Giết


Người đăng: Boss

Thời gian troi qua nửa tiếng đồng hồ, Bạch Tố yen lặng đi ra khỏi nha, vẫn la
bộ dang day cỏ đỏ cột mai toc, ben tai hai bim, mặc ao long ngắn, tren tran
con dan một it điểm sang.

Co khong biết tam trạng của minh la cai gi, nhưng co thể cảm nhận được no
khong giống với trước kia. Trước kia đi gặp Tư Ma Tin, mỗi lần đều la toan
than ấm ap. Du chỉ noi vai lời với Tư Ma Tin, đanh ban cờ, nhưng mỗi anh nhin
chăm chu của y đều khiến tim co nhảy loạn như co nai con ben trong.

Nhưng bay giờ khong co loại cảm giac nay nữa, nhạt rất nhiều. Điều nay khiến
co thấy phức tạp va cả me mang.

Im lặng rời khỏi Thất Phong, đi tren con đường quen thuộc tới Nhất Phong.
Nhưng con đường nay hom nay co đi thấy rất ngắn.

Đối với Nhất Phong, Bạch Tố khong mấy quen thuộc. Du tới vai lần nhưng vẫn chỉ
biết đường đến động phủ Tư Ma Tin. Khi co đi tới ngoai động phủ Tư Ma Tin,
nhin thấy y ngồi tren ghế đa, mặc ao dai, tuấn lang bất pham.

Tư Ma Tin vẻ mặt nhu hoa, nụ cười hấp dẫn, mắt như anh sao nhin Bạch Tố.

"Tố Tố, tại sao hơn một thang rồi khong đến gặp Tư Ma đại ca?"

"Tư Ma đại ca…" Bạch Tố ngừng bước chan, khong biết nen noi gi. Cảm giac da
tinh tren người co chớp mắt biến mất, con lại la ngoan ngoan nghe lời va phức
tạp.

"Đến đay, ngồi đối diện ta." Tư Ma Tin nhin Bạch Tố.

Dưới anh trăng, nụ cười của y cang them khiến người si me, đay la sức hấp dẫn
rieng của Tư Ma Tin.

Bạch Tố chậm rai tới gần, ngồi đối diện Tư Ma Tin, cui đầu. Bộ dạng như vậy so
với khi co ở Cửu Phong thi hoan toan khac biệt, như hai người khac nhau.

Trong đầu Bạch Tố hỗn loạn. Co khong biết vi sao, lần nay đến trai tim luon
đập nhanh, nhưng co biết ro nhịp đập khong nhảy len vi Tư Ma Tin trước mắt, ma
từ sau trong trai tim mơ hồ nổi len bất an.

Bất an nay co khong tim thấy căn nguyen, chỉ cảm giac minh khong nen tới nơi
nay.

"Tố Tố, muội lam sao vậy? Sao tinh thần khong yen?" Tư Ma Tin sắc mặt than
thiết, tay phải nang len định nắm tay Bạch Tố.

Nhưng khong đợi y đụng tới thi Bạch Tố như bị điện giật, rut tay lại. Co ngẩng
đầu nhin Tư Ma Tin, tren mặt lộ ra căng thẳng va thoang me mang.

"Khong…khong co gi…Tư Ma đại ca, ta tốt lắm." Bạch Tố nặn ra nụ cười.

Co nhin thấy sự quan tam trong mắt Tư Ma Tin, nhưng bay giờ co chẳng biết tại
sao, khi nhin Tư Ma Tin thi đầu oc hiện ra một người ngồi xếp bằng mặc kệ minh
tức thở hổn hển.

"Tố Tố, việc lien quan đến Thien Han Động muội co noi với phụ than chưa?" Tư
Ma Tin khong để ý biểu tinh va động tac của Bạch Tố, vẻ mặt như thường, dịu
dang hỏi.

Lời noi của y như gio xuan, trong khi trời lạnh lẽo luon khiến long người ấm
ap. Ngữ điệu như vậy, nụ cười như vậy, biểu tinh như vậy, Tư Ma Tin lam dễ như
trở ban tay, y đa thoi quen. Thoi quen từng co gai trong giọng noi như thế,
nhin minh thi anh mắt biến khac lạ.

Y tin tưởng Bạch Tố cũng sẽ giống thế.

