Hạc!


Người đăng: Boss

Nhin thấy hinh ảnh nhan ngư va hải long, con ngươi To Minh co rut. Hinh ảnh
nay khiến hắn lờ mờ thấy quen thuộc, trong đầu đột nhien hiện ra hồi ức, người
ao đen khiến Ô Sơn bị hủy diệt phut cuối cung thi triển thuật phap chinh la
no, lấy ra da thu đắp len người, hoa thanh manh thu.

"Hoa thu thuật, chắc To huynh từng nghe noi, đay la truyền thừa Tiền Man thuật
của Hải Đong Tong, cả đất Nam Thần sẽ khong tim thấy bất cứ ai khong phải Hải
Đong Tong ta sử dụng được thuật nay." Tử San vẻ mặt kieu ngạo, ở ben cạnh To
Minh chậm rai noi.

To Minh im lặng.

Cột đa trung tam binh đai phong đấu gia, khi thanh am gia nua vang vọng, mặt
tren nước biển vặn vẹo, co một than hinh ong lao hiện ra, đứng đo.

Ông lao mặc ao dai mau lam, bộ đồ rất lớn, phủ len cột đa dưới chan, thậm chi
rũ xuống một khoảng. Toc la mau xanh, nếu khong phải khuon mặt gia nua, nhin
thoang qua rất kho đoan ra tuổi tac.

"Cac tộc hữu đất Thien Han, lao phu la Phung Thiệu Phong thuộc Hải Đong Tong,
thật vinh hạnh co thể tới đay, chủ tri đấu gia lần nay. Lần nay Hải Đong Tong
ta vi tộc hữu đất Thien Han chuẩn bị khong it vật hiếm co. Phung ta khong giỏi
ăn noi, sẽ khong noi nhiều. Vật đấu gia thứ nhất la…"

Khi ong lao noi chuyện thi chin hải long xung quanh khong gầm len nữa, tiếng
hat của chin nhan ngư cũng dần biến mất, chỉ co lời của ong lao la quanh quẩn
khong dứt bốn phia.

Khi ong noi ra cau sau cung, lập tức co một nhan ngư quẫy đuoi ca đến. Đoi tay
co mới rồi con trống khong nhưng bay giờ theo song gợn, lập tức co một đầu lau
tim đen xuất hiện tren tay co. Co nang no len cao, than thể bơi một vong khiến
mọi người thấy ro xương nay.

Đo la một sọ nao, nhin hinh như khong phải la Man tộc, bởi vi kich cỡ khac,
tren đầu lau con co mấy gai xương dữ tợn tỏa ra anh sang lạnh, hiển nhien la
xương manh thu.

Đặc biệt la xương tran hai mắt co một khe hở can xứng, nhin như co con mắt thứ
ba!

Theo xương xuất hiện, cảm giac ap lực manh liệt khuếch tan xung quanh, ap lực
nay như la thực chất, khiến nước biển co dấu hiệu đong lại. Chỉ la vậy thi
đanh thoi, xung quanh đầu lau, nước biển co dấu vết đong băng, theo nhan ngư
bơi như dấy len mảnh vụn băng.

"Theo thong lệ, vật thứ nhất chung ta sẽ khong giới thiệu kỹ cang, toan bằng
vao nhan lực của chư vị. Lao phu chỉ co thể noi, con thu nay khi con sống tu
vi co thể so với hoan mỹ Tế Cốt Cảnh! Cốt nay gia thấp nhất mười vạn thạch,
mỗi lần ra gia la một ngan thạch." Ánh mắt ong lao loe sang, thanh am như sấm
truyền khắp bốn phia.

Nguyen phong đấu gia chứa mấy ngan người, trong đo co khong it sang sớm hom
nay đến. Bay giờ truyền ra thanh am của ong lao, khong khi rơi vao yen tĩnh.

Co lẽ co người thich trong trường hợp nay xon xao ra tiếng, ban tan soi nổi.
Nhưng người cang nhiều thường giữ im lặng. Vật phẩm cang quý gia thi người
nhận biết cang it. Nhưng người co thể được mời tới đay đa số co tinh tự chủ
rất mạnh, it co người tuy tiện ra gia.

"Mười một vạn." Quanh phong đấu gia, trong đam người truyền ra tiếng noi.

Giay phut thanh am nay truyền ra, lập tức co khong it người nhin qua. Người
len tiếng la một ga đan ong, nhưng đầu đội mũ, khong thấy ro hinh dạng.

