Người đăng: Boss
Giay phut nhin thấy tinh thạch nay, người đan ong bỗng nhien cười.
"Khong sai, ta la vi vật đo. Đang tiếc tren người hai ten Vu tộc vo dụng khong
co. Nhưng nếu Mặc huynh đa lấy đến thi tất nhien thuộc về huynh. Xem hướng Mặc
huynh đi thi chắc la đến Thien Lam thanh? Nếu la thế thi Ô ta co thể đi chung
đường với Mặc huynh." Ô Đa chắp tay hướng To Minh.
"Khong cần." To Minh liếc Ô Đa, xoay người định rời đi.
Theo hắn thấy thi người nay rất nguy hiểm, bay giờ sắp đối mặt trận chiến
Thien Lam, To Minh khong muốn lang phi nhiều thời gian. Tất nhien nếu người
nay chủ động ra tay, vậy To Minh khong ngại xem thử sức chiến dấu của minh tới
đau.
"Mặc huynh hay dừng bước." Ô Đa tiến len vai bước, vội vang noi.
To Minh khựng bước chan, mắt loe tia sang lạnh.
"Mặc huynh đừng hiểu lầm, Ô ta chỉ la muốn lam giao dịch, chắc chắn Mặc huynh
sẽ co hứng thu." Ô Đa biểu tinh binh thường, dường như khong thấy tia sang
lạnh nơi đay mắt To Minh, cười noi.
To Minh khong len tiếng, chỉ lạnh lung nhin Ô Đa trước mắt.
"Mặc huynh đơn độc đi Thien Lam thanh, nếu co thể mang chut cong lao qua thi
tiến vao Thien Lam thanh rồi sẽ co xếp hạng cao hơn nhiều. Chỗ Ô ta co một
cong lao cần Mặc huynh trợ giup, một khi sự việc thanh thi bảo đảm Mặc huynh
sẽ lấy đến đủ cong lao, khiến Thien Lam thanh nhin với con mắt khac xưa." Ô Đa
liếm moi, từ từ noi.
"Noi đi!" To Minh vẻ mặt binh tĩnh.
"Hi hi, Mặc huynh thật la dứt khoat, Ô ta rất thich điểm nay. Vậy ta khong noi
nhảm, ta co mật bao. Trong trận chiến Thien Lam thanh nay co một số Vu tộc dựa
vao cach khac, tại Thien Lam thanh lặng lẽ tiến vao đất Man tộc ta. Luc trước
huynh gặp ba Vu tộc chinh la nhom đầu tien, sau lưng chung chắc la con một số
kẻ trốn vao Man tộc. Hai chung ta bắt tay nhau, nếu chặn giết hết mấy người
đo, xach đầu chung đi Thien Lam thanh thi chắc chắn sẽ la cong lao to! Mặc
huynh thấy sao?" Ô Đa cười cười noi với To Minh.
"Co thể từ Thien Lam thanh tranh ra khỏi vong bảo vệ, trốn vao Man tộc, tu vi
những người đo chắc khong yếu ớt gi. Nếu nhan số it thi cong lao khong lớn,
nhan số nếu nhiều chỉ sợ du ngươi ta bắt tay nhau cũng kho chặn giết được.
Quan trọng nhất la lam sao ngươi biết được việc nay?" Giọng To Minh lạnh lẽo
chậm rai vang len.
"Mặc huynh co điều khong biết, sơ hở của Thien Lam thanh cũng khong hoan toan
la sơ hở, chỉ co dưới Sơ Vu mới thong qua được. Nếu la cỡ Ương Vu, bởi vi tu
vi qua cao nen ngược lại kho vao. Huống chi quan trọng la muốn thong qua lỗ
hổng đo cần hao phi rất nhiều mau thịt. Thường chỉ co khi giao chiến, người co
chuẩn bị mới co cơ hội thong qua. Người như vậy sẽ khong nhiều, nếu khong thi
khong phải chuyện bi mật nữa. Ta co mật bao, lần nay tiến vao đất Man tộc,
hoạt động trong phạm vi bốn phia chưa tới hai mươi người, tu vi những người đo
tối đa chỉ la Sơ Vu, tương đương sơ kỳ Tế Cốt ma thoi. Con về lam sao ta biết
chuyện nay thi xin Mặc huynh đừng hỏi nữa, đay la bi mật của ta." Ô Đa nhin To
Minh, trầm giọng noi.
"Ta khong dối gạt Mặc huynh, những người đo sau khi bị huynh ta giết, cong lao
cai xac sẽ thuộc về huynh, nhưng vật phẩm tren người chung phải thuộc về ta.
