Đó Một Con…kim Bằng!


Người đăng: Boss

Con co người khổng lồ do mau thịt manh thu hợp thanh, từng con xong hướng
Thien Ta Tử bị ong dữ tợn nhanh chong tới gần, đụng vao nhau, khiến người
khổng lồ tan vỡ, Thien Ta Tử thi cuồng tiếu bước ra.

Ông đi đến đau la Vu nhan nơi đay ngực xuất hiện một lỗ mau, ben trong trống
rỗng khong co trai tim.

Tim chung bị Thien Ta Tử đao ra, bop chặt, từng giọt dung nhập vao hư vo, xuất
hiện trong biển mau của Thien Ta Tử.

Giay phut trong thấy hinh ảnh nay, To Minh hit sau, nhin chằm chằm biển mau
sau lưng Thien Ta Tử, biển mau menh mong.

"Chẳng lẽ đều la sư ton giết choc tạo thanh…" To Minh thi thao.

Con co mười mấy ten cả người banh trướng, lấy than thể lam vũ khi mạnh nhất,
từng ten tren mặt xăm đồ đằng đanh ra một đấm khiến khong khi vặn vẹo. Mười
mấy người ra tay cung luc, khoảnh khắc đanh hướng Thien Ta Tử. Thien Ta Tử
vung tay ao, ao dai mau tim tren người ong chớp mắt phong đại vo số lần, đảo
mắt đa che đậy bốn phia, cũng bao trum than thể mười mấy ga đan ong Vu tộc
trong ao dai tim.

Hinh ảnh đo chỉ diễn ra trong chớp mắt, y ao dai tim của Thien Ta Tử trở lại
binh thường, ngực mười mấy ga đan ong đều xuất hiện lỗ hổng mau chảy đầm đia,
ben trong khong co tim.

"Linh Moi Vu tộc, đồng tinh người chết, lạnh lung với người sống. Năm đo lao
phu từng giết qua một cai, thich nhất cung Linh Moi giao chiến, co thể khiến
ta tận tinh giết choc!" Trong tiếng cười am u của Thien Ta Tử, biển mau sau
lưng hoa thanh cai mồm to hut Vu nhan.

Lần hut nay co khong it than thể Vu nhan run bần bật, ngực nho ra thịt cỡ nắm
tay mấp may, biểu tinh thống khổ. Ngực nổ tung, trai tim bay ra, vỡ tan tanh
chảy ra mau bị biển mau hut mạnh vao miệng.

Ngay luc nay, một tiếng hừ lạnh am trầm mềm nhẹ đột nhien từ dưới khung trời
Vu tộc vọng len. To Minh lập tức chuyển mắt nhin. Hắn thấy dưới mặt đất, khong
biết khi nao xuất hiện ong lao mặc ao dai hai mau trắng đen.

Ông lao toc hoa ram nhưng tren mặt đủ mau sắc, xăm đầy đồ an, nhin thoang qua
khong trong ro đo la đồ đằng gi. Lao đứng đo, khong them liếc To Minh cai nao,
anh mắt tập trung vao người Thien Ta Tử, nang len tay phải chộp hướng bầu
trời.

Cai chụp nay khiến cả bầu trời bỗng hỗn loạn, dường như khung trời đều biến
thanh nước bun. Cảm giac ap lực đe len người To Minh, khiến hắn hit thở dồn
dập.

Cung luc đo, hắn thấy tại bầu trời hỗn loạn nay xuất hiện từng đợt ảo ảnh.
Những ảo ảnh nay từng ten sắc mặt thanh kinh, bộ dạng đều la Vu tộc đa bị
Thien Ta Tử lấy đi trai tim ma chết.

Mấy trăm linh hồn tran ngập bốn phương tam hướng bầu trời, theo lao Linh Moi
bắt lấy chung lao thẳng tới tay phải, như may khoi cuồn cuộn, thoang chốc xuất
hiện trước tay phải của lao, ngưng tụ lại xuất hiện một giọt nước trong suốt!

Giọt nước trong suốt khi xuất hiện thi tam hướng tran ngập lạnh lẽo am trầm.

Thien Ta Tử cười nhạt xoay người, ngừng giết choc. Những Vu tộc trong trận tan
sat may mắn khong chết bay giờ cung lui ra sau, phong tỏa xung quanh, ngay cả
To Minh cũng bị bao vay.

"Lao phu ở đay đợi ngươi mười lăm năm." Ông lao Linh Moi khan giọng noi, nắm
lấy giọt nước trong suốt bềnh bồng trước người, nuốt vao miệng. Người lao run
bần bật, biểu tinh thống khổ.

