Thiếu Niên


Người đăng: Boss

Đất Vu tộc menh mong, chỗ nay cach Thien Lam binh chướng khong qua xa, thuộc
về ranh giới đất Vu tộc. Đầy đất mau tanh, gio thổi qua nhưng vẫn khong thể
thổi tan mui mau nơi đay.

Một đại bang mau vang lớn cỡ ngan met bềnh bồng giữa trời. Quanh no co vai
trăm manh thu nằm sấp, khong dam nhuc nhich, như chờ đợi Kim Bằng sai bảo.

Kim Bằng bằng nhắm mắt, tren lưng no ngồi ong lao cũng nhắm mắt. Áo tim trong
gio như mau đa kho cạn.

Thien Ta Tử tại đay chờ đợi một ngay rưỡi, ong sẽ con chờ một ngay rưỡi nữa,
chờ đợi tứ đệ tử của ong, To Minh trở về.

Đay la một đợt luyện tập, cũng la lần thử thach của ong đối với To Minh.

"Lần đầu tien tam biến, du ngươi co độ qua hay khong, ngươi vẫn la đệ tử của
ta. Chỉ cần ngươi con sống, một ngay nao đo co cơ duyen độ qua tam biến. Nhưng
trận chiến Thien Lam Săn Vu, thường la người sống đi, vong hồn về…" Thien Ta
Tử thi thao, mở mắt ra.

"Ta khong lo lắng ngươi tam biến, du ta khong biết ngươi từng gặp phải chuyện
gi nhưng lần đầu tam biến nay, ta tin vao ngươi. Đặc biệt khi thấy hắn tạo
Huan, trong long ngươi co thản nhien. Ta lo lắng la, du tinh cach ngươi tan
nhẫn, nhưng khong co long trung thanh với Nam Thần, khong đủ hiểu thu hận Vu
tộc, sẽ co một chut…mềm long." Đoi mắt Thien Ta Tử khong con hung ac ma tĩnh
lặng nhin phia xa, im lặng nhin.

Nếu thuận theo anh mắt Thien Ta Tử vo tận keo dai, cach nơi nay một ngay rưỡi
đi đường, trong canh rừng lien mien bất tận, co một ngọn đồi.

To Minh đứng tren đồi, khong ngoai đầu nhin thiếu nien đứng dưới nui cach minh
khong xa. Thiếu nien như đứa trẻ ngưng Huyết tầng hai, ba trong bộ lạc, du la
Vu tộc nhưng To Minh khong thể nhẫn tam.

To Minh im lặng, ngực phat ra đau đớn, mau tươi con đang chảy ra. Giap đao đam
vao đem đến vết thương kha nặng.

Nếu khong phải khi đo hắn tranh được, đao kia đam vao la trai tim.

Rut ra giap đao, To Minh rời khỏi ngọn đồi. Nang len tay trai, chỉ hướng đối
phương mặt tai nhợt bay giờ mới tỉnh tao lại từ trong kinh hoang, xoay người
chạy nhanh.

Một luồng gio rit chớp mắt đuổi kịp thiếu nien. Khoảnh khắc rơi vao người y
thi đột nhien chia thanh hai. Một cai xong đến độc xa xanh tren cay ha to mồm
mạnh lao xuống ma thiếu nien chẳng chut phat hiện, khiến đầu rắn độc nổ tung,
rơi tren đất.

Luồng gio khac thi rơi vao người thiếu nien. Thiếu nien run len, te nga tren
mặt đất, nhắm mắt hon me.

Loại khống chế khiến gio tach ra nay chỉ co tỉ mỉ Khai Trần mới lam được. Tỉ
mỉ của To Minh thi đa đến trinh độ cực kỳ tinh diệu.

"Ta co thể khong giết ngươi nhưng khong thể để ngươi trở về lộ ra tung tich
của ta." To Minh nhoang người len, rời khỏi ngọn đồi chạy nhanh quay về đường
cũ.

Một đường truy sat mất hơn một ngay, bay giờ kết thuc, To Minh khong ngừng lại
nghỉ ngơi, dung tốc độ nhanh nhất thực hiện hạn định ba ngay sư ton đa noi,
trong vong ba ngay hắn phải trở về.

Tại nơi xa lạ nay, trong phạm vi Vu tộc nguy hiểm trập trung, To Minh cực kỳ
cẩn thận. Hắn biết nen giết chết thiếu nien. Nhưng hắn…vẫn lựa chọn khiến
thiếu nien hon me.

