Người đăng: Boss
To Minh đa trưởng thanh, khong con la thiếu nien Ô Sơn năm đo, đối với mọi
chuyện mơ mơ hồ hồ. Từ kinh biến Ô Sơn, mộng tỉnh tại Nam Thần, trải qua nổi
trội ở Ham Sơn Thanh, hanh trinh Vu tộc, Thien Han, cac loại chuyện khiến tam
tri To Minh lấy tốc độ lột xac khong ngừng hoan thiện.
Du hắn khong như hồ ly nhưng dĩ nhien khong phải tay mới ra đời.
Vi dụ bay giờ hắn gặp chuyện nay, nếu đổi lại tại Ô Sơn, hắn luc đo chắc chắn
sẽ chọn gọn gang dứt khoat hỏi đap an.
Nếu trải qua kinh biến Ô Sơn, ở Ham Sơn Thanh Nam Thần thi hắn sẽ lựa chọn
khac. Rất co thể hắn lui một bước, khi thấy gian phong nay, thấy co gai trước
mắt thi xoay người lui ra, ở ben dưới tim một goc tham gia đấu gia lần nay.
Lấy cach khong dung nhập nay đanh vỡ tất cả ý niệm của người khac.
Nhưng bay giờ, hanh động của To Minh tuy theo kinh nghiệm ma co biến đổi. Hắn
khong mở miệng trực tiếp tim đap an, khong lựa chọn tranh ne khong vao, ma
dung cach khac đấu tri, từ sắc mặt, anh mắt, hanh động nhỏ của nhau phat hiện
ra vấn đề.
"To huynh noi lời nay la sao?" Tử San voc dang cực kỳ dụ hoặc, hơi thở như
lan, nghe xong lời của To Minh biểu tinh như cũ, cười duyen.
To Minh khong mở miệng ma binh tĩnh nhin co gai noi xong, xoay người, trước vẻ
mặt ngơ ngac của Thường Ý đứng sau lưng, lướt qua ga. Nhin hanh động To Minh
thi hinh như định rời khỏi phong thứ chin.
Tử Xa ở ben cạnh im lặng đi theo. Trong phong, Tử San mắt chợt loe, khong lập
tức len tiếng ma chờ To Minh nửa chan đạp ra ngoai phong, như thật sự muốn đi
thi mới ai oan len tiếng.
"Khong lẽ tiểu nữ la hung thần manh thu sao, nếu khong thi tại sao To huynh
gặp mặt đa muốn rời đi."
Giọng co rất em tai, cho người cảm giac động long yeu thương, tran ngập ý vị
khong thể noi ro, khiến người kiềm khong được muốn nghe tiếp. Nhưng To Minh
thi khac, một bước triệt để ra khỏi phong, khong quay đầu lại, tiến len.
Mai đến khi hắn đi ra khỏi phong ba bước, từ trong phong lần nữa truyền đến
giọng Tử San.
"To huynh dừng bước. Đương nhien khong chỉ nhieu đo. Gia sư vi biểu đạt xin
lỗi, lần nay vật đấu gia to huynh co thể lựa chọn một thứ, do gia sư thay thế
mua."
Khi Tử San truyền ra lời noi thi cũng đi ra khỏi phong, cười nhin To Minh. Nụ
cười của co nhin rất la xinh đẹp, co loại khiến tim người đập rộn ra.
Ít ra thi Thường Ý đứng đo, vẻ mặt co chut khong tự nhien.
To Minh khựng lại, mặt lộ nụ cười, xoay người nhin thẳng anh mắt Tử San, đi
hướng gian phong. Tử San cố ý theo sau nửa bước, To Minh đi vao trong phong,
ngồi tren ghế ở một ben.
Tử Xa im lặng đứng sau lưng To Minh, tựa như đầu gỗ, du nhắm mắt nhưng khong
giảm bớt cảnh giac, dường như đem tất cả tinh lực tập trung vao gio thổi cỏ
lay bốn phia.
Tử San đong cửa phong lại, lắc lư như rắn nước ngồi đối diện To Minh. Đoi mắt
xinh đẹp quet người Tử Xa đứng sau lưng To Minh, lại nhin hắn, cười noi.
