Người đăng: Boss
Trong long y biết hơi thở con rắn biến mất khong phải vi bị To Minh thu phục
ma như luc trước, lại bị Ham Sơn Chuong phong ấn. Du la biết nhưng y vẫn do
dự, tuy nhien, chần chờ chỉ chớp mắt đa hoa thanh lạnh lung.
'Việc Man Chủng la quan trọng nhất! Con rắn rơi vao tay To Minh, du minh tiếp
xuc với hắn khong nhiều nhưng co thể thấy ra người nay hanh động dứt khoat, sẽ
khong do dự. Nếu hắn khong thu phục được con rắn thi chắc chắn sẽ nghĩ cach
giết! Nếu ngươi rồi cũng sẽ chết, khong bằng trước khi chết giup ta một phen,
vậy coi như chết co ý nghĩa.' Tư Ma Tin kiềm nen đau long, anh mắt dứt khoat.
'Đang tiếc con rắn nay chưa lớn len, thoi, thoi!' Tay phải Tư Ma Tin nang len
mạnh chỉ vao ngực.
Bỗng chốc ngự ao y thanh mảnh vụn biến mất, lộ ra lồng ngực co huyết đồ hinh
tron. Thoạt trong giống như mặt trời, nhưng nếu quan sat kỹ thi sẽ dần thấy ra
ben trong co ảo ảnh con trung như ẩn như hiện.
'Du tiếc con rắn nhưng du sao no chỉ la một tia hoang tuyến ma thoi, sợ la cả
đời khong thể phản tổ thanh hoang, chỉ la một vật trong số rất nhiều hoang
tuyến do năm đo hoang bảo biến thanh. Nếu việc nay nằm trong dự đoan của minh,
co lẽ khong tồn tại hoang tuyến. Bỏ vật đo cang co nắm chắc thanh cong Man
Chủng hơn. Việc nay…đang!' Mắt Tư Ma Tin chợt loe, tay phải chỉ ngực sau đo
nhanh chong đanh vong quay quanh đồ an tron đỏ mau.
Theo ngon tay lướt qua, co thể thấy từng đợt khi lạnh theo ngon tay nhanh
chong lan tran tren da. Tư Ma Tin vẻ mặt như cũ, lạnh lung. Rất nhanh, khi
ngon tay đi tới chỗ đầu đuoi giao nhau, lập tức hinh tron đỏ trước ngực y dang
len khi đen, cuối cung chậm rai tach khỏi da Tư Ma Tin.
Hinh tron đỏ mau nay giống như da người, bay giờ từ từ tach ra lộ rất nhiều
chất dinh keo da Tư Ma Tin. Chất dinh khiến người nhin buồn non nhưng Tư Ma
Tin vẻ mặt binh thường như cũ, khong co biến hoa gi nhiều.
Theo hinh tron đỏ tach khỏi than thể y, keo đứt chất dinh. Cuối cung, khi hinh
tron đỏ bềnh bồng trước mặt Tư Ma Tin thi đa keo đứt hết cac chất dinh.
Hai mắt Tư Ma Tin lộ tia sang kỳ lạ, cắn đầu lưỡi phun ra bung mau. Mấu bị
phun vao vật giống da hinh tron đỏ, nhanh chong bị hấp thu.
'Trước khi Bạch Tố lam theo lời minh, phải trước tien đanh mở chỗ trống trong
long To Minh, thế thi co ấy mới thanh cong tốt hơn! Con rắn nay la qua trinh
đanh mở chỗ trống tam linh giữa minh va To Minh, một tia lien hệ giữa hai ben!
Ngươi cang muốn khống chế con rắn thi cang sinh ra lien hệ với ta! Khi hắn
đang muốn khống chế, khoảnh khắc con rắn chết đi, hắn sẽ rơi sau vao, cang
thất vọng va hối hận thi đối với minh cang la đường dẫn thanh cong gieo
trồng!' Khoe miệng Tư Ma Tin lộ nụ cười am trầm, tay phải lại nang len chỉ vao
tran minh.
"Man Chủng, Vo Tam Đại Phap!" Thanh am của y tran ngập am u kho hinh dung, hư
vo tỏa ra.
Hinh tron đỏ như da trước mặt y bỗng bốc chay.
Trong luc thieu đốt thi con trung ẩn hiện trong hinh tron đỏ run bần bật,
dường như phat ra từng tiếng the lương khong tiếng động.
