Hoảng Hốt


Người đăng: Boss

Sau khi Bạch Tố rời đi, Tử Xa cung kinh cui đầu với To Minh, vội vang rời khỏi
đay, mai đển ngoai động phủ hơn mười met mới thở ra một hơi. Ga ngoai đầu nhin
động phủ To Minh ở, trong mắt co nỗi kinh sợ.

'Hắn…khong giống với.' Tử Xa khong noi ra cụ thể được, đay đơn thuần la trực
giac.

Đem khuya, trong động phủ, To Minh hit thở binh ổn, im lặng tĩnh tọa. Vết
thương tren người hắn đa ổn định, điều dưỡng dần hồi phục lại.

Mai đến khi rạng sang, To Minh mở mắt ra, trong mắt khong co tia sang, chỉ co
thanh tĩnh, nhin ngoai động phủ đem đen, co gio thổi vao bốc len vai lọn toc
bay trước mặt.

'Trận chiến tại đất Vu tộc…' To Minh cui đầu nhin đoi tay minh, biểu tinh suy
tư. Trong đầu hắn chậm rai chiếu ra từ luc bắt đầu minh đơn độc truy sat Tư
Thần cho đến khi đi ra Tich Vu bộ lạc.

"Trận chiến nay minh phạm mấy sai lầm." To Minh thi thao, nang len tay trai
lấy ra ban vẽ, ở mặt trai tay phải vẽ xột xoạt, dần co một bức tranh xuất hiện
tren ban vẽ trong mắt To Minh.

Trước tien xuất hiện la rừng cay rậm rạp một ngọn đồi nho len. Bong dang hắn
đứng tren đỉnh nui, chạy nhanh xuống đồi. Dưới đồi, một trong Tư Thần bị hắn
truy sat cũng đang lao len.

'Du đa đanh gia rất cao kẻ địch, nhưng, thời khắc mấu chốt trước khi giao
chiến đa bỏ qua địa thế nơi đay, coi như khong biết chỗ nay quai dị nhưng thấy
người bị truy sat đột nhien tạm dừng, cũng nen co cảnh giac mới đung.' To Minh
nhin ban vẽ, trong đầu hiện ra ro rang hinh ảnh luc đo.

'Trận chiến nay minh vốn khong cần bị thương. Con co thiếu nien đo, minh va y
vốn co thể khong phạm sai, du minh khong giết y cũng co thể mang đi, mai đến
khi minh an toan rồi mới thả ra.' To Minh nhắm mắt lại, khi lần nữa mở, tay
phải bung ban vẽ, mặt tren một tầng mụi mỏng bay len tẩy đi hinh ảnh phia
trước. Tay phải To Minh lại tiếp tục vẽ.

Lần nay xuất hiện tren ban vẽ la canh rừng, To Minh ngồi xếp bằng tren một cay
to, xung quanh co mười mấy bong Vu tộc lao nhanh đến.

'Long cảnh giac vẫn khong đủ, hanh động khong đủ cẩn thận. Chỗ đo la Vu tộc,
nếu trước khi minh nghỉ ngơi đặt nhiều cạm bẫy xung quanh, nếu trước khi nghỉ
ngơi lấy ra da thu bai cỏ đỏ, vậy, trận chiến nay co thể khong cần sử dụng bảo
vật Đại sư huynh tặng cho, cũng khong cần chịu nhiều vết thương như vậy đa co
thể lần lượt đanh chết đam người nay!'

Tay phải To Minh vung len, tiếp tục vẽ. Theo bức tranh xuất hiện tren ban vẽ
la hinh ảnh To Minh cung ong lao Vu tộc ở trong rừng truy sat va phản kich.

Nhin hinh ảnh, mắt To Minh chợt loe.

'Trận chiến nay, minh khong co sai. Nhưng nếu hai sai lầm trước trước đo đều
biến đổi, như vậy sẽ khong co trận chiến nay, du co thi bởi vi tranh thủ đủ
thời gian, trận nay minh thắng sẽ khong gian nan như vậy. Chuyến hanh trinh Vu
tộc nay co thể thấy ra ở trong thực chiến, minh vẫn con thiếu sot rất nhiều.
Cẩn thận, cẩn thận, lại cẩn thận!' Trong mắt To Minh lộ ra kien định.

Tổng kết sai lầm của minh trong trận chiến nay, tổng kết minh thiếu sot, đay
la con đường To Minh vi co thể biến ngay cang mạnh mẽ hơn.

