Người đăng: Boss
Ông lao Vu tộc biết ro, thanh nien thien tai trước mắt sẽ khong dễ dang vao
trong đất Vu tộc, người như vậy một khi mất đi thi cũng la tổn hại nặng với
Man tộc.
'Ta từng nghe nam phương đại Vu Cong Vu Tong noi qua, trong Man tộc co một số
thien tai ưu tu cực hiếm hoi, họ được dốc sức tai bồi, bị gọi la người co khả
năng trở thanh Man Thần đời thứ bốn nhất! Nghe noi Bạch Thường Tại nay năm đo
chinh la một trong thien tai, nhưng vi ngoai ý muốn ma bị loại bỏ. Người bị
bai trừ ma đa co tu vi va chiến lực đang sợ đến thế, cang đứng noi đam thien
tai kia. Người trước mắt chắc chắn la một trong số đo!' Ông lao Vu tộc khẳng
định suy đoan của minh. Lao từng gặp qua một số Man tộc, khong ai như To Minh
cung luc co nhiều thuật phap thần thong đến vậy, con co phan thần của Bạch
Thường Tại bảo vệ.
Thien tai như thế, nếu người ngoai noi cho ong lao Vu tộc rằng người nay khong
nằm trong vong Nam Thần chu trọng thi lao tuyệt đối khong tin!
'Người nay nếu co thể bị luyện thanh vu khoi của Tich Vu bộ lạc ta, hiến cho
đại vu cong nam phương thi địa vị của ta tại Vu thần điện chắc chắn sẽ cao
khong it!'
Trong đầu ong lao Vu tộc chuyển nhiều suy nghĩ, nhanh chong lui ra sau, đoi
mắt sang ngời nhin chằm chằm than hinh giap trắng đi giữa khong trung.
Sắc mặt ong lao nghiem tuc chưa từng co. Danh tiếng Bạch Thường Tại như sấm
ben tai, cac tin đồn về người nay lưu truyền rất nhiều năm tại cac bộ lạc giap
ranh Thien Lam binh chướng.
To Minh ở giữa khong trung, khoanh chan xếp bằng, lấy ra hơn phan nửa đan dược
bỏ vao miệng, đoi mắt chớp loe lạnh lung nhin ong lao Vu tộc.
Hắn đang suy nghĩ, la nen mượn cơ hội nay lập tức bỏ chạy, tranh thủ nhiều
thời gian hơn tranh ne ong lao truy sat. Hoặc la ở lại xem coi co cơ hội gi,
trước khi phan thần của Bạch sư thuc biến mất trọng thương ong lao Vu tộc.
'Nếu Bạch sư thuc đich than đến thi ong lao Vu tộc nay chắc chắn sẽ chết.
Nhưng nếu chỉ la phan thần thi…ngay đo Bạch sư thuc tặng minh vảy phan thần
biến thanh đa noi, no co thể đem đến tac dụng bảo vệ. Bay giờ xem ra ý của bảo
vệ la bam chặt cường địch, cho minh đủ thời gian nhanh chong chạy trốn…' Mắt
To Minh lấp loe, hiện ra tia sang lạnh.
'Ước hẹn với sư ton chỉ sợ khong thể hoan thanh. Con lại một ngay, với vết
thương hiện tại them vao bị người nay truy sat, minh kho thể con sống chạy trở
về ben sư ton, nếu đa vậy thi…' To Minh mạnh ngẩng đầu, biểu tinh dứt khoat
kien quyết. Hắn ngoai đầu liếc phương xa một cai. Chỗ đo la nơi hắn đến, la
nơi co Thien Lam binh chướng, cũng la nơi co sư ton hắn đang chờ.
To Minh khong bao giờ ngờ dược sư ton tử y xuất hiện, mang minh trải nghiệm
tất cả, cuối cung lại biến thanh ly biệt. Sự việc xảy ra qua nhanh, nhanh đến
khiến hắn chưa kịp chuẩn bị.
Trong động phủ tại Cửu Phong, co Hoa Phong va Nguyệt Dực con đang tiếp tục
dung hợp, nếu To Minh thật lau chưa quay lại thi Hoa Phong tao bạo khong bị
trấn ap, nhất định xảy ra mầm họa.
Con co Tử Xa canh giữ ngoai động phủ chờ đợi hắn sai bảo.
