mắt, hiền lanh nhin To
Minh.

"Một thang sau, A Cong sẽ đi Phong Quyến bộ lạc, nếu ngươi ở ben ngoai phải
nhớ trở về."

"Con nữa, A Cong, con ở trong sao huyệt Nguyệt Dực cứu một tộc nhan Ô Long bộ
lạc, co ấy gọi la Bạch Linh, la chau gai của Man Cong Ô Long bộ lạc." To Minh
gật đầu, chợt nhớ tới cai gi, lại len tiếng.

"Bạch Linh?" A Cong ngớ người, trầm ngam nửa ngay, keu To Minh về nghỉ ngơi
trước.

Sau khi To Minh rời khỏi, mắt A Cong lộ ra xa xăm hoai niệm.

"Lặc Tố, chau gai của ba đa được Lạp To nha ta vo tinh cứu. Việc nay, co lẽ sẽ
khiến nỗi hận của nang đối với ta, giảm bớt chut it." A Cong khẽ thở dai,
trong mắt cang nhiều hoai niệm.

"Huyết nguyệt đến sớm, con co đem đo khi huyết cường đại đột nhien truyền đến
từ Hắc Sơn bộ lạc, tai họa sắp tới…" A Cong nhắm mắt, thi thao ẩn chứa sầu lo.

To Minh rời khỏi gian nha A Cong, đi trong bộ lạc. Hắn khong trở về nha minh
ma la tới nha Loi Thần. Hắn thấy tren người Loi Thần chỉ co chut vết thương,
vẫn rất mạnh khỏe, tự minh boi một it dược vật cho ga xong mới yen long.

Loi Thần thấy To Minh thi kha la vui mừng, vỗ bộ ngực, thổi phồng trận chiến
với Nguyệt Dực, nước miếng văng khắp nơi. Ga noi đa lau, To Minh mới mỉm cười
rời đi.

Giờ phut nay đa la đem khuya, nhưng khi anh mắt To Minh rơi vao một gian nha
khong xa toat ra anh lửa thi tren mặt hiện tia do dự.

Chỗ đo, la nha của Tiễn Thủ, cũng la nha của Bắc Lăng.

---o0o---
-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #34