Thiên Lam Mộng Mời


Người đăng: Boss

"Đệ tử la Trần Thiền Nhi, phụng mệnh của đại sư tỷ mời To sư thuc Cửu Phong ra
gặp mặt."

Một giọng noi thanh thot trong sang sớm nay truyền ra từ ben ngoai Cửu Phong.

Đo la một thiếu nữ mặc ao xanh biếc. Thiếu nữ thoạt trong tuổi khoảng mười
bảy, mười tam, đứng dưới Cửu Phong, vẻ mặt to mo đanh gia Cửu Phong minh chưa
từng ghe đến.

Đang tiếc, co khong biết ro Cửu Phong. Thanh am của co truyền vao nui, Hổ Tử
vẫn đang uống rượu, ngay kho kho, khoe miệng nhếch nụ cười thỏa man, khong
biết mơ thấy cai gi.

Nhị sư huynh thi vẫn loay hoay hoa cỏ, anh nắng rơi nửa ben mặt.

Tử Xa xếp bằng ngoai động phủ của To Minh, tổ chức ngon ngữ trong đầu, đoi khi
lầm bầm thơ từ ca phu tự sang tac, rất la thich thu.

Con về Đại sư huynh thi cang khong noi lời nao, suốt ngay bế quan.

Cửu Phong như thế khiến thiếu nữ keu gọi nửa ngay vẫn khong nhận được chut hồi
am.

To Minh nghe thấy nhưng khong quan tam. Hắn khong biết cai gi đại sư tỷ Thất
Phong. Đối với người ben ngoai viếng thăm thi hắn khong muốn gặp mặt.

Thiếu nữ chờ chốc lat, cau chan may thanh tu, nhảy người len đi hướng bậc
thang. Du co chưa từng tới Cửu Phong, nhưng hiển nhien trước khi tới đay,
khong biết từ đau biết được động phủ To Minh ở nơi nao, giống như rất thuộc
đường, chốc lat sau, từ Cửu Phong yen tĩnh đi tới ngoai động phủ To Minh, bị
Tử Xa cản đường.

Tử Xa ngồi xếp bằng tại đo, biểu tinh lạnh lung nhin thiếu nữ.

"Sư thuc khong tiếp khach, mời trở về."

"Thi ra la Tử Xa sư huynh, tiểu muội ten Trần Thiền Nhi, đại sư tỷ Thất Phong
của ta la ai, chắc huynh nen biết. Ta phụng mệnh đại sư tỷ mời To sư thuc gặp
mặt, xin thong bao gium." Thiếu nữ biểu tinh như thường, giọng thanh thot
quanh quẩn, như khong them để ý tu vi của Tử Xa.

Tử Xa nhướng may. Đương nhien ga biết đại sử tỷ Thien Lam Mộng Thất Phong. Co
đứng hang thứ nhất trong bảng đất Thien Han Tong, giống như Tư Ma Tin, được
tiếng la người co thể trở thanh Man Thần.

Ga chần chờ một chut, đứng dậy đi vao động phủ của To Minh, khong lau sau đi
ra, vẻ mặt binh tĩnh phẩy tay noi.

"Khong gặp."

Thiếu nữ nhiu may, liếc động phủ To Minh cach khong xa, xoay người hoa thanh
cầu vồng bay đi.

Lat sau, tren Thất Phong, tảng đa to nho tren đỉnh nui, co gai toc dai chinh
mắt thấy trận chiến giữa To Minh va Tư Ma Tin, tuy tay mo phỏng lực lượng một
but của hắn, khẽ cười noi.

"Khong gặp?"

"Đung vậy đo đại sư tỷ, ta thấy cai ten To Minh đo qua kieu ngạo rồi, cho rằng
minh la sư thuc thật sao? Ta đa noi la phụng mệnh đại sư tỷ vậy ma…" Người noi
chuyện chinh la thiếu nữ vừa mới quay về, mặt tran đầy bất man.

"Khong sao, muội cầm vật nay, lại đi thử một lần." Co gai toc dai khuon mặt
đẹp tuyệt trần, nang len tay ngọc ven mai toc, lấy ra một hộp ngọc đưa cho
thiếu nữ.

Thiếu nữ nhận lấy, rất to mo ben trong chứa cai gi, nhưng khong hỏi ma gật đầu
rời đi.

Lại qua giay lat, tren Cửu Phong, trong động phủ To Minh, Tử Xa cung kinh đứng
đằng trước, đem hộp ngọc đặt trước mặt hắn rồi lui lại vai bước, chờ đợi hắn
sai bảo.

To Minh nhin hộp ngọc, im lặng chẳng mấy chốc sau mở no ra. Khoảnh khắc hộp
ngọc bị mở ra, cả động phủ đều sang ngời. Chỉ thấy ben trong hộp la một thạch
tệ vang!

