Nhập Mộng!


Người đăng: Boss

Phần cuối cung mấy trăm gian nha tức la tận cung tuyết nguyen, dưới tận cung
la vực sau vạn met. Vực sau nay bị tuyết nhuộm thanh sắc trắng, mep vực xay
một băng ốc, ben nha co một cay to mau trắng nhưng lại mọc la đen. Tren than
cay do từng khe hở hợp thanh khuon mặt người nhắm mắt.

Dưới vực la Bắc Cương bộ lạc, một phần khac tồn tại ngoai binh chướng nay!

Nếu co thể đứng ở mep vực nhin xuống dưới, co thể thấy ben dưới một phần khac
của Bắc Cương bộ lạc la một toa thanh tri!

Tren tuyết nguyen, đầu Bắc Cương bộ lạc, đay la đại bộ phận ma chinh Bạch Tố
cũng khong biết. Chỗ nay tuy cư trụ la người Bắc Cương bộ lạc nhưng khong phải
la Quỷ Đai bộ lạc!

Nơi nay cư ngụ la một số bộ lạc năm đo vi Thien Han đại bộ lạc cường thế khong
thể khong quy hang, họ cung Quỷ Đai chung một chỗ hinh thanh Bắc Cương.

Trong Bắc Cương bộ lạc kỳ thật tồn tại huyết mạch vai bộ lạc, trong đo Quỷ Đai
mạnh nhất. Cho nen Quỷ Đai bộ lạc đạt được quyền cai quản, đời đời nếu co Man
Cong được sắc phong thi đều đến từ Quỷ Đai.

Đến nay đa mấy năm, tuy huyết mạch truyền thừa nhạt đi nhưng Quỷ Đai bộ lạc
mạnh mẽ, khong phải người của Quỷ Đai bộ lạc chỉ co thể ngụ ở đầu bộ lạc, điều
nay co lien quan đến tập tục Quỷ Đai. Bọn họ cho rằng đằng trước la thứ yếu,
hậu phương mới la chinh.

Giờ phut nay, đầu Bắc Cương bộ lạc, tren mảnh đất bộ lạc bao la ngan dặm co
một người đan ong trung nien mai toc dai đến eo, vẻ mặt am trầm mặc da thu,
tay cầm cung to bằng xương, cung lượn lờ khi thể xanh, lờ mờ thấy ben trong co
một tơ đen.

Sau lưng ga đứng gần trăm tộc nhan Bắc Cương bộ lạc, nhưng trong tay họ khong
co cung, bởi vi đam người đo khong phải tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc!

Nhưng họ vẫn nghe theo lệnh của người đan ong cầm cung. Tại Bắc Cương bộ lạc,
co thể cầm cung la việc đang ton kinh.

Bay giờ người đan ong trung nien anh mắt như điện nhin cach mấy ngan met, ba
người To Minh đang đấu với mấy chục Man Sĩ Bắc Cương bộ lạc, khoe miệng cong
len nụ cười khinh thường.

"Năm đo nếu khong phải Thien Han đại bộ lạc dung thủ đoạn đe tiện, hiện giờ
Thien Han Tong nen sửa ten thanh Quỷ Đai Tong mới đung." Người đan ong am trầm
noi, cung lượn lờ khi xanh như đap lời ga.

"Du Lam đại nhan, bọn họ tim Trac Qua…" Ben cạnh ga đan ong trung nien, một
người đan ong Bắc Cương bộ lạc nhỏ giọng noi.

"Ý ngươi la họ tim tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc ta, cho nen tộc nhan của ngươi
khong cần chống đối?" Người đan ong trung nien quay đầu lại, lạnh lung nhin ga
đan ong len tiếng.

Hiển nhien địa vị của ga đan ong cũng khong tầm thường. Nhưng bay giờ dưới anh
mắt của Du Lam, đặc biệt la cung trong tay ga, mặt tren co khi lam hoa thanh
quỷ ảnh đang ha mồm như khong tiếng động gầm len.

Tran ga đan ong dần toat mồ hoi, cui đầu noi.

"Hạ tộc khong dam…"

"Khong dam thi cam mồm cho ta!" Ánh mắt Du Lam cang lạnh.

"Nhưng ma…đại nhan!" Ga đan ong cắn răng, mạnh ngẩng đầu, nhin Du Lam.

"Lấy tu vi của đại nhan, them vao quỷ của ngai, nếu bay giờ ra tay thi co thể
khiến tộc nhan ta it chết hơn! Đay khong phải ý một minh ta ma mấy tộc khac
cũng vậy."

