Quỷ Phương


Người đăng: Boss

"Thằng be Trac Qua nay kết bạn với kẻ khong ra gi, bị người lợi dụng. Nhưng du
sao việc nay la no lam lỗi, nen chịu trach nhiệm chuyện đa lam! Bắt đầu từ giờ
phut nay, Trac Qua khong con la tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc ta. Sống hay chết mặc
kệ sư thuc quyết định!" Man Cong Quỷ Đai bộ lạc binh tĩnh noi, noi xong liếc
Trac Qua một cai, trong mắt lạnh lẽo, vung tay ao.

Than thể Trac Qua quỳ tại đo lập tức bị gio cuốn bay thẳng tới chỗ đam To
Minh. Ga te trước mặt hỬ bị ga đan ong da đen nhe răng cười tum len.

Thien Ta Tử mặt đắc ý sờ cằm, ho khan.

"Đại chất nhi a, ngươi xem, sư thuc va mấy sư huynh ngươi ra tay khong co
chừng mực, đa hủy khong it nha của ngươi…"

"Khong sao, vật ngoai than, co thể xay lại, huống chi gần đay ta cũng thấy mấy
căn nha co chut cũ nat, con phải cảm ơn sư thuc giup ta dọn dẹp." Man Cong Quỷ
Đai bộ lạc Mặc Sơn mỉm cười, sắc mặt khong biến đổi nhiều.

"Vậy a, thế thi ta yen tam. Nhưng đại chất nhi, mấy sư huynh người đanh bị
thương khong it người, con chết vai cai…" Thien Ta Tử ra vẻ kho xử.

"Khong sao, la bọn họ tu vi khong được, khong lien quan đến người ngoai. Du
hom nay khong chết, một khi chiến đấu với Vu tộc cũng sẽ chết tại đo, coi như
cho họ bai học." Man Cong Quỷ Đai bộ lạc biểu tinh vẫn như cũ, cười noi. Dường
như tren người lao vĩnh viễn khong thể thấy tức giận.

Nhưng người như vậy du biểu hiện tốt hơn nữa cũng khong thể che giấu long độc
ac. To Minh ở khong xa nhin Man Cong Quỷ Đai bộ lạc. Hắn biết ro, lấy tu vi
của người nay, khi minh va Nhị sư huynh đến chắc chắn lao biết, cũng biết minh
muốn kiếm ai.

Nhưng khi đo lao giả bộ khong biết, thậm chi mặc kệ tộc nhan ra tay, mai đến
khi đam To Minh tới đay, đến khi Thien Ta Tử xuất hiện, lao mới khong thể
khong xuất hiện noi những lời kia, con giao ra Trac Qua. Tất cả hiển nhien la
vi đối phương rất kieng de sư ton, hoặc la loại kieng de nay ban đầu la do dự
va quan sat, nhưng hom nay, người nay xuất hiện, tỏ vẻ, lao đa co suy đoan.

"Sư ton, van bối con co một vật muốn đưa len, đại biểu Quỷ Đai bộ lạc ta xin
lỗi về việc nay." Man Cong Quỷ Đai bộ lạc mỉm cười noi, từ trong ngực lấy ra
một thứ. Đo la một mộc giản, bị lao nắm trong tay, tay phải vạch vai net, viết
xuống hang chữ xong cung kinh đưa cho Thien Ta Tử.

Thien Ta Tử nhận lấy, cui đầu nhin, mặt may hớn hở.

"Khong tệ khong tệ. Sau nay co người noi ta đien nữa thi trong chứng cứ lấy ra
nhiều them một thứ."

Man Cong Quỷ Đai bộ lạc Mặc Sơn cười chắp tay hướng Thien Ta Tử.

"Van bối con co việc trong tộc phải xử lý, khong tiễn sư thuc. Nếu sư thuc co
rảnh thi tuy thời đến bộ lạc ta lam khach."

Từ đầu đến cuối lao khong them nhin đam To Minh, lời noi chẳng đề cập đến chut
nao, dường như đam To Minh khong tồn tại trong mắt lao, hoặc la khong tư cach
khiến lao chu ý. Lao để mắt chỉ co minh Thien Ta Tử.

"Ngươi khach sao qua, khong co gi khong co gi, mau trở về đi, ta đi đay!"
Thien Ta Tử tran trọng va vội vang cất mộc giản, vỗ ngực, bộ dang thỏa man.

Ông đang định xoay người tới chỗ To Minh cung rời đi thi…

Ánh mắt To Minh chợt loe, bước ra một bước.

"Sư ton, đệ tử co lời muốn noi."

"A? Lao tứ, co chuyện gi?" Thien Ta Tử nhin To Minh.

Man Cong Quỷ Đai bộ lạc khoe miệng luon cong len nụ cười, anh mắt vẫn khong
nhin ai, du bay giờ To Minh len tiếng thi lao cũng khong xem, chỉ nhin Thien
Ta Tử.

