Người đăng: Boss
Trong lời noi binh thản của To Minh ẩn chứa khi lạnh khiến Hoa Phong run rẩy.
To Minh nang len tay phải chỉ hướng Hoa Phong, thoang chốc mấy Nguyệt Dực
quanh quẩn ben cạnh ga rit gao sắc nhọn lao thẳng vao Hoa Phong, bao quanh ga,
khiến giay phut mặt trời hoan toan dang len thi ga khong hoan toan biến mất.
Nguyệt Dực lần nữa dung hợp khiến Hoa Phong co cảm giac ngan can treo sợi toc,
trong long đối với To Minh nỗi sợ hơn cả phản nghịch. Ga cảm thấy minh thật sự
kho thể do tim ý nghĩ của To Minh. Suy nghĩ của đối phương khac hẳn với thường
thức ga cho rằng.
Giống như hom nay, ga vốn tưởng To Minh sẽ khong thật sự giết minh, kỳ thực ga
cũng chưa chết. Nhưng Hoa Phong biết, nếu mới rồi minh noi chậm chut, vậy bay
giờ chờ đợi minh sẽ la tử vong.
Hoa Phong co da tinh rất mạnh, sẽ khong cam long lam no cho người ta. Bay giờ
nỗi sợ chiếm phan nửa trai tim, nhưng từ từ, theo nỗi sợ biến ngay cang it, co
lẽ ga sẽ con xuất hiện cắn ngược.
Nhưng bay giờ thi ga khong dam. Trước khi tim ra cach nao tranh ne uy hiếp
dưới anh nắng thi ga khong dam tuy tiện nổi len sat ý.
Điều nay thi To Minh biết ro.
Hắn đung la khong muốn cứ như vậy giết Hoa Phong. Du sao đo la tu vi quai dị,
trong trận chiến Thien Lam Săn Vu đem đến tac dụng rất lớn, con về loại hanh
vi phản nghịch của người nay thi To Minh đa co cach.
Hoa Phong lại dung hợp cung Nguyệt Dực, hoa thanh cai bong, sợ hai cui đầu với
To Minh, ngoan ngoan dung nhập vao cai bong của hắn.
Tren mặt đất co hai cai đầu đẫm mau, va một thay kho mụa rữa heo rut.
Hỏa Vượn thấy To Minh đa tỉnh, ở một ben ngap, tiện tay nhặt cai đầu của ga
đan ong vạm vỡ Vu tộc, loay hoay trong tay. Hinh ảnh nay nếu người ngoai thấy
thi long sẽ kinh sợ.
Tiếng Huan khuc quẩn quanh To Minh, theo mặt trời mọc, theo anh sang bao trum
mặt đất thi dần biến mất. Hắn nhin trời xanh thẳm, hit sau một hơi, chậm rai
đứng dậy.
Khi hắn đứng dậy thi trong người phat ra tiếng rom rốp. Thanh am như xương cốt
va chạm, như mau thịt ma sat. Theo thanh am quanh quẩn, tren mặt To Minh xuất
hiện Sơn Văn, dưới lớp ao ở ngực biến ảo Ô Sơn bộ lạc, bong tuyết bay, mắt
phải co anh đỏ.
Nguyen bộ Huyết Nguyệt Ô Sơn Phong Tuyết Đồ hoan toan lộ ra, mặt tren lấp loe
anh sang, mơ hồ co tiếng Huan khuc nức nở vang vọng. Giống như la Huan khuc
tồn tại trong Man Văn của To Minh. Khi Man Văn hoan toan hiện ra thi no thật
tự nhien lan tỏa.
Toc To Minh khong gio tự bay, hắn đứng tren mặt đất, ngẩng đầu. Chậm rai đoi
chan hắn bay len, cach mặt đất ba met.
Khi thế cường đại bung phat từ người To Minh.
Tu vi của hắn trước hội đấu gia, khi lần đầu tien tam biến kết thuc thi đa đạt
tới hậu kỳ Khai Trần, cach hoan mỹ chỉ con một bước. Một bước nay luc đo To
Minh đa hiểu ra, hắn cần am Huan khuc, cần phải tấu ra khuc nhạc trong ký ức.
Nếu lam được điều nay, co thể khiến Man Văn Ô Sơn của hắn hoan toan dung hợp
cung ký ức, khiến Man Văn chấn động, để tu vi của hắn từ hậu kỳ Khai Trần trực
tiếp đanh tới hoan mỹ Khai Trần!
