Người đăng: Boss
Thanh am truyền vao trong đỉnh khổng lồ, cung luc đo, To Minh phat ra am tiết
thứ ba. Đầu hắn nổ một tiếng, dường như linh hồn thoat xac, tuy theo lực lượng
am tiết vong quanh đỉnh.
Lực lượng phản đạn khi ba am tiết phat ra từ miệng To Minh thi bỗng nhien tĩnh
lặng. Cung luc đo, ở ngực To Minh, giấu dưới lớp ao, day chuyển treo mảnh đa
đen nhặt được ở Ô Sơn đột nhien tỏa ra anh sang am u. Ánh sang chợt loe, đảo
mắt đa phủ đỉnh khổng khồ nay. Đỉnh rung động trong anh sang, chậm rai thu
nhỏ, cuối cung hoa thanh cỡ ban tay bềnh bồng rơi xuống long ban tay To Minh.
Hinh ảnh kỳ lạ lập tức khiến người đứng xem bốn phia mở to mắt, lộ ra vẻ kho
tin. Con co những người Hải Đong Tong đem đỉnh tới cũng hit ngụm khi, vẻ mặt
rung động.
Cung quan sat hanh động của To Minh con co Nhị cong tử, những ong lao trong
Hải Đong Tong theo vật đấu gia ma đến, thậm chi chủ tri đấu gia họ Phung va Tử
San, những người đo đều đang quan sat, muốn xem To Minh lam cach nao lấy được
đỉnh.
Nen biết rằng đỉnh nay ở Hải Đong Tong đa nhiều năm, vẫn khong thể nao thu
nhỏ. Du la mang tới đất Thien Han thi cũng do Hải Đong Tong co tui chứa đủ cả
ngọn nui mới được.
Nhưng hiện tại họ chinh mắt thấy To Minh chỉ ấn tay len đỉnh, đỉnh lập tức bị
anh sang đen bao phủ, khong ngờ thoang chốc thu nhỏ lại.
Hinh ảnh nay hễ ai thấy thi suy nghĩ đầu tien la tại phong đấu gia, ong lao
toc xanh từng noi.
"Vật đo chỉ người co duyen mới co, chỉ người co duyen mới mở ra được!"
Tử San ở trong đam người, ha hốc mồm. Co biết đỉnh nay, cang biết đỉnh ở trong
Hải Đong Tong bao nhieu năm qua chưa từng biến đổi, tựa như vật chết. Khong
biết co bao nhieu người Hải Đong Tong nghien cứu, định đem no thanh của minh,
nhưng dung hết cach lại khong co chut thu hoạch.
Du la tong chủ Hải Đong Tong cũng khong thể khong từ bỏ. Mai đến lao tổ Hải
Đong Tong vo cung uy nghiem chi cao vo thượng, Ly Phong Thượng Nhan noi ra một
cau thi mới chấm dứt đoạn nghien cứu.
Cau noi kia chinh la lời ong lao toc xanh đa noi trong hội đấu gia.
Lý do vật đo bị đưa tới đất Thien Han cũng la ý của Ly Phong Thượng Nhan. Ông
cảm thấy nếu no khong co duyen với người Hải Đong Tong, vậy khong thể cưỡng ep
giữ lại, nếu khong thi sẽ tai họa ngập đầu. Cho nen chuyển no đến đất Thien
Han, xem coi tại đay co tồn tại người co duyen với đỉnh khong.
Giờ phut nay, những trưởng lao Hải Đong Tong theo đấu gia ma đến, ai cũng thở
gấp, ngơ ngac nhin trong long ban tay To Minh, tiểu đỉnh lấp loe anh sang am
u. Rung động va cũng nhớ kỹ khuon mặt hắn.
Nhị cong tử anh mắt kỳ dị nhin To Minh đứng phia xa, khoe miệng lộ nụ cười.
"Rất tốt, khong uổng ta thay đổi ý định, khong mua vật ấy hiến cho Man Cong."
Ben cạnh y đứng ong lao họ Trần Thien Mon, bay giờ anh mắt nghiem tuc nhin To
Minh phia xa, long lần đầu tien khong phải vi sư ton của To Minh ma chu trọng.
Lao nhớ kỹ người thanh nien gọi la To Minh nay.
Thien Lam Mộng cũng đang nhin To Minh, khuon mặt co nụ cười ưu nha.