Tim ga đan ong đập nhanh. Nếu khong phải ga thấy chiến sĩ tộc nhan chết khong
it, qua đau long thi đa khong mở miệng.

Du Lam nhin ga đan ong, lat sau khoe miệng lộ nụ cười nhạt, nang len tay phải,
vỗ vai ga đan ong.

"Noi hay lắm! Trận hai kịch nay cũng en kết thuc!" Tay phải Du Lam chỉ hướng
đam To Minh cach mấy ngan met.

"Tất cả chiến sĩ đầu Bắc Cương bộ lạc, hay tiến len lấy đầu ba người nay cho
ta! Ai khong len tức bị xử tội phản tộc!"

"Đại nhan!!!" Ga đan ong đong cứng, nhiu may.

"Lam theo hoặc chết." Du Lam nheo mắt, trong mắt co sat khi.

Ga đan ong im lặng, cắn răng gầm một tiếng, nhảy người len, lao thẳng đến mấy
ngan met. Sau lưng ga gần năm tộc nhan Bắc Cương bộ lạc im lặng theo sau. Gần
trăm người vọt tới, ở trong bộ lạc như hoa thanh nước lũ lao thẳng đến đam To
Minh.

Cung luc đo, từng tiếng gầm vang vọng trong phạm vi đầu Bắc Cương bộ lạc.

Co cang nhiều Man Sĩ bộ lạc hoa thanh từng cai bong lao tới ba người To Minh!

Khi tất cả Man Sĩ đầu Bắc Cương bộ lạc nay lao ra thi Du Lam liếm moi nhin
tinh hinh.

"Giết đi, kho khăn lắm mới co cơ hội nay. Lần nay co lẽ quỷ của ta sẽ co đủ
mau thịt hoan thanh lần lột xac thứ hai…"

Chỗ cửa Bắc Cương bộ lạc, To Minh, Hổ Tử va Nhị sư huynh tựa như ba vệt sang
xẹt qua. Đi tới đau hễ co ai ngăn cản thi đều bỏ minh. Sau lưng họ, mặt đất
phủ đầy cỏ xanh, tren cỏ trừ mau ra con co mấy chục cai xac.

Hổ Tử đa giết đỏ mắt, uống rượu, vung bua, tren người ga khong biết co bao
nhieu ao giap vo hinh. Bay giờ ga xong tới trước nhất, gầm rống, chẳng them để
ý từng đon cong kich rơi tren người.

Nhị sư huynh thi on hoa hơn, khong co động tac mau me như vậy. Nhưng y khong
cần ra tay, thường co người tự động tới chỗ y, chưa tới gần thi đa biến thanh
người thực vật, tắt thở.

Ben To Minh, mắt phải đậm sat khi, ngoai người co tia điện quanh quẩn. Hễ ai
va chạm với tia điện, chỉ cần khựng người một giay thoi, vậy chờ đợi người đo
chinh la đầu người bay ra.

Trong tay To Minh cầm Kiếm nhỏ xanh khong ngừng nhỏ giọt mau tươi. Du To Minh
nhắm mắt, dựa vao thần thức la co thể cảm giac tất cả động tac ben người. Thậm
chi trong luc tiến len, hắn co thể quan sat ben Hổ Tử va Nhị sư huynh, trong
binh tĩnh lộ thong dong.

"Nhị sư huynh, người nơi nay khong phải tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc." To Minh vừa
chạy vừa từ từ noi.

"Tộc nhan Quỷ Đai bộ lạc khong xuất hiện vậy chung ta giết tới khi chung ra
mặt la được." Nhị sư huynh mỉm cười tiến len.

Gần như la ba sư huynh đệ To Minh thỏa thich tan sat, chớp mắt tiến vao đầu
Bắc Cương bộ lạc thi bỗng nhien truyền đến từng tiếng gio rit. Chỉ thấy hơn
một trăm Man Sĩ lao nhanh đến.

Dẫn đầu co bảy người, mỗi người tu vi khong kem gi Tử Xa, bay giờ tới gần, bầu
trời am u chiếu rọi rậm rạp tran đầy.

Sau đam người đo, vị tri mấy ngan met, thần thức của To Minh lập tức nhận ra
co một người đang nhin chỗ nay, khoe miệng treo nụ cười tan nhẫn, tay cầm cay
cung to, toc dai đến eo!

