Người đăng: Boss
To Minh sắc mặt như thường, chỉ co may hơi nhiu lập tức thả lỏng. Nếu la người
ngoai ra gia, co lẽ To Minh sẽ hơi hứng thu với con hạc, lựa chọn đấu gia.
Nhưng nếu la Thien Lam Mộng, vừa len tiếng đa la năm mươi vạn thạch tệ, To
Minh trầm ngam một lat, khong định mở miệng.
Nhưng hắn khong len tiếng khong co nghĩa la người trong phong khong ra gia. Tử
San ở một ben nhận ra To Minh may nhiu hơi thả lỏng, mắt chợt loe, cười khẽ
noi.
"Bảy mươi vạn!"
Trong phong đấu gia bởi vi Thien Lam Mộng ra gia ma khoảnh khắc yen tĩnh. Than
phận của Thien Lam Mộng khiến rất nhiều người kieng de, khong co ý định cạnh
tranh. Du sao vật nay nhin như khong co tac dụng qua lớn.
Cho nen trong khong khi tĩnh lặng, thanh am của Tử San quanh quẩn lập tức
khiến người trong phong đấu gia, từng anh mắt bỗng chốc tập trung vao đai
phong thứ chin.
To Minh đứng đo, Tử San đứng ben cạnh đang cười nhin hắn, vẻ mặt tỏ ra tuan
theo lệnh To Minh.
Đa số người nhin thấy tinh hinh đo, phản ứng đầu tien la To Minh sai co ta ra
gia như vậy!
Thien Lam Mộng cũng ngẩng đầu len liếc To Minh đứng len đai, sắc mặt binh
thường, anh mắt quet qua Tử San.
"Một trăm vạn!" Thien Lam Mộng nhẹ giọng noi.
"To huynh, vật đo con cần khong?" Trong phong thứ chin, Tử San che miệng cười,
nhin To Minh.
To Minh anh mắt lạnh lẽo liếc co. Hanh động của co co thể noi la hiểm độc,
mượn việc đứng ben cạnh minh lam căn cứ, khieu khich To Minh va Thien Lam Mộng
đối địch. Tuy tiện ra miệng lấy bảy mươi vạn thạch tệ khiến Thien Lam Mộng trả
gia gấp đoi.
"Khong cần." To Minh thu lại tầm mắt, binh tĩnh noi.
Tử San con ngươi co rut. Co vốn tưởng To Minh sẽ tức giận, du khong lộ ra
ngoai nhưng kho tranh khỏi hiện ra một it. Như vậy thi sẽ đạt tới mục đich co.
Co thậm chi đa tinh kỹ chuẩn bị lam sao đap lời To Minh. Co khong cho rằng
động tac nhỏ đo hắn khong nhin ra được, nhưng khẳng định To Minh khong thể bắt
lấy việc nay. Du sao tất cả những gi co lam, nhin từ mặt ngoai đều la vi To
Minh.
Nhưng hom nay, To Minh chỉ la anh mắt lạnh chut, khong co biến đổi khac, khiến
Tử San co cảm giac người trước mắt cao tham kho do, khong thể đoan biết.
Con hạc do cỏ bện thanh cuối cung bị Thien Lam Mộng mua đi, du phải trả gia
gấp đoi nhưng co khong them để ý.
Co để ý la con hạc đến từ nước ngoai, để ý vật nay co giup đỡ cho co lĩnh ngộ
đạo hay khong.
Hội đấu gia trong giọng noi của ong lao toc xanh tiếp tục diễn ra. Theo từng
vật phẩm lấy ra, theo nhan ngư va hải long bơi, dần dần đam người nổi len
tiếng ban tan xon xao, kho thể binh tĩnh. Khong khi tranh gianh chậm rai bị
dấy len, tran ngập cả phong đấu gia.
Tử San cang luc cang nhin khong thấu To Minh. Người đan ong đứng cach co khong
xa, từ đầu đến cuối khong ra gia với bất cứ vật nao. Hắn chỉ đứng đo, im lặng
nhin từng vật phẩm bị người mua đi.
Đa qua vai tiếng đồng hồ, đấu gia kịch liệt dấy len tiếng u u, dường như xung
quanh lượn lờ lực lượng vo hinh co thể dẫn phat nỗi long mọi người, khiến tất
cả người tại đay đều vi no đien cuồng.
Nhưng To Minh vẫn binh tĩnh như vậy, đứng đo nhin, khong động đậy.
