Trận Chiến Săn Vu


Người đăng: Boss

'Sư ton vốn co thể tự tay giết người nay. Sở dĩ muốn để ra tay…' To Minh đứng
dậy, nhin xung quanh, mắt chợt loe, giống như u hồn bay nhanh tới trước. 'La
vi thấy ra minh muốn tham gia trận chiến Thien Lam Săn Vu, chờ tới luc đo tiếp
xuc Vu tộc đang sợ, đấu với Vu nhan khong bằng trước mắt cho minh cơ hội nay!
Để minh trước tien phat động một lần, cũng la lần đầu tien…săn Vu!'

Mắt To Minh chớp loe, than thể đoi khi tạm dừng trong rừng, quan sat một luc
xong hoặc la tiếp tục tiến len, hoặc la điều chỉnh phương hướng đuổi theo.

Thời gian troi qua từng chut một, tốc độ của To Minh ngay cang nhanh, số lần
tạm dừng ngay cang it. Hắn đa tim được vị tri chinh xac đối phương bỏ trốn.
Trong luc chạy hắn nhắm mắt lại, co thể mơ hồ cảm giac đằng trước co một người
đan ong ao trắng nhuộm thanh đỏ, tuyệt mỹ biến thanh xấu xi, đang am trầm
nhanh chong bỏ chạy.

Khi ngay thứ nhất troi qua, To Minh cảm nhận được khoảng cach với đối phương
đang nhanh chong keo gần lại. To Minh biết, chỗ nay đich thực la đất Vu tộc,
trong rừng co lẽ con tồn tại bộ lạc Vu tộc khac. Trận truy sat nay phải nhanh
đuổi kịp, phải ra tay gọn gang sạch sẽ, khong thể giằng co qua lau.

Nếu khong thi chẳng những hắn gặp nguy hiểm, nếu trở về muộn, qua ba ngay, co
lẽ như sư ton đa noi, sẽ xuất hiện nguy hiểm khong thể trở về được nữa.

Thien Ta Tử noi ba ngay, To Minh tin tưởng nhất định la ba ngay. Co lẽ ba ngay
khong phải Thien Ta Tử nguyện ý chờ, ma nếu qua ba ngay sẽ xuất hiện nhan vật
ngay cả Thien Ta Tử y cũng khong thể đối khang.

Cho nen ong mới noi với To Minh, chỉ chờ ba ngay! Hơn nữa từ đầu đến cuối,
Thien Ta Tử khong hề keu To Minh cắt đầu người đo đem về. Ông chỉ noi, để To
Minh đuổi theo.

To Minh hiểu những điều nay. Ý của sư ton thật ro rang, ong chỉ muốn để minh
cảm nhận qua trinh săn Vu, khong yeu cầu minh phải thanh cong.

Yeu cầu duy nhất chinh la cau noi cuối cung kia, ba ngay!

Trong vong ba ngay nhất định phải quay về!

Khi ngay thứ hai troi qua một nửa thi với tốc độ chạy nhanh, To Minh đa vao
sau trong rừng. Bay giờ du la buổi trưa nhưng anh nắng kho thể xuyen thấu qua
tầng tầng la to để rơi vao trong rừng. Nước bun dưới mặt đất tỏa ra mui mục
rữa.

To Minh đang đi thi bỗng tạm dừng, trước mặt hắn, trong canh rừng, hắn thấy
một ngọn đồi. Ngọn đồi khong cao, ben tren đầy thảm thực vật, nhưng ở đỉnh
đồi, To Minh thấy một người.

Người nay ngồi xổm tại đo, khuon mặt xấu xi tran đầy am trầm đang nhin chằm
chằm minh.

Ánh mắt hai người giao nhau giữa khong trung, đầu To Minh chấn động, nhưng
chớp mắt thần thức chuyển động, tỉnh tao lại ngay. Con người đan ong tren đỉnh
đồi thi nhoang người len, trong mắt mỏi mệt lộ ra trầm trọng, than thể mượn
lực lao xuống phia sau nui.

Mắt To Minh chợt loe, vọt len ngọn đồi. Khoảnh khắc hắn đứng tren đỉnh nui,
liếc mắt liền thấy ra giữa đồi, người đan ong nang đoi tay ấn ngực, hộc bai
mau đen. Mau đen bềnh bồng giữa khong trung, hoa thanh từng mũi ten đen sắc
nhọn lao tới minh.

To Minh đa nhin ra người nay la nỏ mạnh hết đa. Người nay tất nhien phat hiện
minh truy kich, khong thể chữa thương, bay giờ ra tay liền lộ ro đa bị thương
nặng.

