Nhị Công Tử!


Người đăng: Boss

Tuy theo bong tuyết xuất hiện tren Man Văn tren người, khi thế lột xac ngay
cang manh liệt. Man Văn dưới lớp ao của To Minh tựa như vật sống, di chuyển
tren người hắn. Gio lốc khuếch tan trong người, thổi bong tuyết xung quanh tan
đi tam hướng.

Toc To Minh khong gio tự bay, dần từ mau đen biến đổi lộ sắc tim. So với tuyết
trắng xung quanh, mau tim lộ cảm giac yeu dị, cang lộ ra quai dị kho thể mieu
tả.

Man Văn tren người hắn, Ô Sơn năm đỉnh tựa đồ đằng tỏa anh sang am u tren mặt
To Minh. Con co ngực hắn theo Ô Sơn lan tran xuống dưới từng gốc cay ngọn cỏ,
từng gian phong bộ lạc, bay giờ nhin như bị bao trum tầng tuyết!

Tren bầu trời Man Văn, một vong Huyết Nguyệt xuất hiện. Huyết Nguyệt nay chinh
la mắt trai của To Minh! Du mắt hắn khep kin nhưng khong thể che đậy ben trong
loe tia sang đỏ như trăng!

Nguyen Man Văn nay co tuyết rơi, nhin sống động như thật. Giống như la no vốn
tồn tại nơi đay, chỉ la mai đến luc nay To Minh mới co tư cach co được no, để
no lộ ra trong gio tuyết tại coi đời nay!

Khi Man Văn tuyết xuất hiện, khoảnh khắc hinh thanh Huyết Nguyệt Ô Sơn Phong
Tuyết Đồ, đoi mắt To Minh mạnh mở ra. Giay phut mở mắt, Huyết Nguyệt mắt phải
như dang len, đoi tay duỗi ra hai ben.

"Ô Sơn!" To Minh thi thao.

Thanh am hinh thanh gio tuyết rền rỉ, khong người nghe kỹ cang. Nhưng khi
thanh am vang len, chỉ thấy tren đỉnh đầu To Minh trời đất vặn vẹo, co một
ngọn nui khổng lồ, từ ký ức của To Minh, hiện ra tại bầu trời nay!

Đo la một toa nui rất lớn, năm ngọn liền nhau thanh nui. Năm ngọn nui tựa năm
ngon tay người khổng lồ, như muốn đanh nat hư khong.

Ô Sơn lần nay lộ ra nhin cực kỳ chan thật, khong co cảm giac hư ảo chut nao.
Dường như no vốn tồn tại nơi đay, dường như no vốn nen tồn tại.

Giay phut Ô Sơn xuất hiện, ap lực nặng nề lấy To Minh lam trung tam lan tran
tứ phia. Đi qua đau la gio tuyết tĩnh lặng, đất rung chuyển, trời đất biến
sắc!

Cach nơi nay khong xa, trong bộ lạc hội đấu gia Hải Đong Tong, trong mười mấy
vật giống thuyền tựa kiếm đam vao mặt đất, mỗi một cai đều co ong lao ngồi xếp
bằng.

Nhưng trong chớp mắt nay, gần như tất cả ong lao đều mở mắt ra, anh mắt như
điện nhin chằm chằm chỗ To Minh.

"Man Văn như thế!"
"Ten đo la ai?"
"Đệ tử của Thien Ta Tử ư…"

"Chỉ la Sơn Văn binh thường ma co thể dẫn động thien địa biến dị, nhưng xem bộ
dạng của hắn, Man Văn tuyệt khong đơn giản như vậy, con co mặt khac…"

Từng thần niệm quanh quẩn giữa cac ben mười mấy chiếc thuyền. Hanh động của To
Minh khiến cac cường giả Hải Đong Tong đi tới Thien Han Tong nay chu ý.

"Yen tĩnh lại!" Trong cac thần niệm truyền cho nhau, một thần niệm am lanh ma
chỉ co họ cảm giac được chứ người khac khong thể nghe thấy tựa bao tố quet ra.

"Man Văn một tiểu bối Khai Trần binh thường đa khiến cac ngươi như vậy sao?"