Từ sau hội đấu gia, To Minh một đường đi đến, mai tới khi lấy lại Huan đa sửa
chữa, hanh trinh quen ba ngay. Mai đến đem ngay thứ tư hắn mới từ từ lam được.
Đem tĩnh lặng, đem giết choc, đem mau me, hắn rốt cuộc tấu ra Huan khuc chan
chinh, khiến Huan co hồn.
Hồn nay la ký ức To Minh ngưng tụ. Hồn nay chinh la hồn Man Văn của To Minh!
Khi thế tren người To Minh ngay cang mạnh, lat sau trong phạm vi mấy trăm met
động đất, cay cối lắc lư, như co bao tố quet qua.
Than thể To Minh bay cach mặt đất mấy met, đoi mắt lộ ra hiểu ro, cảm giac nắm
trong tay lực lượng.
Hoan mỹ Khai Trần va hậu kỳ Khai Trần nhin chỉ cach nhau một cảnh giới. Nhưng
kỳ thực, hoan mỹ thuộc vỠcực hạn Khai Trần, thuộc về một tầng mạnh nhất trong
cảnh giới Khai Trần.
Người đạt tới tầng nay co thể gọi la hoan mỹ Khai Trần, cũng co thể gọi la thứ
cốt. Bởi vi tầng nay cach Tế Cốt cảnh Man tộc như cach một tờ giấy.
Nếu pha, thi đam một cai la rach. Nếu khong pha, năm thang cũng khong cach nao
suy yếu được.
Than thể To Minh từ giữa khong trung chậm rai đap xuống. Khoảnh khắc hắn đạp
đất, mai toc chậm rai rũ xuống vai, mắt nhắm chặt, lat sau khi mở ra thi anh
mắt binh tĩnh.
'Đay la sang sớm ngay thứ năm, con co hai ngay. Từ đay đi Thien Lam binh
chướng về mặt thời gian thi tất nhien khong đủ.' Mới nay khi To Minh nhắm mắt
thi trừ binh ổn tu vi dao động ra con cảm nhận vị tri dấu ấn sự sống của minh.
Hắn mơ hồ cảm nhận được vị tri, đại khai đoan ra khoảng cach xa gần.
'Nếu đa vậy thi…' Mắt To Minh chợt loe, nhặt đầu người đan ba Vu tộc nem cho
Hỏa Vượn.
Hỏa Vượn nhảy người len đon lấy, mặt may hớn lở, tum toc dai hai đầu người
giắt ben hong minh, vỗ ngực với To Minh lộ ra bộ dang hung mạnh.
Sau đo To Minh đi tới ben cạnh thay kho người co bộ mặt xăm hinh dơi, tay phải
chem cổ no. Tiếng ket ket vang len, chưa đợi To Minh cầm lấy đầu người nay thi
Hỏa Vượn đa kiềm khong được keo lấy cai đầu. Khiến than thể va đầu Vu nhan nay
tach ra, chỗ đứt rời chẳng chảy ra chut mau.
Hỏa Vượn cang đắc ý, vội giắt cai đầu thứ ba vao thắt lưng, lắc lư mấy cai,
biểu tinh them hưng phấn.
To Minh khong ngẩng đầu ma nhin cai xac khong đầu trước mắt, ở tren người ga
vỗ vỗ vai cai, lấy ra cai tui do cỏ bện thanh.
Cai tui nhin rach nat nhưng bị To Minh cầm trong tay thi phat hiện, tac dụng
của no giống hệt tui trữ vật. Thần thức của hắn quet qua, dễ dang để lại dấu
ấn của minh trong tui.
"Ủa?"
To Minh lật ngược tui trong long ban tay, ben trong rớt ra một khối đa cỡ mong
tay. Tảng đa ở dưới anh nắng lấp lanh sắc mau, ben trong như co sương khoi
lượn lờ, nhin kha la đẹp mắt.
Hon đa như vậy ở trong tui cỏ co gần trăm cai.
Trừ đo ra con co một it thảo dược To Minh chưa thấy qua, số lượng thảo dược
nay cũng khong it.
Cất tui cỏ vao ngực, To Minh đứng dậy, nhoang người len biến mất. Khi hắn xuất
hiện thi ở trong rừng cay khong xa, hắn đứng trước mặt cai xac khong đầu.
Lần mo tren cai xac, To Minh cau may, đứng dậy lại biến mất. Lần nay khi hắn
xuất hiện đa ở một hướng khac, ben cạnh Huỳnh Huyễn người đan ba Vu tộc, lục
lọi một luc, vẫn la khong co tui cỏ.