Cung luc đo, tren Cửu Phong, động phủ To Minh, trong Ham Sơn Chuong, con trung
ủ rũ bay giờ than minh bỗng vặn vẹo. No hấp hối phat ra tiếng het the lương,
trong het thảm, hung tan trong đoi mắt lay động, trung thanh giấu ở đay mắt
giờ thanh me mang.
Tren người no toat ra từng đợt khoi trắng. Khoi trắng khong co nhiệt độ, nhưng
theo khoi trắng khuếch tan, than thể con trung như la vo hinh bị thieu đốt!
"Đay chinh la chủ nhan của ngươi sao. Bởi vi khong muốn ngươi bị ta thu phục,
tha rằng tan nhẫn giết chết ngươi." Giọng noi của To Minh vang vọng trong Ham
Sơn Chuong, truyền vao tam linh của con trung.
Trung nay co linh tinh rất cao, no nghe hiểu lời của To Minh. Hung tan trong
mắt dần ảm đạm, trung thanh nơi đay mắt bị me mang che lấp.
Dường như linh tinh no co cao hơn nữa thi bay giờ vẫn khong biết tại sao chủ
nhan đối xử với minh như vậy.
"Hắn muốn giết ngươi la vi ngươi bị ta bắt. Ta khong biết ngươi theo Tư Ma Tin
bao lau rồi, nhưng chắc đay la lần đầu tien bị người bắt? Du ta thả ngươi trở
lại, nếu xuất hiện lần thứ hai, lần thứ ba, ma kẻ bắt ngươi khong phải ta, chờ
đợi ngươi cũng chỉ co kết cuộc nay! Chủ nhan như thế ma ngươi lại trung thanh,
thật buồn cười, ta cũng buồn thay cho ngươi!" Giọng To Minh như sấm đanh vang
dội trong Ham Sơn Chuong, từng tiếng rơi vao tam linh con rắn, khiến hung tan
trong mắt no hoan toan tan vỡ. Trung thanh nơi đay mắt khong con nữa, bay giờ
biến thanh me mang va đau thương.
To Minh nhin thấy tất cả, du biểu tinh binh thường nhưng long chấn động. Hắn
khong ngờ trung nhỏ co linh tinh đến trinh độ đo, xem ra co thể tương đương
với Tiểu Hồng.
Nhưng Tiểu Hồng vi la hỏa vượn, trời sinh đa co linh tinh như người, con trung
nhỏ thi be xiu như vậy ma cũng co thể, do đo thấy ra no khong tầm thường.
"Chủ cũ của ngươi muốn giết ngươi, ngươi con muốn tử trung ư?" Mắt To Minh
chợt loe, ngay khi con rắn tam linh chấn động, than thể bị thieu đốt phạm vi
lớn, hơi thở sự sống nhanh chong yếu đi thi bỗng gầm một tiếng.
Trong tiếng rống ầm ầm, quanh quẩn trong Ham Sơn Chuong, cung luc đo, thần
thức To Minh ngưng tụ ngoai người trung xa lập tức phat hiện tam linh phản
khang của no rốt cuộc xuất hiện vết rach.
Giay phut xuất hiện khe hở, thạch tệ bềnh bồng quanh người To Minh cung rung
động, vỡ thanh bột phấn tan biến. Linh khi khổng lồ từ hon đa vỡ nat ua ra như
thủy triều nhập vao kinh mạch trong người To Minh, nhanh chong di chuyển, cuối
cung ngưng tụ tại đầu, phong ra lực lượng cang cường đại hơn nữa.
Lực lượng thần thức nay bỗng vao Ham Sơn Chuong, giang xuống người trung xa,
dọc theo vết rach tam linh, thế như chẻ tre ua vao vết rach, tiến vao tam linh
trung xa.
Khoảnh khắc vao tam linh trung xa, thần thức của To Minh lập tức phat hiện
trong thế giới mơ hồ nay bềnh bồng một đồ an tron mau đỏ khổng lồ.
Vật đo như da người, hoặc nen noi no la da người bị vẽ đồ an hinh tron.
No bềnh bồng giữa khong trung, giờ đang hừng hực thieu chay. Theo no đốt chay,
To Minh thấy ro trong hinh tron đỏ, ảo ảnh con rắn đang run rẩy than thể,
nhưng khong con phản khang, ở ben trong mặc kệ tấm da thieu đốt khiến no cang
them suy yếu.