"Luc nay đanh nhau đệ tử mất một cai tui, ben trong thạch tệ vang hơn năm trăm
cai, con co một it phap khi khac. Luc đo co thấy một tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc
lấy no đi. Vật đo xin sư ton giup đệ tử thu lại."

To Minh vừa thốt lời, chưa đợi Thien Ta Tử len tiếng thi Man Cong Quỷ Đai bộ
lạc trừng hướng To Minh. Đay la lần đầu tien lao nhin thẳng vao To Minh, nụ
cười biến mất tren mặt, nhưng rất nhanh hồi phục như thường. Tuy nhien anh mắt
trong thoang chốc lạnh lung, bị To Minh vẫn luon quan sat biểu tinh của lao
cảm giac ro rang.

"Ô, con co việc nay? Hơn năm trăm thạch tệ vang, nhiều vậy a!" Thien Ta Tử mở
to mắt, ngoai đầu nhin Man Cong Quỷ Đai bộ lạc, biểu tinh nghiem tuc.

"Đại chất nhi, ngươi khong đung rồi. Thoi thoi, mau keu người trả lại tui đệ
tử ta đanh mất đi."

Man Cong Quỷ Đai bộ lạc im lặng giay lat, vung tay ao, lập tức từ trong ngực
lấy ra một cai tui, từ ben trong moc ra sau trăm khối thạch tệ vang. Mỗi khối
thạch tệ du khong bằng Thien Lam Mộng tặng nhưng cũng khong cach biệt la bao.
Đặc biệt số lượng lớn, gia trị lớn, la điều To Minh chưa từng thấy.

"Khong cần phiền phức, nơi nay la sau trăm kim thạch tệ, vị sư đệ nay, ngươi
xem đi." Khoe miệng Man Cong Quỷ Đai bộ lạc lộ nụ cười nhin To Minh.

"Thạch tệ tuy tốt nhưng trong phạm vi nay đều la Bắc Cương bộ lạc cai quản,
bay giờ gần tới Thien Lam Săn Vu, tất nhien đoi khi sẽ ra ngoai tim đồ vật,
nếu co gi ngoai ý muốn…" Người len tiếng khong phải To Minh ma la Nhị sư huynh
đứng một ben.

Lời noi khong con lạnh lung ma nhu hoa, như gio xuan thổi qua. Khoảnh khắc
phat ra tiếng noi, To Minh lập tức nghieng đầu nhin Nhị sư huynh.

Chỉ thấy giờ phut nay Nhị sư huynh khong con lạnh lung trước đo, lại biến trở
về người đan ong dịu dang luon thich anh nắng chiếu ben mặt, để anh sang rọi
tren người.

Mặt y mang nụ cười nhu hoa, gật đầu với To Minh. Bề ngoai tuấn tu, nụ cười rực
rỡ, khi chất binh thản, khiến To Minh rất kho đem bộ dang mới nay của y hợp
thanh một, rất kho tin tưởng Nhị sư huynh chan chinh đến.

Khoảnh khắc lời noi phat ra, Man Cong Quỷ Đai bộ lạc nhin chằm chằm Nhị sư
huynh, sắc mặt thoang am trầm, chậm rai mở miệng.

"Việc nay dễ lam. Nếu cac ngươi trước Thien Lam Săn Vu, ở ben ngoai Thien Han
Tong gặp chuyện gi ngoai ý muốn, Quỷ Đai bộ lạc ta toan quyền phụ trach!"

"Như vậy a, thế thi ta mới dam noi, kỳ thật, sư phụ, ta cũng mất khong it
thạch tệ." Nhị sư huynh on hoa cười.

"A? Ngươi cũng mất a, ba nội no, mấy người cac ngươi đi ra đanh nhau sao đem
theo hết tai sản vậy chứ. Tốt tốt tốt, lam rất tốt. Cai kia…lao nhị, sau nay
cũng viết điểm nay vao nguyen tắc Cửu Phong!" Thien Ta Tử vừa long gật gu.

Nhị sư huynh dường như hơi ngại ngung, nhin Man Cong Quỷ Đai bộ lạc sắc mặt am
trầm.

"Cai kia…ta mất khong nhiều, cũng la năm trăm kim thạch tệ, con co một quỷ
xoa, va mười bộ phap khi, hơn một trăm binh nước thuốc trị thương. Khong
nhiều, thật tinh khong nhiều, mấy vật linh tinh khac thi bỏ đi, ta khong nhỏ
nhen, khong cần tinh toan. Lao tứ, ngươi con mất cai gi khong?" Nhị sư huynh
cười, nhẹ giọng noi, nhin To Minh.

Bay giờ Man Cong Quỷ Đai bộ lạc sắc mặt cang them am trầm.

