Người đăng: Boss
Tren binh nguyen, khi To Minh rời khỏi Han Băng Thien vao buổi trưa ngay thứ
năm, trời xanh may trắng, anh nắng ấm ap chiếu rọi tren mặt đất, dường như
cung gio thổi cỏ xanh tren mặt đất lung lay.
Ô Đa chạy nhanh ở đằng trước, tốc độ rất nhanh, hoa thanh cầu vồng xe gio. To
Minh ở ben cạnh, quần ao theo gio phất phơ, dang vẻ thong dong khong nhin ra
tam tinh co gi biến đổi.
Hắn khong theo sau Ô Đa, du gi hai người mới kết bạn, ma qua trinh khong tốt
đẹp mấy, cho nen khong cần lam ra hanh động khiến người ta hiểu lầm.
Kỳ thực khoảng cach giữa To Minh va Ô Đa, từ dưới đất nhin len thi khong qua
xa, nhưng sự thật la hai người cach nhau gần trăm met.
Trong khi lao nhanh, Ô Đa cố ý thả chậm tốc độ quan sat To Minh. Nhưng tren
đường đi mặc kệ ga do tim cỡ nao cũng kho thể nhin ra manh mối gi từ người To
Minh. Ga nhin khong thấu lai lịch của To Minh, đặt mục tieu vao Hỏa Vượn lao
nhanh ben người hắn.
'Người họ Mặc nay thoạt trong tuổi khong lớn nhưng hanh vi rất gia dặn, lời
noi sắc ben, hiển nhien khong phải người tong mon, bộ lạc mới ra đời. Người
nay rất độc lập, chu ý mục tieu, nếu khong phải minh lấy cong lao dụ dỗ thi
hắn tuyệt đối khong đồng ý đi cung minh. Như vậy xem ra khong phải hắn khong
co nhược điểm, chỉ sợ người nay co long hư vinh khong nhỏ.'
Con khỉ đo la dị chủng, Ô Đa khong biết vật đo. Ga cang xem cang thấy To Minh
bi ẩn kho lường, trong long Ô Đa khong phải khong co ngoan độc, nhưng am ngoan
một giay rồi lại do dự bởi To Minh bi ẩn, chậm rai giảm bớt hơn phan nửa.
Hanh động của Ô Đa thi To Minh xem trong mắt, du hắn khong biết ga nghĩ gi
nhưng co thể đoan ra đoi chut. Tuy noi khong tinh toan diện nhưng To Minh
biết, chỉ cần minh tiếp tục giữ im lặng thi đối phương sẽ khong dam co hanh
động thiếu suy nghĩ. Điều nay co thể thấy ra từ việc đối phương theo doi hắn
nhưng khong ra tay.
'Người nay đa nghi, co lẽ đay la ưu điểm của ga nhưng cũng la khuyết điểm.
Người đa nghi nếu khong nắm chắc thi sẽ khong dễ dang ra tay.' Ánh mắt To Minh
quet người Ô Đa, binh tĩnh hoa thanh cầu vồng rạch khong gian.
Hai người với suy nghĩ khac nhau lao nhanh. Thời gian chậm rai troi qua, khi
buổi trưa qua đi, bong dang Ô Đa đằng trước bỗng khựng lại, To Minh cach trăm
met cũng tạm dừng.
"Mặc huynh, đằng trước co người Vu tộc!" Ô Đa nhắm mắt, như la đang dung cach
đặc biệt xem xet, lat sau hai mắt mạnh mở ra, biểu tinh nghiem tuc mở miệng.
Kỳ thực bộ dạng nay la ga cố ý lam bộ. Ben nay chỗ nao co Vu tộc ga khong
biết, nhưng ga biết đam Vu nhan co ước hẹn với minh, hai ben đặt ra vị tri
giao dịch.
Ga đạt được Vu tinh, cung cấp cach che giấu than phận va biến thanh Man tộc.
Vốn dựa theo kế hoạch la vậy nhưng khi gặp gỡ To Minh thi trong long Ô Đa đối
với kế hoạch nay biến đổi.
Ga khong muốn cung cấp cach che giấu va biến đổi than phận, con muốn co được
vu tinh.
"Theo ta cảm ứng thi đằng trước chỉ co một người. Tu vi người nay dao động
khong mạnh, hắn la sơ Chiến Vu. Người nay ta giết khong kho, vi biểu đạt chan
thanh, trong trận chiến Mặc huynh đứng ngoai xem la được, một minh ta giải
quyết!" Ô Đa nhin To Minh, mặt lộ nụ cười nhưng ben trong co tia sang lạnh.
