Người đăng: Boss
Khoe mắt co co giọt lệ chưa kho, khong biết la rơi lệ vi ai. Trong anh trăng
co suy nghĩ rất nhiều chuyện, nghĩ đến luc minh con nhỏ, nghĩ đến trưởng thanh
gặp Tư Ma Tin, gặp To Minh.
Khong biết qua bao lau, co cứ nhin anh trăng, mai đến khi co lau nước mắt thi
sau lưng truyền đến tiếng thở dai.
Nghe tiếng thở dai, người co run len, xoay lại, nhin thấy một người đan ong
trung nien diện mạo uy nghiem. Người đan ong cực kỳ cao to, y đứng đo tựa ngọn
nui, mặc ao dai xam, trong mắt tran đầy hiền từ.
"Phụ than." Bạch Tố rơi nước mắt cang nhiều. Co đứng dậy om chầm người đan ong
trung nien.
"Từ khi con lớn len, đa lau rồi khong giống luc nhỏ om a ba khong buong tay
như vậy." Người đan ong trung nien dịu dang noi, nhẹ vỗ lưng Bạch Tố.
Bạch Tố vốn khong muốn khoc nữa, nhưng nghe thấy cau nay thi nhịn khong được
lớn tiếng khoc rong.
"Được rồi, tất cả đa kết thuc, theo a ba về nha đi, con cũng tới tuổi nen tu
hanh." Người đan ong trung nien nhẹ giọng noi.
"Tinh trong thế gian nay, con con qua nhỏ, nhin khong thấu." Người đan ong khẽ
thở dai, anh mắt quet hướng Cửu Phong, nhiu may.
"Khong lien quan người khac, la con sai lầm, con cũng khong biết nen lam sao,
con khong biết..." Bạch Tố nhỏ giọng noi, ngẩng đầu len lau nước mắt.
"Vậy đừng suy nghĩ nữa. Tư Ma Tin đa bị ta đưa đến Thien Han Động, sống hay
chết thi xem số của hắn, ta khong thich người nay." Người đan ong trung nien
nang tay len giup Bạch Tố lau đi giọt lệ con sot lại.
"Tren người hắn co thương hoạn tạo thanh do Man Chủng thất bại cũng đa bị ta
ức chế. Nếu hắn khong đi ra Thien Han Động vậy thi chết rồi, nếu đi ra thi con
co them một no bộc, cũng khong tệ." Người đan ong trung nien hiền từ nhin Bạch
Tố, mặt lộ nụ cười.
"Nhưng qua…" Bạch Tố chần chờ một chut.
"Con hơi hận." Bạch Tố nhẹ giọng noi.
"A ba đa trừng phạt hắn." Người đan ong trung nien xoa đầu Bạch Tố, dẫn co
tiến len trước, than hinh dần biến mất.
Trước khi Bạch Tố biến mất, ngoai đầu liếc Cửu Phong, trong mắt co phức tạp,
co hối hận, cũng co chuc phuc.
"Nếu mọi chuyện co thể lam lại từ đầu…" Bạch Tố thi thao, chua xot thu lại tầm
mắt, cung phụ than biến mất trong bong đem ngoai Thất Phong.
Giờ phut nay, ở nơi anh trắng chiếu rọi khong tới, ben dưới mảnh đất băng gia,
trong tầng băng khong biết bao sau co một thế giới như me cung.
Nơi nay khong co anh sang, một mảnh lạnh lẽo, nhưng co gio kỳ dị. Gio nay vốn
khong nen xuất hiện tại đay, nhưng no đich thực tồn tại, cho nen thế giới nay
luon la rit gao.
Trong một goc thế giới tựa me cung nay co một than hinh co ruc run bần bật.
"Thien Han Động…Thien Han Động…" Thanh am yếu ớt phat ra từ đoi moi, thật lau
sau, phụt một tiếng, than hinh run rẩy đo nang len tay phải, khong biết lam
động tac gi, lập tức co anh lửa xuất hiện.
Đo la một ngọn lửa, ngọn lửa thieu đốt tren tảng đa cỡ nắm tay trẻ sơ sinh.
Theo ngọn lửa thieu đốt, đoi khi anh sang lấp loe trong thế giới toi đen, anh
lửa chiếu len mặt người nay, nhin thấy ghe rợn!
Đo la một khuon mặt mục rữa, thủng lỗ chỗ, dung nhan đa bị hủy, chỉ co tia
sang trong mắt la co thể nhin ra một chut quen thuộc.
Toan than y tran ngập sương lạnh, tảng đa lửa chay trước mặt khi tỏa ra khi
nong thi chậm rai thu nhỏ lại. Luc no hoan toan biến mất, đại biểu cho chỗ nay
khong con cach sưởi ấm nao khac.