"Hải trưởng lao noi sai rồi, lao phu khong tin ngươi khong thấy ra, ten nay la
Thần Tướng, Man Văn chắc chắn phức tạp. Chỉ lộ ra Sơn Văn đủ kinh người, la
thien tai tinh anh. Thế ma khong đang chung ta chu ý ư?" Khi thần niệm am lanh
đo quet bốn phia, một thần niệm khac tương xứng từ một chiếc thuyền phat ra.

Thần niệm am lanh kia hừ lạnh một tiếng.

"Du phức tạp thi…A?" Nhưng khong đợi thần niệm của lao noi xong thi chợt khựng
lại, am cuối tran đầy sửng sốt.

Căn nguyen khiến lao sửng sốt la vi bay giờ tren tuyết nguyen, gio xoay cuốn
tuyết quet bốn phia, To Minh ngồi xếp bằng chinh giữa duỗi đoi tay miệng phun
hai chữ.

"Bộ lạc…"

Hai chữ bộ lạc vừa thốt ra, tren bầu trời, dưới Ô Sơn to lớn, tựa như co tranh
cuộn mở ra, Ô Sơn bộ lạc cay cỏ gian nha lấy khi thế kinh người, khiến người
hiểu Man Văn đều sẽ rung động tam thần, xuất hiện tren bầu trời!

Giay phut đo, ngẩng đầu nhin len, sẽ khong phan ro thien va địa, như ảo ảnh
nhưng gốc cay ngọn cỏ phong ốc nhin thi vo cung chan thật.

Phương xa trong bộ lạc co hội đấu gia Hải Đong Tong, một goc nao đo, Thien Lam
Mộng vọt ra ngoai lều, ben người mặc ao da vừa phủ len, đứng ngoai lều, đoi
mắt xinh đẹp loe tia sang kỳ lạ. Co nhin Ô Sơn tren trời, nhin Ô Sơn bộ lạc ro
rang vo cung. Co đứng ngay như phỗng.

"Đay…la Man Văn của hắn…"

Trong lều ben cạnh Thien Lam Mộng lại them nhiều người đi ra, nhin len trời.
Áp lực tồn tại trong trời đất khiến mỗi Man Sĩ đều cảm nhận ro rang.

Quan trọng nhất la, ap lực nay khong tieu tan trong thoang giay ma theo thời
gian troi qua, cang luc cang đậm.

Nguyen bộ lạc tạm thời, tất cả người đến đấu gia, từng người bước ra khỏi lều
nhin len trời. Những người đo đa số đến từ Thien Han, trong đo co một số người
luc trước thấy trận chiến của To Minh va Tư Ma Tin từ đầu tới cuối, từng trong
thấy To Minh bay ra Man Văn.

Bay giờ nhin thấy dị tượng tren trời thi kinh keu.

"Đay la…đay la Man Văn của To Minh!"

"Khong sai, ta con nhớ nui đo, bộ lạc dưới nui, cả Thien Han Tong chỉ To Minh
co Man Văn như vậy!"

"Đay la Man Văn…của To Minh?"

Tiếng xon xao nổi len bốn phia, dần dần ngay cang lớn, tuy theo mọi người lan
truyền, từng anh mắt nhin chăm chu bầu trời. Trong bộ lạc nay, ngoai một cai
lều nhin như binh thường, co một người ao đen đứng đo. Sắc mặt ga binh tĩnh,
đầu thậm chi khong ngẩng len, dường như mặc kệ xung quanh xảy ra chuyện gi đều
khong khiến ga hứng thu.

Ga chỉ im lặng đứng đo, chờ lều sau lưng minh truyền ra sai bảo.

Nếu To Minh tại đay, chắc chắn nhin ra ngay, người ao đen nay co vai động tac
giống với Tử Xa, bởi vi họ la một loại người.

"Thu vị, Trần thuc, khong ngờ trong Thien Han Tong co nhan vật như vậy." Từ
trong lều truyền ra thanh am co ý cười.

Khi tiếng noi truyền ra, co gio thổi tới, thổi tuyết tren mặt đất, thổi một
goc lều. Cơn gio nhin thấy mọi thứ trong lều, biến mất ben trong khong con ra
nữa.

Lều nay nhin khong lớn, nhưng ben trong vo cung khổng lồ, tựa như cung điện.
Xung quanh co mười ga đan ong mặc đồ y như người ao đen, yen tĩnh đứng.

