Thiên Hàn Nổi Gió


Người đăng: Boss

Tốc độ của To Minh trong chớp mắt nay đạt tới mức độ kho tin. Du Lam luon cho
rằng du ten của minh khong nhanh nhất trong bộ lạc nhưng tuyệt đối nhanh hơn
tốc độ của Man Sĩ rất nhiều.

Người minh muốn giết, trừ phi chuẩn bị ne từ trước, bởi vi qua trinh cung bắn
ra ten nen co khả năng tranh được.

Nhưng nếu bản than khong co điều kiện đo, người ngoai cứu viện, bởi vi ten đa
rời cung, trong chớp mắt đo, ga tự tin khong người cứu được.

Khi thấy hanh động của To Minh, trong đầu Du Lam hiện ra trừ ý nghĩ đo con co
trao phung va khinh miệt.

Nhưng cham chọc vừa xuất hiện thi lập tức đong lại, bị khong thể tin va rung
động thay thế.

To Minh bước ra một bước, ở trong mắt Du Lam xuất hiện hai bong người. Một
người con ở phia xa giữ động tac bước ra, con người kia cực kỳ quai dị đa xuất
hiện trước người Hổ Tử nhắm mắt. Khoảnh khắc xuất hiện cũng la luc mũi ten của
ga xe gio bay đến.

Ga chinh mắt thấy người thanh nien mắt phải sat khi ngập trời, mắt trai lạnh
lung binh tĩnh nay nang len tay phải, như la vẽ tranh hướng tới mũi ten đến
gần, hướng tới quỷ ảnh dữ tợn do khi lam hinh thanh, vẽ một net.

Net nay theo Du Lam thấy dường như cả thế giới bỗng biến mất, chỉ con lại quỹ
tich net vẽ, một net hinh cung.

Dường như quỹ tich nay mở canh cửa giao hoa giữa trời va đất, khiến khoảnh
khắc nay, trời đất hợp thanh một, khiến khoảnh khắc nay, gio may biến sắc,
khiến khoảnh khắc nay, trở thanh đốm lửa vĩnh hằng bất diệt.

Một đường vạch qua, ngon tay To Minh xẹt qua mũi ten. Mũi ten lặng lẽ bỗng
tach thanh hai. Giay phut hoa thanh hai nửa, vỡ ra từng tấc, khong ngờ biến
thanh bụi phấn.

Một net rơi xuống, bi thương tran ngập bốn phia, nảy sinh tại tinh thần mọi
người nhin thấy đường net nay khiến đoi mắt Du Lam co me mang va trống rỗng.
Than thể ga run rẩy, mắt trai chảy ra vệt mau. Khoe miệng ga trao mau, tinh
thần nổ tung. Cảm giac bi ai nay khiến long nổi len đau thương, vượt xa than
thể chịu đựng, dường như bị thien địa đe ep, bị thien địa bai xich.

Giay phut net nay rơi xuống, thanh am mơ hồ luc trước khi To Minh ở Vu tộc nay
lần nữa xuất hiện. Lần xuất hiện nay khong phải ở trong long hắn, ma la tại
thien địa menh mong, tang thương vang vọng bốn phia.

"Ta xuất sinh chi sơ con khong co…"
"Ta xuất sinh sau man đa suy…"
"Thien bất nhan hề tương loạn ly…"

"Địa bất nhan hề khiến Ô Sơn ta thương…"

"Can qua khởi hề nguyệt toai phan phi…"

"Mạch vu nam hề gia lộ ai bi…"

To Minh ngẩng đầu, tan ảnh phia xa của hắn đa biến mất. Khoảnh khắc ngẩng đầu,
một net rạch vỡ mũi ten, rạch qua than quỷ ảnh xanh.

Quỷ Ảnh phat ra tiếng hu the lương, dường như la tuyệt vọng trước khi chết,
như la nhận ra sự việc khong thể tin tưởng, giay dụa muốn lui ra sau. Trong
qua trinh lui về, co thể thấy biểu tinh quỷ ảnh lộ ra cầu xin, lộ ra cực kỳ
kinh sợ.

Nhưng khi ngon tay To Minh xẹt qua, cac loại biểu tinh theo than thể tan thanh
may khoi.

Quỷ, chết.

Khoảnh khắc một net của To Minh hạ xuống, ten vỡ, diệt quỷ, giữa Bắc Cương bộ
lạc, trong băng ốc ba người kia quỳ lạy vọt ra một người.

Người nay than thể thấp be, nhin giống con nit, nhưng mặt thi lại la tục tằng,
toc dai co lẽ vi chiều cao nen tha tren mặt đất.