Tới luc đo, trong gio ret nay, tất cả tu vi đều khong co nhiều tac dụng.
"To Minh…To Minh!" Than hinh xấu xi cắn chặt răng, run rẩy phat ra thanh am
thu hận khắc cốt minh tam.
Y, la Tư Ma Tin.
Tren người y rốt cuộc đa xảy ra chuyện gi? Việc nay chỉ co y va phụ than Bạch
Tố biết, nhưng xem bộ dạng như thế thi ro rang chuyện nay la con đường y khong
thể khong chọn.
Ánh trăng rắc tren mặt đất, tren Tam Phong cũng co một co gai khoanh chan
ngoai động phủ. Co khong e ngại lạnh lẽo, hit thở đều đều, từng khi lạnh từ
bốn phương tam hướng ập đến. Ben cạnh co gai ngồi một ong lao.
"Ngươi đa ngưng tụ đủ han khi, khiến lực lượng khi huyết biến đổi. Vốn co thể
Khai Trần, tại sao con phải tiếp tục ngưng tụ?" Ông lao chậm rai noi.
"Sư ton, nếu ta Khai Trần thi khong thể it hơn chin trăm chin mươi sợi!" Co
gai mở mắt ra, trong mắt lộ tia sang rực rỡ. Co chinh la Han Phỉ Tử!
"Nhất định phải so sanh với hắn sao?" Ông lao cau may.
"Hắn la Thần Tướng thi ta cũng phải trở thanh Thần Tướng!" Han Phỉ Tử vẻ mặt
kien quyết gật đầu.
"Nhưng nếu ngươi cứ tiếp tục thi sẽ khong kịp Thien Lam Săn Vu." Ông lao nhin
đệ tử trước mặt minh.
"Du khong kịp luc mở đầu thi ta co thể tới sau khi khai chiến." Han Phỉ Tử
noi, toan than vận chuyển khi huyết, từng sợi mau hiện ra tren người, xuyen
qua quần ao chiếu ra mau đỏ mau, cang lộ ra khi lạnh kinh người.
"Chin trăm tam mươi mốt sợi, ta con co thể!" Han Phỉ Tử hit sau, nhắm mắt lại,
tiếp tục chim đắm trong dung khi lạnh kich thich huyết mạch.
Sắc mặt co binh tĩnh nhưng chỉ co ong lao ben cạnh co biết, hanh động hấp thu
khi lạnh nay co phải chịu thống khổ manh liệt cỡ nao.
Nhưng khong thể nhin ra thống khổ từ mặt co, dường như co sắp trở thanh một
khối băng!
Đem trăng tan đi, khi chan trời sang len, khi một ngay mới đến thi To Minh từ
ngồi xếp bằng mở mắt ra. Hắn ổn định lại bởi vi đem qua giup Hoa Phong ma
trong người tieu hao, bay giờ trở lại như thường, trong binh minh, hắn đứng
dậy trở vao động phủ.
Thời gian troi qua từng ngay, To Minh ở trong phủ rất it ra ngoai. Chỉ co buổi
tối đoi khi tim Nhị sư huynh, luyện chế Đoạt Linh Dược cần tử khi. Tại Cửu
Phong, chỉ Nhị sư huynh mới co.
Co đầy đủ tử khi, nửa thang sau, khi cach trận chiến Thien Lam Săn Vu con chưa
tới một thang, vao ban đem To Minh rời khỏi Cửu Phong. Hắn khong mang theo Tử
Xa, khong mang theo Hỏa Vượn, một minh co ảnh dưới trăng theo sau, rời đi.
Ba ngay sau, tren băng sơn cach Thien Han Tong rất xa xuất hiện tầng may day
đặc, từng tiếng ầm ầm, tia chớp đanh xuống, khiến day nui trở thanh loi tri.
Sấm keo dai vai tiếng đồng hồ mới dần tan đi, khi người bộ lạc gần đo đến xem
xet thi khong phat hiện ra gi cả.
Ba ngay sau, To Minh trở về Thien Han Tong, tren người hắn đoi khi co tia điện
lượn lờ, đạp tren băng sơn sẽ co tiếng boc boc vang len. Trong người hắn,
bổn mệnh phap bảo co tăng tiến, về kiểm soat sấm set thi hiểu them khong it.
Khi trở lại động phủ, To Minh lấy ra Đoạt Linh Dược đa luyện thanh, tổng cộng
bốn vien troi nổi trước mặt hắn, tỏa ra anh sang sau thẳm co thể hấp thu anh
mắt người.
Cach Thien Lam Săn Vu con co hai mươi ngay.
Trong Thien Han Tong, chin đại lục bềnh bồng giữa khong trung dần biến đổi.