"Những người bi thương chết đi, lấy than Linh Moi ta, cảm nhận oan va ai của
cac ngươi. Ta nguyện dung than minh chứa hận va nộ của cac ngươi. Khi con sống
cac ngươi chết trong tay kẻ khac, sau khi cac ngươi chết, dung than ta, đến
đi."

Ông lao noi xong cau cuối cung, cang run dữ dội hơn, đoi mắt chậm rai khep
kin. Vu nhan bao vay To Minh va Thien Ta Tử, từng người biểu tinh kinh sợ va
sợ hai.

"Thu vị, khong ngờ đến một Linh Moi co thể dung hồn." Thien Ta Tử liếm moi,
mắt lộ hung ac.

To Minh đứng đo, trận chem giết gần như khong lien quan đến hắn, hắn khong cần
ra tay. Co Thien Ta Tử ở đo, khong ai đặt mục tieu vao hắn.

Du sao thi so với Thien Ta Tử, bay giờ To Minh thật sự la yếu ớt khong gay chu
ý.

Ngay luc đo, ong lao Linh Moi nhắm mắt bỗng nhien mở đoi mắt ra, ben trong con
người một mảnh mau xam. Khoảnh khắc mắt mở, trong miệng lao rống ra tiếng gầm
như vo số tiếng gao thet dung hợp một chỗ.

"Trả tim ta, lại cho ta!!!

Tiếng rống phat ra, tren người ong lao lập tức xuất hiện vo số cục u. Mấy cục
u đo ro rang la từng khuon mặt, những khuon mặt ở tren lan da gầm rống, khiến
ong bay giờ cho cảm giac khiến người nhin thấy ghe tởm.

Ông lao đạp hướng mặt đất, động đất, bay người len lao thẳng tới Thien Ta Tử.
Giay phut tới gần Thien Ta Tử, ong lao nang đoi tay len, một chỉ trời, một chỉ
đất, ngửa đầu lại rống.

"Trả tam cho ta!"

Bầu trời biến sắc, tận cung bầu trời hỗn loạn, từ hư vo vươn ra một cai xương
tay khổng lồ, kem theo hơi thở mục rữa một chưởng ấn hướng Thien Ta Tử.

Cung luc đo, từ mặt đất cũng co một xương tay run rẩy pha đất ma ra, cung với
xương tay tren trời chộp hướng Thien Ta Tử.

Thien Ta Tử mắt chợt loe tia hung tan. Biển mau sau lưng rit gao bao phủ than
hinh, tượng đa om ngực bay giờ nhin thi chậm nhưng khoảnh khắc va chạm với hai
xương tay thien địa thi lần đầu tien duỗi ra đoi tay, một tren một dưới, cung
hai xương tay cach khong va chạm.

Trời đất bỗng vang tiếng đinh tai nhức oc. Xương tay từ tren trời giang xuống
tan vỡ, từng tấc boc ra hoa thanh vo số mảnh vụn đảo vong biến mất.

Xương tay mặt đất cũng trong cơn chấn động, dường như khong chịu nổi một
chưởng của tượng đa, bỗng tan vỡ, như mưa xương rơi rớt xuống đất.

Đoi mắt xam của ong lao Linh Moi chợt loe, khi hai xương tay trở thanh bụi
phấn thi lao duỗi đoi tay, ngửa đầu phat ra tiếng hu sắc nhọn.

Theo tiếng hu, người lao run bần bật, những gương mặt oan hồn tren lan da theo
đo lao ra khỏi người ong lao.

Những oan hồn khong ngừng lao ra, than thể ong lao run rẩy, mau thịt nhanh
chong heo rut, chỉ vai giay thi lao đa thanh da bọc xương rơi xuống đất. Nhưng
một oan hồn cuối cung trong người cũng vọt ra ngoai.

Đầy trời oan hồn gầm rống lao thẳng đến Thien Ta Tử.

Thien Ta Tử hừ lạnh định ra tay, nhưng luc đo co hai tiếng thở dai mềm nhẹ từ
chan trời phương xa truyền đến.

Tiếng thở dai rất mềm nhẹ, dường như khong co một chut tức giận ma dịu dang
tựa tinh nhan thỏ thẻ, thổi tới mặt, rơi vao lỗ tai.

To Minh đưa mắt nhin, phat hiện chan trời phương xa co hai người đan ong đi
đến.