Những người đo cui đầu tựa pho tượng, nhưng tren người họ tồn tại khi thế vượt
qua Khai Trần, thuộc về Tế Cốt Cảnh!

Thậm chi trong đo co mấy người khi thế mạnh mẽ, ngay cả Tế Cốt binh thường
cũng kho sanh bằng!

Chinh giữa lều, co một cai ban, một người thanh nien mặc ao dai xanh, theu
rồng đen, cầm ly rượu uống một ngụm.

Thanh nien thoạt trong tuổi khong lớn, nhưng giữa hai mắt co uy nghiem nhiếp
người. Tren người y co khi chất đặc biệt, khi chất đứng tren vạn người, noi
một lời sẽ dấy len tai họa tren mảnh đất, thốt một cau co thể khiến vo số bộ
lạc trở thanh tro bụi, noi một tiếng, hơn nửa cai Nam Thần đều sẽ trong loạn
lạc!

Đo la khi thế duy nga độc ton!

Du khi thế khong lộ ro, như la con đang ở sơ kỳ, nhưng chậm rai ngưng tụ ra,
co lẽ một ngay nao đo, y chan chinh lam được đem khi thế nay tuyen cao Nam
Thần!

"Nhị cong tử, người nay than phận đặc biệt, vừa thuộc về Thien Han Tong nhưng
cũng khong thuộc về Thien Han Tong." Thanh am gia nua phat ra từ phia đối diện
người thanh nien.

Ben kia cai ban, cung thanh nien uống rượu la một lao gia đầu bạc. Giọng lao
khan khan, ngồi đo, mặc đồ trắng, tren ao theu tam đoa may trắng.

Nếu co người Thien Han Tong hiểu biết về Thien Mon, khi thấy tam đoa may trắng
nay chắc chắn sẽ rung động tinh thần, lập tức quỳ xuống bai lạy. Bởi vi tam
đoa may trắng đại biểu người nay đến từ tầng thứ tam Thien Mon!

Thien Mon tổng cộng co chin khối đại lục, đại lục tầng thứ tam thuộc về tầng
rất cao. Người co thể cư ngụ tại đo, mỗi người bước ra giậm chan co thể khiến
Thien Han rung động.

"Ồ?" Thanh nien đặt ly rượu xuống, mỉm cười nhin ong lao.

Giờ phut nay, trừ mấy người trong bộ lạc tạm thời Hải Đong Tong chu ý dị tượng
thien khong ra, con co một người, ở tuyết nguyen ngoai bộ lạc, bị ap lực To
Minh tỏa ra bao phủ.

Tư Ma Tin sắc mặt biến đổi, như phat đien tum chặt Bạch Tố, mắt đỏ rực đien
cuồng rống.

"Ta ro rang đa thanh cong! Tại sao như vậy? Co noi đi, tại sao như vậy!?"

Tư Ma Tin khong thể chấp nhận sự thật nay. Y đa khao khat rất lau, thậm chi đa
thanh cong, nhưng lại xuất hiện biến đổi như vậy, khiến y khong co chut chuẩn
bị tam lý.

Nếu vẫn chưa co được thi đanh thoi. Nhưng mới rồi y đich thực co được, loại
cảm giac co được sau đo bị cướp đi khiến Tư Ma Tin kho thể khống chế hanh
động.

Bạch Tố mặt trắng bệch, đoi tay bị Tư Ma Tin tom chặt, đau nhức. Nhưng đau đớn
thể xac so với te tai trong long thi nhỏ be khong đang kể.

Co nhin Tư Ma Tin, mặt lộ nụ cười thảm. Co đột nhien nhin thấu người đan ong
trước mắt. Bộ dang tuấn tu, luon dịu dang Tư Ma đại ca bay giờ như trở thanh
thằng hề, ở đo trừ phat cuồng ra khong dam lam gi.

"Điều nay khong thể nao, tuyệt đối khong thể!"

Tư Ma Tin cảm nhận được ap lực, nhin Ô Sơn va bộ lạc tren bầu trời, cang cảm
nhận khi thế của To Minh nhanh chong cường đại, khiến y co xuc động hối hận
phat đien len.


Cầu Ma - Chương #301