Hừ lạnh một tiếng, To Minh tiến len một bước, chẳng them tranh ne mũi ten
nhọn. Lấy tốc độ của hắn, co thể bỏ qua đam ten nay.

Khi cất bước thi giữa tran chợt loe anh sang xanh, kiếm ấn chớp động định bay
ra.

Nhưng ngay luc đo, To Minh bỗng biến sắc mặt, một cước đạp xuống đồi. Nhưng
khoảnh khắc đạp xuống, To Minh lập tức cảm giac được nơi nay…

Khong thich hợp!

Người đan ong bỗng ngẩng đầu, khoe miệng lộ tia tan nhẫn, nhoang người len, từ
sườn đồi lao tới chỗ To Minh, tốc độ cực nhanh, To Minh kho thể thấy ro. Loại
tốc độ kinh người như vậy, nếu người đan ong nay sớm lam như thế thi To Minh
khong bao giờ đuổi kịp được!

Khi tốc độ của người đan ong đột nhien biến cực nhanh thi To Minh cảm nhận ro
rang, bước chan đạp xuống nui nghịch chuyển, biến chậm khong it.

Dường như hắn va đối phương đổi vị tri cho nhau. Hắn đang len ma đối phương
thi đang xuống, cho nen tốc độ mới sai lệch như vậy. Nhưng hom nay ro rang
khong phải thế.

Tất cả chỉ trong chớp mắt, mũi ten nhọn tới gần To Minh. Du hắn tranh được,
nhưng khoảnh khắc ne ra, người đan ong dung tốc độ nhanh như chớp xong đến.

Cảm giac nguy hiểm sinh mạng như song triều ua vao người To Minh, hắn rợn cả
gai ốc. Than thể như bị đồi hut lấy, coi như định bay len thi bản than chậm
chạp nhiều. Con đối phương lấy tốc độ kinh người, hắn khong thể tranh đi một
chieu tất sat ro rang đối phương đa chuẩn bị trước.

Loại cảm giac sinh tử nay đa lau rồi To Minh khong cảm nhận được, bay giờ no
hiện ra. Đoi mắt To Minh thoang chốc biến binh tĩnh, hắn như mặt hồ tĩnh lặng
khong gợn song.

Hanh động thứ nhất của hắn la toan than lợn lờ khoi đen. Áo giap đen như mực
xuất hiện tren người hắn. Áo giap toat ra sat khi, chinh la giap Thần Tướng
của hắn!

Giay phut ao giap xuất hiện, hanh động thứ hai của To Minh khong phải lấy ra
Ham Sơn Chuong lần nữa phong ngự, ma dung lực lượng thần thức, du than thể
biến chậm, nhưng thần thức tỏa ra khi kẻ địch đến thi co thể thấy quỹ tich ra
tay.

Hắn thấy người đan ong nhanh chong đến, tay phải nang len, mong tay năm ngon
biến thanh vo cung sắc ben, mau đen quanh quẩn, chớp mắt thẳng hướng ngực
minh.

Khi To Minh thấy ro tất cả thi hơi nghieng người.

Oanh! một tiếng, toan than To Minh chấn động. Giap Thần Tướng của hắn thế nhưng khong thể chịu đựng, tan vỡ. Nhưng tan vỡ rồi bỗng chốc khep lại, lien tục mấy lần sau triệt tieu lực lượng mong vuốt của người nay. Tuy nhien, than thể To Minh cũng truyền đến cảm giac đau nhức.

Bởi vi giap Thần Tướng của hắn du sao chỉ la hư ảo biến thanh, khong phải thực
chất. Hắn con chưa đi Đại Ngu vương triều, lấy lao giap thuộc về minh.

Cho nen giap nay co thể cản một mong vuốt nhưng khong thể ngăn đối phương khep
năm ngon, năm mong ngưng tụ một chỗ hinh thanh giap đao!

Đo lam một cai mong đen thui độ dai như dao găm, nhin kỹ thi sẽ thấy ra đo la
một mảnh mai rua. Nếu mong tach ra thi xem như mong tay của người đan ong,
nhưng nếu hợp cung một chỗ sẽ xuất hiện bộ dạng chan chinh!

Giap đao trực tiếp xuyen qua giap Thần Tướng đam vao ngực phải của To Minh!

Một đao kia, mục tieu vốn la trai tim của To Minh. Nhưng bởi vi To Minh mở ra
thần thức, người nhoang len lệch vị tri trai tim, nen giờ du đau đớn lại khong
bị thương nghiem trọng.