Tia sang lạnh nay ro rang khong phải đối với To Minh.
To Minh nghe vậy thi gật đầu, long nửa tin nửa ngờ về thần thong của Ô Đa co
thể tim ra Vu nhan.
Mắt Ô Đa lấp loe tia sang lạnh, tiến len một bước lao thẳng tới tận cung binh
nguyen, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đa la trăm met, tựa sao băng rit gao, ngay
cang gần.
To Minh đi theo sau, anh mắt như điện nhin chằm chằm nơi Ô Đa đi.
Theo Ô Đa tới gần, giay phut ga đap xuống đất thi bỗng nhien từ trong mặt cỏ
đứng len một người. Người nay than thể vo cung cao to, tren đầu mang mũ giap
da trau, hơi thở am u lượn lờ quanh người. Theo ga đứng len như co gio mạnh
cuốn mặt đất, khiến cϠxung quanh khong ngừng lắc lư.
Tren mặt người đan ong co đồ đằng, nhưng đồ đằng mơ hồ ảm đạm nhin khong ro
rang. Chỉ co thể thấy ro la moi người đan ong co một vết sẹo, khiến moi nhin
như bị chia thanh bốn, khiến người nhin long kinh sợ.
Ga đan ong nhin Ô Đa ở tren khong trung lao nhanh đến, đoi mắt ảm đạm chợt loe
tia sang, nhếch moi lộ nụ cười. Nhưng bốn canh moi bay giờ nhe ra cho cảm giac
khủng bố. Thậm chi co mấy con gioi mập bự theo nụ cười của người đan ong vặn
vẹo chui ra khỏi miệng ga.
Vốn tốc độ của Ô Đa cực nhanh, nhưng giay phut ga tới gần, nhin thấy moi người
đan ong, thấy gioi bọ ben trong thi biểu tinh bỗng biến đổi.
Ga khựng lại định rut lui thi người đan ong ngửa đầu gầm. Tiếng gầm tran ngập
lệ khi. Theo tiếng gầm, than thể người đan ong vọt len, đoi tay duỗi ra om Ô
Đa.
To Minh ở giữa khong trung phia xa nhin chằm chằm hinh ảnh nay, con ngươi khi
thấy người đan ong thi co rut. Trong mắt To Minh, ga người đan ong toan than
đầy tử khi, ma tử khi nay trước khi người đan ong xuất hiện thi chẳng hề toat
ra, hiển nhien bị che giấu ben trong. Nếu chỉ la thế thi thoi, nhưng To Minh
từ người ga đan ong phat hiện cảm giac như người thực vật, như la nguyen liệu
để hắn luyện chế ra Đoạt Linh Dược!
Du khong biết tại sao người đan ong co trạng thai như vậy, nhưng cảm giac
nguyen liệu cần cho luyện chế Đoạt Linh Dược thi To Minh cảm thấy minh tuyệt
đối sẽ khong nhin lầm.
'Cach phan biệt duy nhất co lẽ la, nguyen liệu cần cho Đoạt Linh Dược chinh la
tử khi chiếm hơn phan nửa ap chế sự sống yếu ớt, khiến người khong thể di động
nhưng co ý thức. Như la sự sống ở ben trong, tử khi ben ngoai! Ma người nay
thi la tử khi dung nhập vao sự sống, đạt tới can bằng kỳ lạ nao đo, giống như
la tử khi ben trong, sinh cơ ben ngoai. Như vậy thi khiến người nay co thể cử
động, nửa chết nửa sống!' Mắt To Minh lấp loe, ở giữa khong trugn nhin chằm
chằm người đan ong, lộ vẻ hứng thu.
Khac hẳn với To Minh, bay giờ Ô Đa lao nhanh nhưng người đan ong nhao hướng ga
thi nhe răng cười tăng tốc độ, rit gao tới gần.
Lấy tu vi của Ô Đa vốn khong nen trong thấy người đan ong thi co phản ứng như
vậy. Khiến ga biến sắc mặt la bởi vi biết trạng thai hiện giờ của người đan
ong. Trạng thai nay trong Vu tộc gọi la bất tử bất diệt, co thể lam được điều
nay chỉ co Vu nhan tu Nhiếp Hồn cảnh!