To Minh đi xa, mười lăm phut sau, người thiếu nien bỗng co giật, dường như co
lực lượng kỳ dị khiến y trước tien tỉnh lại!

Thiếu nien mạnh mở mắt ra, đầu tien la sờ soạng khắp người, phat hiện minh
khong bị thương, nhin thấy độc xa ben cạnh mất đầu thi hơi tạm dừng.

Nhưng đo chỉ la trong thoang giay, rất nhanh tan biến. Thiếu nien nhin ngọn
đồi, tren khuon mặt non nớt khong con ngơ ngac ma thay thế la hung ac va hận
thu.

Y nhanh chong bo dậy, dốc hết sức chạy hướng bộ lạc. Một đường chạy nhanh y
chẳng chut tạm ngừng, trong luc chạy cắn đầu lưỡi phun ra ngụm mau, nhắm mắt
lại rồi nhanh chong mở ra. Y hộc mau lập tức hoa thanh một con chim nhỏ mau
đỏ.

Chim nhỏ vỗ canh lấy tốc độ kinh người bay hướng phương xa, chớp mắt đa khong
con bong dang.

Một tiếng đồng hồ sau, chỗ cach nơi nay rất xa, cay cối bị chặt đứt dựng thanh
trại tử, nước bun tren đất bị lấp đầy biến cứng rắc, thậm chi phia xa con co
mảnh đất rộng lớn, bị gieo trồng khong it thực vật co thể ăn.

Trong trại tử truyền ra từng tiếng vui cười. Xung quanh đoi khi co đan ong Vu
tộc mặt đầy hinh xăm, cảnh giac tuần tra. Nhưng khi họ thấy chim nhỏ mau đỏ
đột nhien bay ra khỏi rừng cay thi lập tức biến sắc mặt.

Chim nhỏ đỏ lao thẳng đến trại tử, chớp mắt xong vao trong, chui vao một gian
trại tử.

Trong nha ngồi một ong lao, ong lao lỏa nửa người, thắt lưng co da thu bao
bọc. Trước người lao đặt một tiểu đỉnh, ben trong một it cỏ dại bị thieu đốt
tỏa ra từng đợt khoi. Ông lao hit thở hut khoi vao trong mắt mũi, sau đo phat
ra từ lỗ chan long toan than, hinh thanh cảm giac vặn vẹo.

Sau lưng lao co hai thiếu nữ Vu tộc, khuon mặt rất đẹp, quỳ một ben, cầm cai
quạt do la cay to hợp thanh nhẹ nhang phẩy.

Quạt ra gio rất nhẹ, khong thể thổi đi khoi bay len, cả căn phong hoan toan
tĩnh lặng.

Nhưng khi chim nhỏ đỏ xong vao thi ong lao bỗng mở mắt ra, trong đoi mắt co
tới bốn con ngươi!

Khoảnh khắc ong lao mở mắt ra, chim đỏ lập tức bay đến đap xuống trước người
lao. Bum một tiếng hoa thanh sương đỏ bị ong lao hut vao trong thất khiếu. Mắt
lấp loe như co nhiều hinh ảnh xuất hiện trước mắt, khiến lao nhin ro tất cả.

"Man tộc…" Tren mặt ong lao lộ nụ cười tan nhẫn khat mau, liếm khoe miệng. Đầu
lưỡi the ra, nếu người Man tộc trong thấy chấn định sẽ chấn kinh, vi chiều dai
lưỡi ong lao ro rang vượt qua người thường, giống như con rắn co thể liếm tới
đỉnh đầu.

Nở nụ cười hung ac khat mau, ong lao đứng dậy bước ra khỏi nha, duỗi đoi tay
ra gầm một tiếng hướng bộ lạc.

Trong tiếng gầm, cả bộ lạc lập tức yen tĩnh, mọi người đều tập trung nhin ong
lao.

"Cac ngươi, co nghe thấy khong!?"

Lời của ong lao khan khan nhưng lộ ra am trầm.

"Đo la mui của một Man tộc, mui đo la vị mau ngọt ngao Man tộc. Co Man tộc tại
trong rừng Tich Thần chung ta sinh sống, hắn đạp tren mảnh đất của chung ta,
giết chiến sĩ Vu tộc! Hắn quấy nhiễu Tich Thần trong rừng! Giết hắn, cắt đầu
hắn, treo ngoai bộ lạc chung ta, đao ra tim hắn, nặn mau ra, uống mau thuộc về
cường giả! Giết hắn, đem răng hắn treo tren cổ chung ta, lam chiến lợi phẩm!"
Ông lao cất tiếng noi, ngắn ngủi im lặng qua đi cả bộ lạc dấy len tiếng hu
đien cuồng.