Tại đay co khong it người ăn mặc như vậy.

"Mười hai vạn!"
"Mười ba vạn!"

Co lẽ vi co ngươi khai gia, dần dần lục tục truyền ra nhiều thanh am.

Trong phong thứ chin, To Minh đứng đo, nhin xương thu tim đen kia, anh mắt
binh tĩnh.

"To huynh vừa mắt vật đo? Xương thu đo la manh thu cường đại thuộc tinh han
sau khi chết để lại vật duy nhất. Con thu nay la trưởng lao Hải Đong Tong ta
ra ngoai đạt được, theo lời ong ấy noi thi luc đo con thu tấn cong tương đương
với Man Hồn Cảnh Man tộc ta, nhưng cuối cung thất bại, dấy len han hỏa thieu
đốt, toan than trừ đầu lau ra đều hoa thanh tro bụi. Đầu lau nay co thể bất
diệt trong han hỏa, la bởi vi ben trong giữ lại một lũ hồn ẩn tang của manh
thu trước khi chết. Nếu người am hiểu dị thuật tẩm bổ cốt nay chắc sẽ co thu
hoạch."

Ánh mắt To Minh quet xương thu, hồi lau sau lắc đầu.

"Hai mươi mốt vạn!" Trong phong đấu gia truyền ra tiếng noi am trầm. Người noi
chuyện chinh la người thứ nhất mới ra gia, ga đan ong đội mũ.

Vừa thốt ra gia cả, nửa ngay khong ai mở miệng, ong lao toc xanh mỉm cười.

"Hai mươi mốt vạn, vật đo thuộc về người! Tiếp theo đấu gia vật thứ hai, vật
nay kha thu vị." Ông lao đang noi chợt ngừng.

Chỉ thấy hải long lượn lờ xung quanh co một con gầm rống, vặn vẹo ben cạnh ong
lao, lại hoa thanh hinh người, đoi tay giơ cao, trong tay xuất hiện thạch đao
đen!

Đao nay rất tho rap, chỉ co thể thấy ra hinh dạng đao nhưng mặt tren gồ ghề,
nhin chẳng co chut lạ thường.

"Đưa thu đến!" Giọng ong lao chậm rai.

Tiếng noi vừa ra, lập tức xung quanh co người Hải Đong Tong tiến, vung tay
ao, bỗng chốc co manh thu như sư tử xuất hiện. Manh thu hai mắt đỏ rực, xuất
hiện thi ngửa đầu gầm len nhưng đoi mắt lộ ra sợ hai, đang định lui ra sau,
ong lao cầm thạch đao chỉ hướng con thu.

Mũi đao vừa chỉ, con thu bỗng chốc phat ra tiếng gầm the lương, than thể run
rẩy. Trong tiếng xon xao của mọi người, than thể con thu hoa thanh mau loang,
ngay cả xương cũng bị hoa tan, một luồng khoi bay ra khỏi vũng mau. Tơ khoi
như ẩn như hiện, co thể thấy la bong một con thu nhỏ. Khoảnh khắc xuất hiện,
no bay hướng thạch đao trong tay ong lao, dung nhập vao trong.

"Ly Hồn Thạch!!!"
"Đo la Ly Hồn Thạch!!!"

"Khong ngờ co người xa xỉ như vậy, dung một khối Ly Hồn Thạch to lớn lam thanh
thanh đao!"

Tiếng xon xao vang len. Bởi vi thanh đao xuất hiện dấy len từng song am. Đa
nay rất nổi tiếng, hinh dạng rất dễ nhận biết, đặc biệt la cong hiệu cang hiếm
thấy, chỉ đa nay co thể lam được. Cho nen khong người khong biết, nhưng chinh
mắt trong thấy thi khong nhiều.

"Khong sai, đay chinh la một khối Ly Hồn Thạch Đao. Vật nay khong cần lao phu
giới thiệu nhiều, gia thấp cũng la mười vạn!" Ông lao mỉm cười, từ từ noi.

"Hai mươi vạn!"
"Hai mươi lăm vạn!"
"Hai mươi tam vạn!"
"Ba mươi vạn!"

Từng tiếng keu gia vang len. Từng thanh am xuất hiện, gần như chớp mắt tăng
gia thạch đao gấp mấy lần.

To Minh đứng tren đai nhin thạch đao, mắt chợt loe, nhin ong lao cầm đao. Ông
lao sắc mặt binh thường, vẫn luon mỉm cười, nhin bộ dạng kha la hiền lanh.
Nhưng To Minh lờ mờ thấy ra, hội đấu gia nay ẩn chứa một it bi mật.