Một lần suýt chết, đổi lấy khong phải la một lần may mắn va vui sướng thoat
chết, nếu la vậy thi co lẽ sẽ khong con may mắn lần thứ hai.

Theo To Minh thấy, nguy hiểm sống chết đổi lấy la một lần lột xac va trưởng
thanh. Khong ngừng hoan thiện chinh minh, khong ngừng thay đổi một số sai lầm
va cach xử sự của minh, co thể khiến hắn lần sau gặp nguy hiểm sẽ co cang
nhiều cơ hội sinh tồn.

'Cẩn thận đi ra mỗi một bước, lam ra mỗi hanh động, cảnh giac xung quanh bất
cứ luc nao co lẽ sẽ xuất hiện nguy hiểm. Chỉ co như thế thi khi Thien Lam Săn
Vu, mới ngay cang mạnh mẽ hơn va sống sot.' To Minh nhắm chặt mắt, ghi nhớ kỹ
bai học lần nay.

'Trừ thiếu sot lời noi va việc lam ra, con co một điều minh cần cảnh giac va
phải sửa đổi.' To Minh mở mắt, tay phải nang len xẹt qua khong khi trước mặt.
Xong một but, To Minh nhin nơi đo, anh mắt sang ngời.

'But nay đa đại thanh, co lẽ no khong hoan mỹ, nhưng tu vi hiện giờ va cảm ngộ
của minh thi la cực hạn rồi. Nhưng trừ một but nay, về mặt thuật phap thần
thong, minh khong con thuật co thể thi triển đối khang cường địch.' To Minh
nhiu may.

Trước khi hắn chưa tiến vao Cửu Phong thi vẫn chưa nghĩ đến điều nay. Vao Cửu
Phong, dựa theo Thien Ta Tử dạy đi tim cach tĩnh tam, nhưng cung luc đo, hắn
khong con cơ hội học tập thuật phap thần thong khac.

Trận chiến với Vu tộc, To Minh cảm nhận được minh thiếu hụt điều nay.

"Thiếu thần thong, về tốc độ minh vốn giỏi rồi nhưng đối mặt ong lao Vu tộc
thi vo dụng! Trừ thần thong va tốc độ, con co phong hộ. Giap Thần Tướng gặp kẻ
địch cung cấp thi được, một khi gặp cường giả thi chưa kịp hồi phục đa vỡ, đay
la tại vi khong đi Đại Ngu vương triều lấy ao giap chan chinh, khiến no khong
vững chắc. May la co Ham Sơn Chuong. Nhưng sử dụng chuong nay thi trọng điểm
la chuong khiến người hoảng hốt ma khong phải phong hộ, chỉ co thể la thủ đoạn
giữ mệnh cuối cung. Trừ những thứ đo ra, con thiếu phap khi. Đại sư huynh đưa
tặng băng hỏa đa biến mất. Vật phan thần Bạch sư thuc đưa cũng tan biến. Tất
cả điều nay, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ trước Thien Lam Săn Vu.' To Minh
nhiu may.

'Con co đan dược cũng khong dư nhiều lắm, cần lần nữa luyện chế ra. Uy lực
Đoạt Linh Dược vượt xa minh tưởng tượng. Vật đo chỉ co thể hut ong lao Vu tộc
một giay, du minh con chưa nắm chắc sơ hở khoảnh khắc đo, nhưng nếu tốc độ
minh đủ nhanh, nếu minh dung hai, thậm chi ba cai hoặc nhiều Đoạt Linh Dược
hơn đong lại đối phương, vậy thi…minh khong phải khong co cơ hội!'

To Minh trầm ngam, sờ mảnh đa đen treo tren cổ, trong đầu hắn dần hiện ra khi
luyện dược đan dược co một vật gọi la Nạp Thần Dược.

'Khi ong lao Vu tộc thấy Đoạt Linh Dược của minh từng noi la Đan Hoang của Vu
tộc. Chẳng lẽ mảnh đa của minh đến từ Vu tộc?" To Minh nhiu may. Hắn cảm thấy
co chut khong đung.

Trong luc To Minh trầm ngam suy tư thi bầu trời ngoai động phủ dần khong tối
đen nữa, chậm rai sang len, mai đến khi hoan toan sang sủa thi sang sớm đa
đến.

Tia nắng ban mai rơi vao động phủ, To Minh hit sau, đa quyết định xong phương
hướng chuẩn bị, đứng dậy đi ra khỏi động.

