Người đăng: Boss
To Minh sắp quen giọng noi nay rồi, trong ký ức của hắn, thanh am đo đa rất
rất lau khong xuất hiện.
Nhưng giờ phut nay theo thanh am kia xuất hiện, To Minh chấn động khong chỉ
than thể ma con co tam hồn.
Thanh am đo từ xa tới gần, từ gần tới xa. Mơ hồ giống như năm đo hắn nghe thấy
nhưng cũng co chỗ khac. Khac la trong lời noi lộ ra sốt ruột, trong sốt ruột
như sắp phat khoc.
"Ca ca…sắp khong kịp rồi…ca ca…"
"Ca ca mau tỉnh lại đi…ca tỉnh lại…"
"Ca ca…hắn đang ngăn cản…"
"Ca ca…"
To Minh mạnh mở mắt ra, toan than mướt mồ hoi lạnh. Khoảnh khắc mở mắt, ben
tai hắn hồi phục lại tất cả am thanh. Hỏa Vượn rit gao, Ô Đa noi, con co Đồng
Tử am hiểm cười.
Thế giới của hắn từ vỡ tan nhanh chong hồi phục. Theo thanh am ben tai truyền
đến, hinh ảnh đầu tien hắn thấy la Hỏa Vượn ở trước mặt hắn đang nhanh chong
lui ra sau, riu chiến trong tay no hoa thanh hư ảo.
Con thu mặt người than rắn, cai đầu đỏ sậm cỡ mười met, ha to mồm, ở ben trong
co thể thấy co ngọn lửa đang đốt chay. Than thể hư ảo khiến Hỏa Vượn rit gao
khong ngừng lui ra sau.
Bộ long lửa đỏ của Hỏa Vượn bay giờ lấy tốc độ mắt thường co thể thấy nhanh
chong tối đi, co khong it rơi rụng. No rất kho chịu đựng được nữa, riu chiến
chắn trước con thu mặt người than rắn, lưỡi riu đang hoa tan.
Chỗ Ô Đa cũng rơi vao tinh trạng y hệt. Một mặt người than rắn đang ở đo. Ô Đa
vẻ mặt nghiem trọng, quanh người vo số băng lạnh cuốn thanh gio, rit gao. Ô Đa
trong gio ret nang len tay phải, lam ra ấn ký kỳ lạ.
Giay phut ga bấm ra ấn ký nay, tất cả long tơ tren tay phải cung rơi rụng.
"Nhan phat địa nguyen!" Ô Đa gầm một tiếng, cả mặt đất chấn động.
Mặt đất vo tận dưới chan ga, cỏ xanh chớp mắt bị gio thổi rạp, mặt đất xuất
hiện một vong tron to lớn, từng đợt anh sang xanh lấp loe. Lực lượng vo hinh
trong mặt đất bung phat. Lực lượng nay khi mới xuất hiện thi phạm vi rất lớn,
nhưng khi len khong trung thi thu nhỏ lại, đến cuối cung chỉ tho cỡ mười met,
toan than tỏa anh sang xanh, từ xa nhin lại tựa như cột xang xanh từ trong
long đất phun ra, xuyen thấu qua con thu mặt người than rắn.
Khi con dị thu bị hủy diệt thi Đồng Tử phat ra tiếng hu the lương, nhanh chong
heo rut.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong khoảnh khắc, la khi To Minh mở mắt, nhin thấy hinh
ảnh bao gồm tất cả.
Mắt thấy Hỏa Vượn khong thể chịu đựng được, To Minh biết Đại sư huynh cho hắn
no hoa thanh vong tay chỉ bảo vệ minh, sẽ khong bảo vệ Hỏa Vượn. Con Hoa Phong
thi cang la ghet Hỏa Vượn, them vao To Minh khong gặp nguy hiểm, ga co đầy đủ
lý do khong ra tay.
To Minh khong nghĩ ngợi, tiến len một bước. Một bước nay đạp xuống, hắn ở
trước người Hỏa Vượn, than hinh nghieng ra sau, lực lượng nhu hoa đẩy Hỏa Vượn
rut lui. Con dị thu gầm len lao thẳng tới To Minh.
Mắt To Minh lộ sat khi, đối với thần thong quai dị của Vu tộc thi hắn lần nữa
co cảm nhận khắc sau. Khoảnh khắc dị thu vọt tới, To Minh nang len tay phải vẽ
một but hướng con thu nay!
Một but đo la but tạo hoa của To Minh, no co một cai ten xinh đẹp, gọi la Man
Thương.
Man Thương vừa ra, con thu mặt người than rắn trở thanh giấy vẽ. Một but của
To Minh quet ngang như đang tren giấy vẽ, cắt con thu thanh hai. Một but xẹt
qua, trời đất biến sắc, gio may thay đổi. Dị thu trước người To Minh run bần
bật, phat ra tiếng gầm the lương, cai đầu đụng vao hắn. No ở trước mặt To Minh
tach thanh hai, xe gio lao sang hai ben hắn, hoa thanh khoi đỏ biến mất khong
bong dang.
