Người đăng: Boss
"Tử Xa, cai ten khốn kiếp nha ngươi, uổng cong từ nhỏ ngươi bị đanh tỷ tỷ đều
ra mặt giup ngươi. Nếu ngươi la đan ong thi lập tức tim ra Ton Đại Hổ cho ta!"
Ngoai Cửu Phong, giọng noi nghiến răng nghiến lợi của co gai nhanh chong
truyền tới.
Chỉ thấy tren bầu trời co hai cầu vồng xẹt đến, đằng trước nhất la co gai mặc
ao vang, mặt trai xoan, du bay giờ vẻ mặt giận dữ nhưng vẫn rất đẹp.
Đằng sau co đi theo một co gai, co gai ấy cũng rất đẹp, chẳng qua biểu tinh
muốn noi lại thoi, hai mắt lộ tia quai dị, co ta chinh la Han Thương Tử.
Tử Xa gai đầu, vội đứng dậy nhưng khong biết nen noi cai gi, lung tung như ga
mắc toc.
"Tỳ…"
"Đừng keu ta la tỷ, ta khong co đệ đệ như ngươi!" Co gai trừng mắt hung dữ
liếc Tử Xa, sau đo anh mắt rơi tren người To Minh.
"Ồ, đay chẳng phải la To sư thuc sao?" Co gai cười nhạt.
To Minh nhức đầu. Co gai nay ten la Tử Yen, tỷ tỷ của Tử Xa, hai thang nay
nhiều lần ghe thăm. Mới đầu chỉ đi tim Hổ Tử, ga trốn mấy lần sau bị co bắt
được, khong biết hai người xảy ra chuyện gi ma từ khi đo Hổ Tử trốn kin vo
cung. Chỉ biết ga ở trong nui nhưng rất kho tim ra chỗ nup. Chỉ co luc bị buộc
qua đang mới rống len, nhưng thanh am mơ hồ khiến người kho theo tiếng tim
đến.
Thậm chi co lần chắc Hổ Tử cảm thấy tại sao mọi người đều nhin, nhưng co gai
nay cứ tum đầu minh, cho nen mới rống lời giống vừa nay. Nhiều lần sau, lực
chu ý của co gai dần bị phan tan.
Đối với việc nay thi To Minh chỉ co nước cười khổ, đau đầu.
Tinh tinh co gai kho đoan, sau khi lực chu ý bị phan tan thi đưa ra một yeu
cầu cực kỳ hoang đường với To Minh, nếu khong lam được sẽ bị co quấn quýt
khong tha.
May la To Minh du sao khong phải chinh chủ, tranh ne mấy lần sau Tử Yen lại
đặt tầm mắt vao thủ phạm chinh Ton Đại Hổ.
"Cai nay…Tử Yen sư điệt…" To Minh nhin Tử Yen vẻ mặt tức giận, đương nhien
cũng trong thấy Han Thương Tử theo sau lưng, bản năng nhay mắt.
Han Thương Tử lam bộ khong trong thấy, quay đầu nhin hướng khac.
"Khong biết To sư thuc co gi sai bảo tiểu nữ? Co phải chăng luc trước nhin
chưa đủ?" Tử Yen hừ lạnh một tiếng, than thể yeu kiều đi đến Cửu Phong. Co
đứng tại binh đai ngoai động phủ To Minh, co gio thổi đến phất phơ mai toc
đen, mang theo mui hương phất vao mặt To Minh.
"Cai nay…lần trước co ra yeu cầu khong phải ta khong lam được, nhưng du gi Hổ
Tử sư thuc mới la chủ mưu nhin co. Nếu hắn lam được yeu cầu của co thi tất
nhien ta cũng sẽ lam theo." Khong phải To Minh khong giỏi ăn noi, chẳng qua từ
khi tới đất Nam Thần thi hắn đa quen im lặng.
Bay giờ tren Cửu Phong, nơi đay ấm ap cho hắn cảm giac như la nha, luc trước
tại Ô Sơn tai ăn noi lanh lợi chậm rai tim về một it.
"Ngươi…" Tử Yen trừng mắt, định mở miệng thi Han Thương Tử ở ben cạnh ho khẽ.
Tử Yen nhin chằm chằm To Minh, hừ lạnh noi. "Nể mặt Phương sư muội, việc nay
co thể chờ sau, đợi ta tim ra Ton Đại Hổ!"
Tử Yen noi rồi nhoang người len, đầu đi vong quanh Cửu Phong.