Đối với Nhiếp Hồn thi Ô Đa cũng co giết qua, ga biết ro chỗ đang sợ của người
cảnh nay. Bay giờ ga lui về phia sau, anh mắt nhanh chong quet qua mặt đất,
định tim Nhiếp Hồn Vu tộc nup trong chỗ nay. Giay phut người đan ong nhe răng
cười tới gần, đoi mắt Ô Đa loe tia sang lạnh, nhanh chong lui lại nang len tay
phải chộp hướng khong trung.
Cai chộp nay la ở đằng tren Ô Đa, hư vo phat ra tiếng ket ket. Một nui băng
sắc xanh biển bỗng xuất hiện. Theo Ô Đa phất tay, nui băng lao đến người đan
ong.
Hai ben chớp mắt giao nhau, tiếng nổ kinh thien động địa quanh quẩn. Than thể
người đan ong run rẩy, nui băng ở trước mặt vỡ ra từng tấc. No vỡ khong phải
do ga lam ma la thần thong của Ô Đa biến hoa. Theo nui băng vỡ hoa thanh vo số
binh khi sắc ben xuyen qua người ga đan ong, đem đoi tay, hai chan, đầu va
than hinh chặt thanh mấy khuc.
Khong co mau tươi bắn ra, chỉ co nhiều gioi bọ tứ tung bốn phia.
"Ô Đa, đa lau khong gặp." Vao giờ phut nay, một giọng noi am trầm sắc ben vang
len từ mặt đất.
Giọng noi kia vang vọng thi bỗng than hinh người đan ong bị chem thanh mấy
khuc, trong hốc mắt loe tia sang am u. Mỗi một mảnh tứ thi tỏa ra tia sang am
u, giống như co lực hut ngưng tụ lại với nhau, lần nữa hoa thanh than hinh
người đan ong.
Chỉ la tren than hinh co nhiều chỗ đầy vết rach dai, giống như người nay la
con rối bị xe nat lại bị người khau va, nhưng kho tranh để lại dấu vết bị khau
tren người.
Người đan ong nhếch moi cười, nụ cười dữ tợn. Ga nhoang người len, lần nay
khong xong hướng Ô Đa biểu tinh nghiem trọng ma hoa thanh cầu vồng tử khi lao
hướng To Minh.
Hiển nhien ga đa được mệnh lệnh mới!
"Nha Ha!" Khi Ô Đa nghe thấy giọng noi sắc nhọn kia thi biểu tinh cang trầm
trọng.
Quanh người ga đột nhien xuất hiện ba nui băng xanh biển. Ba nui băng vong
quanh người ga, dưới anh nắng tỏa ra từng đợt khi lạnh.
Tren mặt đất, trong bụi cỏ, cọng cỏ xanh bỗng heo ua trong phạm vi lớn. Theo
no heo ua, từ ben trong đi ra một đứa trẻ. Đứa trẻ khep mắt, chắp tay sau
lưng, khoe miệng treo nụ cười am u.
Ô Đa khong chut do dự nen len tay phải chỉ phia dưới. Lập tức ba nui băng chấn
động thẳng tới mặt đất, hinh thanh ap lực, khiến mặt đất vang tiếng ầm ầm.
Đồng Tử cười nhạt, khong thấy no ne tranh ma nang len tay phải đẩy tới trước.
Bỗng chốc trong long ban tay no, anh sang đen lấp loe. Ánh sang đen bỗng chốc
khuếch tan, hinh thanh cửa anh sang hinh trứng trước người Đồng Tử.
Tiếng gầm trầm thấp truyền ra từ trong cửa anh sang. Ngay sau đo, từ ben trong
đạp ra một cẳng chan gầy đet, da dẻ nhăn nheo, mặt tren co khong it vết mau
kho. Cung luc đo, theo cẳng chan xuất hiện la một người cao hơn một met, người
kho gầy.
Người nay nhin thoang qua như xương kho nhưng đoi mắt chớp loe tia sang am u,
sau khi xuất hiện thi gầm một tiếng, lao đến ba toa nui băng.
Giay phut Đồng Tử mở ra Vu thuật nhiếp hồn độc đao thi tren bầu trời, người
đan ong toan than đầy vết rach hung tợn lao đến To Minh. Tốc độ rất nhanh, bốc
len tử khi đậm đặc. Tử khi ở sau lưng ga rit gao như muốn che trời lấp đất,
cach To Minh ngay cang gần.
To Minh nhin người đan ong lao đến, mắt lộ tia kỳ lạ.