Con co Nhị sư huynh ngẩng đầu nhin bầu trời, khiến anh nắng chiếu nụ cười nửa
ben mặt. Con co Tam sư huynh ngay ngo cười va cứ noi minh rất thong minh.
Con co Đại sư huynh lặng lẽ quan tam, tặng minh bảo vật phong than.
Con co sư ton…co lẽ sẽ khong thể nhin thấy nữa. Co lẽ lần nữa gặp lại khong
biết đa la ngay thang năm nao…
Con co Bạch Tố, co gai cực kỳ giống Bạch Linh, To Minh khong cần vi co xuất
hiện ma co dấu hiệu tam biến, hắn co thể tuyển chọn chem, chiến, quen.
Tất cả khiến To Minh im lặng, trước mắt hắn hiện ra thiếu nien khi hắn giết Tư
Thần ao trắng, mang theo kinh hoảng ngay như phỗng, tay cầm cung tiễn tho sơ
ngơ ngac nhin minh.
'Một lần mềm long, một lần sai lầm, trả cai gia…lại to lớn đến vậy.' To Minh
khep chặt mi mắt, khi lại lần nữa mở ra thi hắn thấy phan thần Bạch sư thuc ở
phương xa tới gần ong lao Vu tộc.
Giap trắng tỏa ra tơ trắng hư vo bay hướng khong trung, khi hoan toan tan biến
thi than hinh đo sẽ biến mất.
To Minh biết điều nay, ong lao Vu tộc cũng biết. Lao nhanh chong lui ra sau
chinh la muốn keo dai thời gian. Tuy nhien, du lao mau nhưng du sao ngực đa bị
trọng thương suýt chết, bay giờ lui lại thi tốc độ chậm đi, than hinh Bạch sư
thuc đa như tia chớp bỗng nhien tới gần.
Khoảng cach giữa hai người khong vi ong lao Vu tộc lui ra sau ma giảm bớt,
ngược lại ngay cang gần. Khoảnh khắc To Minh mở mắt ra nhin, giữa hai người
chỉ cach hơn mười met.
Phan than Bạch Thường Tại, đoi mắt trong ao giap lạnh lung nang tay len, canh
mười met đanh xuống một chưởng hướng tới ong lao Vu tộc định bỏ chạy keo dai
thời gian.
Một chưởng giang xuống, con ngươi ong lao Vu tộc lại co rut, cảm giac cực kỳ
nguy hiểm lan tran trong người. Khoảnh khắc nay, lao khựng lại, nang len đoi
tay ấn hướng ảo ảnh phan thần của Bạch sư thuc.
Cung luc đo, tren người ong lao Vu tộc, mắt thường co thể thấy vo số vảy bao
phủ toan than, khiến hinh dạng lao tựa như hoa thu. Từng lớp vảy đen như mực,
hơi thở am u ta ac bung phat.
Đoi tay thanh vuốt, cach khong sắp va đụng với ảo ảnh phan thần của Bạch sư
thuc. To Minh tren bầu trời mắt chợt loe, tay phải nang len chỉ hướng Đoạt
Linh Dược vẫn đang bềnh bồng giữa khong trung!
Cai chỉ nay khiến Đoạt Linh Dược du co vết nứt nhưng vẫn bung phat ra anh sang
am u kỳ lạ, trong đan dược xuất hiện con ngươi như cầu mắt, khiến người xem co
cảm giac hoa mắt, nhin chằm chằm ong lao Vu tộc.
Theo anh sang kia xuất hiện, theo lực lượng hut tam thần từ đoi mắt kia hut
lấy một chut thần tri ong lao Vu tộc thi đoi tay nang len của lao chợt tạm
ngừng.
Lần tạm ngừng nay khong phải lao cố ý lam, du chỉ dừng trong khoảnh khắc, du
tạm ngừng nay co la To Minh cũng khong thể bắt được cơ hội phản kich, nhưng…
Bạch Thường Tại co thể!
Bỗng phat ra một tiếng nổ điếc tai. Từng đợt song gợn khuếch tan, trong tiếng
nổ, gio thổi cuồn cuộn, vo số cay cối nước bun dưới đất vỡ tan tanh, thậm chi
mặt đất co vết nứt.
Ảo ảnh phan thần Bạch Thường Tại lung lay, lui một bước, tơ trắng tren người
tan nhanh hơn. Nhưng so sanh với no thi ong lao Vu tộc chỉ co thể dung chữ
thảmthiết để hinh dung.