Mặc khac để đap tạ, sau khi kết thuc ta co thể noi cho Mặc huynh tac dụng của
tinh thạch. Du sao trong cuộc chiến Thien Lam, huynh ta con co nhiều cơ hội
đạt được no. Đay la lần đầu tien huynh ta hợp tac với nhau, nếu hoan mỹ thi
sau nay chung ta co thể tiếp tục. Nếu huynh vẫn khong tin ta, mỗi lần ta co
thể ra tay trước. Vậy thi tất nhien huynh co thể tự lựa chọn rồi." Ô Đa trầm
giọng noi.
To Minh im lặng, nếu Ô Đa bi ẩn nay noi la giao dịch khac, co lẽ hắn sẽ khong
thấy hứng thu lắm. Nhưng việc săn giết Vu tộc sẽ trở thanh giải thich hoan mỹ
cho việc To Minh tới Thien Lam thanh khong đung thời gian.
"Cai gi la Sơ Vu? Cai gi la Ương Vu?" To Minh im lặng giay lat, bỗng mở miệng.
Ô Đa ngẩn ra, sửng sốt nhin To Minh.
"Mặc huynh khong biết? Thoi, việc nay khong co gi bi mật, chắc tong mon hoặc
bộ lạc của huynh quen noi cho biết." Ô Đa trong long may động, kho đoan ra lai
lịch của To Minh. Việc co lien quan đến đẳng cấp Vu tộc, nếu la một số đại bộ
lạc thi chắc chắn sẽ biết, nhưng ga cảm thấy To Minh khong giống như đến từ bộ
lạc nhỏ.
'Trừ khi hắn đang thử minh?' Ô Đa thầm nghĩ, nhưng biểu tinh như thường, mỉm
cười noi.
"Vu tộc khac với Man tộc ta, co thể noi la hoan toan khac nhau. Man tộc ta
phan chia tu vi như hinh thang, bốn cảnh Ngưng Huyết, Khai Trần, Tế Cốt, Man
Hồn. Mỗi một cảnh giới chia lam bốn tầng nhỏ la sơ, trung, hậu va hoan thanh.
Nhưng Vu tộc thi khac. Tầng cấp tu vi của chung kha hỗn loạn nhưng cũng co thể
noi la đơn giản. Chung co sau đại cảnh la Chiến Vu, Linh Tuệ, Dự Tư, Nhiếp
Hồn, Linh Moi, Tư Thần. Sau loại cảnh giới nay kỳ thật phan cao thấp rất nhỏ,
huynh co thể xem no la sau con đường mỗi Vu tộc qua lễ thanh nien phải đi, do
Vu Cong tong tộc trắc nghiệm tim ra đường tu hanh thich hợp nhất. Sau loại
cảnh giới, mỗi loại chia lam sơ, ương, hậu, tuyệt bốn tầng. Trong đo Sơ Vu
tương đương với sơ kỳ Tế Cốt, Ương Vu co thể so với hoan mỹ Tế Cốt, Hậu Vu co
thể so với sơ kỳ Man Hồn, Tuyệt Vu thi tựa như hoan mỹ Man Hồn của Man tộc ta.
Phia tren Tuyệt cảnh kỳ thật con co cảnh giới trong truyền thuyết, đo la
'Khong'. Trong sau đại cảnh, nếu co người vượt qua Tuyệt, vậy đều bị gọi la Vu
Khong! Nhưng 'Khong' rất kho xuất hiện, đứng sau Man Thần Man tộc ta." Ô Đa
mỉm cười noi rất kỹ cang.
"Chiến Vu, Linh Tuệ, Dự Tư, Nhiếp Hồn, Linh Moi, Tư Thần." Mắt To Minh chợt
loe.
Đay la lần đầu tien hắn nghe noi phan chia đẳng gấp của Vu tộc, hoan toan khac
với Man tộc. Trong sau loại thi hắn co thấy qua Tư Thần va Linh Moi. Nhưng Vu
Cong Tich Vu bộ lạc thuộc về loại nao thi hắn khong biết.
"Noi đơn giản la bốn tầng sơ, ương, hậu, tuyệt, noi hỗn loạn la bởi vi sau
loại khac nhau. Trong đo Chiến Vu tức chiến sĩ Vu tộc, loại nay nhiều nhất
trong Vu tộc. Dung sức mạnh than thể, lấy đồ đằng lam cảm, tựa như hiến tế,
đạt được tu vi cường đại. Linh Tuệ, kết hợp lực lượng va tri tuệ co thể thao
tung vận mệnh người. Linh Tuệ ở trong Vu tộc rất đặc biệt, mỗi một Vu Cong bộ
lạc đều tu Linh Tuệ. Tri tuệ của người đo chi cao vo thượng, co thể ho phong
hoan vũ, buộc tộc nhan lấy mạng sống lam cai gia tế tự thần của họ." Ô Đa noi
đến đay thi giọng noi cũng thấp nhiều, dường như rất la kieng dị loại Vu nhan
nay.
