Người đăng: Boss
Nhin ban vẽ hắn tự tay chế tạo, To Minh nang len tay phải nhẹ sờ bề mặt, ban
vẽ bằng phẳng sờ khong thấy tho rap.
"Sau nay ngươi hay cung ta, cảm ngộ tạo hoa thien địa." To Minh thi thao, chậm
rai nhắm mắt lại.
Giờ phut nay bầu trời ben ngoai đa hoan toan tối sầm, gio lạnh thổi quet qua
binh đai ngoai động phủ To Minh, co chut tiến vao trong, đoi khi thổi bay toc
dai của To Minh.
To Minh nhắm mắt, hắn khong co cảm ngộ, cũng khong chim đắm trong tu hanh, đầu
oc hắn trống rỗng, chỉ la trong trắng xoa chậm rai xuất hiện bong dang một co
gai.
Co gai khẽ cười xinh xắn, mắt xoe tron, khiến người nhin sẽ bị hấp dẫn. Than
hinh ngay cang ro rang, co thể cảm giac xinh đẹp da tinh từ người co. Như đoa
hoa khong bị troi buộc tuy ý nở rộ trong rừng, tỏa ra mui hương tự nhien ma
manh liệt.
Co mặc đồ trắng, mỉm cười như đang nhin To Minh.
"Bạch Linh…Bạch Tố…" To Minh thi thao, nhắm mắt lại, nang len tay phải. Tren
ban vẽ gỗ trắng mới lam, từng but một vẽ.
Mỗi một but tren ban vẽ sẽ xuất hiện đường net ảo, người ngoai sẽ khong thấy
gi hết, dường như ở đo vốn khong co net but. Bởi vi khong co but, chỉ dung
ngon tay nen khong để lại bất cứ dấu vết gi.
Chỉ co To Minh, bởi vi tam dẫn, tay lam, hắn co thể thấy minh vẽ chinh la cai
gi. Hoặc nen noi hắn vẽ ra trong long minh, vẽ la cảm giac, vẽ la khi chất,
đương nhien mắt thường khong nhin ra.
Thời gian chậm rai troi qua, gio lạnh trong đem khuya cang ret buốt. Trong
động phủ hoan toan tĩnh lặng, chỉ co ngon tay To Minh khong ngừng đụng chạm
ban vẽ phat ra thanh am. Nhưng trong cơn gio thi thanh am rất nhỏ, khong nghe
thấy.
Một đem qua đi, khi chan trời dần lộ ra mặt trời thi tay phải To Minh ngừng
tren ban vẽ, hắn mở mắt ra.
Nhin ban vẽ, bay giờ người ngoai co cảm giac khong khac gi đem qua, trống
rỗng. Nhưng trong mắt To Minh, ban vẽ xuất hiện than hinh một co gai.
Co gai mặt đồ trắng, khẽ cười xinh xắn, sinh động như thật, nhưng, khong co
mắt.
To Minh im lặng giay lat, nang len tay phải, vẽ vai net chỗ đoi mắt trống
rỗng. Trong mắt hắn, co gai tren ban vẽ lập tức co đoi mắt, đoi mắt co gai lộ
ra anh sang động long người, chỉ la anh sang kia tran đầy chan ghet, khiến khi
chất biến đổi, như đang chấn vấn To Minh.
"Co ta, chinh la Bạch Tố." To Minh khẽ noi, đoi mắt binh tĩnh khong co gợn
song, nhin co gai tren ban vẽ thật lau sau, tay phải của hắn bung ban vẽ.
Ban vẽ bỗng chấn động, co một tầng bụi mỏng manh vỡ ra bắn len khong, như la
tro, tro bị bắn len chinh la than hinh ao trắng trong tranh.
Bay giờ theo tro bị ngon tay To Minh bắn len, gio lạnh ngoai động phủ thổi vao
cuốn lấy no thổi qua ben người To Minh, biến mất.
Theo no biến mất, ban vẽ ở trong mắt To Minh bay giờ lại biến thanh trắng
ngần, khong con dấu vết co gai đo.
Giống như tim hắn, trong một đem tĩnh tam vẽ tranh, đem một tia chấn động sinh
ra vi bộ dang giống nhau xoa nhoa, biến thanh may khoi, khong thể nhập vao
tam.