Sau ngay, từ khi hắn bị Thien Ta Tử mang đi đến khi trở về, tron sau ngay, đay
la lần đầu tien hắn lại đứng tại binh đai ngoai động phủ. Sang sớm, hit thở
gio lạnh, nhin biển may thien địa ngoai nui, nhin bong tuyết đoi khi rơi hoặc
bị cuốn lấy.

Đứng ở đo, nhin tận cung thien địa, du vẫn mơ hồ nhưng mắt To Minh co thể cảm
thấy được, đằng sau mơ hồ, ngoai Thien Lam binh chướng, tại đất Vu tộc, sang
sớm nay co bộ dang gi.

"Tiểu sư đệ, chao buổi sang." Thanh am nhu hoa như gio xuan truyền đến từ sau
lưng To Minh.

Hắn xoay người, nhin thấy Nhị sư huynh mặc ao dai, mặt mang nụ cười on hoa như
thường khi, bước tới.

"Nhị sư huynh, ngươi dậy thật sớm." To Minh co chut sửng sốt. Hắn it khi thấy
Nhị sư huynh dậy sớm, đa số tới trưa mới la luc Nhị sư huynh xuống giường. Du
sao mỗi buối tối đi dạo, sang sớm khi mặt trời mọc thi mới nghỉ ngơi.

Nhị sư huynh ho khan vai tiếng, khuon mặt hơi nghieng để anh nắng chiếu vao
mặt ben.

"Tiểu sư đệ, sư huynh đa hiểu ra, co một cau noi rất đung, gọi la ngủ sớm dậy
sớm than thể khỏe mạnh." Nhị sư huynh lắc lư đầu.

To Minh cười cười, khong len tiếng.

"Ủa?" Nhị sư huynh định mở miệng noi cai gi bỗng tập trung nhin To Minh vai
lần, nang len tay phải vỗ người hắn, vong quanh hắn vai vong, bỗng nhỏ giọng
noi.

"Lao tứ, noi cho sư huynh nghe, co phải sư phụ buổi tối mặc đồ tim kiếm ngươi?
Ngươi trả lời ra sao?"

"Ta đap la…muốn nhin xem." To Minh cười cười.

"Như vậy…khong tốt…" Nhị sư huynh ngay ra, mặt lộ nụ cười, nụ cười kia ngay
cang rộng, cuối cung biến thanh cười to.

"Năm đo sao ta khong nghĩ ra được nhỉ, như vậy…thật khong tốt…" Mắt Nhị sư
huynh xẹt qua tia mong chờ, vỗ vai To Minh.

"Sau đo thi sao, sư ton lam như thế nao?"

"Dẫn ta nhin một trận đấu, xem tạo Huan, đi Vu tộc, giết một đam Vu nhan." To
Minh nhẹ giọng noi.

Nhị sư huynh mở to mắt lộ ra ngưỡng mộ, anh mắt dần co kien quyết.

"Đợi lần sau sư ton mặc đồ tim tim ta thi ta cũng sẽ đap như vậy!" Nhị sư
huynh định noi tiếp thi bỗng nhien ngẩng đầu, vội sửa sang quần ao, nghieng
người để anh nắng tiếp tục chiếu rọi nửa ben mặt, khoe miệng lộ nụ cười on
hoa.

Chỉ thấy tren trời co hai cầu vồng từ Thất Phong xẹt đến. Hai cầu vồng nay một
trước một sau. Cầu vồng trước nhất la co gai, co gai khuon mặt xinh đẹp nhưng
chau may, bộ dạng khong tinh nguyện, chinh la Tử Yen.

Khi co tới gần Cửu Phong thi giận dữ trừng Tử Xa một cai. Tử Xa khong dam đối
mặt, vội cui đầu. Luc nay Nhị sư huynh bước ra, anh nắng vẫn chiếu nửa ben
mặt, nhẹ giọng noi với Tử Yen.

"Tử Yen co nương, chung ta đi thoi." Y noi, bước len trời một bước, đi hướng
Tử Yen. Hai người hoa thanh cầu vồng, trong sự khong tinh nguyện Tử Yen, cung
nhau đi xa.

Đoi mắt To Minh khong nhin Nhị sư huynh va Tử Yen rời đi ma nhin trong cầu
vồng thứ hai đến từ Thất Phong, một co gai mặc ao trắng, toc dung day cỏ đỏ
cột, ở hai ben tai hoa thanh hai bim toc nhỏ, điểm xuyết một it lan tinh long
lanh.

Trong chớp mắt đo, tầm mắt To Minh hoảng hốt.


Cầu Ma - Chương #273