"To huynh khong uổng la đệ tử Cửu Phong, ra vao mang theo tuy tung, điều nay
thi tiểu muội khong thể sanh bằng."
Vị tri của To Minh cho hắn co thể thấy binh đai, thấy trung tam phong đấu gia
ben dưới, người ben dưới ồn ao, người đến nối liền khong dứt.
"Hắn khong phải tuy tung, la sư điệt của ta." To Minh khong nhanh khong chậm
noi.
"Thi ra la vậy. Ta đa noi ma, nhin vị huynh đai nay co chut quen mắt. Huynh
noi ta mới nhớ ra, đay chẳng phải la bảng đất Thien Han, đại danh đỉnh đỉnh
xếp mười hạng đầu, Tử Xa sao." Tử San khẽ khang noi, lộ ra hoảng hốt, lam như
mới nhận ra.
Tử Xa im lặng khong dao động. Ga đa quen chế nhạo như vậy, từ ban đầu lung
tung đến bay giờ khong them để ý. Bởi vi ga biết, người Cửu Phong cho ga cảm
động ma ở nơi khac khong co.
Khi Tử San noi ra mấy lời nay thi mắt lam như vo tinh nhin To Minh, như muốn
nhin ra thứ gi từ người hắn. Đang tiếc la co khong thấy gi cả.
To Minh vẫn binh tĩnh như thường, chẳng chut dao động. Hắn tu la cach tĩnh
tam, hanh động thản nhien, nếu đối diện một số lao gia thi co lẽ con hơi non,
nhưng đối diện co gai nay sao co thể dễ dang bị nhin thấu, du rằng trong long
hắn hiện giờ hơi kho chịu.
To Minh nhắm mắt lại, khong them để ý lời của co gai, binh tĩnh ho hấp, chờ
đợi đấu gia bắt đầu. Bộ dạng nay của hắn chỉ co Bạch Tố la nữ giới nhin thấy
nhiều nhất, từng nhiều lần bị bỏ qua đến tức giận, nghĩ hết cach nhưng vẫn
khong co tac dụng qua lớn.
Do đo co thể thấy, bộ dạng nay của To Minh đối với con gai thi co đả kich
khong nhỏ.
Tử San nhin To Minh thật lau sau. Đay la lần đầu tien co thấy biểu tinh như
thế của To Minh, dường như xem co thanh bai tri, hoặc la khong hề tồn tại,
khiến Tử San con co lời muốn noi đanh nuốt xuống.
"To huynh thật la co khi độ…" Thật lau sau, Tử San co chut khong cam long lần
nữa len tiếng, nhưng đổi lấy vẫn la To Minh nhắm mắt lam ngơ.
Tử San trừng To Minh nửa ngay, dứt khoat cũng nhắm mắt lại khong them để ý
nữa.
Cứ thế gian phong thoang chốc yen tĩnh, so với ben ngoai nhốn nhao tựa như hai
thế giới khac.
Nhưng so với To Minh thi Tử San khong bằng. Co khong lam được chan chinh tĩnh
tam, đoi khi mở mắt ra, liếc To Minh, dần dần cau may.
'Ta khong tin người nay co thể binh tĩnh như vậy. Hắn lam vậy chắc chắn la giả
bộ, ta thấy nhiều người ra vẻ tham trầm lắm rồi.' Tử San thầm hừ lạnh.
Trong khong khi yen tĩnh trong phong, thời gian chậm rai troi qua. Khoảng nửa
tiếng, từng tiếng trống trầm trầm từ trung tam binh đai vang len.
Tiếng trống thung thung kinh thien động địa, vang vọng tam hướng. Mỗi một
tiếng như đập vao than người, khiến tất cả người nghe đều chấn động tinh thần.
Theo tiếng trống quanh quẩn, co tiếng u u bỗng truyền ra, hoa lẫn vao tiếng
trống, nhưng sắc nhọn hơn, cuốn lấy ho hấp người xung quanh thẳng đến chin
tầng trời.
Tiếng trống, tiếng u u khiến phong đấu gia đủ chứa mấy ngan người bỗng chốc
khong con ồn ao, anh mắt mọi người đều tập trung vao binh đai.