Khoảng cach giữa chung no giảm bớt, mỗi hai tiếng la co thể thấy chung no di
chuyển.
Hiện tượng kỳ lạ nay khiến khong it người chu ý, người đa trải qua Thien Lam
Săn Vu trong thấy liền biết, chiến tranh sắp đến!
Khong khi ap lực bởi vi chiến tranh tran ngập trong Thien Han Tong, luc nay
đạt tới đậm nhất. Bởi vi Thien Mon di chuyển đại biểu một trong cac chi bảo
của Thien Han Tong, Han Băng Thien sắp xuất hiện!
Han Băng Thien la bau vật ma đệ tử Thien Han Tong đều biết, bởi vi mỗi lần
trận chiến Thien Lam thi bảo vật sẽ xuất hiện, no đại biểu cho Thien Han Tong!
Người Vu tộc chết dưới no đếm hoai khong hết. Mỗi lần no xuất hiện đều khiến
băng sơn cả Thien Han Tong trở thanh đỏ rực. Khong phải mới bị nhuộm ma la bị
ảnh ngược thanh đỏ!
"No sẽ lộ ra một goc trước mười lăm ngay khai chiến, trước năm ngay khai chiến
hiện ra đầy đủ hinh dạng, trước hai ngay khai chiến từ phong ấn hư ảo giang
xuống."
"Cuộc chiến Thien Lam mười năm một lần xuất hiện la ảnh chiếu của no chứ khong
phải thực chất."
"Chỉ co đại chiến trăm năm một lần mới chan chinh xuất hiện. Co no co thể
khiến người Thien Han Tong ta tham gia chiến đấu co khả năng sống sot lớn
nhất, co thể trải qua sinh tử kiếp trong qua trinh trưởng thanh."
"Lai lịch của no co rất nhiều lời đồn, trong đo được người đồn đai nhiều nhất
đo la khi Thien Han Tong xay dựng thi đa bị sang tạo ra. Lam một trong ba bau
vật của Thien Han Tong, tac dụng chủ yếu của no la giết choc. Trong ba bau
vật, chủ sat!"
"No lien tục thay đổi, theo ta thấy thi mỗi mười năm một lần ảnh chiếu ra hinh
dạng khac nhau. Thậm chi trăm năm một lần chan than giang xuống cũng co khac
nhau, dường như no chan chinh tồn tại la thien biến vạn hoa."
To Minh ngẩng đầu nhin chin đại lục Thien Mon chậm rai di chuyển tren bầu
trời, ben tai truyền đến thanh am thanh kinh của Tử Xa.
"Tất cả người tham chiến đều theo no cung đi Thien Lam thanh. Sư thuc, sắp
khai chiến rồi, du Thien Lam binh chướng đa rất lau khong bị Vu tộc cong pha,
nhưng đại chiến mỗi trăm năm một lần cũng vẫn co khả năng tồn tại." Tử Xa nhin
bầu trời, thi thao.
"Ta co thể tưởng tượng ra, hiện giờ tren bầu trời đất Vu tộc chắc chắn co vo
số manh thu, con co những thanh thu cường đại. Vu tộc cũng đang chuẩn bị,
giống như la ước hẹn xa xưa." Tử Xa nhắm chặt hai mắt.
Giờ phut nay nhin len bầu trời khong chỉ co To Minh va Tử Xa. Gần như tất cả
người Thien Han Tong, du la đệ tử Thien Mon cư ngụ tren cao cũng đang nhin.
Nhưng luc nay, đỉnh Cửu Phong, trong buổi sang nay, Thien Ta Tử đoi tay chống
đất miệng đếm số than thể bổng chấn động, ngẩng đầu, sắc mặt thoang chốc biến
cực kỳ nghiem tuc, nhin chằm chằm khong trung phia xa.
Tren bầu trời co sao băng lam hồng giao nhau lấy tốc độ kho tin xe gio lao
đến. Sao băng to lớn co thể so với một ngọn đồi. Ánh sang lam đại biểu bảo vệ,
anh sang đỏ đại biểu chết choc!
Đay la sao băng đến từ Thien Lam thanh!
Sao băng khong chỉ một ma la…chin cai!
Thien Ta Tử nhin chin sao băng xong biểu tinh biến đổi chưa từng co!
Khong chỉ la ong, bay giờ tren Thien Mon, bỗng bay ra vai chục bong người lao
đến chin sao băng.
"Năm sao băng đại biểu nguy hiểm lớn. Bảy sao đại biểu Vu tộc xuất biến, tam
vien đại biểu Man tộc Nam Thần co họa diệt tộc. Chin vien…chin vien đại biểu…"
Tren Thất Phong, mặt Thien Lam Mộng trắng bệch, binh ngọc trong tay rớt xuống
đất.