Trong vai giay ngắn ngủi, nguyen tấm da người co hơn phan nửa bị đốt thanh tro
tan, chỉ con một nửa, xem hinh dạng thi chỉ vai giay sẽ hoan toan biến mất.
Khi tấm da người đều biến mat thi ảo ảnh con rắn cũng sẽ biến mất theo, trung
xa kỳ dị nay sẽ thật sự chết.
'Tư Ma Tin thật độc ac.' Du To Minh đa đoan được việc nay xảy ra, nhưng bay
giờ chinh mắt trong thấy mới mở rộng tầm mắt cảm nhận sự tan nhẫn của Tư Ma
Tin.
Nếu đổi lại la hắn, con trung nay đổi thanh Tiểu Hồng, To Minh tự hỏi long
khong thể lam được chuyện như vậy.
Hắn khong do dự, thần thức cường đại ngưng tụ trong tam linh con trung mạnh
xong hướng tấm da đốt chay. Khoảnh khắc đụng chạm, To Minh bỗng chấn động tinh
thần, hắn cảm giac co chut la lạ.
Cũng vao luc nay, than thể hắn xếp bằng trong động phủ, ngực đột nhien lấp loe
anh sang am u, anh đo chinh la mảnh đa đen bi ẩn To Minh treo tren cổ.
Theo anh sang chớp động, thần thức của To Minh trong tam linh trung xa chợt
khựng lại.
'Du vật nuoi chết thi Tư Ma Tin nay cũng khong quen tinh kế minh một phen. Du
khong biết mục đich của y nhưng rốt cuộc khong phải chuyện tốt.' Thần thức của
To Minh tạm ngừng thi tấm da bị thieu phan nửa giờ lại biến mất khong it, chỉ
con lại một mảnh nhỏ.
Con rắn đa suy yếu tới cực độ, mắt thấy sắp hồn phi phach tan, nhưng dường như
no khong muốn phản khang, im lặng ở đo chờ đợi tử vong.
Bay giờ đặt trước mặt To Minh la hai con đường, hoặc la cứu con trung nay
nhưng bước vao bẫy của Tư Ma Tin, hoặc la từ bỏ no.
Hắn tinh kế Tư Ma Tin, Tư Ma Tin cũng tinh kế hắn. Hai người khong biết mục
đich va con bai của đối phương, nhưng lấy con trung nay lam giới, mở ra trận
chiến ro rang khac với chan chinh giao đấu!
To Minh chỉ chần chờ chốc lat liền dứt khoat.
Thần thức khong để ý Tư Ma Tin bay am mưu khong biết, bao phủ tấm da chỉ con
lại mảnh nhỏ, pha tan lửa thieu đốt, xong vao ảo ảnh con trung tuyệt vọng
khong phản khang.
'Du Tư Ma Tin muốn mượn cai chết của ngươi để tinh kế ta, nhưng việc nay la
thi nghiệm ta lam ra, coi như ngươi chết cũng khong thể chết trong tay hắn!'
Khoảnh khắc thần thức To Minh xong tới thi than thể con trung run len.
'Hắn khong cần thi co ta muốn ngươi!' Thần thức của To Minh truyền ra thanh am
đưa vao tam linh con trung. Tam linh con trung chấn động, ảo ảnh ở trong tấm
da mạnh ngẩng đầu, đoi mắt ảm đạm lộ ra anh sang khac lạ.
"Hắn khong cần thi co ta muốn ngươi." Cau noi nay vang vọng trong tam linh con
trung co linh tinh cực cao, khiến anh mắt no dần sang len.
No gần như khong hề phản khang, thần thức của To Minh để lại khắc ấn sau trong
tam linh no.
Giay phut khắc ấn in dấu, tấm da người hoan toan chay thanh tro bụi. Nhưng một
giay trước khi hoa thanh tro thi ảo ảnh ben trong sớm một bước bị boi xoa.
Giờ phut nay, tren Nhất Phong, Tư Ma Tin khoanh chan tĩnh tọa, da người trước
mặt hoan toan thanh tro. Sắc mặt y chợt biến đổi, đứng bật dậy như muốn lao ra
khỏi Nhất Phong nhưng chợt ngừng bước. Y siết chặt nắm tay, biểu tinh cực am
trầm, dường như cực kỳ giận dữ.
"Sao khong chết được!" Y bỗng nhien hiểu ra mục đich của To Minh. Mục đich đo
la mượn tay của minh thu phục trung xa kỳ dị nay!