"Man Thần Biến." Người nay biểu tinh nghiem trọng.

"Lấy cung của ta tới." Người lun chậm rai noi.

Cung luc đo, cuối Bắc Cương bộ lạc yen tĩnh, từng băng ốc đột nhien khi thế
bung nổ, tựa như bị một chỉ của To Minh loi keo, mặt nước binh tĩnh dấy len
song to.

Chỗ chiến trường, Du Lam mặt tai nhợt, than thể lung lay hộc ra bai mau. Tay
nắm cung run bần bật, mắt co tơ mau, nhưng tơ mau xuất hiện lại khong thể cho
ga động lực phẫn nộ, chỉ co thể hoa thanh nỗi kinh sợ vo hạn.

Giay phut ga lảo đảo lui, ga thấy phia xa To Minh nghieng đầu nhin minh, trong
mắt lộ ra vo tinh, lộ ra lạnh lẽo tận xương.

Đay la trong đời ga nhin thấy anh mắt cuối cung. Một than hinh cuối cung, một
bong dang đi ra sau lưng, tay lạnh lẽo nhẹ nhang xẹt qua cổ ga, mang đi một
cai đầu người toe mau.

Nhị sư huynh vẻ mặt on hoa, cầm cai đầu Du Lam, nhin To Minh, tren mặt lộ nụ
cười va tan than.

"Để hắn ngủ một lat đi, tại đay hắn sẽ khong ị thương." Nhị sư huynh noi, anh
mắt rời khỏi người Hổ Tử, xoay người nhin Bắc Cương bộ lạc phia xa.

"Tiểu sư đệ, một but nay đa đặt ten chưa?"

"Con chưa." To Minh khẽ noi.
"Gọi la Man Thương đi."
To Minh im lặng giay lat, gật đầu.

"Ta mong đợi co một ngay ngươi co thể sang tạo ra khuc Man Thương hoan chỉnh,
dung Huan thổi ra."

Trong luc Nhị sư huynh va To Minh noi chuyện thi hai người đa hoa thanh cầu
vồng, lao nhanh hướng sau trong Bắc Cương bộ lạc. Đi qua đau khong con ai dam
ngăn cản. Du la cac Man Sĩ rải rac bay giờ đều lui ra sau, khiến To Minh va
Nhị sư huynh tốc độ tăng nhanh.

Chốc lat sau họ đa đi tới lằn ranh đầu va giữa Bắc Cương bộ lạc. Tại đay, họ
thấy ngoai ngan met, giữa Bắc Cương bộ lạc, cũng chinh la Quỷ Đai bộ lạc.

Cũng nhin thấy trong bộ lạc ngoai băng ốc, ba người đan ong trung nien lạnh
lung nhin qua, nang len cung trong tay, từng đợt khoi lam lượn lờ, từng con
quỷ gao thet vang vọng. Ngoai ra, sau lưng ba người, co một người thấp be nang
len cay cung lớn gần bằng nửa người ga.

Cung bị người nay đam vao mặt đất, nắm day cung chậm rai keo căng. Khoi đen
đậm đặc sinh ra, chớp mắt ở giữa khong trung hoa thanh một lệ quỷ dữ tợn gầm
hướng To Minh.

Con chưa kết thuc, trong bộ lạc giữa Bắc Cương bộ lạc, bay giờ xuất hiện mấy
chục bong người, mỗi người đều co toc dai ngắn khac nhau, trong tay cầm một
cay cung đang keo căng.

Sat khi lanh liệt ngưng tụ trong vung đất nay.

"Nhị sư huynh, sau Man Thương ta con co thức thứ hai, huynh cũng đặt ten giup
ta đi." To Minh noi, tiến len một bước.

Khoảnh khắc bước ra, than hinh hắn xuất hiện ngoai năm mươi met. Tốc độ nhanh
đến khong cach nao hinh dung. Giay phut xuất hiện ngoai năm mươi met, tam vong
băng tren đoi chan hắn bum một tieng nổ một cai.

Tốc độ trong khoảnh khắc tăng vọt.

Vong băng nổ khiến sắc mặt Nhị sư huynh chấn động.

"Khong ngờ tiểu sư đệ luon mang no."

Vong băng thứ nhất nổ khiến To Minh co cảm giac khoảnh khắc than thể giảm bớt
trọng lượng rất nhiều. Bỗng nhien nhẹ đi, tốc độ của hắn lấy thời gian năm
mươi met đa lao vọt ra một trăm met.


Cầu Ma - Chương #288