'Người nay nhin thi trầm ổn kỳ thật non nớt, loại biểu hiện ra vẻ tham trầm,
nếu trong phong đấu gia một khi hắn len tiếng, tất nhien sẽ dẫn đến chu ý.
Muốn dễ dang lấy đến ma khong bị người cạnh tranh thi rất kho khăn. Chẳng bằng
mỗi vật phẩm đều ra gia vai lần, cang dễ co được thứ minh muốn.' Tử San liếc
To Minh một cai, thu lại tầm mắt.
Trong phong đấu gia, ong lao toc xanh đứng tren cột đa bay giờ ho khan vai
tiếng, khiến khong khi manh liệt hơi dịu lại, yen tĩnh chut thi giọng lao
truyền ra tam hướng.
"Được cac vị tộc hữu Thien Han ưu ai, luc trước cac bảo vật quý gia đa bị mua
đi, vậy tiếp theo ta lấy ra thứ nay chắc cũng sẽ như vậy. Nhưng lao phu phải
nhắc nhở cac vị, vật nay chỉ sợ dẫn đến cạnh tranh manh liệt, xin cac vị chuẩn
bị tam lý cho tốt." Ông lao ao xanh noi xong nang len tay phải.
"Nang len đay!"
Thanh am vừa ra, chỉ thấy sau lưng lao, phạm vi mười mấy met gợn song. Từ
trong gợn song truyền ra tiếng ầm ầm. Ngay sau đo, co chin người từ ben trong
chậm rai đi ra. Chin người nay đều la đan ong vạm vỡ, một trường mau khổng lồ
bị họ khieng tren vai. Khi những người đo hoan toan bước ra khỏi song gợn,
hiện ra trước mặt mọi người ro rang la trường mau đen dai tới mười met.
Mau vừa ra, bỗng chốc co sat khi rit gao khuếch tan, bao phủ tam hướng, khiến
xung quanh trong chớp mắt nay như nghe thấy từng tiếng the lương rit gao.
Thậm chi một it người tu vi cao tham, lờ mờ thấy tren trường mau như ẩn như
hiện ngưng tụ ngan vạn oan hồn, chung vong quanh mau, thống khổ keu gao.
"Thien Vu Mau!!!"
"Cai nay…ta từng thấy vật nay trong một số điển tịch. Khong sai, đung la no,
no la Thien Vu Mau!!!"
"Ngan năm trước Vu tộc tổng tấn cong Thien Lam binh chướng, từng lấy cach đặc
biệt ren ra chin Thien Vu Mau. Nghe đồn mỗi một Thien Vu Mau đều co lực lượng
kinh thien động địa, co thể đanh chết…cường giả Man Hồn!"
Tiếng xon xao dấy len, cả phong đấu gia dang len song am ngập trời. Nhiều
người bản năng đứng dậy, lộ ra kho tin.
Ông lao toc xanh vẻ mặt co chut đắc ý. Vật nay co nen lấy ra đấu gia hay khong
đa khiến Hải Đong Tong dấy len ngon luận khac nhau, cuối cung vẫn la chọn đưa
đến đất Thien Han.
"Vật nay chinh la Thien Vu Mau. Trải qua Hải Đong Tong ta xac thật, khẳng định
chắc chắn la no! Sử dụng no cần hiến tế, một khi no triển khai cong kich đủ
pha hủy một cường giả Man Hồn Cảnh! Nhưng vật nay bởi vi năm thang dai lau,
cach Vu tộc tạo mau nay đa thất truyền, cho nen no con co thể sử dụng một lần,
sau lần nay sẽ hoa thanh tro bụi tan biến. Nhưng cho du chỉ một lần, co vật đo
ngươi tương đương co lực lượng khiến Man Hồn Cảnh kieng de. Co vật đo, trong
cuộc chiến Thien Lam Săn Vu, co lẽ ngươi co một lần cơ hội sống số! Vật nay
gia thấp nhất la một trăm vạn thạch tệ, bắt đầu đấu gia!" Ông lao vung tay ao,
vừa dứt lời lập tức lien tiếp vang tiếng ra gia.
"Một trăm năm mươi vạn!"
"Hai trăm vạn!"
"Hai trăm ba mươi vạn!"
"Hai trăm bảy mươi vạn!"
"Ba trăm năm mươi vạn!"
Thanh am kịch liệt khong ngừng cất cao trong phong đấu gia. Trong gian phong
thứ chin, Tử San do dự nhin To Minh, nhưng trong thấy hắn bay giờ vẫn la bộ
dạng kia, khong chut biến đổi.
