Trần Tương


Người đăng: Boss

To Minh xoay người muốn đi tới chỗ Hổ Tử cũng vi lời nay ma tạm ngừng, nhưng
chỉ vẻn vẹn tạm ngừng ma thoi. Hắn khong quay đầu, bước hướng mặt đất, Hổ Tử
ngay kho kho đang nằm đo.

Bạch Tố thấy To Minh phớt lờ minh, cau chan may thanh, vẻ mặt chan ghet xoay
người chạy theo hướng Tư Ma Tin rời đi. Bong dang yeu kiều, đặc biệt la bong
lưng khi xoay người đi, ở trong gio vẽ ra cai đẹp da tinh.

Từ đầu đến cuối To Minh khong quay đầu lại nhin Bạch Tố cai nao. Co gai nay
trong long hắn dường như khong khac gi người khac, duy nhất khac chỉ la khuon
mặt cực giống dấy len chut gợn song ma thoi.

Nhưng giờ phut nay gợn song đa tĩnh lặng.

Trong long hắn bay giờ co một thắc mắc, khong phải Bạch Tố ma la thai độ của
Tả giao Tứ Phong. Lời noi trước đo ro rang la thien vị hắn.

'Minh va Tả giao nay khong quen thuộc, đối phương lam như vậy…' Mắt To Minh
chợt loe, trong đầu hiện ra bong dang sư ton Thien Ta Tử.

Hổ Tử con ngủ say như chết, khoe miệng chảy một bai nước miếng, tren mặt la nụ
cười ngay ngo, dường như ở trong mộng rất vui vẻ. Tử Xa cung kinh đứng một
ben, thấy To Minh đi tới thi lập tức cung kinh chắp tay cui đầu.

"Kinh chao To sư thuc."

Ga cung kinhphải lam bộ lam tịch ma phat ra từ đay long. Mắt thấy trận chiến
giữa To Minh va Tư Ma Tin, trong long ga cực kỳ vui mừng, mừng la khi đo kiếm
chuyện với To Minh thi đa gặp Nhị sư huynh của hắn. Nếu khong thi luc đo đấu
với To Minh, đối mặt cac loại thần thong biến hoa ma hắn vừa bay ra, Tử Xa
khong co một phần tự tin co thể chiến thắng To Minh.

'Co thể buộc Tư Ma Tin sử dụng Man Chủng Vo Tam Đại Phap, To Minh nay ngay sau
tại Thien Han Tong chắc chắn khong tầm thường!' Tử Xa rất tin tưởng điều nay,
đặc biệt la nghĩ tới trước đo cảm nhận sat khi của To Minh, va mấy cau noi của
đối phương trong động phủ Hổ Tử, loại cung kinh bỗng chốc biến thanh kinh sợ.

To Minh gật đầu, khoảnh khắc chan đạp đất, Hoa Phong tren bầu trời chật vật
bay nhanh tới. Bởi vi Tư Ma Tin rời đi nen Hồn Băng Lang cũng đi theo. Bay giờ
Hoa Phong tới gần To Minh thi than hinh run rẩy, anh mắt nhin To Minh con kinh
sợ hơn Tử Xa nhiều.

Co thể noi ga đa nhin To Minh từ một kẻ yếu ớt bước đi đến ngay hom nay. Đối
phương khac xa so với năm đo, chinh vi ga chinh mắt nhin thấy cho nen kinh sợ
To Minh con hơn người ngoai nhiều.

Ga biết To Minh khong phải người hiền lanh gi, thủ đoạn tan nhẫn, co thu sẽ
trả.

'Chủ nhan.' Hoa Phong cui gập đầu hướng To Minh, vẻ mặt xấu hổ.

'Chủ nhan, thực lực của tiểu nhan khong bằng Lang Hồn, nhưng chủ nhan cứ yen
tam, tiểu nhan chắc chắn sẽ chăm chỉ tu luyện, sớm muộn gi co một ngay trở
thanh canh tay đắc lực của chủ nhan! Tuyệt đối sẽ khong để chủ nhan mất mặt!'
Hoa Phong ngẩng đầu vỗ ngực, lien tục bảo đảm.

'Quay về đi.' To Minh liếc Hoa Phong, nang len tay phải chộp khong khi. Thoang
chốc Đoạt Linh Dược va Ham Sơn Chuong bay thẳng đến To Minh, vong quanh người
mấy vong. Đoạt Linh Dược bị To Minh cất vao tui trữ vật. Con Ham Sơn Chuong
thi dung hợp với người To Minh, dần biến mất.

