Đại Bàng


Người đăng: Boss

To Minh đứng len, anh mắt rơi vao bức tranh Bạch Tố vẽ, dần nhắm hai mắt lại.
Lat sau khi lần nữa mở ra, hắn tiến len phia trước vai bước, đa đứng tren mep
binh đai ngoai động phủ.

Bay giờ sắc trời đa tối đen, nhưng băng tuyết ben dưới vẫn loe anh bạc, khiến
mảnh đất khong tối tăm chut nao.

Binh đai To Minh đứng la một phần hướng đỉnh nui Cửu Phong, cach mặt đất phia
dưới co thể noi la cao vạn met. Cui đầu nhin, đổi lam người thường kho tranh
khỏi tim đập nhanh, co cảm giac chong mặt.

To Minh đứng đo, nhin chằm chằm ben dưới, mắt lấp loe.

'Kim Bằng bay lượn trong trời đất, bay len chin tầng may, thanh thu như vậy
của Vu tộc tuyệt khong chỉ đơn phản mo phỏng la co thể sang tạo. Nếu khong co
trai tim đại bang, khong cảm nhận được ý chi đại bang thi kho thể lĩnh ngộ cai
thần. Vậy, tam va ý chi của Kim Bằng la cai gi?' To Minh đứng đo, im lặng lat
sau mắt lần nữa nhắm lại.

Chan phải của hắn mạnh nang len, đạp một bước hướng tới mep binh đai, vực sau
vạn met.

Một bước nay, than thể hắn rơi vao khoảng khong. Khong vận chuyển lực lượng
Khai Trần, than hinh hắn tựa khối đa to nhanh chong rơi xuống dưới nui.

Tốc độ rơi rất nhanh, đụng chạm ma sat cung hư khong, dấy len từng đợt xe gio.
To Minh nhắm mắt, đoi tay duỗi thẳng ra, khong ngừng rơi xuống, trong đầu hiện
ra hinh ảnh Kim Bằng lao vut trong biển may.

'Tam của đại bang, va ý chi của no thể hiện trong cach bay lượn trời đất.
Trong mắt no, đằng trước vĩnh viễn khong co vật cản. Tren bầu trời menh mong,
bay vo tận.'

Than hinh To Minh cang rơi cang nhanh, ben tai truyền đến tiếng gio rit. Tiếng
gio như co thể xe rach tất cả, khi vọng đến thi dường như ben trong con tồn
tại thanh am kỳ lạ.

Ngan met, hai ngan met, ba ngan met….

Than thể To Minh đang rơi xuống, mắt vẫn luon nhắm, trong đầu hắn trừ bong
dang Kim Bằng ra khong con gi khac.

Bốn ngan met, năm ngan met, mai đến khi rơi tới tam ngan met, cach chan nui đa
rất gần, như sao băng giang xuống thi mau toan than To Minh chảy ngược, tất cả
ua len đầu, khiến đầu oc chấn động.

Tiếng nổ cang them manh liệt, dần dần khiến ý thức To Minh mơ hồ, dần dần Kim
Bằng cũng biến mờ ảo, mắt To Minh mạnh mở ra.

Khoảnh khắc mở mắt ra, tiếng nổ trong nao kinh thien động địa. Kim Bằng tồn
tại trong đầu To Minh như đang ngửa đầu phat ra tiếng gầm.

'Tam đại bang đại biểu tự do, ý chi của no la ở trong tự do truy đuổi khong
vướng bận rang buộc! Cho nen no rất kho bị thuần phục. Bởi vi một khi đại bang
bị thuần phục, khong con tự do, no tương đương với khong co linh hồn! Kim Bằng
của sư ton ro rang khong bị hạn chế tự do, ở tren đất Vu tộc tuy ý rong ruổi.
Chỉ khi sư ton co cần thi no mới xuất hiện. Trong đo chắc chắn con nguyen nhan
nao khac, nếu khong thi du la vậy cũng rất khổ.'

Trong mắt To Minh lộ ra lĩnh ngộ, than thể rơi xuống hắn chẳng những khong lam
no tạm ngừng, mặc kệ lao nhanh tới gần mặt băng. Chẳng qua hắn nang len tay
phải hướng bầu trời vẽ hai but!