Đoi tay lao mau thịt bầy nhầy, rất nhiều vảy rơi ra, đoi tay thoạt trong như
lớp da bị keo xuống, lộ ra gan mau thịt ben dưới. Ngực vừa mới hồi phục lại
lần nữa lom vao. Thật nhiều mau tươi khong ngừng trao ra khỏi miệng. Than thể
lao lui ra sau, lien tục lui hơn mười met mới miễn cưỡng dừng lại. Lao ngẩng
đầu, khoe miệng vương tơ mau, vẻ mặt chật vật, hai mắt trần đầy tức giận.
Ngửa đầu, tiếng gầm phat ra từ miệng lao. Quần ao ong lao Vu tộc hoa thanh
mảnh vụn khong con che đậy than thể bao nhieu. Than thể gầy go trong như ẩn
chứa lực lượng vo cung to lớn. Khuon mặt phẫn nộ, gầm len dữ tợn, khiến người
nhin kho tranh chấn kinh.
"Tiểu tạp Man, đợi phan thần Bạch Thường Tại tieu tan rồi, ngươi chờ xem lao
phu sẽ luyện sống ngươi thanh vu khoi như thế nao!" Hiển nhien ong lao Vu tộc
đa giận đến cực độ. Nếu khong phải vi To Minh đột nhien đanh len, lao tuyệt
đối sẽ khong bị thương nặng như vậy.
Nỗi hận đối với To Minh đa ngập trời, bởi vi đay khong phải lần đầu tien, đay
la lần thứ hai!
Trong luc ong lao gầm rống thi than hinh lạnh lung của Bạch Thường Tại lại lần
nữa sải bước đi nhanh, chớp mắt tới gần ong lao Vu tộc. To Minh ở phia xa nhin
tất cả, anh mắt binh tĩnh khong dấy len chut gợn song.
Hắn con co thủ đoạn cuối cung chưa sử dụng, đo la lực lượng Man Văn!
Lực lượng Man Văn nay co lẽ đối với ong lao Vu tộc thi khong cường đại, nhưng
To Minh tin tưởng, nếu nắm bắt đung thời cơ, du Man Văn của hắn chỉ nhẹ như
cọng cỏ nhưng co lẽ trở thanh lực lượng cuối cung đe sụp đối phương.
Than hinh Bạch Thường Tại lại lần nữa tới gần, ong lao Vu tộc đa khong thể lui
ra sau nữa. Lao chẳng những phải đối khang với phan thần Bạch Thường Tại, con
phải chu ý To Minh ra tay, khiến lao sắc mặt dữ tợn gầm len cơ thể quỳ tren
mặt đất.
Khoảnh khắc quỳ xuống, đoi tay mau thịt nhầy nhụa của lao mạnh ấn mặt đất, đầu
ngẩng len, mắt lộ am tan. Lao khong phải hai chan quỳ xuống ma la chan sau,
chan trai duỗi thẳng ra sau, xem rất quai dị, như la dung than thể bay ra bộ
dạng hinh thu.
Khoảnh khắc lao bay ra hinh dạng nay, mặt đất menh mong rừng cay vo tận thoang
chốc biến tĩnh lặng. La cay bất động, go bất động, chim muong ben trong khoảnh
khắc hoan toan tĩnh lặng.
Khi thế am u ta ac hơn xa từ người ong lao phat ra bỗng từ bốn phương tam
hướng ua đến. Cung với hơi thở am u ta ac nay la tiếng nhai nuốt xen lẫn tiếng
thở dốc.
To Minh chấn động tinh thần, nhin chằm chằm mặt đất, biểu tinh lập tức biến
nghiem tuc. Hắn tỏa ra thần thức, hit ngụm khi. Hơi thở am u ta ac nay la từ
mỗi một cay, mỗi một la cay, mỗi một tấc nước bun, thậm chi la mỗi một chim
muong, mỗi một bộ xương rục trong nước bun, từ mỗi gốc cay tỏa ra.
Trong chớp mắt nay, dường như cả canh rừng đều dung hợp với ong lao Vu tộc.
"Đồ đằng Tich Vu bộ lạc, Thanh Thu Tich Vu bộ lạc, Tich Thần vĩ đại, ta la
người hầu của người, triệu hoan người giang xuống thien địa thuộc về người,
phun ra lửa giận của người, đem kẻ địch mạo phạm người, đốt chay trong hoang
tuyền…"