To Minh bị người xung quanh chu ý, tren mặt hắn co me mang, qua lat sau mới
hồi phục lại, nhin tiểu đỉnh trong tay, im lặng xoay người đi hướng lều của
minh.
Tử Xa đi theo tới, ngồi xếp bằng ngoai lều, lạnh lung nhin xung quanh từng anh
mắt chu ý.
Qua thật lau sau, chủ nhan từng anh mắt mang theo cac sắc mặt phức tạp, đố kỵ,
cảm than, dần thu lại tầm mắt, đi về lều của minh.
Sắc trời đa tối, tren trời trăng sang treo cao, chỉ la tuyết vẫn đang rơi,
khiến anh bạc tren mặt đất bị phủ từng lớp. Cả bộ lạc yen tĩnh lại, chỉ co một
it ngọn đuốc bị chụp len ở trong gio ret phat ra tiếng tach tach.
To Minh ngồi xếp bằng trong lều, nhin đỉnh trong ban tay, anh mắt kich động.
Hắn nang tay trai sờ tiểu đỉnh, co cảm giac mau thịt liền nhau dang len.
"Quả nhien la Hoang Đỉnh cần để luyện đan dược. Hơn nữa ong lao toc xanh Hải
Đong Tong noi khong sai, đỉnh nay…đa rất lau rất lau khong người mở. Ben trong
co một lo đan dược tồn tại!" To Minh thi thao, mắt cang them sang ngời.
Tim hắn đập nhanh, vốn hắn khong tin những lời đo, nhưng khi hắn dung cach
khống chế Hoang Đỉnh thu nhỏ no lại, hắn lờ mờ cảm giac được trong đỉnh tồn
tại sức sống kỳ lạ.
Sức sống nay khong giống sinh linh ma la bản than đan dược co!
'Đỉnh tồn tại năm thang xa xưa. Nếu la ngan năm chưa ai mở ra, vậy đan dược
ben trong la vật ngan năm trước. Nếu la vạn năm khong người mở thi…' Tim To
Minh đập ngay cang nhanh, nhin chằm chằm đỉnh trong long ban tay. Dần dần, anh
mắt co chần chờ, cẩn thận quan sat tiểu đỉnh một luc, mắt bị nỗi kinh ngạc
thay thế.
Sắc mặt To Minh nghiem tuc, cầm đỉnh tới trước mặt, cẩn thận ngửi, nỗi kinh
ngạc ngay cang đậm, thậm chi la khong thể tin.
'Mui dược khong đậm, việc nay co hai loại suy đoan. Trừ đan dược trong đỉnh đa
hư hỏng, khong thi đan dược con chưa hoan toan luyện thanh…'
'Nhưng nếu la đan dược hư hỏng, tuy noi tất nhien mui dược khong đậm nhưng qua
năm thang lau như vậy, khong phải vấn đề nồng hay khong ma la sẽ hoan toan tan
biến mới đung! Trừ phi vật nay khong phải la ngan năm chưa ai mở, nếu khong
thi la con chưa luyện xong đan dược.' Mắt To Minh lấp loe, nhin tiểu đỉnh, hồi
lau sau nang len tay trai lam động tac quai lạ.
Đay la trong ký ức của hắn, thủ ấn khống chế Hoang Đỉnh luyện đan dược khai
lo, phối hợp một it am tiết kỳ lạ co thể mở ra Hoang Đỉnh, do đo kết thuc
luyện dược.
To Minh biết, giờ phut nay chỉ cần minh niệm am tiết phối hợp thủ ấn la lập
tức mở đỉnh ra ngay. Nhưng hắn nhin đỉnh, do dự.
'Nếu đan dược trong đỉnh khong phải vứt đi ma ở trạng thai chưa hoan thanh,
vậy giờ minh mở no ra thi thật sự vứt đi.' To Minh im lặng giay lat, thu lại
thủ ấn, bỏ đỉnh vao trong tui trữ vật.
'Nơi nay khong phải chỗ nghien cứu, đợi trở lại Cửu Phong thi suy nghĩ kỹ
hơn.' To Minh khong hanh động thiếu suy nghĩ, thu lại tiểu đỉnh xong nhắm mắt
điều hoa.
Một đem troi qua rất nhanh, khi sang sớm ngay thứ hai đến, To Minh đi ra lều,
cung Tử Xa tới phong đấu gia. Ngay đấu gia hom nay To Minh khong tham gia đấu
gia, bay giờ mục tieu của hắn chỉ co một, người nhỏ mau đen phong ấn trong
tảng đa.
