Tân Tôi Thể


Người đăng: Boss

Mấy Vu nhan nhin thấy cai gi, khong ai biết. Họ mất tich trong đem tại mep Nam
Thần, chỉ co tren mặt đất ngoai mấy trăm dặm co thể thấy vai phap khi tơi tả,
trừ thế ra khong con manh mối gi.

Tổng cộng tam người đều biến mất.

Thậm chi cai đem họ biến mất, một bộ lạc Vu tộc cach Tử Hải nay khong qua xa,
khong co bất cứ ai nghe thấy thanh am gi. Coi như la chem giết, đấu phap cũng
khong co chut nao.

Dường như la mấy Vu nhan bị hư vo nuốt mất.

Đất Vu tộc từ mấy thang trước đa bao trum nỗi khủng hoảng, khủng hoảng bay giờ
khong bị che đi ma cang luc cang đậm, từ xa lan tran, khiến thật nhiều bộ lạc
gần Tử Hải bắt đầu di chuyển.

Nơi nay đa khong cach nao ngụ ở.

Tren đất Vu tộc, trước kia ngẫu nhien sẽ xẹt qua cầu vồng, trong cầu vồng co
một manh thu đầu rồng than ngựa. Than thể con thu nay khong lớn, tuy chỉ cỡ
mười mấy met nhưng từ tren người tỏa ra hung tan khiến người tới gần sẽ sợ
hai.

Đặc điểm lớn nhất của manh thu nay la dưới bốn vo co ngọn lửa xanh đốt chay.
Manh thu xẹt qua bầu trời, thường khi cầu vồng biến mất thi để lại một hang
dấu lửa mongựa.

Hễ Vu nhan nao nhin thấy con thu nay đều biểu tinh thanh kinh, đoi tay om ngực
khom lưng cui đầu, co thậm chi quỳ xuống cực kỳ cung kinh.

Bởi vi loại thu nay co một cai ten rất đặc biệt, gọi la Vu Ma. Con thu nay
trong đất Vu tộc chỉ co Vu thần điện mới co được.

Nhưng mấy thang gần đầy, tren bầu trời Vu tộc, Vu Ma đầu rồng than ngựa bắt
đầu nhiều hơn. Từng cầu vồng xẹt qua, số lượng manh thu tren vai trăm. Chung
no đi tới mỗi goc đất Vu tộc, đưa đi phong mệnh va chấp hanh nhiệm vụ của
minh.

Cả đất Vu tộc, theo tin đồn Tử Hải khuếch tan, theo Vu Ma đi qua đau mang đến
từng phong mệnh, bắt đầu di chuyển co kế hoạch.

Gio mưa sắp đến!

Chỗ gần Thien Lam binh chướng, kỳ thật bao tố đa tới rồi. Từng tiếng chem giết
kinh thien động địa. Bầu trời nơi đay tối tăm, mặt đất tỏa mui mau tanh dung
nhập vao bun đất.

Chiến tranh lấy khi thế nhanh như tia chớp, khi người Man tộc con chưa chuẩn
bị sẵn sang, bỗng nhien, bắt đầu.

Tại bang bạc lan tran đến Thien Lam binh chướng thật xa, co nhiều vị tri, đặc
biệt la Thien Lam thanh la chỗ kịch liệt nhất, bay giờ quanh quẩn tiếng chem
giết.

Sau Thien Lam binh chướng, đất Man tộc, bầu trời xa xoi, trời trong may trắng
như co dự bao trước. Tren bầu trời, một thanh kiếm to vạn met đang nhanh chong
rạch khong gian, dấy len tiếng rit kinh người. Theo tiếng rit khuếch tan, kiếm
lao nhanh hướng Thien Lam thanh.

So với đất Vu tộc căng thẳng va khủng hoảng, đất Man tộc thi tran đầy yen
binh. Du bay giờ đối mặt đại chiến trăm năm một lần, đa số Man tộc đều đa thoi
quen chiến đấu như vậy, khong cho rằng đay la trận chiến sinh tử ma la hanh
trinh lịch lam.

Họ tin tưởng co Thien Lam binh chướng tồn tại, co thể ngăn cản Vu tộc ben
ngoai.

Họ tin tưởng trận chiến nay sẽ kết thuc sau vai năm. Khi no kết thuc thi họ sẽ
tiếp tục sống tại bộ lạc.