Cửu Phong rất kỳ lạ, khong co đại trận hộ sợ, ai đến co thể tuy ý đi, nhưng đo
la dưới tinh huống được cho phep. Nếu khong được người của Cửu Phong cho phep,
hậu quả đi lung tung thi giống như Tử Xa.
Chẳng qua bay giờ người cả Cửu Phong ở trước mặt Tử Yen co chut đuối lý, Thien
Ta Tử gian xảo đa sớm bế quan. Việc nay khong lien quan đến Đại sư huynh nen y
cũng thoải mai xem kịch vui.
Con về Nhị sư huynh hai thang nay thường đi dạo, gieo trồng hoa cỏ, mỗi lần
thấy Tử Yen đều dung nụ cười on hoa như gio xuan, gật đầu với co.
Sau khi Tử Yen đi tim Ton Đại Hổ nup trong Cửu Phong thi Han Thương Tử cũng
đap xuống đất, đứng tren binh đai. Lờ mờ thấy ra hai người sớm quen biết, lại
them đất Thien Han Tong đồn đai một it việc lien quan To Minh, bay giờ co vội
cui đầu lui ra sau mấy bước, rời xa nơi nay.
Ngay sang sủa, may trắng trời trong xanh, co gio nhẹ lanh lạnh thổi qua người
hai người, cuốn vai sợi toc, cũng vi nơi đay vẽ một net mỹ lệ.
"Dường như co đang trốn ta." To Minh nhin Phương Thương Lan, mỉm cười noi.
"Toi khong co." Phương Thương Lan khong nhin To Minh ma đứng đo, ngắm phương
xa, nhẹ giọng noi.
"Hai thang nay co theo Tử Yen sư tỷ của co đến đay nhiều lần, đay la lần đầu
một minh ở lại đay." Trong mắt To Minh, than hinh Phương Thương Lan ở trong
gio như la đoa tuyết lien, ẩn chứa yen tĩnh.
"Luc trước toi từng đến." Phương Thương Lan nhẹ giọng noi.
"Cảm ơn co." To Minh ngồi một ben, mắt nhin may trắng tren trời.
"Cảm ơn toi về cai gi?" Phương Thương Lan nghieng đầu nhin To Minh. Động tac
nghieng đầu của co rất đẹp. Ánh nắng rơi tren khuon mặt, co thể thấy một it
long tơ tren mặt.
"Cảm ơn co đa lo lắng cho ta khi Tử Xa đến, cảm ơn co nhắc nhở khi ta đấu với
Tư Ma Tin." To Minh cầm lấy ban vẽ ben cạnh, tay phải bung tren no.
Tiếng boc khe khẽ quanh quẩn, tren ban vẽ một lớp bụi mỏng tản ra.
"Toi biết chắc huynh đa đoan được mục đich của Tư Ma Tin, cho nen luc trước
mới khong lại nhắc nhở." Phương Thương Lan mỉm cười, nụ cười kia chứa ý nghĩa
To Minh hiểu nhưng lại do dự.
"Man Tử sao." Mắt To Minh xẹt qua tia lanh liệt. Nếu đến tận đay ma hắn con
chưa hiểu ra mục đich của Tư Ma Tin, thi đa khong phải la To Minh một minh
trong đất Nam Thần đi đến tận hom nay!
"Toi khong biết tiếp theo Tư Ma Tin sẽ dung cach gi, nhưng theo toi hiểu biết
thi người nay khi đa quyết định một việc tuyệt đối sẽ khong từ bỏ. Huynh…nen
cẩn thận chut." Phương Thương Lan chần chờ một luc, nhẹ giọng noi.
Noi xong tay phải nang len ven mai toc bị gio thổi bay vao sau tai. Co định
quay đầu đi khong muốn nhin To Minh nữa. Như hắn đa noi, co thật sự co chut
trốn tranh đối phương. Bởi vi mỗi lần chạm vao anh mắt To Minh thi sẽ khiến
nhịp tim đập của co bỗng nhien tăng tốc.
"Đừng động đậy!" To Minh bỗng noi.
Phương Thương Lan khựng lại, nhin To Minh, anh mắt ý hỏi.
"Giữ nguyen động tac như vậy, ta vẽ một bức tranh cho co." To Minh cầm ban vẽ,
nhin Phương Thương Lan, tay phải xẹt qua ban vẽ.
Khuon mặt Phương Thương Lan đỏ bừng, cắn moi nhin To Minh, giữ động tac ven
toc. Quần ao tren người co phất phơ trong gio, sau lưng la trời xanh may
trắng.