'Gần đay hắn lam sao vậy, đa bảy ngay khong thấy mặt, khong biết lam cai quỷ
gi trong động phủ…chắc khong xảy ra chuyện gi chứ…chắc khong đau…' Bạch Tố lại
thất thần. Mấy ngay nay trong long co vẫn luon vấn vương một chuyện, đo la tại
sao đa bảy ngay To Minh khong đi ra khỏi động phủ.

Co rất thắc mắc điều nay, thời gian troi qua từng ngay, thắc mắc dần them chut
lo au.

"Tố Tố!" Tư Ma Tin nhiu may.

Bạch Tố ngay ra, hồi phục tinh thần, lập tức căng thẳng trở lại bộ dang ngoan
ngoan.

"Tư Ma đại ca…ta…"

"Tố Tố, nếu muội xảy ra chuyện gi thi nhất định phải noi ta biết, đừng như thế
nay, ta thấy sẽ đau long." Tư Ma Tin dịu dang noi.

"Nếu la bởi vi ta muốn tiến vao Thien Han Động khiến muội kho xử, vậy ta sẽ từ
bỏ. Vi muội, ta sẽ từ bỏ." Trong mắt Tư Ma Tin tran đầy dịu dang.

"Nếu như la vi ta để muội tiếp cận To Minh khiến muội sầu khổ, vậy ta cũng co
thể từ bỏ. Ta noi rồi, vi muội, ta co thể từ bỏ tất cả." Giọng Tư Ma Tin co từ
tinh, rất la dễ nghe.

Bạch Tố nhin Tư Ma Tin, nhin người đan ong trước mặt. Trong mắt co lại lần nữa
xuất hiện bộ dang To Minh. Hai người hoan toan khac, thai độ đối với co khac
hẳn. Thậm chi co biểu hiện trước mặt hai người cũng khac.

"Tố Tố…" Tư Ma Tin nhin chăm chu vao Bạch Tố.

"Tư Ma đại ca, huynh khong cần lo lắng, ta khong sao. Ta đa noi với phụ than,
chắc chắn phụ than sẽ đồng ý việc huynh đi Thien Han Động." Bạch Tố cắn moi,
nhẹ giọng noi.

Tư Ma Tin thầm vui sướng, nhưng vẻ mặt thi lộ ra lo lắng.

"Ta khong để ý việc nay, ta để ý la…"

"Tư Ma đại ca, ta mệt mỏi…" Đay la lần đầu tien Bạch Tố đanh gay lời Tư Ma
Tin.

Biểu tinh của co xen lẫn mỏi mệt va phức tạp. Co nhẹ nhang đứng dậy, đi hướng
phia xa.

Mai đến khi bong dang Bạch Tố khuất xa, Tư Ma Tin binh tĩnh cầm ly rượu tren
ban, uống một ngụm chậm rai đặt xuống, nhắm mắt trầm tư giay lat, y đứng dậy
đi hướng động phủ, tren mặt vẫn giữ sự binh tĩnh, khong bởi vi biểu tinh va
hanh động của Bạch Tố ma xuất hiện một chut biến đổi.

Nhưng khi y rời khỏi, ghế đa y từng ngồi rung len, xuất hiện vết nứt, khoảnh
khắc biến thanh tro bụi, bị gio thổi bay.

Sang sớm ngay thứ tam, theo thai dương dang len, tia nắng ban mai rơi xuống
thi To Minh mở mắt ra. Hắn nhin ben ngoai động phủ sang tỏ, sắc mặt dần am
trầm.

'Tam ngay, Tử Xa con chưa trở về.' To Minh đứng dậy đi ra động phủ, đứng tren
binh đai, cau may.

Trước khi Tử Xa ra đi từng noi tối đa ba, năm ngay la trở về. Ga đi tới mấy bộ
phường đều rất khach khi với Thien Han Tong, đối với người cần mua đồ cũng cực
kỳ lễ độ. Du sao nơi nay thuộc về phạm vi thế lực Thien Han Tong, trong đất
Nam Thần, người dam đắc tội Thien Han Tong khong nhiều!

Thậm chi nơi nay rất gần với Thien Han đại bộ lạc. Thien Han đại bộ lạc va
Thien Han Tong hỗ trợ lẫn nhau, hai ben nhin như la thế lực khac biệt nhưng kỳ
thật la cung gốc.

