Thần Là Gì


Người đăng: Boss

Đối với lời của To Minh, du Tử Xa đầu oc mờ mịt nhưng vẫn vội vang cung kinh
vang dạ. Ga nhin To Minh bước ra động phủ, hoa thanh cầu vồng lao ra ngoai
nui, trong mắt đầy nghi hoặc.

'Miếng gỗ đo thoạt trong rất binh thường, khong co gi khac lạ cả, tại sao To
sư thuc nhin thấy lập tức đổi ý? Trừ phi miếng gỗ nhỏ xiu nay gia trị so với
kim thạch, Man Thần Biến, thậm chi la Thien Han con quý gia hơn?' Tử Xa nghĩ
khong ra.

Đay la sau cuộc chiến với Tư Ma Tin, lần đầu tien To Minh rời khỏi Cửu Phong.
Đối với hắn, Thien Han Tong cũng tốt, đất Thien Han Tong cũng vậy, đều khong
phải la nha hắn. Nha hắn chỉ co Cửu Phong.

Bay giờ To Minh ở giữa khong trung tiến về phia trước, tận cung tầm mắt la
Thất Phong.

Thien Lam Mộng nhiều lần mời, từ kim thạch đến Man Thần Biến, lại đổi lam
Thien Han kiếm, cuối cung đưa ra miếng gỗ, cả qua trinh co thể noi la do xet
cũng co thể noi la tam tinh chậm rai biến đổi.

Nếu khong vi miếng gỗ nay thi To Minh sẽ khong đi ra Cửu Phong, cũng sẽ khong
gặp mặt người đứng đầu bảng đất Thien Han Tong, Thien Lam Mộng.

Cầm miếng gỗ, To Minh biểu tinh binh tĩnh, sau lưng hắn con co một cầu vồng cố
gắng đuổi theo. Người trong cầu vồng chinh la Trần Thiền Nhi phụng mệnh nhiều
lần mời To Minh.

To Minh khong ngoai đầu lại, cầm miếng gỗ đi khong lau sau thi xuất hiện tren
bầu trời ngoai Thất Phong. Thất Phong trước mắt hắn co cảm giac mong lung, như
co chut sương mu, nhưng nếu nhin kỹ thi lại la khong co.

Loại cảm giac kỳ lạ nay, To Minh vừa nhin liền biết đay la do tất cả đại điện
trong nui đều bị mở ra, xuất hiện cac trận phap tạo thanh.

Điều nay hoan toan khac với Cửu Phong.

Nhin sơ qua xong To Minh thu lại tầm mắt, nhin miếng gỗ trong tay, mắt loe tia
sang, tay nắm miếng gỗ cang siết chặt.

Hắn binh tĩnh đứng đo, biểu tinh thản nhien. Đợi chẳng mấy luc sau, Trần Thiền
Nhi ở phia sau đa đuổi kịp. Co lẽ thiếu nữ bay qua nhanh them vao hom nay
nhiều lần tới lui, tran đa thấm mồ hoi, hung tợn trừng To Minh, khong len
tiếng, lướt qua người hắn.

To Minh khong them để ý hanh động của co gai, hắn binh tĩnh đi theo sau. Hai
người hoa thanh hai cầu vồng thẳng đến đỉnh nui.

Giay phut tới gần nui nay, sương mu như co như khong trước mặt Trần Thiền Nhi
đột nhien biến mất, trở lại binh thường, khiến thiếu nữ thuận lợi đi vao. To
Minh nhoang người len theo sau.

Như đi qua tấm man, lại như xuyen qua mặt nước, khi bước vao Thất Phong, gio
ập vao mặt To Minh khong phải lạnh gia ma co hơi ấm va từng đợt hương thơm.

Mui hương đo khong phải hoa cỏ, ma vi tren nui nhiều co gai sinh ra mui đặc
biệt.

Từng tiếng cười đua truyền vao tai, To Minh thấy tren Thất Phong, trong tầm
mắt đều la con gai. Những nữ đệ tử nay co tụ họp thanh từng nhom cười đua, co
chậm rai đi len bậc thang, nhiều vo số kể, khiến người hoa mắt.

So với Cửu Phong yen tĩnh thi Thất Phong thật sự qua nao nhiệt.

Loại nao nhiệt nay, cai loại co nhiều con gai liu riu khiến To Minh khong
thoải mai.