Vao giay phut nay, To Minh mở mắt ra. Hắn thấy ben dưới, chinh giữa binh đai
co chin ga đan ong vạm vỡ đang dung hai tay vỗ trống da thu trước mặt minh.
Tiếng trống oanh oanh nối thanh một mảnh. Ben cạnh chin ga đan ong con co chin
co gai mỹ miều mặc vay dai trắng, hơi hở hang.
Chin co gai cầm ốc biển to lớn, tiếng u u sắc ben la phat ra từ ốc biển nay.
Khi tiếng trống va tiếng ốc len đến cao nhất, mặt đất rung động. Chỉ thấy
trung tam binh đai xuất hiện khe hở chỉnh tề tach ra bốn phia. Khoảnh khắc ga
đan ong va co gai đứng ở mep binh đai, từ khe hở dang len một cột đa khổng lồ.
Cột đa thăng hơn mười met mới từ từ ngừng lại. Một thanh am như tiếng nỉ non,
khiến người nghe khong thể noi ro la cai gi lan tỏa xung quanh. Ngay sau đo co
tiếng ồn ao nổi len bốn phia.
Chỉ thấy tren bầu trời phong đấu gia to lớn lộ thien nay, theo thanh am khuếch
tan bỗng chốc biến hoa kinh người. Bầu trời sang ngời bỗng xuất hiện song gợn,
song gợn khuếch tan bao phủ mấy vạn dặm.
"Hải Đong Tong…" Một thanh am tang thương truyền ra từ khung trời.
Giay phut thanh am xuất hiện, thien địa mấy vạn dặm bị song gợn bao phủ bỗng
chốc theo song gợn ngay cang nhiều ma biến thanh biển menh mong!
Tựa như mấy vạn dặm nay chớp mắt khong con la trời đất Thien Han, ma biến
thanh biển của Hải Đong Tong. Nước biển dang cao, nhin thấy song gợn la do
nước biển nhấp nho biến thanh. Ben dưới mặt đất trở thanh đay biển!
Mắt To Minh bỗng lộ tia sang. Hắn đứng dậy, tiến len mấy bước, đứng ở mep đai
nhin ra ngoai. Khong chỉ minh hắn, bay giờ rất nhiều người trong phong đấu gia
đều đứng len, nhin tinh hinh thien địa chuyển hoa, biến sắc mặt.
Đay khong phải đơn giản la ảo ảnh biến đổi ma la biến hoa chan thật kinh
người. Xung quanh bị biến thanh nước biển, To Minh nhin thấy đủ mau sắc san
ho, ca bơi, co thanh đan, co đơn độc. Thậm chi khi hắn ha miệng, co rất nhiều
bong bong nổi len.
"Đay la trận phap Hải Đong Tong ta nhiều năm trước nghien cứu ra, To huynh cảm
thấy thế nao?" Tử San mỉm cười đi tới ben cạnh To Minh, khi mở miệng cũng co
bọt khi bay ra, nhin như thật sự ở trong hải dương.
"Thứ đủ mau sắc đo gọi la san ho." Tử San nhận ra To Minh nhin cai gi, cười
khẽ noi.
Khi Tử San phat ra lời noi thi ben ngoai trung tam phong đấu gia, chin co gai
xinh đẹp mặc vay trắng hở hang đứng ở mep bốn phia lấy ra một cai vảy trắng,
dan tren tran. Than thể họ lập tức bay len, đoi chan trần chớp mắt biến thanh
đuoi ca, hoa thanh chin nhan ngư bơi bốn phia phong đấu gia. Từng tiếng hat
tuyệt vời truyền khắp đay biến, khiến người nghe si me.
Con chin ga đan ong vạm vỡ, khi nhan ngư bơi thi mỗi người lấy ra một tấm da
thu mau lam, dan tren người. Than thể họ vặn vẹo, lat sau vang tiếng trầm đục,
khong ngờ chin người hoa thanh chin con rồng biển hung tợn, gầm rống bơi tam
hướng, dung hợp với tiếng hat nhan ngư hinh thanh rung động kinh tam động
phach!
"Hải Đong Tong đấu gia, tại đất Thien Han, xa cach trăm năm sau, lần nữa bắt
đầu!" Thanh am gia nua từ tren cột đa lại truyền ra.