Tử Xa, Lấy Tới Đây


Người đăng: Boss

"Nếu ta khong biết thi sẽ khong đấu gia." Ánh mắt To Minh từ đa trong suốt
chuyển tới người tộc nhan Địch La bộ lạc mặc ao dai hai mau trắng đen.

Người đan ong gầy go thuộc Địch La bộ lạc nhin chằm chằm To Minh, sắc mặt am
trầm. Ga khong co nhiều thạch tệ, lần nay tới đay vốn khong co ý định lấy được
vật phẩm gi, nhưng ga khong ngờ tại đay gặp phải đa nay!

Khoảnh khắc thấy no, trong long ga kich động vượt tren vo số người trong phong
đấu gia. Cang khiến ga vui mừng la no cực kỳ hiếm thấy, người ngoai tuyệt đối
khong thể nao biết lai lịch, chỉ minh ga biết tac dụng của no!

Vốn tưởng lấy no kha la nhẹ nhang, gia thấp nhất của tảng đa cũng khong cao,
khiến ga kich động va cũng khong thể kiềm nen mong chờ, khat vọng.

Nhưng ma…nửa đường giết ra To Minh!

Một trăm vạn la cực hạn của ga. Ga khong co nhiều hơn thạch tệ mua no, du ga
khat vọng no khong thể tả nhưng trong tui eo hẹp, khiến hai mắt ga dần co tơ
mau.

"Hắn noi dối! Người lấy vật đo đấu gia, chỉ co ta biết no la gi, trừ ta ra
khong ai co thể biết được!" Tộc nhan Địch La bộ lạc rống hướng bốn phia.

Nhưng người xung quanh đa số khong them để ý, du co người nhin ga thi thường
la mắt chớp loe, khong biết co tam tư gi.

"Người đấu gia phong số chin, co người chất vấn ngươi co biết vật đo hay
khong, ta co thể cho ngươi một cơ hội noi ra vật đo la gi!" Vang len một thanh
am thản nhien, người noi chuyện khong phải chủ nhan tảng đa bi ẩn ma la chủ
tri đấu gia, ong lao toc xanh.

"Nếu ngươi khong trả lời được thi phải từ bỏ cơ hội đấu gia lần nay, để cho
cong bằng!" Ánh mắt ong lao toc xanh chợt loe, chậm rai noi.

"Ồ? Trừ phi tất cả người muốn mua no đều phải ở trong phong đấu gia nay, ở
trước mặt mọi người noi ra no la cai gi?" To Minh nửa cười nửa khong liếc ong
lao toc xanh.

"Khong sai, đay la quy tắc!" Ánh mắt ong lao toc xanh lướt qua To Minh, gật
đầu.

Tộc nhan Địch La bộ lạc hơi thở gấp gap, ga vi tảng đa nay khong tiếc đắc tội
To Minh. Theo ga nghĩ, nếu co được vật ấy rồi minh lập tức đi ngay, noi khong
chừng trước khi bị người khac tim được thi ga đa chạy về bộ lạc.

"Quy tắc nay co chut bất cong. Nếu ta noi ra, sau nay co người ra gia thi
chẳng phải la co thể học lời của ta chỉ chứng vật đo? Noi thi được thoi, trừ
phi khong ai ra gia nữa, chỉ minh ta va hắn, vậy thi mới xem như Hải Đong Tong
cong bằng. Nếu ta noi ra lai lịch vật đo, lỡ cuối cung mua được, khong cần sau
khi đấu gia kết thuc đưa tới, ta muốn lấy ngay lập tức." Giọng To Minh khong
nhanh khong chậm từ từ noi.

"Được, trước đo vốn khong ai đấu gia vật nay, nếu đa vậy thi sẽ khong chấp
nhận người khac ra gia nữa. Từ giờ phut nay, co thể đạt được vật đo chỉ co hai
người cac ngươi. Nếu ngươi co được thi cứ lấy no đi." Ông lao toc xanh thầm
cười nhạt, trầm giọng noi.

"Vật nay đung la Thạch Trung Hồn, nhưng trọng điểm khong phải tiểu nhan đen
ben trong ma la bản than tảng đa, lấy cach đặc biệt dung nạp trong người, co
thể khiến khi huyết người cang đậm, tẩm bổ tam thần, khi tu hanh tiện cho tĩnh
tọa. Con về tiểu nhan đen la khi o uế tảng đa thu nạp trong thien địa ngưng tụ
ra, vật đo co kịch độc. Độc nay khong nguy hiểm tinh mạng nhưng ảnh hưởng tu
vi tăng trưởng, cần dung cach đặc biệt lấy no ra, nếu tuy tiện lấy thi co hại
khong lợi!" To Minh nhan nhạt noi, thanh am truyền khắp phong đấu gia.