Tiếng hu đến từ mỗi một vu sĩ, thậm chi la con nit, phụ nữ. Tren mặt cac ong
lao hiện ra sự hung ac.

Ông lao tiến len một bước, hoa thanh cầu vồng lao ra ngoai. Co gần hai mươi
bong người nhanh chong theo sau, lao tới canh rừng ben ngoai trại tử, đi
nhanh.

Sau khi họ rời khỏi trại tử thi chia lam ai đường. Ông lao dẫn dắt mấy người
bay thẳng len trời, người con lại ở trong rừng, dựa theo đời đời truyền xuống
thuật sưu tầm tim kiếm dấu vết.

To Minh xuyen qua trong rừng, tốc độ rất nhanh, tren đường đi chẳng chut tạm
dừng. Ngực hắn khong con chảy ra mau, nhưng ben trong đau đớn bởi vi chạy
nhanh ma cang them nghiem trọng.

To Minh cũng từng muốn bay nhanh, nhưng vừa xuất hiện suy nghĩ nay thi lập tức
bị bac bỏ. Lộ trinh một ngay rưỡi, nếu bay thi kho tranh khỏi đụng độ Vu nhan.
Trong đất Vu tộc xa lạ nay, lam như vậy đối với tinh trạng hiện nay của hắn la
khong khon ngoan.

So với tren trời thi canh rừng cang thich hợp To Minh hơn.

Chạy nhanh đi, thời gian chậm rai troi qua, khi đem ngay thứ hai buong xuống,
To Minh xếp bằng tren một than cay, điều hoa ho hấp.

'Tinh theo khoảng cach thi buổi tối ngay mai co thể quay về chỗ sư ton…' To
Minh sờ ngực, mắt phải đỏ rực. Đa rất lau rồi hắn khong bị thương như vậy,
chuyến hanh trinh Vu tộc lần nay khiến To Minh nhin thấy Vu tộc quai dị.

Điều nay đối với hắn, co thể noi la trong trận chiến Thien Lam Săn Vu mấy
thang sau sẽ đem đến tac dụng rất lớn. Bởi vi kinh nghiệm một minh săn Vu
trong đất Vu tộc, khong phải ai cũng co được.

Hit thở khong khi trong rừng thuộc về Vu tộc, cảm giac ap lực khi To Minh tới
mảnh đất nay dần biến mất khong it.

'Khong ngờ sư ton lại co được Thanh Thu của Vu tộc! Tuy minh khong biết Thanh
Thu la vật gi, nhưng con thu nay chỉ gầm len đa khiến Linh Moi tan vỡ, khiến
đoi Tư Thần một chết một trọng thương, khiến Vu tộc xung quanh đều tử vong.
Loại lực lượng nay…' To Minh hit sau. Hắn nghĩ đến minh từng trong Thấy một
Thanh Thu giống như vậy!

Trong ký ức biển may cuồn cuộn như khoi đen lượn lờ tran ngập phạm vi mấy ngan
dặm, co thu ngư than thể vo cung khổng lồ.

Con co tren thu ngư đứng một thiếu nữ.

'Bạch sư thuc co thể đấu với Thanh Thu như vậy sao!?' To Minh chấn động tinh
thần. Hắn cang biết nhiều thi đối với tu vi của Bạch sư thuc co điều đổi mới.

Đang luc To Minh chim đắm vao suy đoan về sư ton va Bạch sư thuc, chim đắm
trong sự rung động Thanh Thu Vu tộc thi đoi mắt bỗng biến trầm trọng, mắt chợt
loe tia sang đỏ, than thể như day cung căng thẳng khoảnh khắc đi ra khỏi nhanh
cay khoanh chan ngồi.

Trong thần thức của To Minh, hắn thấy ro xung quanh minh ba trăm met co mười
mấy bong Vu tộc, mang theo tan nhẫn dữ tợn, hưng phấn khat mau bao vay hướng
hắn, đang nhanh chong tới gần.

Khoảnh khắc thấy Vu nhan thi trong đầu To Minh hiện ra hinh ảnh đầu tien chinh
la thiếu nien bị chỉ phong của hắn đanh ngất!


Cầu Ma - Chương #261