Bao gồm đa số người tren kiếm to đang xẹt qua bầu trời mang theo tiếng nổ điếc
tai, ai cũng nghĩ vậy cả. Đay la một trận lịch lam, một trận chiến để minh
bỗng dưng nổi tiếng.

"Toi thể khong phải việc đương nhien như ngươi nghĩ. Coi như ngươi ganh nặng
nhiều hơn, trừ khiến minh biến nhẹ như trong tưởng tượng, khong co tac dụng
nao khac!"

Tren mũi kiếm to, To Minh ngồi xếp bằng, mặt tai nhợt, cắn răng cố chống chọi.
Vị tri hắn ngồi co gio mạnh ập vao mặt, thổi mỗi chỗ tren người hắn, khiến mau
thịt run rẩy. Thậm chi mau chảy trong người như la bị ngăn trở khiến trai tim
mất đi sức đập.

Sau lưng To Minh, ong lao họ Cảnh binh tĩnh ngồi đo, chậm rai noi.

"Nhưng chim bay tren trời bởi vi nhẹ nen tốc độ nhanh vo cung, điều nay chẳng
phải chứng minh ta luyện ganh nặng co tac dụng sao?" Moi To Minh run run, hit
thở dồn dập, nhưng vẫn cắn răng thốt ra mấy lời nay.

"Ý nghĩ đang cười. Ngươi chỉ thấy con chim? Vậy ngươi co thấy manh thu than
thể cực kỳ khổng lồ, khi bay tren trời thi tốc độ cực nhanh khong? Thậm chi
Man Sĩ chung ta đều khong thể sanh bằng. Chẳng lẽ chung no nhẹ lắm sao?" Ông
lao họ Cảnh cười nhạt noi.

To Minh im lặng, lat sau muốn phản bac nhưng trong đầu hiện ra đại bang vang.
Than thể no khổng lồ tất nhien la vo cung nặng nề, nhưng no lại co tốc độ kinh
người đến thế.

"Luyện thể ganh nặng, co đung hay khong, gọi no la bước đầu tien cũng được.
Nhưng cach nay co qua nhiều khuyết điểm. Chan chinh luyện thể la khống chế quy
luật của gio, co thể khống chế hướng gio, mượn lực lượng đẩy than thể, khong
ngừng dung hợp, đạp chin tầng may như giẫm tren đất bằng. Nhưng cach nay du la
lao phu cũng chưa hoan toan hiểu ra, ngươi tạm thời khong cần suy nghĩ. Tuy
nhien đay la một phương hướng. Chỉ co ngươi chọn hướng chinh xac thi mới co
thể theo đuổi. Nếu ngay từ đầu đa sai hướng thi sẽ chỉ lang phi thời gian của
ngươi." Ông lao họ Cảnh trầm giọng noi, tay phải nang len chỉ trước mặt To
Minh.

Cai chỉ nay, man sang phong hộ ngoai mũi kiếm trước người To Minh bị xe ra một
khe hở nhỏ. Giay phut khe hở xuất hiện, người To Minh run dữ dội. Hắn co thể
cảm nhận được gio ben ngoai bỗng chốc mạnh gấp mấy lần. Cảm giac than thể đau
nhức te liệt cang nhiều hơn.

"Trong cach nay, muốn theo đuổi thi phải đi con đường chinh xac. Bay giờ, hay
tưởng tượng ngươi la một cơn gio, cảm nhận nghịch phong từ thien khong đến,
cảm nhận hai lực lượng va chạm nhau, phản ứng cac vị tri than thể ngươi."

Khoe miệng To Minh tran ra mau tươi, than thể đau nhức đến khong thể chịu
đựng. Gio từ trước mặt như lưỡi dao cắt vao người hắn, khong co chỗ nao la
khong đau. Than thể ngồi xếp bằng lung lay sắp nga, dường như tuy thời sẽ bị
gio thổi quet, khiến cho lăn vong.

"Vo dụng!" Ông lao họ Cảnh nhiu may, lạnh giọng noi.

"Nếu khong phải nể mặt Bạch Thường Tại thi lao phu tuyệt đối khong them để ý
đến ngươi! Thien Ta Tử tiền bối đang ton trọng, nhưng ngươi lam đệ tử của ong
ấy lại khiến ta cảm thấy khong xứng!" Ông lao họ Cảnh hừ một tiếng.