Mắt hắn chợt loe, đứng dậy đi hướng phia xa, Hỏa Vượn theo sau hắn. Khong biết
no từ đau lấy ra riu chiến, vac tren vai. Riu chiến rất nặng nhưng Hỏa Vượn
trời sinh thần lực khong thấy nặng chut nao.
To Minh nhin no, mặt co nụ cười.
"Tiểu Hồng." To Minh nhẹ giọng noi.
Hỏa Vượn ngẩng đầu liếc To Minh, khong them để ý.
To Minh cười cười, nhoang người len lao nhanh tới trước. Hỏa Vượn vội vang
theo sau, biểu tinh co ganh đua, hiển nhien đối với việc luc trước thua To
Minh về mặt tốc độ no con chưa cam long.
Một người một khỉ chạy nhanh, hai tiếng đồng hồ sau rời khỏi canh rừng, xuất
hiện tren binh nguyen rộng lớn. Gio thổi tren mặt cỏ, vang tiếng phần phật,
một it hoa dại nở rộ ra mui hương, khiến nơi nay hoang vắng khong người ngắm
sự xinh đẹp đo.
"Nơi nay như thế nao?" To Minh ngừng lại, đứng tren binh nguyen, chậm rai noi.
Giọng noi vang bốn phia, Hỏa Vượn ở ben cạnh nhin xung quanh, cho rằng To Minh
la đang noi chuyện với minh, lại trợn mắt.
"Người đi theo ta một đường, đưa Mặc ta tới nơi đay nhưng vẫn im lặng, trừ phi
khong sẵn sang ra tay." To Minh xoay người, mắt sang ngời nhin phia xa đằng
sau lưng minh.
Hỏa Vượn ngẩng ra, lập tức trong theo.
Chỉ thấy tren bai cỏ, khi gio thổi cỏ thi co một than hinh gầy yếu chậm rai lộ
ra, đi hướng To Minh, từng bước một đi đến, cach hắn chừng mười mấy met thi
dừng lại.
Đo la một người cao gầy, ga mặc ao dai đen, nhin bộ dạng chừng hơn ba mươi
tuổi, anh mắt sau thẳm, toc bện rất nhiều bim nhỏ xoa sau đầu.
Ga nhin chằm chằm To Minh, biểu tinh nghiem tuc.
To Minh cũng nhin ga.
Ánh mắt hai người giao nhau cach hơn mười met.
"Hải Đong Tong, Ô Đa!" Thật lau sau, người đan ong nang len tay phải, trong
tay xuất hiện khối len bai mau nước biển quăng hướng To Minh.
Lệnh bai hoa thanh vệt xanh biển lao thẳng tới To Minh. Nhưng hắn lui ra sau
vai bước, mặc kệ lệnh bai rơi tren mặt đất, khong đụng chạm.
Thấy hanh động nay của To Minh, con ngươi người đan ong co rut.
"Ô Sơn bộ lạc, Mặc To." To Minh binh tĩnh noi.
"Con về ngươi đến từ tong mon nao thi Mặc ta khong quan tam. Nhưng ngươi lấy
đi chiến lợi phẩm của ta, điều nay cần phải cho Mặc ta một lời giải thich." To
Minh nhin người đan ong.
Theo hắn thấy thi tu vi của người nay chưa tới Tế Cốt, giống như hắn đều la
hoan mỹ Khai Trần. Nhưng người nay cho To Minh cảm giac tựa như gặp một con
soi co độc tan nhẫn, vượt xa rất xa ba tộc nhan Vu tộc tương đương với Tế Cốt.
Nghe lời của To Minh, người đan ong im lặng khong len tiếng. Giống như To Minh
cảm nhận, trong cảm giac của ga, Mặc To trước mắt nhin như chỉ mới la hoan mỹ
Khai Trần, nhưng mới rồi cho ga cảm giac kim đam sau lưng. Đặc biệt người nay
co thể thấy ra minh am thầm đi theo, điều nay cang khiến ga khong muốn hanh
động thiếu suy nghĩ.
Nhưng ga biết, co thể giết ba Vu nhan, Mặc To trước mắt tuyệt đối khong thể
chỉ nhin vao tu vi. Con về Ô Sơn bộ lạc thi ga chưa từng nghe noi qua, cho
rằng đối phương bịa đặt.
"Co lẽ ngươi đi theo ta la vi cai nay." To Minh chậm rai noi, nang len tay
phải. Trong long ban tay hắn co tinh thạch cỡ mong tay cai rực rỡ sắc mau.