"Ngươi noi nhảm!!! Ngươi noi khong đung!!!" Tộc nhan Địch La bộ lạc lập tức
lớn tiếng rống to, trừng To Minh, mắt toat ra hận thu. Loại hận nay đến rất kỳ
lạ, theo ga thấy thi To Minh la cố ý khong để minh co được vật kia.

Tren mặt To Minh lộ nụ cười, hắn khong them để ý người khong thể che giấu cảm
xuc. Hắn để ý la người nỗi long khong lộ ra ngoai mặt, khong thể nhin ra manh
mối.

"Ta noi xong rồi, tiếp theo đến phien ngươi, no la cai gi?" To Minh nhin tộc
nhan Địch La bộ lạc, mở miệng hỏi.

Ông lao toc xanh mặt am trầm nhưng khong thể chất vấn To Minh. Du sao no rốt
cuộc la thứ gi chinh lao khong biết.

"Nếu ngươi chắc chắn người phong số chin noi dối, vậy co thể tại chỗ noi ra
vật đo rốt cuộc la cai gi. Ta co thể noi cho ngươi, người đem vật đo tới đấu
gia ở ngay đay! Nếu ngươi noi ra đap an vừa long, co lẽ người đo sẽ đổi ý."
Ông lao toc xanh nhin hướng tộc nhan gầy go của Địch La bộ lạc.

"No la…" Tộc nhan Địch La bộ lạc nửa ngay khong noi len lời. Ga khong biết nen
noi lam sao, nếu noi thật, trước khong noi minh co được vật ấy hay khong, chỉ
la ở tren đường nguy hiểm sẽ khiến ga cửu tử nhất sinh, thậm chi rất co thể
sau khi về bộ lạc, đem đến tai họa cho cả bộ lạc.

Nhưng nếu khong noi, trơ mắt nhin vật đo bị đối phương mua đi thi ga khong cam
long.

Nhin To Minh, tộc nhan Địch La bộ lạc khoe miệng bỗng lộ nụ cười am trầm.

"Vật đo ten la Từ U Thạch, hoan toan khac với ngươi noi, vật nay trọng điểm
khong phải đa ben ngoai ma la tiểu nhan đen ben trong. Tiểu nhan gọi la Thạch
Mị, la hấp thu khi đại địa tự nhien ngưng tụ ra. Tac dụng lớn nhất của no cũng
la dung nạp trong than thể, luyện hoa xong co thể khiến tu vi người hơi tăng
len, nhưng tac dụng lớn nhất la lấy thủ đoạn của Địch La bộ lạc ta, đem no
đieu khắc thanh bảo vật phong than! Bảo vật nay cung nhịp với sinh mạng, co
thể chết thay một lần!"

Theo lời noi truyền ra, trong phong đấu gia lặng ngắt như tờ, từng anh mắt tập
trung vao tảng đa trong suốt, lấp loe lộ cac loại biểu tinh khac nhau.

"Vật nay ta khong thể mua cũng khong muốn mua, nếu người thich thi cứ mua đi.
Ta muốn xem co bảo vật co thể chết thay một lần nay, ngươi lam sao an binh!
Khong co thủ đoạn chế tac đặc biệt của Địch La bộ lạc ta, vật đo chẳng chut
tac dụng!" Người đan ong trung nien gầy go am u cười, ngồi xuống.

Ga am thầm đắc ý minh lam khong sai. Noi như thế, them vao hanh động tự từ bỏ,
lực thuyết phục cang lớn. Nhưng ga khong ngờ, ga dung từ ngữ cố ý nay đắc tội
khong chỉ một minh To Minh.

Thậm chi To Minh chỉ la thứ yếu, người bị đắc tội la người bi ẩn đem vật đo
tới đấu gia, người nay mới la trọng điểm!

Co lẽ người đất Thien Han tim người bi ẩn đấu gia nay hơi kho khăn, nhưng Hải
Đong Tong thi cực kỳ dễ dang. Lại them người nay ở trong phong đấu gia, nếu
Hải Đong Tong tin tưởng lời noi của ga thi tinh cảnh của người nay lập tức
nguy hiểm.

To Minh biểu tinh do dự, hắn nhin tảng đa, lại nhin tộc nhan Địch La bộ lạc,
lắc đầu.

"Co lẽ ta đa nhin lầm vật đo rồi, nếu cong hiệu thật như huynh đai đa noi, vậy
To ta từ bỏ no. Loại bảo vật nay khong gọi la bảo nữa ma la tai họa bỏ mạng."
To Minh thở dai một tiếng.