Hai but tung bay ẩn chứa tất cả sức lực của To Minh, ẩn chứa lĩnh ngộ, cang ẩn
chứa cảm ứng của hắn đối với ý chi Kim Bằng. Khoảnh khắc hai but nay vẽ ra,
than thể To Minh đa gần mặt đất khong đủ trăm met. Cảm giac nguy hiểm bao phủ
thể xac va tinh thần To Minh, nhưng hắn khong khang cự. Giay phut than thể
cach mặt đất chưa tới hai mươi met, hắn gần như dan mặt đất chỉ vai met, vẽ ra
một đường cong hoan mỹ.

Bay vọt len tận trời, than hinh To Minh cực nhanh, khiến hắn co ảo giac một
phen đanh vao day nui, nhưng ro rang trước mặt la khung trời rộng lớn.

Loại cảm giac nay cực kỳ manh liệt, thậm chi co thể noi no khong la cảm giac
ma la cảm nhận do than thể va chạm gay ra đau xot. Cảm nhận sắp đập vao nui,
khoảng cach từ mặt đất len bầu trời, To Minh nhin thấy như la bị keo gần vo số
lần, co hai điểm tồn tại trong thien địa, hai sợi chỉ dung hợp thanh một sinh
ra biến đổi vị tri.

Những điều nay chỉ la cảm nhận trong nhay mắt của To Minh. Khi than thể hắn
hoa thanh điểm đen xuất hiện tren bầu trời, anh mắt lộ ra kich động, nhưng
than thể từng đợt đau nhức. Mới nay trong chớp mắt, hắn từ mặt đất lấy tốc độ
kinh người trực tiếp xuất hiện tại bầu trời. Loại tốc độ nay cơ thể hắn khong
thể chịu đựng qua nhiều. To Minh co thể cảm nhận được, lấy sức chịu đựng của
bản than, nếu lam một lần nữa tốc độ như vậy, mau thịt sẽ nổ tung.

'Đay…chinh la tốc độ của đại bang sao…khong, khong nhanh bằng đại bang, con
kem một chut. Nhưng chỉ vậy thoi ma đa kinh khiếp đến thế!' To Minh đe ep nỗi
long kich động, khong dam lam tốc độ như vậy nữa, ổn định hướng tới binh đai
Cửu Phong. en binh đai hắn lập tức khoanh chan xếp bằng, khoe miệng tuon trao
mau.

Nhưng mau tươi nay To Minh cảm thấy rất đang gia. Lấy cai gia chảy it mau lĩnh
ngộ ý chi một but Kim Bằng giương canh, đủ rồi!

'Than thể minh con chưa đủ rắn chắc. Nếu đủ mạnh thi co thể keo dai thời gian
lau chut. Loại tốc độ nay…ngay cả Kiếm nhỏ xanh đều khong thể đuổi kịp!' Tim
To Minh đập nhanh. Lĩnh ngộ ra tốc độ của Kim Bằng co thể noi chỉ la ngẫu
nhien. Nếu khong phải nhờ bản vẽ của Bạch Tố thi To Minh sẽ khong nghĩ tới
điều nay.

Đoi mắt quet bản vẽ của Bạch Tố, chậm rai khep kin, trong đầu khong ngừng nhớ
lại tốc độ va vẽ hai but luc trước.

Mai đến một đem qua đi, chan trời sang tỏ thi To Minh mới mở mắt ra, trong mắt
con đọng hưng phấn. Cui đầu nhin người minh, mắt To Minh loe tia sang.

"Nếu giờ phut nay minh mặc giap Thần Tướng, nếu ao giap nay co trận phap tăng
mạnh phong ngự, cung luc đo minh lấy xuống tất cả băng thạch, thi triển tốc độ
Kim Bằng, vậy minh sẽ nhanh cỡ nao?" To Minh thi thao, tinh toan, nhưng ma
giap Thần Tướng ngưng tụ ra trận phap xac suất khong cao.

To Minh đang muốn thử thi sắc mặt bỗng biến đổi, hắn nhoang người đi vao động
phủ. Bước vao trong động hắn khong chut chần chờ đi tới nơi Hoa Phong va
Nguyệt Dực dung hợp.

Tại đo Hoa Phong đang từ từ mở mắt ra, trong mắt đỏ rực, ngửa đầu gầm len. Da
toan than nhanh chong nứt ra từng khe hở, nhưng ben trong khong co mau ma tỏa
ra từng đợt khoi đen. Sau lưng co canh Nguyệt Dực, giờ mạnh vỗ đập, dường như
muốn xong ra ngoai động phủ. Nhưng To Minh cất bước đi đến, tay phải nang len
một ngon vạch xuống.