Thạch tệ vang co hinh thoi, trong suốt long lanh, cho người cảm giac mong lung
tựa ảo mộng, như hut linh hồn người vao trong.

"Tuyệt phẩm thạch tệ!" Tử Xa hut ngụm khi.

Thạch tệ vang, du chỉ một vien thi gia trị cực kỳ lớn, rất hiếm thấy. Một
thạch tệ vang đủ đối lấy vai chục vạn thạch tệ binh thường.

Khac với Tử Xa, To Minh cảm nhận trong thạch tệ vang ẩn chứa linh khi kinh
người. Linh khi đậm đặc khiến thần thức của To Minh dường như cũng bị hấp dẫn.

'Chỉ vi gặp một mặt ma lấy ra linh thạch cỡ naY…' Mắt To Minh chợt loe, tay
phải đong lại nắp hộp, quăng xuống chan Tử Xa.

"Khong gặp."

Tử Xa mấp may moi, cầm cai hộp ra khỏi động.

Tren Thất Phong, binh đai nho ra, theo cầu vồng bay đến, khong lau sau, truyền
ra giọng noi tức giận của Trần Thiền Nhi.

"Đại sư tỷ, To Minh qua kieu ngạo, vẫn khong chịu gặp! Hắn cho minh la ai chứ?
Đại sư tỷ, tỷ đa hai lần keu hắn đi ra ma hắn chẳng them để ý!" Thiếu nữ thở
hổn hển đứng cạnh co gai, đưa ra cai hộp, hung dữ trừng phương hướng co Cửu
Phong.

"Khong sao, muội lại đưa đi cai hộp nay." Co gai toc dai cười khẽ, lại lấy ra
một cai hộp, dường như co sớm biết sẽ như vậy. Co chuẩn bị hộp như thế nay
khong chỉ co một cai.

Nhưng thiếu nữ đang tức giận khong hề phat hiện, nghe co gai noi, vốn co khong
định đi nhưng vẫn nghe lời cầm lấy hộp, hoa thanh cầu vồng bay đi.

"To Minh, ta muốn xem thử, ngươi co thể khiến ta lấy ra bao nhieu vật phẩm mới
chịu cui đầu." Co gai toc dai cười hờ hững, khep mắt.

Tren Cửu Phong, tiếng thở dồn dập của Tử Xa quanh quẩn trong động phủ To Minh.
Ga nhin chằm chằm cai hộp bị mở ra đặt trước mặt To Minh, ben trong la vai tấm
da thu xếp cung một chỗ, ben tren lộ ra ba chữ, la Man Thần Biến!

"Chỉ co người được Tong Mon thừa nhận, tương lai co khả năng trở thanh đệ tử
Man Thần, mới được truyền cho thần thong Man Thần Biến. Khong ngờ Thien Lam
Mộng lại đưa vật đo tới!" Tử Xa co thể khong qua để ý thạch tệ vang, nhưng
khong thể khong bị mấy tấm da thu nay hấp dẫn. Ga hit thở ngay cang dồn dập.
Nếu la ga thi sẽ khong chut chần chờ nhận lấy.

"Chẳng phải chỉ gặp một mặt thoi sao…" Tử Xa gian nan thu lại tầm mắt nhin da
thu, chuyển hướng To Minh.

To Minh biểu tinh binh tĩnh, liếc mấy tấm da thu, nhắm mắt lại, lat sau hắn mở
ra, lần nữa đong nắp hộp đẩy hướng Tử Xa.

"Khong gặp!"

Tử Xa ngẩn ngơ, ha miệng muốn noi cai gi, nhưng thấy biểu tinh của To Minh thi
vội nuốt xuống lời muốn noi, nhặt len cai hộp, vo cung tiếc nuối lưu luyến le
bước ra ngoai.

'Lấy bảo vật quý gia muốn gặp người thi chắc co ý đồ lớn. Minh chưa từng gặp
co ta, khong nen tham muốn!'

Tren Thất Phong, khong lau sau lại phat ra tiếng noi thanh thot, lần nay ro
rang cao vut khong it, cang giận dữ hơn nhiều.

"Khong đi, đại sư tỷ, ta khong đi! To Minh tinh cai gi, đanh khong lại cả Tư
Ma Tin ma đa kieu ngạo như vậy!!! Đại sư tỷ mời ba lần đa đủ ton trọng hắn
rồi, tại sao hắn vẫn từ chối chứ!!!"

Co gai toc dai mỉm cười, nụ cười kia chẳng những khong hề lạnh lung ngược lại
co ẩn ý thiếu nữ khong hiểu thấu. Dường như đối với hanh động của To Minh, co
chẳng những khong thấy phản cảm ma con khen ngợi.