Hai người đan ong đẹp đến phụ nữ con thấy xấu hổ khong bằng. Hai người mặc ao
dai mau trắng, diện mạo tuấn tu khiến du la nam hay nữ, nhin thấy thi đều bị
hấp dẫn.

Cang kinh người la hai người nắm tay nhau, mang theo nụ cười tuyệt đẹp, từng
bước một, tựa tinh nhan than mật đi tới.

"Tư Thần!!!" Trong đoi mắt Thien Ta Tử, lần đầu tien trừ hung tan va hưng phấn
ra co phần trầm trọng.

"Ngay cả Tư Thần của Vu tộc hiếm thấy cũng xuất hiện tại đay, thu vị. Tuyển
chọn ra đoi Tư Thần cũng khong phải chuyện dễ."

Hai người đan ong ao trắng tuyệt mỹ nắm tay nhau tựa tinh nhan đi đến. Đoi mắt
họ lộ ra xinh đẹp khong thuộc về thế gian nay. Nhin Thien Ta Tử, trong đo một
người nhẹ giọng noi.

"Ta co thể tưởng tượng ra quanh ngươi, co một bong dang do oan hồn hợp thanh
nhưng khong co tim."

Theo tiếng noi mềm nhẹ truyền ra, rất nhiều oan hồn xong hướng Thien Ta Tử
khoảnh khắc đột nhien khuếch tan, lấy chỗ ong đứng lam trung tam, vẽ ra một
than hinh khổng lồ.

Than hinh khổng lồ ấy do oan hồn tổ thanh, khong ngừng gao thet, hồi am kinh
thien.

"Ta co thể tưởng tượng, ngươi khong thể động đậy, khong thể thi phap, ngươi sẽ
trở thanh tam của than hinh ấy, sau đo, tan vỡ." Trong hai người đan ong tuấn
tu, một người khac mỉm cười mềm nhẹ noi.

To Minh mở to mắt, con ngươi lại co rut. Đay co thể noi la lần đầu tien hắn
tiếp xuc Vu tộc, thấy Linh Moi đồng tinh người chết, lạnh lung với người sống.
Bay giờ hắn lại thấy Tư Thần dường như nắm giữ lực lượng kho tin nao đo! Hắn
thấy than thể sư ton Thien Ta Tử giống như Tư Thần đa noi, khong ngờ trong
chớp mắt khựng lại, biển mau ngoai người dần tan biến.

Đoi mắt To Minh chợt loe sat khi, từng tiếng chuong ngan quanh quẩn trong
người. Tay hắn xuất hiện vảy trắng, tran co kiếm ấn xanh lấp loe, tren người
hắn, Man Văn như ẩn như hiện.

Bởi vi hắn chẳng những thấy than hinh sư ton đong lại, con thấy đường net do
oan hồn tổ thanh ngoai người Thien Ta Tử đa thanh hinh, vị tri sư ton ở chinh
la trai tim, xem bộ dạng như la muốn bao phủ cả người Thien Ta Tử vao trong.

Nhưng To Minh co thắc mắc la theo hắn hiểu biết sư ton, nếu Thien Ta Tử dam
huenh hoang tới đay thi tuyệt đối sẽ khong lỗ mang. Tuy nhien, To Minh nghĩ
khong ra sư ton con co thủ đoạn gi nữa.

Trong luc nguy cấp nay, khoảnh khắc To Minh định ra tay, đột nhien vang len
một tiếng khiến Tư Thần tuyệt mỹ đột nhien biến sắc mặt, khiến ong lao Linh
Moi da bọc xương tren mặt đất phat ra tiếng kinh ho chưa từng co, khiến Vu tộc
bao vay To Minh va Thien Ta Tử từng người lộ ra tiếng keu kho tin. Thanh am
phat ra từ người Thien Ta Tử.

"Vu thu của ta…lấy thanh am của Thien Ta Tử ta, triệu hoan ngươi."

Theo giọng noi của Thien Ta Tử quanh quẩn, phương xa tren mặt đất, co một
tiếng rống kinh người vang len, gio lốc quet qua. Chỉ thấy trời đất xa xăm
xuất hiện một kim bằng khổng lồ, kich cỡ thoạt trong hơn ngan met!

"Đay…đay la Kim Bằng Thanh Thu!!! Ngươi…ngươi rốt cuộc la ai, sao co thể biết
thanh thuật của Vu tộc ta!!!" Dưới đất, ong lao Linh Moi biểu tinh hoảng sợ
thất thanh kinh ho.


Cầu Ma - Chương #258