Cung luc đo, phia tren đầu Hoa Phong la Ham Sơn Chuong huyễn hoa ra. Từng đợt
tiếng chuong vang vọng, hinh thanh uy ap va song am chấn động Hoa Phong, khiến
ga khựng lại, dường như đa tỉnh tao, tren mặt lộ biểu tinh thống khổ.

"Chủ nhan…ta sắp thanh cong rồi…ta co thể cảm nhận được nếu chống chọi qua lần
nay, trải qua them một lần dung hợp la ta sẽ thanh cong…" Giọng Hoa Phong chợt
cao chợt thấp, khi truyền đến thi ngon tay To Minh đa chỉ vao giữa tran.

Khoảnh khắc ngon tay To Minh điểm xuống, quần ao hắn bay phần phất, toc hất
len. Trong đay mắt To Minh lộ ra nghiem tuc. Khi thế cường đại co thể so với
hoan mỹ Khai Trần, hoặc tren nữa co thể đối khang với cường giả sơ kỳ Tế Cốt
bung phat từ người To Minh. Dọc theo ngon tay rot vao người Hoa Phong dung hợp
với Nguyệt Dực.

Người Hoa Phong run bần bật, từ đứng thẳng chậm rai ngồi xuống.

"Chủ nhan…ta…trong luc dung hợp…ta nhin thấy…ký ức…của chung no…ta…" Hoa Phong
đang noi chuyện bỗng nhien răng nanh tăng nhanh kỳ dị, chớp mắt đa đam ra
ngoai, lời chưa noi hết trở thanh tiếng gầm.

"Hỏa…" Hoa Phong gầm rống.

Co một thanh am, trong tiếng gầm, từ người ga co ngọn lửa nổ tung khuếch tan
ra, như muốn thieu hủy động phủ To Minh tại Cửu Phong. Nhưng khoảnh khắc no
xuất hiện, Huyết Nguyệt trong mắt phải To Minh chợt loe. Tay trai nang len ấn
vao ngon tay chỉ vao tran Hoa Phong, mạnh đe. Khiến lửa tỏa ra từ người Hoa
Phong chợt khựng, đảo vong sau đo rut trở vao người ga.

Thời gian troi qua từng chut một, lần nay To Minh trợ giup Hoa Phong dung hợp
vượt xa dĩ vang, khi cả ngay qua đi con chưa hoan thanh hết.

Từ rất sớm Bạch Tố đa đi tới Cửu Phong, chờ giay lat liền tiến vao trong động
phủ To Minh. Nhưng mới bước vao một bước lập tức bị lực lượng đẩy ra, thử mấy
lần đều thất bại, co tức giận ngồi xuống ben cạnh. Mai khi buổi tối đến thi co
mới khong cam long rời đi.

Qua trinh nay keo dai bảy ngay, mai đến khi hoang hon ngay thứ bảy tan đi, đem
tối buong xuống thi To Minh mở mắt ra. Hoa Phong trước mặt hắn lại hoa thanh
đoan sang đen khổng lồ, hoan toan yen tĩnh, nhưng co ap lực cường đại từ đoan
sang tỏa ra.

Khi To Minh nhin đoan sang nay thi cảm giac mau thịt liền nhau hiện trong
long. Sắc mặt hắn co chut mỏi mệt, lại nhin chốc lat mới đi ra ngoai, ngồi xếp
bằng, tĩnh tọa hồi phục.

Chinh luc nay, tại Thất Phong, ngoai động phủ Bạch Tố, một khach khong mời đa
đến. Người nay la một co gai, ở tại Thất Phong nhưng tu vi khong cao, binh
thường luon im lặng rất dễ dang bị người bỏ qua.

Co gai nay đến đưa mộc thẻ tre cho Bạch Tố.

Thẻ tre nay viết net chữ ưu mỹ, viết hai chữ Tư Ma.

"Tư Ma sư huynh muốn gặp ngươi." Co gai tặng thẻ tre, lạnh lung mở miệng, xoay
người rời đi.

Bạch Tố cầm thẻ tre, ngay ngốc nhin, trong đầu hỗn loạn. Đay la lần đầu tien
co nghe thấy Tư Ma Tin muốn gặp minh thi co nỗi long như vậy.


Cầu Ma - Chương #280