Chớp mắt con thu mặt người than rắn chết, con ngươi To Minh co rut. Hắn phat
hiện du con thu biến mất nhưng co một lũ khoi đỏ đang nhanh chong xong vao
người minh, khong ngờ chui vao Ham Sơn chuong To Minh luyện hoa trong người,
bị gậy rắn kỳ lạ mạnh hut vao miệng, lộ vẻ kich động.
To Minh long may động, nhưng bay giờ khong phải luc suy tư. Khi dị thu chết đi
thi đầu Đồng Tử tren bầu trời lần nữa truyền ra tiếng het thảm, cang tăng tốc
độ heo rut. Đặc biệt la đoi mắt chảy ra mau đen. Con mắt đo bị To Minh va Ô Đa
dung cach khac nhau pha hủy.
Cai đầu Đồng Tử het thảm nhanh chong lui lại. Cung luc đo, than hinh te tren
mặt đất bỗng dưng đứng len, lao thẳng len trời như muốn va chạm cung cai đầu,
lại tập trung một chỗ.
"Bất tử thập nhị tổ vu am, chuc cửu chi lực, tam giap tuế nguyệt, tan!" Đồng
Tử lui ra sau va than thể tới gần thi trong miệng phat ra thanh am.
"Tam giap tuế nguyệt, ta đa noi sao ngươi mạnh như vậy, thi ra la đỉnh Sơ Vu,
ap chế tam giap tuế nguyệt chuẩn bị trung kich nhiếp hồn Ương Vu!!! Hắn con
đem minh luyện thanh con rối, co thuật bất tử bất diệt, trong nhiếp hồn Vu tộc
la cấm thuật khong cho phep!" Người Ô Đa nhoang len, tay phải nang len, lập
tức co khi lạnh khuếch tan trong tay, hoa thanh vo số băng tầng tran ngập
ngoai cơ thể. Co tiếng kết ket quanh quẩn, băng tầng nhanh chong lan tran
thẳng tới Đồng Tử.
Trong luc băng tầng lan tran, Ô Đa ngửa đầu rống len, than thể nhiều long tơ
bay giờ cung rơi rụng, thậm chi long may cũng trụi lủi.
Theo long rụng khỏi than thể, băng tầng lao tới Đồng Tử chớp mắt to gấp mười
lần, tốc độ bỗng nhien tăng nhanh. Đầu va than thể Đồng Tử dung hợp cung một
chỗ, anh sang am u lấp loe, như đường nối dinh lại thi băng tầng đuổi theo.
Tiếng nổ kinh thien, ngoai người Đồng Tử thoang chốc bị băng tầng phủ len, hoa
thanh tượng băng bay giữa khong trung.
"Mặc huynh, thuật han băng của ta chỉ co thể phong ấn hắn một chốc. Đợi than
thể hắn lại ngưng tụ, lấy đo tan tam giap tuế nguyệt, khong tiếc từ bỏ tung
kich lực lượng Ương Vu, phối hợp với than bất tử bất diệt thi chung ta rất kho
thể giết hẳn hắn! Hơi sơ xảy la sẽ trọng thương ngay. Coi như la giết hắn cũng
mất nhiều hơn được. Khong bằng chung ta thử rời đi, tim Vu tộc khac ma giết
chắc la dễ dang hơn nhiều, hiệu suất cũng tăng nhanh!" Ô Đa chun bước.
No la nhiếp hồn trong Vu tộc, nếu khong trả gia thi rất kho giết chết, điều
nay đối với ga thật la khong đang.
Trong khi Ô Đa noi thi tiếng ket ket xuất hiện. Chỉ thấy han băng phong ấn
Đồng Tử bỗng xuất hiện khe hở. Đồng Tử ở ben trong băng chậm rai ngẩng đầu
len, đoi mắt yeu dị toat ra mau xam tro nhin chằm chằm To Minh va Ô Đa, lộ vẻ
oan độc, như muốn ghi nhớ kỹ hai người nay.
"Đi!" Ô Đa nhiu may, nhoang người len định lui ra sau.
Tuy nhien, To Minh khong nhuc nhich, hắn nhin chằm chằm Đồng Tử trong han
băng, mắt lộ sat khi.
Hỏa Vượn ở sau lưng To Minh, bộ long tối tăm, vẻ mặt uể oải, đay la việc To
Minh khong thể chấp nhận.
"Đợi đa!" To Minh từ từ noi.
Hắn nghĩ tới người đan ong bị Đoạt Linh Dược thu phục. Tay phải ở trong lồng
ngực lấy ra ba vien Đoạt Linh Dược mạnh vung tới trước. Ba vien Đoạt Linh Dược
nhanh chong lao tới han băng ben trong co Đồng Tử. Ba vien Đoạt Linh Dược lao
nhanh phat ra tiếng xe gio bỗng bay quanh han băng, như muốn đụng vao khối
băng co Đồng Tử.