Hoa Phong cũng nhanh chong biến mất ngoai người To Minh, thế nay hắn mới xoay
người, nhin mục tieu hom nay đến đay, Khi Vật Điện.

Giờ phut nay, ngoai Khi Vật Điện, cai người Hổ Tử chỉ chTo Minh, noi la nữ giả
nam trang, thấy To Minh nhin minh thi sắc mặt hoan toan khac hẳn so với luc
trước khi To Minh trở về.

Luc đo y đầy chan ghet va bất đắc dĩ, tranh được thi nen tranh. Bởi vi phản
cảm Hổ Tử cho nen người đi theo ga cũng bị ghet lay.

Nhưng hom nay, y biểu tinh kinh sợ, giay phut To Minh nhin minh thi lập tức
tiến len mấy bước, cui đầu vai chao To Minh.

"Van bối Trần Tương xin chao To sư thuc."

Trần Tương nay rất đẹp, mặt may như tranh, chẳng qua cố ý che giấu đi, lan da
hơi đen, tựa như bao phủ len anh sang chau ngọc, khiến người ta vừa liếc nhin
sẽ khong thấy ra đo la nam hay nữ.

Mặc đồ rộng lớn che đậy voc dang, nếu khong phải Hổ Tử noi người nay la nữ giả
nam trang, To Minh sẽ khong nhin ra manh mối gi. Nhưng giờ phut nay, anh mắt
rơi tren than người nay, dần thấy ra một it khac lạ.

To Minh khong quan sat bao lau thi thu lại tầm mắt.

"Ta muốn vao Khi Vật Điện tuyển chọn một it giấy, mong giup đỡ cho." To Minh
khong lam ra bộ dang sư thuc, ăn noi lễ độ.

Trần Tương vội vang gật đầu, lui mấy bước nhường đường, biểu tinh cung kinh.

"Mời To sư thuc, binh thường van bối quản lý Khi Vật Điện nay, tiền bối vao
trước chờ, giấy cần thiết thi van bối keu người lấy đến ngay."

Trần Tương cung kinh mời. To Minh đi vao trong Khi Vật Điện, con Tử Xa thi ở
ben ngoai chăm soc Hổ Tử ngay kho kho. Khong co To Minh sai bảo, ga khong dam
vao theo.

Nếu đổi lại la trước khi To Minh va Tư Ma Tin giao đấu, co lẽ Tử Xa sẽ lam
vậy, nhưng cũng khong phải cai gi dam hay khong. Chinh mắt thấy To Minh cường
đại, đối với Cửu Phong, Tử Xa co ấn tượng mới.

Theo ga thấy thi người trong nui nay đều quai, du quai nhưng trừ Hổ Tử ra,
toan bộ đều la cường giả. Người đan ong on hoa thich hoa cỏ như vậy, To Minh
mới lộ ra sat khi cũng như vậy, con co Đại sư huynh của họ, người quanh năm bế
quan, theo Tử Xa thấy thi chắc cang mạnh hơn!

'Đay mới la Cửu Phong thật sự, những tin đồn đo đều la giả. Chỉ co tiến vao
Cửu Phong, ngươi mới hiểu mấy quai nhan trong nui co chỗ đang sợ…' Tử Xa hit
sau, lờ mờ cảm thấy dường như vao Cửu Phong đối với minh chưa chắc la việc
xấu. Rất co thể đay cũng la một cơ duyển của minh.

Nghĩ nghĩ, ben tai ga truyền đến tiếng ngay co tiết tấu của Hổ Tử, thanh am
kia vao ban ngay khong tinh qua lớn, nhưng trong đem yen tĩnh, nếu co người
lớn len trong rừng nghe thấy nhất định sẽ biến sắc mặt, cho rằng xuất hiện
manh thu rắn rit cai gi.

Tiếng ngay như rống chấn điếc tai người.

Tử Xa ngoai đầu nhin Hổ Tử, mắt loe tia kỳ lạ.

'Chỉ sợ người nay cũng khong binh thường.' Ga nhớ tới ở trong động phủ Hổ Tử,
bị đối phương chộp đoi tay rơi vao trong mộng say, mặt ga dần tai nhợt.

'Nhập mộng…nhập mộng…nếu hắn co thể lam được tuy thời dẫn người vao trong mộng
của hắn, vậy loại sức mạnh nay cực kỳ khủng bố! Quai vật, Cửu Phong nay đều la
quai vật!' Tử Xa cang nghĩ cang nong nảy, nhưng tam cũng cang động!

To Minh ngồi tren ghế Khi Vật Điện, chiếc ban ben cạnh co một ngọn đen dầu, du
la ban ngay nhưng vẫn tỏa anh sang.