Tất cả chỉ xảy ra trong khoảnh khắc. Người đan ong đam giap đao vao ngực phải
của To Minh xong ngay ra. Ga khong ngờ To Minh co thể trong tinh huống bản
than chậm chạp ma đối phương tăng tốc lại co thể ne tranh! Ga cang kinh ngạc
To Minh lại la Thần Tướng Man tộc, sat khi bỗng biến đậm hơn.

Ngay ra nhanh chong biến thanh cười nhạt, người đan ong định rut về giap đao
nhưng ngay luc đo, ga thấy To Minh ngẩng đầu, đoi mắt bắn ra sat khi ngập
trời. Cai nay khong tinh la gi, nhưng ga trong thấy mắt phải của To Minh đỏ
rực khac với mắt trai!

Mau đỏ thẫm yeu dị, mau mau như trăng, khiến người đan ong trong khoảng cach
gần nhin thấy thi chẳng biết tại sao kinh sợ rung động tinh thần!

"Thanh đao nay khong sai, To ta muốn!" To Minh khan giọng noi.

Tay trai của hắn bắt lấy giap đao xuyen ngực phải minh, mạnh nắm chặt khiến
người đan ong khong thể rut ra.

Cung luc đo, một tiếng chuong ngan phat ra từ người To Minh. Chuong ngan quanh
quẩn khiến xung quanh To Minh va người đan ong lan tỏa từng tầng song gợn.

Từng tiếng chuong nghe tran ngập trang trọng, nhưng rơi vao tai người đan ong
thi như trời gầm, hoa thanh tiếng nổ khiến than thể run len. Du ga nương lực
lượng kỳ dị của đồi nay khiến tốc độ tăng nhanh nhưng vẫn la tạm ngừng một
luc.

Giay phut ga tạm ngừng, con mắt phải đỏ thẫm của To Minh, sat khi kinh người
dung đầu mạnh đập vao đầu ga đan ong đối diện.

Bum! một tiếng, ga đan ong phat ra tiếng het thảm, định nhich người đi thi tay phải của To Minh đa chộp bả vai ga, ngẩng đầu len, tiến len trước, đẩy than hinh người đan ong, lại lần nữa dung đầu đập mạnh vao.

Lien tục lui mười mấy bước, lien tục va chạm mười mấy lần, người đan ong khuon
mặt đầy mau, đoi mắt lộ ra khủng hoảng. Ga đa la nỏ mạnh hết đa, chỉ co thể mở
ra lực lượng cỡ tu vi trung kỳ Khai Trần, nếu ga tĩnh tam, lấy thần thong đặc
biệt của Vu tộc thi co lẽ con co cơ hội bỏ chạy.

Nhưng đầu tien ga bị Thien Ta Tử dọa sợ, lại chinh mắt thấy người yeu bị giết.
Lam Tư Thần, một khi người kia chết thi rất kho uy hiếp được kẻ địch. Tuy Tư
Thần rất quan trọng nhưng nhược điểm cũng cực lớn.

Bay giờ ga bỏ chạy định giết To Minh bao thu, nhưng khong ngờ hắn tan nhẫn như
vậy. Đặc biệt la mắt phải loe tia sang đỏ khiến người đan ong tran ngập sợ
hai.

Trong khi ga hoảng sợ, giữa tran To Minh chợt loe anh sang xanh, khoảng cach
gần như vậy, kiếm nhỏ xanh mạnh lắc lư quet qua cổ người đan ong.

Mau bắn ra, đầu rơi xuống đất.

Bởi vi ngọn đồi quỷ dị, mau rơi tren mặt đất khong chảy xuống đồi ma ngược len
tren.

To Minh thả lỏng tay bắt chặt người nay, xac người đan ong nga uống, cai đầu
bị To Minh tum toc. Mặt hắn tai nhợt, hit thở dồn dập, ngực phải bị giap đao
xuyen thấu.

To Minh hit sau, xoay người định len nui rời khỏi đay, nhưng luc nay đột nhien
ngẩng đầu nhin rừng nui khong xa.

Chỗ đo hắn thấy một thiếu nien. Thiếu nien mặc da thu, mặt trắng bệch, ngay
ngốc nhin To Minh, trong tay cầm cung tiễn tho rap.

Tren mặt thiếu nien, To Minh nhin thấy thuộc về Vu tộc…đồ đằng!

Đo la một đứa trẻ Vu tộc!

To Minh im lặng liếc thiếu nien một cai, siết ngực, xoay người bước nhanh len
đồi.


Cầu Ma - Chương #260