Bão Tố Trong Tâm!


Người đăng: Boss

Hội đấu gia Hải Đong Tong vao ngay nay đa kết thuc. Vật đấu gia cuối cung lấy
ra du rất hấp dẫn nhưng khong co mấy người chu ý. Lien tục ba ngay đấu gia, To
Minh ba phen hanh động khiến rất nhiều người chu ý.

Đặc biệt la song gio lần cuối co lien quan đến Thạch Trung Hồn, khiến khong it
người dấy len tam tư. Nếu tộc nhan Địch La bộ lạc noi la thật vậy gia trị của
vật đo la khong thể tinh toan.

Du la giả nhưng xem bộ dạng ga kich động, vật đo tất nhien la bảo vật kỳ lạ,
chẳng qua tac dụng chan chinh của no vẫn la bi ẩn.

Nhưng co khong it người to mo. Tuy noi tộc nhan Địch La bộ lạc bị người Hải
Đong Tong hạn chế khong cach nao rời đi, phải cung ga đan ong tục tằng nguyen
chủ tảng đa va người Hải Đong Tong quay về Địch La bộ lạc, chứng kiến ga noi
la thật hay giả. Trước đo vẫn co khong it người ban đem rời đi, tới Địch La bộ
lạc, dung cach của họ tim kiếm thong tin về việc nay.

Du sao trước khi co tin tức chinh xac, đa số người sẽ khong tuy tiện đắc tội
Thien Han Tong. Đặc biệt la cac tin đồn về Cửu Phong la căn nguyen khiến mọi
người phải thận trọng.

To Minh trở lại lều, suy tư một lat keu Tử Xa thu dọn hanh lý, tren người hắn
co hai bau vật sẽ gay ra chu ý, ở lại đay thi chẳng bằng đi trước.

nhưng hắn khong muốn đi một minh. Luc đấu gia Thien Lam Mộng trợ giup khiến
hai người ngầm lien minh ma khong cần noi ra miệng.

Hơn nữa đối với Thien Lam Mộng, To Minh khong thấy ghet.

'Co lẽ ở trong cuộc chiến Thien Lam Săn Vu, hợp tac một lần cũng khong sao.'
Khi Tử Xa dọn lều thi To Minh đứng tren mặt tuyết, suy tư lat sau gật gu.

Co lẽ thật la co ăn ý tam linh, hoặc la To Minh va Thien Lam Mộng gặp nhau đều
lien quan đến họa, khiến hai ngươi co lien hệ đối với thuật tạo họa.

Đang khi To Minh trầm tư tren mặt tuyết thi trước mắt hắn, gio thuyết bay lất
phất, co một co gai ao trắng toc dai xoa tung, đạp tuyết yểu điệu đi tới.

Co gai cực kỳ xinh đẹp, moi hồng răng trắng, than hinh trong gio tuyết co loại
ưu nha noi khong ra lời, tựa như bước ra từng trong tranh.

Theo sau co co hai người, một la thiếu nữ To Minh từng gặp, người khac chinh
la người đan ong đeo mặt nạ trắng từng đưa thạch tệ cho To Minh.

Người đan ong cui đầu, tren người chẳng co chut tu vi dao động, nhin như la
một người cực kỳ binh thường. Nhưng khi To Minh nhin người nay, co loại cảm
giac ap lực như luc đứng tren Thien Lam binh chướng nhin hướng mảnh đất Vu
tộc.

"Luc trước ta con đang nghĩ co phải huynh định đi." Theo nhom người tới gần,
giọng noi nhu hoa của Thien Lam Mộng xuyen qua gio tuyết bay đến.

"Khi nao co đi?" To Minh quay đầu lại, nhin co gai đi tới. Vẻ đẹp của co trong
gio tuyết cang me hoặc, dường như co tồn tại khiến gio tuyết nơi đay cũng bị
hấp dẫn vay quanh co, nhấp nhay tỏa sang.

"Ta ở tren người huynh tieu phi mấy ngan vạn thạch tệ, đương nhien luc nao
cũng phải đi theo. Nếu khong lỡ huynh ra ngoai ý muốn, chẳng phải la thạch tệ
của ta uổng phi?" Khoe moi Thien Lam Mộng cong len, yeu kiều cười. Nụ cười như
đoa hoa nở rộ, khiến người thấy trai tim sẽ đập loạn.

To Minh hiếm khi lung tung như vậy. Hắn khong quen đoạn đối thoại như thế, đặc
biệt la đối diện chủ nợ.