Giay phut hơn một trăm người lao đến, mắt Nhị sư huynh chợt loe, đang định
bước ra thi To Minh nang len bước chan, Ham Sơn Chuong trong người ẩn hiện.

Chớp mắt nay xảy ra rất nhiều chuyện, hơn một trăm Man Sĩ đien cuồng lao đến,
phương xa Du Lam mắt đầy mong chờ va khat vọng. Khi xanh tren cung trong tay
ga kịch liệt lung lay, quỷ ảnh hai mắt lộ ra tham lam va khat mau.

Bảy người phia trước nhất vẻ mặt khong cam long nhưng khong thể khong ra tay.

Sau lưng To Minh, một luồng khoi đen lao nhanh tới gần, đằng sau khoi đen con
co một ong lao gầy go đang chắp tay sau lưng từng bước một tiến tới.

Hinh ảnh nay trong chớp mắt bởi vi một việc ma ngừng lại!

Hổ Tử ở đằng trước nhất, giay phut hơn một trăm Man Sĩ đến, ga thả lỏng bua.
Bua bum một tiếng rơi tren mặt tuyết. Hồ lo rượu trong tay trai của ga khong
con rượu, nhưng ga vẫn đặt no ben miệng, như uống một hớp lớn rồi buong tay.

Hồ lo rượu rơi xuống đất, trong qua trinh rơi đoi tay Hổ Tử mở ra, đoi mắt
nhin trời.

"Nhập…mộng…" Ga thi thao mai đến khi thanh am hoa thanh tiếng rống điếc tai.
Tiếng rống vang vọng bao phủ ngan met ben tren Bắc Cương bộ lạc. Thanh am
quanh quẩn, hồ lo rượu rơi xuống đất phat ra tiếng bum.

Thanh am truyền ra như la trung hợp, Hổ Tử nhắm mắt lại. Khoảnh khắc nhắm mắt,
ap lực kho mieu tả lấy than thể ga lam trung tam quet bốn phương. Mui rượu
nồng đậm lan tran, co tiếng ung ục khuếch tan.

Thanh am va mui rượu lan tới đau la khiến To Minh trợn to mắt, hit ngụm khi.
Hơn một trăm Man Sĩ xong len than thể từng ten khựng lại, vẻ mặt me mang,
khong ngừng lần lượt nhắm mắt lại, người nga xuống. Trong khoảnh khắc, ngan
met đầu Bắc Cương bộ lạc trở thanh mảnh đất trầm mien. Trừ Nhị sư huynh va To
Minh ra, tất cả sinh linh đều nhắm mắt, hon me.

"Nhập…mộng…" To Minh thi thao.

Hắn nhin Hổ Tử, bay giờ ga đứng đo, nhắm mắt, như đang ngủ say.

"Lao tam thanh cong!!!" Nhị sư huynh ngẩn ra sau đo phat ra tiếng cười to vui
sướng.

Nhưng khi Nhị sư huynh vừa cất tiếng cười thi tiếng rit sắc ben mang theo sat
khi kho tả từ mấy ngan met truyền đến, đo la một mũi ten!

Một mũi ten lượn lờ khi lam, khoi lam phieu đang hoa thanh lệ quỷ dữ tợn, lệ
quỷ quấn quanh mũi ten, lấy tốc độ kho hinh dung lao tới…Hổ Tử!

Mũi ten nay xẹt qua đau la mặt đất co vết nứt, thậm chi mấy kiến truc va tộc
nhan Bắc Cương bộ lạc cản đường đi đều nổ tung. Kiến truc sụp đổ, mau thịt
biến thanh bộ xương, tất cả đều bị một mũi ten hấp thu, như tia chớp trở thanh
am vang tren bầu trời.

Ngoai mấy ngan met, tay Du Lam con nang len, ga thả day cung run run con phat
ra tiếng vu vu, vẻ mặt dữ tợn xen lẫn phẫn nộ.

Tất cả trở nen mơ hồ trước mắt To Minh, duy nhất tồn tại chinh la Hổ Tử nhắm
mắt va mũi ten xe gio lao đến. Hắn va Nhị sư huynh ben cạnh chẳng hề trao đổi
nhưng hai người như biết ý nghĩ của đối phương, lam ra hai hanh động khac
nhau!

To Minh bước ra một bước, than hinh như xuyen thấu hư vo thẳng tới Hổ Tử.

Nhị sư huynh cũng bước ra một bước, phương hướng khong phải Hổ Tử ma la…Du Lam
cầm cung vẫn đang u u rung len ở phia xa!


Cầu Ma - Chương #287