Kỳ thật khong kho đoan, Hải Đong Tong chưa từng che giấu. Tại đất Thien Han,
hiểu bi ẩn đằng sau hội đấu gia cũng co khong it người, chẳng qua đay la quy
tắc, du hiểu cũng khong thể thay đổi.

'Thủ đoạn thật hay! Lấy danh nghĩa trăm năm một lần hội đấu gia, cũng đich
thực lấy ra khong it bảo vật quý gia dẫn đến nhan tinh tham lam, do đo từng
đợt đấu gia dẫn ra ma sat, thậm chi sau mỗi lần đấu gia sẽ xuất hiện giết
choc! Người giữ bảo vật đa phạm vao tội giết choc lớn nhất, du thoat khỏi cai
chết nhưng khong thoat được vo số người chu ý, một khi co cơ hội…thủ đoạn như
vậy la để suy yếu thực lực Thien Han Tong. Như giờ phut nay Thien Han Tong tại
đất Hải Đong Tong cũng co hanh động đấu gia, mục đich tương tự!' To Minh lắc
đầu.

Du hắn xem hiểu mục đich đấu gia nay nhưng vẫn khong thể biến đổi, cang khong
thể rời đi, bởi vi chỗ nay co thứ hắn khao khat.

Thanh Ly Hồn Thạch Đao nay cuối cung lấy gia chin mươi ba vạn bị người mua đi.
Trước khong noi gia chan chinh của no la bao nhieu, người mua đi nhặt được mon
hời vẫn phải trả gia, xem người nay vội vang giao nộp thạch tệ cầm đao nhanh
chong rời đi thi biết, co lẽ chờ đợi người đo la nhiều lần trốn chui trốn
nhủi.

"Lần nay lao phu lấy ra vật phẩm la ca nhan ta rất thich, đang tiếc tui tiền
eo hẹp, khong thể mua no." Ông lao toc xanh thở dai một tiếng, nang len tay
phải. Vật đo khong phải nhan ngư va hải long đưa tới ma bị lao mang theo ben
người.

Khoảnh khắc nang len tay phải, anh mắt mọi người đều tập trung lại. Chỉ thấy
trong tay ong lao la một con hạc dung cỏ bện thanh!

"Hạc la một con thu kỳ dị nước ngoai, tinh cach ngoan ngoan, rất được tien tộc
nước ngoai thich. Khong thể nao truy tra hạc nay từ đau đến, nhưng ro rang
khong phải vật của Man tộc ta! Cỏ bện hạc nay lao phu cũng khong biết, nhưng…"
Ông lao nang len tay phải vung trước mặt.

Thoang chốc hạc bay len, xung quanh loe anh sang nhu hoa. No biến thanh tien
hạc chan chinh bay bốn phia, ưu mỹ đập canh như dấy len tiếng khe khẽ. Trong
luc bay hai mắt vo thần quet bốn phia, giay phut lướt qua gian phong To Minh ở
thi hạc khẽ run nhưng rất nhanh trở lại binh thường, quay về tay ong lao, lần
nữa biến thanh vật cỏ bện thanh.

"Tren người no ẩn chứa thuật phap Man tộc. Theo lao phu hiểu thi cỏ nay chắc
la vật tầm thường, sở dĩ no hoa thanh hạc chan chinh bay la vi ben trong ẩn
chứa loại thần của nước ngoai, cũng gọi la…đạo! Nếu co người hiểu ra được no
thi lao phu tại đay trước tien chuc mừng! Vật nay gia thấp vẫn la mười vạn!"
Ông lao toc xanh len tiếng.

To Minh mắt đong lại. Mới nay khi tien hạc bay thi thần thức của hắn hơi dao
động. Từ người tien hạc cũng co lực lượng thần thức yếu ớt, dường như thần
thức nay phat hiện minh nen hạc mới liếc mắt một cai!

"Năm mươi vạn!" Một giọng nữ bỗng vang len. Giọng nữ nay rất on hoa, nhưng
theo thanh am xuất hiện, lập tức co khong it người nhận ra chủ nhan tiếng noi.

Trong đam người, vai chỗ khong co người ngoai tới gần, vị tri kha trống trải
co một co gai toc dai ao trắng binh tĩnh noi.

Co ta la Thien Lam Mộng!


Cầu Ma - Chương #304