Gio thổi qua, chẳng những thổi quần ao co, cang khiến mai toc xinh đẹp bay tới
một hướng, hinh ảnh nay rất đẹp.
Thời gian như biến chậm lại. Dưới tay To Minh, ban vẽ dần xuất hiện đường net
một co gai. Nhịp tim đập nhanh của Phương Thương Lan giờ thi chậm rai binh
tĩnh lại. Co nhin To Minh, anh mắt đầu tien trong thấy la vết sẹo dưới đoi mắt
To Minh.
Nhin vết sẹo kia, Phương Thương Lan rất đau long.
Hai người khong noi lời nao nữa, trong khong khi tĩnh lặng, một người vẽ, một
người nhin.
Phia xa, Tử Xa biểu tinh lộ ra kham phục. Du ga khong nghe thấy lời To Minh va
Phương Thương Lan noi chuyện, nhưng xem hai người vẽ tranh thi ga đa kham phục
To Minh len đến cực độ.
'Khong uổng la To sư thuc. Đấu với Tư Ma Tin thi sat khi nhiếp người, hung
dũng uy nghiem. Bay giờ lại co thể nhu tinh vẽ tranh khiến co gai vẻ mặt xấu
hổ. Tử Xa ta khi nao thi co bản lĩnh như vậy…' Tử Xa rất la cảm than lắc đầu,
nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ điều gi.
'Thang trước con đấu với Tư Ma, hom nay ngồi vẽ mỹ nhan, nếu co một ngay ta co
thể…một cau sau la cai gi nhỉ…" Tử Xa nhiu may, hai thang nay ga khong ngừng
quan sat sở thich quai lạ của người trong Cửu Phong, điều nay khiến ga ngộ
đạo. Ga cảm thấy những sở thich quai lạ nay co lẽ chinh la một trong cac
nguyen nhan khiến họ khac biệt.
Cho nen ga cũng tim một sở thich lạ lung cho minh, trước mắt cũng vậy, cảm
than xong tạo từ lam thơ.
Đang luc Tử Xa đau đầu nhức oc nghĩ vết sau, đang luc To Minh vẽ tranh cho
Phương Thương Lan nhin minh, cũng tren Cửu Phong, Nhị sư huynh ngồi xổm tren
đất sờ hoa trồng cỏ chợt ngẩng đầu, nhin hướng động phủ của To Minh, trong mắt
loe tia sang.
"Tiểu sư đệ, cảm ơn ngươi." Nhị sư huynh đột nhien noi ra một cau lạ lung xong
lập tức đứng dậy, ho khan vai cai, nhoang người len chớp mắt đa biến mất.
Một vị tri khac trong Cửu Phong, Nhị sư huynh bỗng nhien xuất hiện tại đo. Đầu
tien y sửa sang lại quần ao, hit sau vai lần xong tay chắp sau lưng, ngẩng đầu
nhin trời.
Rất nhanh y nghieng người, để anh nắng chiếu rọi một ben mặt, ngẩng đầu nhin
khung trời.
Nhưng lập tức y lại nhiu may, tay trai vung ben người, lập tức co gio nhẹ thổi
đến đem quần ao va toc dai thổi phất phơ. Giữ tư thế như vậy, Nhị sư huynh
nhin trời, khong động đậy.
Thời gian khong lau lắm, khong xa tren bậc thang xuất hiện bong dang Tử Yen.
Co đa tim rất nhiều nơi nhưng vẫn khong thấy Ton Đại Hổ đau, rất la tức giận
rồi lại khong co chỗ để phat tiết.
Co đang đi thi bỗng ben tai truyền đến một giọng noi nhu hoa.
"Tử Yen co nương."
Tử Yen ngừng bước chan, xoay người, liếc mắt liền thấy Nhị sư huynh đứng tại
đo. Khoảnh khắc thấy Nhị sư huynh, biểu tinh của Tử Yen ngay ra.
Co trong thấy toc của Nhị sư huynh To Minh bị gio thổi bay phấp phới.
Co cũng thấy, Nhị sư huynh To Minh, ao dai phần phật trong gio.
Co con thấy, Nhị sư huynh To Minh đoi tay chắp sau lưng, nghieng mặt đối diện
minh, ngẩng đầu nhin may trắng tren trời. Ánh nắng chiếu rọi nửa ben mặt,
khiến người nay thoạt trong hinh như khac xa với trước kia.
"A…Tử Yen xin chao nhị sư thuc Cửu Phong." Tử Yen nổi da ga, khong biết người
nay rốt cuộc muốn lam gi, vội lui vai bước, nhẹ giọng noi.