Người


Người đăng: Boss

Ngay thứ nhất Bạch Tố va To Minh chan chinh tiếp xuc, theo trời tối xuống,
trăng sang treo cao thi đa troi qua. Ngay hom nay Bạch Tố cảm thấy minh thắng.
Co cảm thấy trong ngay nay đa lam được tốt nhất, thanh cong khiến To Minh chu
ý minh, ở trong tam hắn để lại dấu vết nhan nhạt.

Nếu khong thắng, tại sao luc mới gặp hoảng hốt, nếu khong thắng, tại sao luc
chia tay co gio nhẹ.

Bạch Tố cảm thấy minh thắng rồi, đặc biệt trước khi chia tay hanh động cang lộ
ra tho bạo va to gan ẩn trong tinh cach co.

Bay giờ nhớ lại, Bạch Tố vẫn cảm thấy trai tim đập nhanh. Co ngồi xếp bằng
trong động phủ của minh tại Thất Phong, nhin tấm gương trước mặt, nhin chinh
minh trong gương, dần lộ ra nụ cười đắc ý.

"To Minh a To Minh, ngươi chắc chắn khong ngờ cuối cung ta sẽ lam như vậy, hừ
hừ." Bạch Tố nhớ lại tinh hinh, trừ trai tim đập nhanh ra con co chut nghĩ ma
run.

Co khong biết minh lam sao vậy, lại lam ra việc đien cuồng như thế. Dường như
trong khoảnh khắc đo co khong phải la co ma đổi thanh người khac.

Nhin minh trong gương, Bạch Tố thấy xa lạ. Co trong gương, toc bị day đỏ cột,
hai vai co bim toc nhỏ rũ xuống, tran dan một t lan tinh, hinh dạng nay, trước
ngay hom nay Bạch Tố chưa từng ăn mặc.

Co nhin minh, nhin thật lau.

"Hinh dạng nay, khong tệ lắm…" Bạch Tố nhếch miệng cười, dần nhắm mắt lại,
chim đắm trong tĩnh tọa va hit thở. Ngay hom nay co khong đi tim Tư Ma Tin,
thậm chi trong đầu rất hiếm hiện ra ba chữ Tư Ma Tin.

Khoe miệng nhếch len nụ cười đắc ý va vui vẻ ma chinh co khong hề phat hiện,
mong chờ ngay thứ hai.

Tren Cửu Phong, trong đem tối hoan toan tĩnh lặng, ngoai động phủ To Minh, Tử
Xa cung kinh đứng đo. Trước mặt ga bay mười mấy băng đa to cỡ nắm tay.

Băng đa tỏa ra khi lạnh, đặc biệt khi co gio thổi qua, khi lạnh theo gio phất
qua mặt To Minh, khiến mắt hắn chớp loe.

"Đa nay gặp lửa khong biến đổi nhưng khong cứng rắn, co thể dung khi lạnh
ngưng tụ no thanh cac loại hinh dạng. Chủ nhan, thời gian ngắn ngủi, ta chỉ co
thể tim được nhiều như vậy. Nhưng chủ nhan yen tam, ta sẽ đi tim tiếp. Cho ta
một thang, ta sẽ sưu tập cang nhiều." Tử Xa cung kinh noi, thấy To Minh nhẹ
gật đầu thi lui ra hơn mười met, khoanh chan xếp bằng, chờ To Minh sai bảo.

To Minh nhin mười mấy khối băng đa, cầm một cai lập tức cảm nhận sức nặng, chỉ
la một khối cỡ nắm tay ma đa nặng như nui hinh người.

'Loại đa kỳ dị như vậy lại co khuyết điểm tri mạng.' Tay phải To Minh bop một
cai, băng đa lập tức xuất hiện khe nứt, bum một tiếng thanh bốn năm mảnh, hoa
thanh vai phần, nhưng mỗi phần đều co trọng lượng vượt qua vai kich cỡ.

Nhặt len những mảnh vỡ nhỏ nay, tay trai To Minh lấy ra một vật từ tui trữ
vật. Giay phut no xuất hiện, Tử Xa ở phia xa con ngươi co rut.

Đo la một hạt chau hinh tron, Đoạt Linh Dược của To Minh!