To Minh vốn tưởng minh đa miệng rộng lắm rồi, nhưng nghe xong lời của Nhị sư
huynh mới biết cai gi gọi la miệng rộng.

"A…ta nhớ con mất hơn một trăm khối băng đa, ưm, con co Ngưng Cố Thảo, Tam Vị
Chi, Trần Lan Diệp…" To Minh noi tổng cộng mười ten thảo dược.

"Con co bảy xương thu Khai Trần, va tam than thể con rối Khai Trần, va…" To
Minh cang noi tới cuối khong biết nen noi them gi.

Sắc mặt Man Cong Quỷ Đai bộ lạc đa đen như than, bay giờ như biến thanh sat
khi lạnh lung nhin đam người To Minh. Tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc xung quanh từng
người biểu tinh phẫn nộ.

"Khụ, lao tứ, tri nhớ của ngươi tệ qua, ta nhớ ro trong tui của ngươi con co
thanh quỷ xoa!" Nhị sư huynh ở một ben ho khan vai tiếng.

"Đung rồi, ta nhớ rồi, con co một quỷ xoa." To Minh chớp mắt, vội noi.

Man Cong Quỷ Đai bộ lạc giận đến bật cười, nhưng lao hit sau, nhắm mắt lại,
lat sau khi mở ra thi trong mắt binh tĩnh trở lại, mỉm cười gật đầu.

"Tuy ta rất to mo lam sao ngươi bỏ tam than thể con rối vao trong tui được. Ta
cũng rất to mo, bảo vật quỷ xoa đặc biệt của Quỷ Đai bộ lạc ta lam sao tồn tại
trong tui cac ngươi. Nhưng nếu cac ngươi đa mất tại Quỷ Đai bộ lạc ta vậy thi
đưa cho cac ngươi!" Man Cong Quỷ Đai bộ lạc vừa mới noi xong đột nhien ngẩng
đầu nhin phia xa.

Chỉ thấy phương xa co một ga đan ong vạm vỡ cầm bua lớn nhanh chong chạy tới,
ga vừa chạy vừa la to.

"Đợi đa, đợi đa…Hổ Tử ta cũng lam mất khong it đồ!"

Nhị sư huynh mỉm cười, trong long ban tay co một la xanh, bay giờ la tan thanh
tro. Việc co lợi y sẽ khong quen đồng mon sư đệ, vi dụ Hổ Tử tới đay la bị y
xảo diệu đanh thức, bao cho biết.

"Ta mất một vạn vo rượu ngon!!! Ta chỉ mất nhieu đo, khong mất cai gi khac,
ngươi trả rượu cho ta!" Hổ Tử thở hồng hộc chạy tới ben cạnh To Minh, lớn
tiếng noi với Man Cong Quỷ Đai bộ lạc, trong đay mắt tran đầy mong chờ va khao
khat.

Man Cong Quỷ Đai bộ lạc tay bản năng siết chặt, im lặng giay lat vung tay ao,
xoay người đi hướng tuyết nguyen, chỗ co thanh tri Quỷ Đai bộ lạc.

"Đưa cho họ!!!" Lời noi vang vọng lộ ra giận dữ.

Nhưng lao vừa phat ra tiếng, con chưa đi xa thi Thien Ta Tử mắt đảo tron, ho
khan mấy tiếng, noi với Man Cong Quỷ Đai bộ lạc.

"Cai kia…đại chất nhi! Ngươi thấy đấy, ta gia rồi, lớn tuổi, tri nhớ khong tốt
lắm. Ta bỗng nhien nghĩ ra minh cũng mất khong it đồ…"

Bước chan Man Cong Quỷ Đai bộ lạc khựng lại, đưa lưng hướng mọi người, khong
nhin thấy săc mặt nhưng cảm nhận được lửa giận bốc len cao.

Dường như lao khong thể chịu đựng được nữa. Nhưng khi lửa giận bắn ra thi bỗng
nhien truyền đến tiếng rao rạo như đạp tren tuyết đọng, đến từ ben dưới tuyết
nguyen. Ngay sau đo, một người mặc ao tim, trum kin đầu đi tới, đi tới tren
tuyết nguyen.

"Những thứ cac ngươi mất ta đều co thể cho. Nhưng, ta muốn cung hắn, một minh
noi chuyện." Than hinh đo nang len tay phải, canh tay kho gầy như xương, ngon
tay cũng thế, con co mong dai, chỉ phương hướng chinh la To Minh đứng khong
xa!

Thanh am khan khan như xuyen thấu năm thang, ở trong coi trời đất mơ hồ bất
định.

"Quỷ Phương!" Thien Ta Tử biểu tinh biến nghiem tuc, quần ao từ mau trắng co
dấu hiệu chuyển biến.


Cầu Ma - Chương #293