Bay giờ người To Minh run bần bật, khoe miệng lần nữa tran ra mau tươi, ngồi
xếp bằng tại đo, than thể bị thổi lui ra sau nửa met. Mặt hắn tai nhợt, toan
than đau đớn khiến hắn mất cả sức lực đứng len. Đặc biệt la gio mạnh thổi tới,
cơ thể hắn vận chuyển khi huyết cực kỳ kho khăn. Mang theo lực lượng Khai Trần
di động cũng chậm chạp, như la bị lực cản rất mạnh.

Với điều kiện như vậy, hắn kho thể giữ cho than thể ở nguyen tại chỗ.

"Vo dụng đung la vo dụng, đầu oc tối tăm!" Ông lao họ Cảnh nang len tay phải,
lần nữa chỉ vao man sang phong hộ đằng trước mũi kiếm. Bỗng chốc khe hở trước
đo xoẹt một tiếng, lần nữa mở rộng ra chut.

Cứ thế, gio mạnh thổi hướng To Minh trong khoảnh khắc tăng mấy lần, khiến than
thể hắn khong kịp thich ứng, lần nữa thụt lui, phun ra bung mau.

Mau tươi phun ra nghenh đon gio mạnh ập đến, lập tức đảo vong bị thổi tan.
Nhưng lạ la khi mau bị thổi đi thi co dấu vết bị thổi thanh sương mu, trong
gio ngược ngừng ở trước người To Minh vai giay mới dần biến mất.

"Vẫn vo dụng. Nửa tiếng sau ta sẽ lần nữa mở rộng khe hở phong hộ nay hơn, nếu
ngươi khong thể chịu đựng được thi lăn trở về mep kiếm đi!" Ông lao họ Cảnh
cau may, biểu tinh am trầm.

Mặt To Minh trắng bệch, gio mạnh khiến hắn mở va khep mắt đều cực kỳ kho khăn,
đừng noi tới hit thở. Than thể hắn run rẩy, đa đến cực hạn, nhưng mắt vẫn nhin
chằm chằm đằng trước từng tồn tại sương đỏ, nhin chăm chu.

'Tưởng tượng minh la cơn gio. Việc nay noi thi đơn giản, nhưng sao lam được
đay…' Long To Minh bi thương, nhưng hắn khong từ bỏ ma cắn răng tiếp tục cố
gắng.

Du hắn biết rằng cố gắng nay khong co tac dụng bao nhieu.

'Sương đỏ đo…tại sao no ở trong gio mạnh co thể ngừng vai giay mới dần bị thổi
tan…' To Minh im lặng, đột nhien cắn đầu lưỡi, lần nữa phun ra bung mau.

Đoi mắt hắn bất chấp trong gio mạnh nhin chằm chằm mau minh phun ra, dường như
hinh ảnh trong thấy biến chậm lại trong mắt hắn. Hắn thấy ro, mau tươi đầu
tien gặp gio thi hoa thanh sương đảo vong. Nhưng mảnh sương đỏ nay, gio từ
khoảng cach nhỏ của chung xuyen thấu qua rồi mới thổi tan chung.

Trong chớp mắt nay, đoi mắt To Minh lộ ra lĩnh ngộ. Hai mắt khep, than thể hắn
ở trong gio lần nữa bị thổi lui ra sau.

"Tại sao Bạch Thường Tại xem trọng đồ vo dụng như ngươi…" Ông lao họ Cảnh đa
mất kien nhẫn, nhưng chưa noi xong thi trợn to mắt.

Chỉ thấy than thể To Minh vốn ở trong gio lắc lư nhưng bay giờ ngừng lại.
Khong chỉ thế, trong mắt ong lao, To Minh nhắm mắt ma than thể lại đứng len,
tiến len vai bước, trở về vị tri cũ, khong chut chần chờ ngồi xuống.

Khoảnh khắc ngồi xuống, toc To Minh bay phần phật, quần ao phấp phới, nhưng
than thể ở trong gio mạnh khong hề lui. Du run bần bật nhưng so với luc trước
thi khac hẳn.

"Ủa?" Ông lao họ Cảnh xem chốc lat, biểu tinh sửng sốt, nang len tay phải lần
nữa chỉ man sang phong hộ ngoai mũi kiếm trước mặt To Minh. Khiến khe hở lại
mở ra một it, khiến gio cang to lớn.

Nếu đổi lại la phia trước, chắc chắn than thể To Minh khong thể chịu được, sẽ
lăn long lốc. Nhưng bay giờ To Minh vững vang ngồi đo, mặc kệ gio thổi ập vao
người, tiếp theo, xuyen qua lưng.


Cầu Ma - Chương #322