Lại Một Vật!


Người đăng: Boss

"Ngươi muốn mấy vien?" Thien Lam Mộng binh tĩnh noi, thanh am khong nhanh
khong chậm.

"Tiểu co nương chắc la đệ tử hang chữ Lam ma Thien Lam lao tổ tuyển chọn,
ngươi gọi la Thien Lam Mộng, tỷ tỷ ngươi la Thien Lam U." Con mắt Đồng Tử chợt
loe, cười noi.

"Thien Lam gia tộc mỗi đời người chữ Lam đều sẽ đưa đến Thien Han va Hải Đong,
mỗi ben một người, từ trong hai người chọn ra một tiếp nhận Thien Lam lao tổ
giang thế. Lao phu ton trọng Thien Lam, nếu ngươi muốn mấy thứ nay, đưa ta
mười vien Thien Chau liền được."

Lời noi của Đồng Tử quanh quẩn trong phong tối, người xung quanh khong hề nhin
lại đay, đa số ap dụng thai độ khong nghe, khong noi.

"Mười vien…" Thien Lam Mộng chần chờ, co nhin bốn vật phẩm trước mặt ong lao,
lại nhin con vượn khỉ đỏ rực, im lặng giay lat.

"Ta chỉ co thể đưa ngươi hai vien." Thien Lam Mộng nhẹ giọng noi.

"Khong được đau tiểu co nương, Thien Chau it nhất phải năm mới ngưng tụ thanh
một, hai vien khong đủ. Chỗ nay của ta bất cứ vật nao co cũng khong đổi được.
Trừ phi co co vật gi quý hiếm, ta đặc biệt cảm thấy hứng thu thứ gi lạ lung."
Đồng Tử cười cười, anh mắt lướt qua rơi vao người To Minh. No nhớ ro mới rồi
To Minh chưa từng mở miệng.

"Vật lạ…" To Minh nhắm chặt mắt, lat sau mở bừng ra. Khi Thien Lam Mộng định
mở miệng thi To Minh ấn tay Thien Lam Mộng.

Sao hắn khong biết Thien Lam Mộng hỏi gia la vi co thấy khi con vượn khỉ xuất
hiện khiến hắn biến đổi. Tam ý nay To Minh ghi nhớ.

Hắn cũng thấy ra, cai gọi la Thien Chau chắc chắn la vật cực kỳ quý gia, đối
với Thien Lam Mộng cũng như thế.

Hắn co thể lựa chọn từ bỏ, thậm chi khong qua để ý mấy vật khac của Đồng Tử.
Nhưng con vượn khỉ nay, To Minh khong thể nao khong nhin.

Du rằng, no khong phải la Tiểu Hồng.

"Ta co một thứ hiếm lạ nhưng khong thấy ra tac dụng của vật đo, vậy phải xem
anh mắt của người." To Minh ngẩng đầu len, nhin Đồng Tử.

Tu vi giữa hai người cach biệt rất lớn, nhưng bay giờ To Minh khong hề sợ hai.
Đay la giao dịch. it nhất trong phong tối, hai ben giao dịch la ngang hang.

Nếu minh trước hết sợ, nếu minh bị tu vi đối phương chấn nhiếp, vậy đừng noi
tới ban giao dịch gi.

"Ô?" Đồng Tử nhướng may liếc To Minh, vẻ mặt nửa cười nửa khong.

No khong mấy tin tưởng người trước mắt noi lời nay co thể lấy ra vật hiếm lạ
nao khiến minh hiếm thấy. No la người Hải Đong Tong, du khong biết danh sach
tiến vao phong đấu gia nay, nhưng ngồi cung Thien Lam Mộng, hoặc chinh la
cường giả của Thien Lam gia tộc, hoặc chinh la bạn be ma thoi.

Hiển nhien nhin hanh động của hai người, người len tiếng khong thuộc về Thien
Lam gia tộc, vậy chỉ co một giải thich, người nay la bạn của Thien Lam Mộng.
Đặc biệt nghe lời noi khong gia dặn, tu vi tất nhien khong qua cao, nhiều nhất
thi chừng Tế Cốt ma thoi.

"Ngươi co thể lấy ra xem thử, co lẽ thật la co vật lao phu khong biết." Đồng
Tử khong noi qua khẳng định. Tinh cach no la thế chứ khong phải chu trọng To
Minh.

To Minh khong noi nhảm, tay phải sờ vao ngực, từ tui trữ vật lấy ra một thứ.
Vật đo bị hắn nắm trong tay, do dự một luc, khi anh mắt quet qua vai vật phẩm
va vượn khỉ trước mặt Đồng Tử, To Minh lấy vật phẩm ra, cầm trong long ban tay
quăng hướng Đồng Tử.