Giay phut To Minh phat ra cau noi nay, tộc nhan Địch La bộ lạc ngẩn ra, rất
nhanh biến sắc mặt, hiểu được lời minh noi co chỗ khong ổn.

Cung luc đo, trong đam người tại phong đấu gia, một người đan ong ao đen đội
mũ, bay giờ khuon mặt dưới mũ cực kỳ am trầm, tay phải bản năng siết chặt nắm
tay, nghieng đầu mắt lộ sat khi. Sat khi hướng tới khong phải To Minh ma la
người gầy go Địch La bộ lạc.

Ga chinh la người lien hệ Hải Đong Tong lấy ra tảng đa nay, bay giờ ga hận tộc
nhan Địch La bộ lạc ngập trời. Cai nay tương đương với đẩy ga vao vị tri kho
khăn, một khi sơ sẩy la sẽ khong thể đi ra khỏi bộ lạc Hải Đong Tong tạm thời
nay.

Ga thậm chi cảm nhận được anh mắt ong lao toc xanh đoi khi liếc về phia minh
ẩn chứa kỳ dị.

"Noi nhảm nhi!!!" Ga đan ong đứng bật dậy, nhoang người len bay giữa khong
trung, thanh am như sấm truyền ra.

"Vật nay la ta lấy ra, giao cho Hải Đong Tong đấu gia. Ta co được no đa nhiều
năm, hỏi qua khong it người, tuy khong co đap an tường tận nhưng vật nay tuyệt
đối khong phải la Tử U Thạch cai gi. Như tộc hữu phong số chin đa noi, ten của
no chỉ co một, gọi la Thạch Trung Hồn! Vị Địch La bộ lạc nay, ngươi noi như
vậy la co long hiểm ac muốn hại ta, việc nay ta sẽ khong bỏ qua! Ta muốn xem
coi Địch La bộ lạc ngươi ở trước mặt đất Thien Han lam sao giải thich việc hom
nay!" Ga đan ong giật xuống mũ lộ ra khuon mặt tục tằng, ga khong thể khong
lam vậy, nếu vẫn che giấu mặt mũi thi chỉ sợ cang kho giải thich việc nay.

"Mọi người đều thấy bộ dạng của ta rồi, khong co gi phải che giấu nữa. Địch La
bộ lạc, sau khi đấu gia kết thuc ta sẽ mời Hải Đong Tong lam nhan chứng, cung
đi một chuyến xem ngươi noi rốt cuộc la thật hay giả! Nếu la giả thi ngươi
phải cho ta một giải thich vừa long!" Ga đan ong tục tằng nay biểu tinh giận
dữ, noi xong mấy lời nay nhin hướng To Minh, vẻ tức giận tan biến.

"Tac dụng cụ thể của vật đo, tộc hữu phong số chin noi co chut giống với điều
ta hiểu, nhưng vai chỗ chi tiết thi trước kia ta khong hiểu biết, bay giờ rốt
cuộc biết toan diện. Tộc hữu nay, cảm hơn ngươi đa noi tac dụng chan chinh của
no. Ta la Trọng Nặc, luc trước đa hứa tuyệt khong nuốt lời. Vật nay ngươi lấy
một trăm vạn thạch tệ mua, ta tặng ngươi một trăm vạn thạch tệ, con co tinh
thể đen đa hứa cũng đưa người!" Ga noi rồi từ trong ngực lấy ra một cai tui,
vung tới chỗ To Minh, bị hắn đon lấy, ga đan ong xoay người trở lại chỗ ngồi,
sắc mặt am trầm.

Trong long ga nhỏ mau nhưng khong thể khong lam như vậy. Nếu khong đem tảng đa
nay cho To Minh, vậy luc trước những lời ga noi it co sức thuyết phục.

Bay giờ mọi người đều thấy ga đưa tảng đa cho To Minh, thấy long ga rộng rai,
cung luc đo ga con chuẩn bị cai khac, coi như tộc nhan Địch La bộ lạc noi la
thật cũng co người chia sẻ ap lực. Mục tieu của Hải Đong Tong sẽ tản ra tập
trung vao đối phương.

Tạm khong noi tới suy nghĩ trong long ga, To Minh nhận lấy cai tui, liếc một
cai cất vao ngực, chắp tay mỉm cười với ga đan ong. Sau đo hắn lấy ra thạch tệ
giao cho Tử Xa, chỉ vao tảng đa phong đấu gia.

"Vật đo hiện giờ thuộc về ta, Tử Xa, lấy tới đay cho ta."

Tử Xa nhoang người len, hoa thanh cầu vồng thẳng đến trung tam phong đấu gia.
Ở cạnh tảng đa vung tay ao, cuốn lấy no xong nhanh chong quay về.


Cầu Ma - Chương #309