"To huynh, nếu huynh thich vật ấy thi ta co thể mua thay…"
"Sư phụ co chỉ cho ta cơ hội mua một thứ?" To Minh quay đầu liếc Tử San.
"Chỉ co một lần." Tử San gật đầu.
"Bất cứ vật gi?" To Minh mỉm cười.
"Bất cứ vật gi To huynh vừa mắt!" Tử San hếch cằm, thanh am rất dễ nghe.
"Tuy ta tin co nhưng việc nay cần lập bằng chứng mới được." To Minh noi, tay
phải từ trong ngực lấy ra một tấm da thu trắng, trải tren ban, nhin Tử San.
Tử San chần chờ một chut nhưng nghĩ tới sư ton căn dặn, khong suy nghĩ nhiều,
tiến len, ngon trỏ tay phải xẹt vai net, chữ nhỏ xinh đẹp xuất hiện tren da
thu. Theo ước định, viết xuống đoạn lời noi xong ở mặt tren ấn dấu tay, để lại
dấu ban tay.
"Khong biết muốn mua Tử San co nương co được khong?" To Minh tươi cười như cũ,
cất da thu, nhin Tử San.
Lời của hắn khiến Tử San ngẩn ra, sau đo mặt am trầm.
"To huynh đừng vui đua, ta noi la vật đấu gia. Huống chi muốn mua ta, chỉ sợ
To huynh trả khong nổi gia." Tử San long kho chịu, sắc mặt cũng lạnh lẽo.
"Noi cai gia đi." To Minh khong để ý giọng Tử San lạnh lung, nhan nha noi.
"Ngươi!" Tử San nhin chằm chằm To Minh. Co chưa từng gặp chuyện như vậy, khong
biết mở miệng lam sao.
Luc nay ben ngoai tiếng đấu gia ngay cang kịch liệt. Thanh mau xuất hiện khiến
đay long nhiều người rung động, khiến họ mở miệng.
"Tam trăm sau mươi vạn!"
"Chin trăm bốn mươi vạn!"
"Một ngan vạn!"
Thanh am một ngan vạn đến từ phong giống như To Minh. Trong phong số ba truyền
ra thanh am nhu hoa, chỉ la du giọng noi nhu hoa nhưng vẫn lộ ra khi thế khong
tha nghi ngờ.
Co lẽ vi thanh am nay xuất hiện khiến trong phong đấu gia thoang chốc yen
tĩnh. Tử San nghe xong nhin chằm chằm To Minh, lạnh lung cười.
"Du la một ngan vạn thi ngươi cũng khong mua được ta. To Minh, ta kinh ngươi
la khach, nhưng ngươi đừng qua lam can! Loại lời noi nay cung nghĩa với nhục
nha ta!" Giọng Tử San ngay cang lạnh.
"Nhục nha ư…Tử San co nương, vật đo ta muốn, lam phiền co trả gium ta!" To
Minh mỉm cười noi xong, ngoai đầu nhin ra phong đấu gia.
"Một tỷ!" To Minh chậm rai noi.
Giọng hắn như sấm truyền ra, khiến cả phong đấu gia bỗng lặng ngắt như tờ. Vo
số anh mắt tập trung vao tren đai phong thứ chin, tập trung vao To Minh.
Ngay cả ong lao chủ tri đấu gia cũng ngay ra, nhin chằm chằm To Minh.
Tử San ngẩn ngơ, mặt biến sắc.
Giờ phut nay, biến sắc khong chỉ minh co. Trong gian phong số tam, một ong lao
toan than kho heo như bộ xương đang cầm ly rượu, bay giờ ly rượu rắc một tiếng
tan vỡ. Lao vẻ mặt dữ tợn, ho hấp dồn dập, nhưng khong biết nghĩ tới cai gi,
cứng rắn đe ep xuống.
"Một tỷ…cai nay…cai nay…"
"To Minh hắn khai gia lại la một tỷ!"
"Hắn co nhiều thạch tệ như vậy sao? Một tỷ thạch tệ, căn bản khong thể nao,
cac đợt đấu gia hiếm khi xuất hiện gia như vậy. Du Thien Vu Mau co lực lượng
kinh người nhưng chỉ sử dụng được một lần, khong đang cai gia nay!"
"Ngươi biết ro, nếu bao gia giả, lấy khong ra nhiều thạch tệ như vậy tức coi
la khieu khich Hải Đong Tong. Việc nay du cho ngươi la đệ tử Thien Han Tong
cũng phải trả gia đắt!" Ông lao toc xanh nhin chằm chằm To Minh, khan giọng
noi.