To Minh nghe tới đay thi long may động, hắn nghĩ tới Vu Cong Tich Vu bộ lạc,
trinh độ cường đại la cường giả hiếm thấy nhất trong kẻ địch hắn từng gặp.
"Dự Tư la đan ong hoặc đan ba đẹp nhất tộc, dạy dỗ họ co năng lực dự cảm, xem
sao, giỏi về phong thủy. Dự Tư cường đại co thể lam được nhan phat địa nguyen,
địa phat thien kiền, thien phat giai chủng, cực khủng bố. Nhiếp Hồn giỏi về
thuật kỳ hoang, thuật khiến người hoan hồn khởi tử hồi sinh, la Vu thuật khiến
người trường sinh bất tử. Tuyệt đối đừng nhin thẳng mắt chung, no rất lợi như
Chuc Cửu m. Ta đa giết qua hai Nhiếp Hồn Sơ Vu, giao chiến với chung đung la
cơn ac mộng." Ô Đa noi đến đay thi im lặng giay lat.
"Linh Moi, cho người chết va người sống phụ hồn. Đặc biệt la đồng tinh người
chết nhưng khong để ý người sống. Linh Moi đơn độc co lẽ khong mạnh, nhưng nếu
Nhiếp Hồn cung với Linh Moi cường đại, tổ hợp đo la tai họa cho người sống.
Cuối cung la Tư Thần, tuyệt đẹp hiếm thấy. Mỗi một đoi Tư Thần đều la Vu tộc
trả gia nhiều tam huyết mới bồi dưỡng ra được. Chung đa sieu thoat tự nhien,
sieu thoat hiện thực. Truyền thuyết chung co thể tuy tiện tưởng tượng, đều sẽ
trở thanh hiện thực. Ta ghet nhất loại Vu nhan đo, nhưng kỳ thật loại cảnh
giới nay kho xuất hiện Vu Khong nhất. Một khi Tư Thần xuất hiện cảnh giới Vu
Khong, vậy tựa như Man tộc ta xuất hiện Man Thần mới, thậm chi con mạnh hơn!
Đay chinh la Vu tộc, Mặc huynh hiểu một chut thi sẽ tăng nhiều cơ hội sống sot
trong trận chiến Thien Lam. Như vậy bay giờ giữa huynh va ta co cơ hội hợp tac
hay khong?" Ô Đa liếm moi nhin To Minh.
"Ngươi tự tin như vậy chắc la co thể tim đến họ, dẫn đường đi!" To Minh hơi
trầm ngam, quyết đoan noi.
"Mặc huynh thật sảng khoai, ta đung la co thể tim ra chung, con về nguyen nhan
thi ta khong tiện noi. Nhưng Mặc huynh yen tam đi, ta chan thanh muốn hợp
tac!" Ô Đa cười noi, than thể đạp khong bay len, hoa thanh cầu vồng lao đến
phương xa.
"Mặc huynh, đam Vu tộc gần nhất cach đằng trước khong xa, sau khi ta ra tay
thi xin Mặc huynh hỗ trợ cho!"
To Minh đứng dậy cất bước, lặng lẽ theo sau lưng Ô Đa, cung ga hoa thanh cầu
vồng rạch khung trời.
Hướng khac trong binh nguyen đang co hai Vu tộc dan mặt cỏ cẩn thận lao nhanh.
Trong hai người nay co một đeo giap da trau, anh mắt am trầm, moi co một vết
sẹo, nhin như moi bị chia thanh bốn phần rất la khủng bố.
Ben cạnh la đứa con nit, mai toc tung bay, vẫn luon nhắm mắt khong mở ra,
nhưng cảm giac am u luon vong quanh cạnh no, khiến người đan ong đoi khi liếc
no thi biểu tinh thấp thỏm kinh sợ.
"Ngươi sợ." Đang luc hai người tiến len thi đứa con nit luon khep mắt bỗng
nhien mở miệng, giọng hơi sắc nhọn như ma sat linh hồn.
"Nhiếp Hồn đại nhan…" Người đan ong ben cạnh người run run.
"Đừng sợ, Ô Đa đo khong dam co ý xấu gi. Giao dịch xong hắn sẽ biến thanh đồng
bạn của ngươi. Đi theo ta hưởng Vu than bất tử bất diệt." Tren mặt đứa be lộ
nụ cười, mắt khong mở nhưng co tia sang đen quai lạ tỏa ra từ mi mắt.
"Vang!" Mắt người đan ong bỗng biến vo thần, cui đầu, cung kinh noi. Trong
giọng noi chẳng dao động chut tinh cảm, như la người chết.
Giay phut ga cui đầu, trong bốn canh moi co một con gioi chui ra rớt tren mặt
đất. Người đan ong nay, trong người tran đầy gioi bọ, ga…la người chết!