Khoảnh khắc Đoạt Linh Dược xuất hiện, phia xa con ngươi Ô Đa co rut, ngay cả
hit thở cũng dồn dập hơn. Ga nhin chằm chằm ba vien Đoạt Linh Dược, lộ ra kho
tin.
Cung biến sắc mặt con co Đồng Tử trong han băng. Đồng Tử mặt biến đổi, ha
miệng như muốn kinh ho. Nhưng thanh am khong thể phat ra. Tuy nhien nhin sắc
mặt no biến đổi, trong mắt lộ ra kinh khủng thi co thể suy đoan, tất nhien no
nhận ra Đoạt Linh Dược, thậm chi sợ vật đo.
Điều nay khi To Minh dung Đoạt Linh Dược giết chết được người đan ong thi đa
đoan ra. Bay giờ hắn thử nghiệm, nang len tay phải chỉ một cai, bỗng chốc ba
vien Đoạt Linh Dược tỏa ra anh sang am u manh liệt. Ánh sang am u chớp mắt
thấm vao han băng thẳng tới Đồng Tử.
Đồng Tử vung vẫy, vẻ mặt kinh khủng, giay dụa, han băng co nhiều vết nứt hơn,
tiếng nổ trầm đục vang vọng. Từng vết nứt co khong it lien tiếp với nhau như
sắp tan vỡ.
Đồng Tử giay dụa kịch liệt nhưng khoi đen từ ba vien Đoạt Linh Dược lan tran
vao băng tầng tăng nhanh tốc độ, khoảnh khắc đa đụng vao Đồng Tử, chui vao
trong. Đồng Tử sắc mặt vặn vẹo như phat ra tiếng het thảm. Người no run run,
thật nhiều khi xam khong bị khống chế chui ra từ cac vị tri tren người Đồng Tử
lao tới ba vien Đoạt Linh Dược.
Dường như Đồng Tử vo cung đau nhức, than thể mạnh chấn động. Han băng ngoai
người rốt cuộc khong thể chịu đựng them, nổ tung hơn phan nửa, khiến than hinh
Đồng Tử co một nửa bị đong trong băng tầng. Chinh diện khong con băng nhưng ba
vien Đoạt Linh Dược bềnh bồng tại đo, khong động đậy khiến Đồng Tử phat ra
tiếng het thảm, vung vẫy, nhưng xem bộ dang thi bay giờ than thể Đồng Tử bị
kiềm chế. Vẻ mặt no lộ ra tuyệt vọng, kho tin va khong thể tưởng tượng. Dường
như việc To Minh co thể lấy ra Đoạt Linh Dược khiến no hoảng sợ va rung động.
"Nhiếp Hồn Chau!!! Chỉ co Tuyệt Vu mới luyện hoa ra Nhiếp Hồn Chau!!!" Giọng
Đồng Tử the lương khan khan quanh quẩn.
To Minh tiến len một bước.
Trong mắt hắn am trầm, khoảnh khắc tới gần Đồng Tử, tay chợt loe anh sang
xanh. Chỉ thấy kiếm nhỏ xanh xẹt qua lồng ngực Đồng Tử, khiến ngực no lộ ra
vết thương dai.
Cung luc đo, phia xa mặt Ô Đa tai nhợt lộ ra kho tin. Ga nhin thấy hinh ảnh
khiến cả đời ga khong thể quen, cũng khong bao giờ dam nảy ý xấu với To Minh
nữa.
Ga thấy người ten gọi Mặc To biểu tinh am trầm, sau khi rạch ngực Đồng Tử than
thể bị đong lại chỉ co thể giay dụa, Mặc To từ trong ngực moc ra cả đống thảo
dược, lựa chọn vai gốc nhet vao miệng vết thương Đồng Tử. Động tac đo quen tay
giống như lam chuyện như vậy khong chỉ một lần.
'Hắn…hắn đang lam cai gi…' Tim Ô Đa đập nhanh.
Nhin từng gốc thảo dược bị To Minh khong ngừng bỏ vao miệng vết thương Đồng
Tử. Mỗi một thảo dược đi vao lập tức quai lạ sinh trưởng, chỉ giay lat thi To
Minh lại lấy ra mấy khuc xương co mọc thảo dược, lấy xuống những thảo dược đo
bỏ vao.
Thấy kinh khủng con co Đồng Tử. No chinh mắt thấy To Minh mặt khong biểu tinh
lam tất cả, biểu tinh sợ hai đến cực kỳ tuyệt vọng.
"Ngươi…ngươi muốn lam gi!?" Đồng Tử run giọng sắc nhọn hỏi.
"Luyện dược!" To Minh lạnh lung đap.