Dược nay vừa ra như hut đi tất cả anh sang xung quanh, một mảnh tối đen dường
như hoa thanh cai hố bềnh bồng ben cạnh To Minh.

Nếu anh mắt co thể xuyen qua anh sang am u ben ngoai nhin thấy ben trong đan
dược, co thể thấy từng lũ tơ khoi lượn lờ, chậm rai chuyển động. Vị tri tơ
khoi vay quanh co một hoa băng. Tren hoa băng co một con mắt yeu dị, trong
mắt, co hai con ngươi!

To Minh khong co khi lạnh co thể khiến băng đa biến thanh bộ dang hắn muốn, du
rằng nhiều người trong Thien Han Tong tu đều lấy lạnh lam chủ.

Nhưng To Minh co Đoạt Linh Dược, trong dược nay co một it Man Văn của Tư Ma
Tin biến thanh. Tay trai To Minh chỉ hướng Đoạt Linh Dược, tia sang am u tren
dược tan biến, con lại la băng hoa bị phong ấn ben trong tơ khoi.

Hoa lộ ra khi lạnh am trầm, lượn lờ tren tay trai To Minh, theo hắn ấn hướng
băng đa, khi lạnh khuếch tan bao phủ xung quanh.

Khi lạnh dung nhập, mười mấy băng đa dần dung hợp một chỗ, dung tốc độ mắt
thường co thể thấy thu nhỏ lại. Nửa tiếng đồng hồ sau, To Minh nang tay len,
tan đi khi lạnh, xuất hiện trước mặt hắn la hai vong tay do mười mấy băng đa
hợp thanh.

Hai vong tay nay trong rất mỏng manh, dung sức co thể bẻ gay, nhưng trọng
lượng hợp cung chỗ thi khong thua gi nửa ngọn đồi.

To Minh cầm lấy đoi vong tay, biểu tinh trầm trọng. No rất nặng nhưng chưa tới
mức khong cầm nổi, chẳng qua nếu them vai đoi, trừ phi To Minh vận chuyển khi
huyết trong người, khong thi kho ma dựa vao xac thịt cầm lấy.

'Hy vọng ngươi co thể giup tốc độ ta tăng cao.' Mắt To Minh chợt loe, đeo hai
cai vong vao chan, tiến len một bước.

Một bước đạp xuống, binh đai hắn đứng nhẹ chấn động.

'Vẫn khong đủ.' To Minh đi vai bước, khong kho chịu lắm. Hắn khong suy nghĩ
nhiều nữa ma ngồi xếp bằng, đon anh trăng, nhin trăng tren trời, mắt lộ suy
tư.

'Tốc độ co thể dung băng đa tăng cao, nhưng tăng chỉ la thể xac thoi, khi đang
bay thi khong thể tăng tốc độ. Nếu đa la phần khong thuộc về thể xac ma thuộc
về thuật phap nao đo thi…' To Minh nhin trăng tren trời, trong mắt dần xuất
hiện hinh ảnh.

Trong hinh anh, tận cung trời đất co một điểm vang. Điểm vang kia chớp mắt đa
ở vạn dặm, dấy len gio lốc rit gao, kinh thien động địa tới gần, hoa thanh đại
bang vang to cỡ ngan met.

"Đo la tốc độ nhanh nhất minh từng thấy!ư" To Minh thi thao, mắt nhắm chặt.
Lat sau khi mở ra thi hắn lấy ra ban vẽ, tay phải phac họa vai but. Lập tức
tren ban vẽ, trong mắt To Minh xuất hiện một Kim Bằng.

'Về tốc độ, co thể dung băng đa ren luyện than thể, khiến người minh chịu được
tốc độ nhanh mang đến ap lực, tốc độ sẽ nhanh hơn. Cung luc đo, phỏng theo
khoảnh khắc Kim Bằng giương canh lam thức thứ hai tạo họa của minh, lấy no
khiến tốc độ của minh tăng len.' Mắt To Minh co dứt khoat.

'Con về phong ngự thi phải chờ Tam sư huynh đưa tới trận phap mới tiến hanh
được.' To Minh suy tư giay lat mới tập trung tinh thần từng net phỏng theo ban
vẽ.

Biểu tinh hắn chăm chu bỏ qua tất cả sự vật ben người, tập trung tinh thần vao
ban vẽ, từng but phac họa, xuất hiện một Kim Bằng bay nhanh tren trời.