"Ta ngược lại co chut xem thường hắn, muội đưa vật ấy đi đi." Co gai toc dai
suy tư giay lat, tay chộp hướng khong khi.

Lần nữa xuất hiện một cai hộp. Hộp nay ro rang khac với trước, dai bảy tấc.

"Nếu hắn vẫn đưa trở về thi muội giao mộc giản nay cho hắn." Co gai đưa hộp
dai cho thiếu nữ, sau đo từ trong ngực lấy ra một tấm gỗ cỡ hai ngon tay, đặt
vao tay thiếu nữ.

"Được rồi ma, Thiền Nhi muội muội, đay la lần cuối cung. Nếu hắn con khong đến
thi việc nay ngừng tại đay." Co gai toc dai mềm nhẹ noi, thanh am kia co loại
cảm giac khiến Trần Thiền Nhi khong thể từ chối, chỉ co thể gục đầu ngoan
ngoan gật đầu.

"Ừ, lần cuối cung." Co gai toc dai cười, nụ cười của co rất đẹp, vuốt toc
thiếu nữ.

Thế la Trần Thiền Nhi lại hoa thanh cầu vồng bay nhanh.

Cửu Phong, đa định hom nay la một ngay khong binh tĩnh.

Trong động phủ To Minh, Tử Xa hit thở dồn dập, thậm chi con hơn luc trước thấy
da thu Man Thần Biến.

"Thien Han kiếm! Cả Thien Han Tong mỗi trăm năm mới luyện ra một thanh Thien
Han kiếm! Chỉ co đệ tử lập cong cho Tong Mon mới được Thien Mon ban kiếm nay.
Khong ngờ Thien Lam Mộng lại đưa ra vật nay…cai nay…cai nay…" Tử Xa nhin cai
hộp bị mở ra trước mặt To Minh, tinh thần chấn động, ga thật sự khong hiểu nổi
tại sao đối phương lam như vậy.

To Minh binh tĩnh nhin một thanh kiếm nằm trong hộp. Kiếm la một thanh băng
kiếm, toan than trong suốt tỏa ra khi lạnh khiến hắn dựng đứng long tơ.

Đay la một bảo vật rất khong tệ!

"Cả Thien Han Tong chỉ co mười bốn thanh Thien Han kiếm, mỗi thanh kiếm đều ẩn
chứa một thuật phap. Nếu co kiếm nay, nghe noi tiến vao Thien Han Động thi sẽ
bớt phi sức nhiều." Vẻ mặt Tử Xa tran đầy khat vọng.

To Minh im lặng, hắn nhin thanh kiếm nay. Du mắt nhin kiếm nhưng tam hắn khong
ở đay ma chim đắm trong suy tư.

'Đầu tien la kim thạch sau la Man Thần Biến, cuối cung la Thien Han kiếm. Vị
đại sư tỷ Thất Phong nay, đứng đầu bảng đất Thien Han Tong, Thien Lam
Mộng…ngươi rốt cuộc co mục đich gi?' To Minh nhiu may.

"Sư thuc, kiếm nay…chắc nen lấy kiếm nay đi!" Tử Xa chần chờ một luc, nhỏ
giọng khuyen.

'Co ta đang dụ minh vao trong.' To Minh ngẩng đầu liếc Tử Xa, tay phải đong
lại nắp hộp, lần nữa đẩy ra.

"Khong gặp!"

Tử Xa hit ngụm khi thật lau sau mới thở ra hơi dai, chần chờ chốc lat, cuối
cung thầm than cầm lấy cai hộp, vo cung khong muốn đi ra ngoai.

Nhưng chốc lat sau ga nhanh chong quay về, lần nay biểu tinh cực kỳ quai lạ.
Khi To Minh đưa mắt nhin thi ga cung kinh đưa cho hắn một miếng gỗ.

"Đối phương noi đay la vật cuối cung." Tử Xa nhỏ giọng noi.

To Minh nhận lấy miếng gỗ, nhin một cai. Nhưng giay phut nhin no, biểu tinh
của To Minh biến đổi, loại biến đổi nay du la trước đo hắn nhin kim thạch,
nhin Man Thần Biến, nhin Thien Han kiếm cũng chưa từng manh liệt như vậy.

Tử Xa ngay ra. Luc trước ga cũng co nhin miếng gỗ nay, ben tren trống rỗng
khong co khắc gi hết. Bay giờ thấy To Minh lam vẻ mặt như vậy thi ga vo cung
kho hiểu.

To Minh ngơ ngac nhin miếng gỗ trong tay, hồi lau sau nhắm mắt lại, khi lần
nữa mở ra thi đa đứng dậy.

"Tử Xa, ta ra ngoai một chuyến, ngươi khong cần đi theo."


Cầu Ma - Chương #250