Đo la một vật hinh tron, Đồng Tử chộp lấy đưa tới trước mặt nhin.

Nhin một cai, sắc mặt Đồng Tử biến nghiem tuc, tay phải vung trước mặt. Lập
tức trước người mơ hồ, mơ hồ lượn lờ ngoai cơ thể, khiến người ta khong thể
thấy ben trong no lam cai gi.

Nhưng hội đấu gia nay do Hải Đong Tong chủ tri, quy cach rất cao, xuất hiện
loại chiếm vật lam của rieng co xac suất rất nhỏ. Tu vi của Đồng Tử lại cực
cao, du la than địa vị đều thuộc loại nổi danh trong Hải Đong Tong, tất nhien
sẽ khong ở trước mặt mọi người hạ thấp than phận cướp vật của hậu bối.

Cho nen mảnh mơ hồ nay la đối với người ngoai, con To Minh va Thien Lam Mộng
thi khong co tac dụng, tất nhien đay cũng la Đồng Tử cố ý lam.

To Minh co thể thấy Đồng Tử nắm vật hinh tron, đặt ở chop mũi ngửi ngửi, biểu
tinh lại biến đổi, do dự nhin no, sắc mặt thay đổi vai lần.

To Minh nhin vật phẩm trong tay Đồng Tử, long cũng đang nhỏ mau. Thứ đo
la…Đoạt Linh Dược của hắn.

Cũng la thứ duy nhất hắn co thể lấy ra, xem như la vật hiếm lạ.

"Đay la…cai gi?" Đồng Tử chần chờ nửa ngay mới ngẩng đầu nhin To Minh.

"Co thể đổi mấy thứ kia của ngươi khong?" To Minh trầm giọng noi.

"Co thể, nhưng cong hiệu của vật nay mới la trọng điểm." Đồng Tử nhin To Minh,
nghiem tuc noi.

"Vật nay ta khong biết ten, tac dụng của no rất đơn giản, co thể thu hết tất
cả thể ảo ảnh, như la Man Văn, thậm chi ben trong con co đồ đằng của Vu tộc."
To Minh thầm than, từ từ noi.

"Thi ra la vậy, ta noi hen gi mới nay quan sat cảm nhận được hơi thở Vu tộc.
Du vật nay khong co tac dụng qua lớn, mặt tren co khe nứt, chắc thu nạp cũng
co cực hạn, một khi vượt qua thi sẽ tan vỡ, nhưng cũng xem như la vật hiếm lạ.
Tuy nhien, ngươi khong thể đổi lấy tất cả vật của ta. Như vậy đi, khong tinh
Hải Tủy, chỉ co hỏa vượn ben trong, bốn thứ kia ngươi co thể chọn một." Đồng
Tử vẻ mặt nghiem tuc gật đầu.

"Khong phải lao phu khinh ngươi ma la vật đo chỉ chiếm một chữ lạ, nhưng no co
khe nứt, đa la tan phẩm, khong thể thu qua nhiều hư thể mới. Với ta ma noi,
tac dụng lớn nhất chỉ la để nghien cứu ma thoi." Đồng Tử nhin To Minh, giải
thich.

"Nhưng nếu ngươi con co thứ nay, vậy chung ta co thể ban lại." Đồng Tử noi
xong cười đầy ẩn ý với To Minh.

"Ta chỉ co một cai đo." Ánh mắt To Minh quet qua vật phẩm của Đồng Tử, mai đến
khi rơi vao người hỏa vượn mới thu lại.

"La sư phụ của ta cho ta." To Minh noi tiếp, anh mắt lại nhin hướng Đồng Tử.

"Ô, sư phụ của ngươi la ai?" Đồng Tử mặt tươi cười, ngắm nghia Đoạt Linh Dược
trong tay, tuy tiện hỏi.

"Sư phụ của ta la Thien Ta Tử, ong ấy rất bao che." To Minh khong che giấu
tung tich, việc nay cũng rất kho giấu. Nếu Hải Đong Tong muốn biết, trong tất
cả phong tối tổ chức đấu gia, muốn biết khong qua kho.

Quan trọng nhất la, To Minh lờ mờ cảm thấy than phận Thien Ta Tử co chut manh
mối. Điểm nay khi ong la tử y thi To Minh đa cảm nhận được, them vao hanh
trinh Vu tộc khiến hắn cang khẳng định.

Mặt khac la ban ngay tổ chức hội đấu gia quy mo lớn, To Minh từ chỗ đo nhin ra
chut dấu vết, tim được điểm đang ngờ. Đầu tien la hanh động của trưởng lao Hải
Đong Tong, sau đo la Nhị cong tử Thien Han đại bộ lạc tỏ ý than thiện.