Mỗi lần Kim Bằng đập canh, mỗi lần long vũ biến đổi, mỗi lần than thể thay
đổi, dần xuất hiện dưới ngon tay To Minh, từng net but khac nhau.

Tựa như ban đầu hắn mo phỏng một kiếm của Tư Ma Tin, lien tục mo phỏng tim ra
tạo của minh.

Khi sang sớm đến, mặt trời vừa nho len chan trời thi bong dang Bạch Tố đa xuất
hiện tren Cửu Phong.

Co vẫn ăn mặc như thế, lộ nụ cười khoe răng khểnh, toat ra đắc ý, lướt qua Tử
Xa, đi tới trước mặt To Minh, nhin hắn xếp bằng tại đo, nghenh đon tia nắng
ban mai, ở tren ban vẽ phac họa từng but.

Bạch Tố ở ben cạnh nhin nửa ngay, chỉ thấy To Minh vẽ tren ban vẽ nhưng khong
thấy ra la vẽ cai gi. Theo co thấy thi ban vẽ trống rỗng.

Chờ giay lat, Bạch Tố mất kien nhẫn.

"Nay, ta đa đến nửa ngay rồi, ngươi đừng lam bộ khong thấy!"

To Minh nhắm mắt lam ngơ, vẫn đang vẽ vẽ. Phương xa Tử Xa thấy vậy thi cười
khổ quay đầu đi. Trong long ga khong hiểu hanh động của To Minh, nếu đa ghet
co ta thi cần gi để co ấy đến, nếu khong ghet thi tại sao ban đầu khong gặp?

Ben trong co ẩn ý gi, Tử Xa khong hiểu.

Bạch Tố thấy To Minh khong nghe lời minh, hừ một tiếng, định bước len cướp ban
vẽ của To Minh. Nhưng khi co định thực hiện thi khong biết vi sao, nhin To
Minh biểu tinh chăm chu, ngon tay vươn ra hơi tạm dừng.

Chần chờ một lat, tay Bạch Tố vẫn la bắt lấy ban vẽ. Khoảnh khắc tay co đụng
vao ban vẽ, toc bỗng bay len, day đỏ cột sợi toc lập tức nat, khiến mai toc
dai tung bay, bao gồm đồ mặc tren người như co gio lốc thổi qua, kịch liệt
tung bay.

Mặt Bạch Tố biến tai nhợt, tầm mắt hoảng hốt, dường như đa mất đi linh hồn, bị
ban vẽ hut vao, xuất hiện ở mảnh đất xa lạ.

Trong mảnh đất, co thấy tren bầu trời am u co một luồng sang vang khoảnh khắc
xẹt qua. Luồng sang vang qua đi lại xuất hiện cai khac.

Khong biết qua bao lau, Bạch Tố thấy vo số luồng sang vang.

Mai đến khi co như đa đanh mất chinh minh, đầu oc trống rỗng thi một thanh am
lạnh lung quanh quẩn trong coi thien địa mơ hồ nay.

"Đay la bai học, khong được đanh gay tu hanh của ta."

Theo thanh am xuất hiện, Bạch Tố co cảm giac hồn quay về, than thể lại khống
chế được, đanh rung minh, thế giới trước mắt vỡ tan tanh, lần nữa hợp thanh,
co thấy đoi mắt To Minh.

Trong mắt kia lộ ra binh tĩnh, nhưng trong binh tĩnh lại co uy nghiem khiến
tinh thần Bạch Tố run rẩy. Đoi mắt uy nghiem nay Tư Ma Tin khong co được.

Trước anh mắt đo, Bạch Tố co cảm mỏi mệt va suy yếu kho tả, lảo đảo lui vai
bước, mắt hoa len, nga tren mặt đất.

Co hon me la vi khong co thần thức vượt qua đa số Man tộc như To Minh, đầu oc
yếu ớt của co khong chịu nổi anh sang Kim Bằng To Minh từng but vẽ ra.

"Đưa co ta xuống nui, chung ta co thể yen tĩnh mấy ngay." To Minh binh tĩnh
noi, tiếp tục chim đắm trong mo phỏng.

Tử Xa vội đi tới, vung tay ao, cuốn lấy Bạch Tố rời khỏi Cửu Phong.


Cầu Ma - Chương #276