Bay giờ trời đa sang ro, anh nắng theo cửa động chiếu rọi vao, như la anh sang
cắn nuốt hắc am, ngừng lại cach mặt To Minh ba met. Ngoai ba met co thể thấy
anh nắng chiếu thanh vong tron, chỗ hắn ngồi thi vẫn chim trong bong tối.
Im lặng, To Minh bỏ ban vẽ xuống, mắt chợt loe, lấy ra Ham Sơn Chuong. Chuong
vừa xuất hiện, ben trong lập tức truyền ra tiếng bum bum, hiển nhien la con
trung vẫn đang giay dụa muốn lao ra.
To Minh nhin chuong nay, mắt lạnh lẽo. Hắn va Tư Ma Tin chiến đấu, hơi hiểu ra
lực lượng thien địa trong nhat chem kia. Trừ cai đo ra con co thu hoạch khac,
chinh la xa trung nay.
Vật nay theo hắn thấy thi giống dị trung, nhưng Tư Ma Tin từng noi no la xa,
To Minh khong thời gian suy nghĩ điều nay. Bay giờ binh tĩnh lại, hắn nang len
tay phải, bỗng bung Ham Sơn Chuong thu nhỏ trước mặt.
Bung một cai, tiếng chuong vang, nhưng tiếng chuong khong lan ra ngoai ma
quanh quẩn ben trong thật lau, dường như co tiếng gao the lương truyền ra từ
ben trong. Chuong chấn động, rất nhanh trung xa ben trong giay dụa yếu đi,
nhưng thỉnh thoảng vẫn va chạm chuong.
Lại đợi nửa tiếng đồng hồ, trung xa trong chuong khong va đụng nữa, chỉ co
tiếng keu gao cực kỳ yếu ớt phat ra. Tay phải To Minh chỉ hướng Ham Sơn
Chuong. Chuong lập tức banh trướng cỡ một met. Mắt To Minh chợt loe, tay phải
co chut truc trắc lam ra tư thế quai lạ. Đay la khi hắn nhận chuong lam vật
của minh thi trong đầu thật tự nhien hiện ra một it cach khống chế nay. Lam
xong tư thế quai dị, tay phải To Minh mạnh đẩy tới trước.
Ham Sơn Chuong lập tức rung len, dần dần mặt tren như co song gợn, trước mặt
To Minh, chuong biến trong suốt, cho hắn thấy ro phong ấn ben trong. Trung xa
như gậy nhỏ than thể gấp khuc, tựa như day cung, tuy thời co thể duỗi ra bung
phat lực lượng kinh người.
Tren người no chẳng co chut gi bị trọng thương, đặc biệt la đoi mắt lộ ra tia
sang am trầm, như đang chờ cơ hội.
Nếu chỉ như vậy cũng đanh thoi. To Minh chinh mắt thấy trung xa nay ro rang
tinh thần phấn chấn, vận sức chờ phat động, nhưng khi mở miệng thi truyền ra
tiếng gao cực kỳ yếu ớt, mắt hung ac.
'Con trung nhỏ thong minh thật!' Mắt To Minh chợt loe, dị trung linh động
khiến hắn cười nhạt.
Tay phải lien tục bung chuong vai cai, khiến trong chuong vang tiếng chấn,
khuếch tan rất nhiều song am. Trung nhỏ lập tức vặn vẹo nhưng cứng rắn chống
cự, co tiết tấu keu gao rốt cuộc khong phat ra nữa. Nếu thong qua thanh am
phan đoan sinh tử, vậy bay giờ rất co thể co người cho rằng trung đa hấp hối.
To Minh thấy ro du trung khẽ run nhưng người no vẫn gấp khuc chờ phat động,
đoi mắt hung tan đỏ mau, chẳng những khong giảm bớt con bởi vi thống khổ ma
manh liệt hơn.
Hinh ảnh nay khiến To Minh rung động.
"Tư Ma Tin lam sao thuần phục được vật nay?" To Minh thi thao. Vật nay nhin
hung dữ, hiển nhien la loại rất kho thuần phục.