Ngay luc To Minh tới Thất Phong thi khong it nữ đệ tử tren nui phat hiện ra
hắn. Áo xanh đứng thẳng, phong độ tuấn lang, va vết sẹo dưới đoi mắt, khiến
khong it người vừa nhin liền nhận ra than phận của To Minh.

"Hắn la…"

"Ta nhớ hắn, hắn la To Minh đấu với Tư Ma sư huynh một trận, người Cửu Phong."

"Ta cũng nghĩ ra, hắn từng noi với Tư Ma sư huynh, hắn la sư thuc. Hắn tới
Thất Phong chung ta lam gi?"

"Đung thế, Thất Phong it thấy co nam đến, hắn tới tim ai?"

Từng tiếng oanh yến truyền đến khiến To Minh hit sau, trấn định lại. Đay la
lần đầu hắn gặp phải tinh huống như vậy, khong thể nhanh chong thich ứng, chỉ
co nước bước nhanh đi vội, tranh từng anh mắt nhin minh.

Tử Yen duỗi thắt lưng đi tren bậc thang, dang vẻ lười nhac, khiến người thấy
co loại mị hoặc đặc biệt. Co ngap một cai, tay che miệng, ngẩng đầu thấy To
Minh theo Trần Thiền Nhi bay thẳng tới đỉnh nui.

"Ủa!" Tử Yen chớp mắt, thấy Trần Thiền Nhi ở đằng trước dẫn đường thi biểu
tinh hoảng hốt, hơi suy tư, lập tức thuận theo bậc thang hướng tới chỗ Han
Thương Tử ở.

Tren Thất Phong, trong thấy To Minh đến con co một co gai. Co gai mặc ao tim,
đứng tren nui đa đon gio nhin phương xa, anh mắt nhin la Thất Phong.

Co rất đẹp, ẩn chứa da tinh, hai mắt co nheo lại, chan may cau, dường như vi
việc gi đo ma do dự kho quyết định.

Khi co thấy bong dang To Minh xẹt qua bầu trời thẳng tới đỉnh nui thi mắt co
khinh miệt va chan ghet. Nhưng chung nhanh chong bị co ẩn giấu, hit sau, co
nhin chằm chằm Nhất Phong, cắn răng, mắt tran ngập quyết đoan.

[Bạch Tố, trong đời hắn nhất định yeu một người co diện mạo cực kỳ giống muội.
Cho nen nếu muội tiếp xuc với hắn thi hắn sẽ khong từ chối. Nhưng việc nay ta
khong thể để muội đi lam, du rằng nếu ta co thể chủng Man Thần tren người hắn
thi co thể ra khỏi Thien Han Động, nếu khong thi vẫn co chut nguy hiểm. Nhưng
du co mạo hiểm thi ta cũng phải thử xem!]

Co gai nay chinh la Bạch Tố.

Trong mắt co lộ dứt khoat, trong đầu quanh quẩn thanh am dịu dang của Tư Ma
Tin.

"Tư Ma đại ca, ta sẽ khong để huynh mạo hiểm trong Thien Han Động." Bạch Tố
thi thao, xoay người, gio thổi bay vai lũ toc, Bạch Tố đi xa, hướng tới đỉnh
nui.

Đỉnh nui Thất Phong, To Minh nhẹ nhang đap xuống, đay la lần đầu tien hắn thấy
Thien Lam Mộng.

Đo la một co gai mặc đồ đỏ, ngồi xếp bằng tren tảng đa lớn nho ra khỏi mep
đỉnh nui, co mai toc dai. Co gai đang nhin hắn, mặt may như tranh, nụ cười dịu
dang, cho người cảm giac khong chut xa lạ, ngược lại như thấy bạn cũ.

"Thiền Nhi muội muội, hay về trước đi." Co gai toc dai nhẹ giọng noi.

Thiếu nữ đứng ben cạnh nghe vậy ngoan ngoan gật đầu, rời khỏi đay. Nhưng khi
đi qua To Minh thi khong quen hung dữ trừng một cai, hiển nhien hom nay mấy
lần đi Cửu Phong khiến thiếu nữ rất tức giận vi To Minh mấy lần khong gặp.

"Thiền Nhi con nhỏ, To huynh đừng để bụng." Đợi thiếu nữ rời đi, co gai toc
dai dịu dang cười, mềm nhẹ noi với To Minh.

Từ người co co loại khi chất on hoa, khi chất ung dung, nhu hoa, cao quý.