Khi Vật Điện khong tinh qua lớn, cũng khong qua nhỏ, co từng hang kệ, ben tren
phong đầy cac loại tạp vật, co một it nhin rach nat, co một it vẫn mới tinh.

Co thể thấy cạnh từng hang kệ đoi khi xuất hiện bong dang Trần Tương. Y nhanh
chong qua lại, đi tới đi lui, lấy xuống từng tấm giấy khac nhau, lat sau cầm
no đi tới trước mặt To Minh, cung kinh đặt tren ban xong lui vai bước, cui đầu
nhẹ giọng noi.

"To sư thuc, Khi Vật Điện khong đầy đủ đồ vật, ở đay chỉ co vai loại giấy,
người xem cần loại nao thi ta lấy nhiều hơn chut. Những tấm giấy nay binh
thường la đệ tử cac nui dung để ghi chep, nếu người cảm thấy khong đủ thi con
co rất nhiều thẻ tre." Trần Tương vừa noi vừa len đanh gia To Minh.

To Minh gật đầu, nhin cac loại giấy tren ban, đa số đều rất tho rap, thanh mau
nau sẫm, trong đo co khong it thậm chi khong bằng da thu.

"Cai nay…To sư thuc, chỗ nay chỉ co như thế, khong bằng người tự đi xem, coi
co thứ gi thay thế được khong." Trần Tương thấy To Minh hơi cau may, vội noi.

To Minh nghe vậy thi đứng dậy, đi tới từng hang kệ, đi khong xa lắm thi chợt
ngừng bước chan, chỉ vật ben cạnh, nhin Trần Tương.

"Thứ nay ở đay co bao nhieu?"

Trần Tương đi theo sau lưng To Minh, thuận theo ngon tay hắn nhin thấy một
khối gỗ trắng dai cỡ canh tay rộng cỡ ban tay.

Mau rất trắng, như khong nhiễm bụi trần.

"Đay la gỗ Te Bạch. Loại gỗ nay gần Thien Han Tong khong co, nghe noi ở chinh
đong phương Thien Han Tong khoảng hơn mười vạn dặm sản xuất ra. Bởi vi mau rất
đẹp nen hay co người dung lam thanh chiếc ghế, chỗ ta con để lại một it vật
nay." Trần Tương noi, vội đi nhanh vai bước, lat sau lấy tới mười mấy khối gỗ
giống vậy.

"To sư thuc, chỉ co chừng nay."

"Cảm ơn ngươi, vậy cũng đủ rồi." To Minh mỉm cười, nhận lấy khối gỗ trắng, tay
phải lật lại, cac khối gỗ lập tức biến mất, bị hắn cất vao tui trữ vật.

"Con về chi phi mua gỗ thi…" To Minh nhin Trần Tương, khong biết nen noi sao.

"To sư thuc qua khach sao, người vừa tới Thien Han Tong, những vật phẩm nay
khong đặc biệt quý gia, van bối co thể tự quyết định được, người cứ lấy đi
đi." Trần Tương vội xua tay nở nụ cười, nhin nụ cười kia liền thấy ro sơ hở nữ
giả nam trang.

To Minh tin tưởng điều nay khong phải Hổ Tử la người đầu tien thấy ra. Mỗi
người đều co chuyện khong muốn noi, Trần Tương nay co thể mặc trang phục như
vậy nhiều năm ở tại Thien Han Tong, tất nhien la co lý do.

"Vậy cảm ơn." To Minh khong từ chối, gật đầu.

"Đung rồi, To sư thuc, người dụng những gỗ Te Bạch nay co phải định tự lam mộc
giản? Nếu vậy thi con một it chỉ đặc biệt…" Trần Tương noi, từ trong tay ao
lấy ra một cuộn chỉ trắng đưa cho To Minh.

"Khi ta tim gỗ Te Bạch thi trong thấy no, no đa ở đay nhiều năm, nghe noi la
gan của manh thu nao đo, rất cứng, co thể lam vật lien tiếp mộc giản."

To Minh khong nhận lấy ma nhin Trần Tương, vẻ mặt nửa cười nửa khong. Người
trước mắt tặng khối gỗ con miễn cưỡng giải thich la để kết giao với minh,
nhưng đưa ra day gan manh thu thi hiển nhien khong đơn giản chỉ la kết giao ma
thoi. Du sao To Minh khong phải sư thuc thật sự.

Thấy To Minh lam ra biểu tinh như vậy, Trần Tương mặt lộ lung tung, chần chờ
chốc lat, cắn răng cui gập người hướng To Minh.

"Xin To sư thuc giup cho ta…"


Cầu Ma - Chương #240