Tất cả những điều đo To Minh khong cho rằng la minh tạo thanh.

Nụ cười tren mặt Đồng Tử khi To Minh noi ra ba chữ Thien Ta Tử thi đong lại.
Biểu tinh tuy ý chớp mắt biến ngẩn ngơ, sau đo cui đầu nhin Đoạt Linh Dược
trong tay, lại nhin To Minh, mặt lộ nụ cười khổ.

"Ngươi la Cửu Phong To Minh. A, thay ta hỏi thăm Thien Ta Tử tiền bối. Thoi,
trong những vật phẩm, ngươi co thể tuyển them một cai." Đồng Tử lắc đầu noi.

Tim To Minh đập nhanh, định mở miệng thi Thien Lam Mộng ở ben cạnh vội ho một
tiếng.

"Ta chỉ muốn hỏa vượn nay, con co Hải Tủy, năm giọt."

"Co thể đưa ngươi hỏa vượn, nhưng Hải Tủy thi khong thể đưa nhiều vậy. Ba
giọt, đo la nể mặt Thien Ta Tử tiền bối." Đồng Tử chần chờ một luc, lắc đầu
noi.

"Tốt, ba giọt thi ba giọt." Thien Lam Mộng chớp mắt với To Minh, vội noi.

Đồng Tử khong noi nhảm, nang len tay phải chộp lấy binh ngọc, mở ra vung len,
lập tức ba giọt chất lỏng xanh thẳm bay thẳng đến To Minh. Thien Lam Mộng
nhanh chong nhấc tay, trong tay xuất hiện một cai binh băng, chinh xac đon ba
giọt vao trong, mau binh băng chớp mắt biến thanh xanh biển.

Ngay sau đo, Đồng Tử vung tay ao, một sợi xich bay hướng To Minh, bị hắn bắt
lấy.

Khoảnh khắc nắm sợi xich, tinh thần chấn động, cảm giac co thể khống chế đầu
sợi xich va chết sống của hỏa vượn hiện ra trong long hắn. Dường như hắn chỉ
cần động ý niệm la hỏa vượn lập tức chết ngay.

"Tạm thời cho ngươi mượn sợi xich, nhưng thời gian khong thể qua lau. Ngươi
hay nhanh chong tim ra cach khống chế Hỏa Vượn, tim ra rồi thi nem sợi xich
len trời, no sẽ tự động quay về ben ta. Vượn nay tinh tinh tho bạo, ngươi phải
chu ý đấy." Đồng Tử noi xong mảnh mơ hồ trước mặt biến mất, khiến người khac
thấy bộ dạng của no, cũng nghe thấy thanh am.

Con về đối thoại va biểu tinh trước đo của ba người thi người ngoai khong thể
phat hiện, khong thể trong thấy. Đay la chuẩn bị đặc biệt cho hội đấu gia loại
nhỏ nay, co thể đơn độc giao dịch cung cấp bảo vệ.

Mấy người hai ben khong qua chu ý, chỉ co vai người nhin To Minh va Thien Lam
Mộng vai lần, trong mắt họ To Minh rất kho thấy ra nỗi long gi.

Du sao so với những người đo, To Minh vẫn hơi non.

Đấu gia kế tiếp To Minh khong tham gia, nhin mỗi một người lấy ra vật hiếm lạ,
co khong it đủ khiến tim hắn đập nhanh, nhưng hắn khong co vật phẩm nao để
giao dịch nữa. Chỗ nay chỉ co số it người mới đề xuất ra lấy thạch tệ giao
dịch, con đa số la lấy vật đổi vật,

"Ta lấy ra vật phẩm khong nhiều, chỉ co một loại." Mỗi người đều co cơ hội lấy
ra vật muốn đấu gia, co thể đề xuất chỉ định lấy cai gi để đổi. Giờ phut nay
noi chuyện la người ngồi ben cạnh To Minh.

Người nay bộ dạng mơ hồ, khong nhin ro được, thanh am khong giaua, co loại mơ
hồ ẩn chứa vận luật nhất định.

Y noi rồi nang len tay phải chỉ đằng trước, lập tức chỗ ngon tay chỉ hư khong
vặn vẹo, ben trong bay ra một cai binh nhỏ.

Cai binh xuất hiện dần biến trong suốt, miệng binh tự động mở ra, mui dược lan
tran cả căn phong tối. Theo binh chậm rai biến trong suốt, anh mắt mọi người
ngưng tụ, đều thấy ro trong binh co bốn vật hinh tron to cỡ mong tay cai.

'Đan dược.' To Minh khong ngờ hội đấu gia loại nhỏ nay sẽ xuất hiện hai thứ
khiến tam thần hắn rung động.


Cầu Ma - Chương #312