"Chung ta khong vội rời đi, lần nay con chưa kết thuc đấu gia, lat nữa mở ra
mới la hội đấu gia chan chinh. Huynh khong muốn nhin xem sao?" Thien Lam Mộng
chớp mắt, cảm thấy biểu tinh hiện giờ của To Minh kha la thu vị.

"Xem cũng mua khong nổi." To Minh cười khổ noi.

"Khong sao,ta co. Huynh đa thiếu khong it thạch tệ, ta khong để ý huynh thiếu
them. Huống gi cảm giac chủ nợ khong tệ lắm." Nụ cười của Thien Lam Mộng co
tia đắc ý hiếm khi thấy tren người co.

Chỉ la thiếu nữ đứng sau lưng co, anh mắt nhin To Minh co khinh thường, trừng
hắn một cai, quay đầu nhin hướng khac.

"Huống gi ta khong được mời." To Minh do dự.

Hắn từng nghe noi loại hội đấu gia thuộc về cường giả nay, so với đấu gia keo
dai ba ngay, loại đấu gia quy mo nhỏ đo mới la trọng điểm trăm năm một lần hai
tong giao nhau.

Đang do dự thi sắc mặt To Minh bỗng biến đổi, nghieng đầu nhin phia xa. Gần
như khi hắn nghieng đầu thi Thien Lam Mộng cũng nhin qua.

Chỉ thấy một người đan ong mặc ao đen, sắc mặt lạnh lung từ phia đo từng bước
một tiến đến. Ga đi qua khong để lại dấu chan, nhưng ban chan đich thực đạp
tren lớp tuyết.

Cach To Minh mười met, người ao đen ngừng bước, lạnh lung liếc To Minh, từ mắt
ga toat ra uy nhiếp manh liệt, đo la uy nhiếp thuộc về Tế Cốt Cảnh.

Trước uy nhiếp nay, tuyết bốn phia như bị gio lốc quet qua, lập tức bốc len,
che đậy anh mắt giữa ga va To Minh.

"Chủ cong cho mời." Người ao đen chỉ noi bốn chữ, thanh am như gio ret. Khi mở
miệng thi tay phải của ga từ trong ngực moc ra một khối lệnh bai gỗ quăng
hướng To Minh, xoay người rời đi.

To Minh chộp lấy lệnh bai gỗ, mặt tren chẳng co chut sức lực, rất nhẹ nhang bị
hắn đon lấy. Nhưng co lực phản chấn truyền ra, ua vao người To Minh, khiến
dưới chan lien tục xuất hiện sau lần tiếng nổ, bong tuyết lần nữa bay len.

To Minh vẻ mặt binh tĩnh cầm lệnh bai gỗ, nhin no.

Thien Lam Mộng đứng ben cạnh thi mắt sang ngời, nhin chan To Minh, khoe moi
nhếch cao hơn.

"Nhất khi hoa cửu xung, đay la một trong vai cong phap Thien Han đại bộ lạc
khong truyền ra ngoai. Người nay đến từ Thien Han đại bộ lạc, la tuy tong theo
đứa con thứ hai của Man Cong." Noi chuyện la người đan ong đeo mặt nạ trắng
đứng cạnh Thien Lam Mộng.

Thanh am gia nua nghe như la một ong gia.

"Người trong phong số ba chinh la Nhị cong tử Thien Han đại bộ lạc. Hiện giờ
huynh được mời, chung ta cung đi thoi." Thien Lam Mộng cười khẽ, thanh am rất
em tai.

Mắt To Minh chợt loe, gật đầu.

Trong nụ cười của Thien Lam Mộng, hai người đon gio tuyết đi sau trong bộ lạc.
Ở đo co một cai lều vang rất lớn, ngay chinh giữa bộ lạc.

Sau lưng hai người, Tử Xa va thiếu nữ đi theo. Thiếu nữ nhin To Minh khong vừa
mắt, lien quan Tử Xa cũng vậy, vẻ mặt kieu ngạo nhất định phải đi trước ga.

Con về người mang mặt nạ trắng giọng gia nua thi đi cuối cung, anh mắt đa số
la hiền lanh nhin Thien Lam Mộng, đoi khi chuyển sang To Minh co ý quan sat.

"Đung rồi, cai đuoi ben cạnh huynh đau? Ta nhớ co ấy đi cung huynh tới ma."
Khi Thien Lam Mộng đi song song với To Minh thi cười nhin hắn, thanh am nhỏ
như tiếng thi thầm.

"Cai đuoi?" To Minh ngẩn ra, trước mắt hiện khuon mặt tai nhợt của Bạch Tố luc
gần đi.

"Co ấy đi rồi." To Minh im lặng giay lat, từ từ noi.