Mắt To Minh lướt qua co gai. Co gai rất đẹp, du rất on hoa, nhưng To Minh cứ
co cảm giac trước mặt co gai co tầng sương, khiến người ta cach man sương
nhin, khong thể thấy ro chan thật.

To Minh tiến len, tren tảng đa lớn đứng đối diện co gai, ven vạt ao khoanh
chan ngồi xuống.

"Khong sao, ngược lại To ta may mắn co thể được mời nhiều lần." To Minh ngồi
xuống xong binh tĩnh nhin co gai, chậm rai noi.

Tu vi của co gai nay, To Minh nhin khong thấu.

"Chuc mừng To huynh, tu vi lại tinh tiến. Người Cửu Phong đung la khong tầm
thường, trước kia ta khong để ý điều nay." Co gai toc dai, Thien Lam Mộng mỉm
cười noi, nhin chằm chằm To Minh.

Hai người đối diện nhau.

To Minh khong noi gi, nhin Thien Lam Mộng. Vai giay sau, co gio thổi sợi toc
Thien Lam Mộng, vai lũ toc che đậy anh mắt hai người.

"To huynh, nhất chỉ ta mo phỏng như thế nao?" Thật lau sau, Thien Lam Mộng
đanh vỡ trầm mặc, nhẹ giọng hỏi.

"Phỏng theo la thần, co đủ hinh, thần hinh đều co. Nhưng vẫn thiếu một chut
nội tinh." To Minh binh tĩnh noi.

"Cai gi la thần?" Co gai toc dai Thien Lam Mộng bỗng nhien hỏi.

"Thần la tam, la tư, la nhớ lại, trong long nhớ lại hồi ức đay la tư, cũng la
thần." To Minh nhin Thien Lam Mộng, mắt nhin bầu trời.

"Lời của To huynh thi ta lại co cach nghĩ khac." Ánh mắt Thien Lam Mộng nhin
To Minh hơi khac đi.

"Xin lắng nghe." To Minh thu lại tầm mắt nhin khung trời, lại lần nữa nhin mặt
co gai toc dai trước mắt.

"Thần la đạo!" Thien Lam Mộng nhẹ giọng noi.

"Khong phải tư, tư co giới hạn, đạo la vo giới. Đạo la loại cảnh giới người
nước ngoai truy cầu, mỗi người co đạo khac nhau, đại đạo vo ngan, người được
đạo thi nhin thấu thien địa, tự thanh thần. Ta phải cảm tạ To huynh. Trận
chiến của huynh với Tư Ma Tin khiến ta ngộ đạo, hiểu ý nghĩa cau noi nay. Cau
noi đo la ta thấy trong một quyển điển tịch, la cau noi lưu truyền trong nước
ngoai. Co đạo vo thuật, thuật thanh, co thuật vo đạo, thuật ngừng!" Giọng
Thien Lam Mộng dần co chut mơ hồ quanh quẩn bốn phia.

"Bởi vi ta hiểu ra, du khong hoan toan hiểu ý nghĩa chan chinh đạo nay, nhưng
ta co thể hiểu ra xem như la đạo. Bởi vi ta co đạo nen mo phỏng đường net kia
thi ta co thể vẽ xuống. Cho nen thần, la đạo, ma khong phải huynh noi la tư,
la tam, la nhớ lại. To huynh, lời ta noi huynh hiểu chưa?" Thien Lam Mộng mỉm
cười.

To Minh nhin nụ cười tren mặt Thien Lam Mộng. Trong nụ cười kia khong co trao
phung, khong co khinh thường, la thanh minh va cố chấp, như đang chờ To Minh
đap lời.

"Vật trong thế gian co lớn co nhỏ, ta hiểu theo ý của co la hạn hẹp, la tiểu.
Như co noi đạo, la lớn, la cảnh giới hiểu ra thien địa. Như hai điểm khac
nhau, hai cực đoan." To Minh nhắm chặt mắt, từ từ noi.

"Nhưng với ta, tam la nguyện vọng, thần la cảnh giới. Co đi la đạo lớn thien,
ta đi la mon hẹp đại địa, nhưng đi qua rồi ta tim, chỉ cầu mở mắt ra. Lời của
ta, co hiểu khong?" Trong đầu To Minh bỗng nhien hiện ra trong quyển da thu co
một cau noi sau cung.


Cầu Ma - Chương #251