Tất cả đệ tử Thien Han Tong sau khi tu vi tới mức nhất định sẽ đi Thien Han
đại bộ lạc nhận sắc phong, kinh Thien Han đại bộ lạc như kinh sư mon. Phạm vi
ben nay khong noi la phong thủ kien cố, nhưng đệ tử Thien Han Tong đi ra gần
đay thi hiếm khi xảy ra chuyện ngoai ý muốn.

Them vao tu vi của Tử Xa tuy khong đạt tới Tế Cốt nhưng cũng la đỉnh hậu kỳ
Khai Trần, co thể ở trong bảng đất Thien Han xếp hạng thứ mười, tuy khong
thien tai như Tư Ma Tin nhưng đủ khiến người chu ý.

Người như vậy cang khong thiếu kinh nghiệm ra ngoai, đối với địa thế xung
quanh cũng hiểu rất ro. Cho nen To Minh mới để ga tự đi, tiết kiệm thời gian
tu luyện của hắn.

Nhưng hom nay, tam ngay đa qua, Tử Xa khong co tin tức gi. To Minh khong tin
Tử Xa bỗng dưng rời đi, điều nay khong co chỗ tốt gi cho ga. Trừ phi ga bởi vi
việc nay ma từ bỏ sư mon, sau nay khong quay về Thien Han Tong nữa. Nếu khong
thi chỉ cần tu vi của ga khong vượt qua Cửu Phong, chỉ cần sư ton khong vượt
qua Thien Ta Tử, vậy chờ đợi ga sẽ la trừng phạt khong giữ lời hứa.

To Minh ở chung với Tử Xa khong phải một, hai ngay. Hắn cảm thấy Tử Xa khong
phải loại người ngu dốt như thế. Người nay biết xem thời thế, quan trọng nhất
la cấm chu trong người chỉ mở ra mười ngay.

To Minh đối xử với Tử Xa khong tinh tốt nhưng khong đến nỗi xấu, dưới tinh
huống như vậy, To Minh tim khong thấy lý do Tử Xa khong trở về.

'Trừ phi hắn xuất hiện ngoai ý muốn…' Mắt To Minh loe tia sang lạnh, sat khi
ngưng tụ trong than thể. Trải qua mấy ngay ở Vu tộc, sat khi tren người To
Minh đa khong chỉ la co thoi ma them cả mau tanh.

Gần như luc sat khi ngưng tụ thi To Minh mạnh ngẩng đầu, goc chan trời co một
cầu vồng ảm đạm xieu vẹo hướng nơi nay.

Người trong cầu vồng chinh la Tử Xa, mặt tai nhợt, khoe miệng con co mau tươi.
Tới gần Cửu Phong thi cầu vồng tan biến hoa thanh bản than, Tử Xa hộc ra bai
mau. Trong bai mau co vo số sau đen nhỏ. Những con sau mấp may chồng len nhau,
nhin thấy ghe người.

Tử Xa mặt khong chut mau, chỗ ngực ga co vết thương sau tận xương. Đui phải bị
một mũi ten đen xuyen thấu. Từ mũi ten tỏa ra từng đợt khoi đen, hoa thanh quỷ
ảnh, như co tiếng cười dữ tợn quanh quẩn.

"Sư thuc…" Tử Xa run rẩy, bum một tiếng quỳ tại đo, mắt trống rỗng, cười thảm
lần nữa hộc mau. Trong mau vẫn tồn tại sau nhỏ đen. Sự sống của ga chỉ con một
tia, đo hiển nhien la đối phương khong muốn giết ga, cố ý để lại.

"Thien Han đại bộ lạc Bắc Cương bộ lạc Hắc Tiễn Man Sĩ Trac Qua…" Tử Xa noi
đến đay thi khong thể chịu đựng được nữa, gục sang ben.

To Minh đứng trước mặt ga, biểu tinh am trầm đang sợ, mắt phải cuồn cuộn sat
khi, mắt trai binh tĩnh trầm lặng. Toc bay như co gio thổi, nhưng khong thể
thổi tan sat khi tỏa ra từ người hắn.

Một tiếng kinh ho phat ra từ bậc thang trước mắt To Minh. Đo la Bạch Tố mỗi
ngay đến đay. Co ngơ ngac nhin hắn, đay la lần đầu tien, co trong thấy To Minh
co bộ dạng như vậy!

Mắt trai sat khi va mắt phải tĩnh lặng, hinh thanh trung kich manh liệt, khiến
tim Bạch Tố chớp mắt ngừng đập.


Cầu Ma - Chương #281