"Đi cũng tốt. Co ấy si tinh Tư Ma Tin, bị sắp xếp tới ben cạnh huynh, đối với
co ấy cũng la loại thống khổ. Nhưng cũng khong phải khong la chuyện tốt để
nhin ra chinh minh." Tren mặt Thien Lam Mộng khong con nụ cười, khẽ noi.

To Minh liếc Thien Lam Mộng, khong len tiếng.

"So với lần trước gặp thi co cảm ngộ nhiều chut." To Minh đi tren lớp tuyết,
ben tai truyền đến tiếng đạp tuyết. Hắn rất thich thanh am nay.

"Cai nay phải cảm ơn huynh từ bỏ hạc bện bằng cỏ. Ta cảm giac được khi no bay
thi co nhin huynh một cai." Thien Lam Mộng duyen dang cười, khuon mặt tươi
cười như đoa hoa tuyết, lan da như tuyết trong suốt trắng ngần.

Hai người noi chuyện đa tới lều vang chinh giữa bộ lạc. Khoảnh khắc bước vao
lều, co tầng song gợn vo hinh đụng vao lệnh bai gỗ trong tay To Minh. Song gợn
lăn tăn khiến To Minh hoa mắt, khi thấy ro thi hắn xuất hiện trong một phong
tối phạm vi mười met.

Trong gian phong hai ben co khong it ban nhỏ, bay giờ ngồi mười người, nhin
khong ro bộ dang, chỉ thấy một mảnh mơ hồ, hiển nhien đa qua che giấu.

Những người đo khong noi chuyện với nhau, đều im lặng ngồi. Khi To Minh va
Thien Lam Mộng đến thi mới liếc mắt một cai.

To Minh thầm chấn kinh, mỗi một anh mắt nhin đến mang tới ap lực cực lớn. Loại
ap lực nay tuyệt đối khong phải Tế Cốt Cảnh binh thường co được, thậm chi một
vai anh mắt quet qua khiến tinh thần To Minh chấn động. Ánh mắt như vậy, chỉ
thuộc về…Man Hồn!

Nhưng cũng co vai anh mắt thi rất la binh thường.

'Chung ta thấy bọn họ như thế nao thi họ cũng thấy chung ta như vậy. Trừ phi
cố ý toat ra tu vi, nếu khong thi họ khong thấy được tu vi chan thật của huynh
va ta.' Trong tam thần của To Minh đột nhien truyền đến thanh am nhu hoa.

Thanh am kia thuộc về Thien Lam Mộng. Co đứng ben cạnh To Minh, bộ dạng cũng
la mơ hồ.

To Minh im lặng, liếc Thien Lam Mộng một cai, hai người ngồi ở ghế ben phải,
chờ người khac đến.

Thời gian khong lau lắm, lục tục co người xuất hiện trong căn phong. Từng
người đều thuộc quy tắc, đi hướng ghế trống. Một tiếng đồng hồ sau, khi tất cả
ghế đều đầy, trong gian phong tổng cộng hai mươi người thi giọng Thien Lam
Mộng lần nữa quanh quẩn trong tam thần To Minh.

"Bắt đầu!"

Gần như khoảnh khắc lời của Thien Lam Mộng biến thanh dư am trong tam thần To
Minh, một tiếng cười sang sảng truyền ra trong gian phong am u nay.

Tiếng cười xuất hiện la đến từ tren một vach tường đằng trước phong, một đứa
con nit như xuyen tường đi ra!

Đứa con nit nhin nhỏ cỡ bảy, tam tuổi, nhưng thanh am như chuong vang, lời noi
lộ ra gia dặn.

"Cac vị đều la bạn cũ, tuy noi cũng co mấy người bạn mới, nhưng co thể tới đay
thi chắc đa biết quy tắc rồi. Noi ngắn gọn, lao phu khong dai dong, theo thong
lệ, Hải Đong Tong ta trước thả con tep, bắt con tom!"

"Lao phu lấy ra cai thứ nhất la vật sống!" Đồng Tử noi, tay phải nang len vung
tay ao trước mặt, lập tức một day xich đen xe gio lao ra. Đầu xich la một vật
sống, động tac qua nhanh, sau khi xuất hiện lập tức lao ra như muốn trốn
thoat. Nhưng bị day xich buộc cổ, chạy tới cach To Minh khong xa thi day xich
keo căng thit cổ no, khiến vật sống nay thống khổ keu gao.

To Minh nhin thấy vật no, chớp mắt cả người như bị set đanh, đầu oc nổ tung.
Khoảnh khắc, mọi thứ trừ vật sống đo ra thi đều biến mất hết!


Cầu Ma - Chương #310