"Ta muốn xem thử cực hạn con trung nay!" Mắt To Minh lanh liệt, nang len tay
phải khong bung nữa ma một ban tay vỗ len Ham Sơn Chuong.
Khoảnh khắc tay đập xuống, tiếng ngan trong chuong lập tức đạt tới đỉnh. Thanh
am kịch liệt đo du nghe ngoai chuong thi rất yếu ớt nhưng ben trong chuong tựa
như song cuộn biển gầm, hinh thanh trung kich đien cuồng.
Trung nhỏ than thể kịch liệt chấn động, than thể gấp khuc dường như khong thể
chịu đựng, dần mềm xuống, cuối cung thả lỏng, phat ra tiếng gao the lương.
Trong tiếng gao, than thể no xuất hiện vết rach, co một it chất lỏng trắng nga
như mau chảy ra, sắc mặt lập tức uể oai, canh giương ra cũng rủ xuống. Nhưng
hung tan trong mắt vẫn khong giảm, ngược lại cang đien cuồng. Mắt loe tan nhẫn
cang đậm hơn, dường như chỉ cần cho no một cơ hội, để no co thể chạy ra khỏi
đay, vậy kẻ mang đến thống khổ cho no sẽ bị no đien cuồng trả thu.
To Minh biểu tinh binh tĩnh, nang len tay phải lần nữa vỗ tren Ham Sơn Chuong.
Bỗng chốc ben trong chấn động đạt tới đỉnh điểm. Trong tiếng chuong vang, canh
trung nhỏ lập tức te liệt, bỗng chốc tan vỡ hai canh, than thể run rẩy như sắp
vỡ tan, rất nhiều mau trắng chảy ra, người no mềm rũ nằm đo, khong con chut
sức lực, dường như sự sống cũng đến tận cung.
Nhưng trong mắt no, To Minh khong thấy khuất phục, khong thấy tuyệt vọng,
trong thấy vẫn la khi thế tran đầy hung ac, dường như sinh mệnh khong chấm dứt
thi khi thế đo sẽ khong mất!
To Minh lần thứ ba nang len tay phải, hắn biết, lần nay hạ xuống thi trung lập
tức chết! Du sao trung nay am hiểm la tốc độ va lực xuyen thấu khiến hắn kinh
sợ, chứ khong phải loại phong ngự.
Trầm mặc chốc lat, To Minh dần thả tay phải xuống. Hắn nhin trung nhỏ trong
Ham Sơn Chuong. Trong mắt no, To Minh chẳng những thấy hung tan va cứng cỏi,
con thấy sự trung thanh với chủ nhan cũ Tư Ma Tin.
Sở dĩ hắn co thể thấy trung thanh ẩn dưới hung tan trong mắt con trung, la vi
To Minh từng tại Ô Sơn, ở trong mắt Tiểu Hồng con khỉ lửa, từng thấy biểu lộ
như vậy.
"Tiểu Hồng…" To Minh bất giac nhớ đến no.
To Minh nhắm chặt hai mắt, lat sau chậm rai mở ra, trong mắt lần nữa binh
tĩnh. Hắn nhin Ham Sơn Chuong, bỗng nhien noi với cai chuong.
"Ngươi đa co linh tinh như vậy thi chắc nghe hiểu lời ta. Nếu ngươi trung
thanh với Tư Ma Tin như thế, vậy chung ta hay thử nghiệm một lần đi. Xem ngươi
ở trong long Tư Ma Tin quan trọng tới đau!" To Minh chậm rai noi.
Hiển nhien trung nhỏ nghe thấy lời To Minh thi, mạnh ngẩng đầu. Nhưng no khong
thấy To Minh, chỉ trong thấy xung quanh tồn tại vo tận mong lung.
"Ta rất to mo, Tư Ma Tin lam thế nao với ngươi, sẽ lựa chọn như thế nao." To
Minh lạnh nhạt noi, đột nhien nang len tay phải chỉ vao tran minh.
Cung luc đo, trong tui trữ vật lập tức bay ra rất nhiều thạch tệ bềnh bồng
giữa khong trung, vong quanh người To Minh. Từ người To Minh bung phat ra thần
thức lực lượng khắc ấn!
Nguồn dịch:.metruyen