Vật đo khong xuất hiện trong đấu gia ngay thứ hai. Khi ngay đấu gia cuối cung
tiến hanh hơn một nửa, khong khi trong phong đấu gia bởi vi mấy ngay keo dai
ma hơi yếu đi thi ong lao toc xanh chủ tri đấu gia rốt cuộc lấy ra thứ To Minh
chờ đợi.
Đo la một tảng đa cao cỡ một người, toan than trong suốt, ben trong một người
nhỏ xiu mau đen ngồi xếp bằng, nhin sinh động như thật!
"Vật nay rốt cuộc la cai gi, lao phu khong biết, cũng từng hỏi rất nhiều
người, đa số khong biết. Vật nay khong phải Hải Đong Tong ta mang đến ma la
mấy ngay trước, co quý khach đưa tới thay thế đấu gia. Vị khach quý ấy gọi vật
nay la Thạch Trung Hồn. Người nay từng noi vốn co ba hon đa như vậy, nhưng hai
cai kia bị hắn mở ra thi người nhỏ đen ben trong một cai chết đi hoa thanh một
khối tinh thể đen, cai khac hoa thanh gio đen trốn mất, đến nay khong ro tung
tich. Cuối cung con một khối, hắn khong muốn thử nữa, lấy ra đấu gia. Hắn noi
gia khong cao, nhưng co một yeu cầu, cuối cung người mua đi phải noi ra ten
vật phẩm, chứng minh noi la thật. Nếu vừa long thi hắn sẽ trả gia thay, miễn
phi tặng cho người đo. Hơn nữa con đem một cai khac bị mở ra hoa thanh tinh
thể đen tặng luon. Người nay sẽ một minh noi chuyện với người mua, khong cần
lo lắng bị người ngoai biết. Vật nay gia thấp nhất la mười vạn!" Ông lao toc
xanh chậm rai noi.
Bởi vi vật đo kỳ lạ khiến khong it người chu ý, nhưng đa số con rất xa lạ với
n, chưa từng gặp phải, khong noi ra được tac dụng nen khong tiện ra gia.
"Mười lăm vạn!" Trong đam người truyền ra tiếng keu gia. Đo la một người đan
ong trung nien gầy go, người nay khong che giấu mặt may, lạnh lung ngồi đo,
quần ao rất đặc biệt, do hai mau trắng đen lam thanh.
Quần ao như vậy trong đất Thien Han la đặc điểm rieng của bộ lạc gọi la Địch
La. Bộ lạc nay am hiểu chế tac tượng băng, lấy cach đặc biệt giao cho tượng
băng sinh mệnh, co thể trở thanh một loại phap bảo.
Qua trinh chế tac rất bi ẩn, trừ Thien Han đại bộ lạc co ký lục niem phong ra,
người khac rất kho biết đến.
Mười lăm vạn, đối với người tham gia hội đấu gia lần nay thật la vo cung nhỏ
be. Chỉ la lai lịch cung tac dụng của no rất it người biết, cho nen hạn chế
cuộc đấu gia.
"Hai mươi vạn!" To Minh đứng tren đai, nhin người nhỏ đen trong tảng đa trong
suốt. Hắn thấy ro đoi tay người nhỏ nay chỉ co ba ngon tay!
Khi xac định tiểu nhan chinh la vật cần để ren luyện Nạp Thần Dược, To Minh
keu gia,
"Ba mươi vạn!" Tộc nhan Địch La bộ lạc nhướng may.
"Năm mươi vạn!"
"Bảy mươi vạn!"
"Một trăm vạn!" To Minh chậm rai noi, anh mắt nhin chằm chằm tảng đa trong
suốt.
"Người đừng cưỡng ep ra gia nữa, ngươi vốn khong biết vật đo la gi, uổng cong
keu gia nếu cuối cung khong noi ra được lai lịch va tac dụng thi ngươi lam sao
kết thuc hả?" Tộc nhan Địch La bộ lạc, người đan ong trung nien gầy go đứng
len, ngẩng đầu nhin To Minh.
"Ta khong biết la người nao lấy no ra đấu gia, chắc người co mặt tại đay. Ta
co thể noi cho người biết, vật đo chỉ minh ta biết, người khac tuyệt đối khong
biết đo la gi, cang khong biết sử dụng!" Tộc nhan Địch La bộ lạc đứng len, noi
với bốn phia.