Như Mới Gặp


Người đăng: Boss

To Minh có thẻ cảm nhạn được rõ ràng, nét mặt Loi Thàn rát mát tự
nhien, bọ dáng gióng như là sợ hãi, lại tựa như là bát đắc dĩ,
xuoi theo nơi phát ra am thanh, To Minh xoay đàu nhìn lại.

Dưới cái nhìn này, To Minh bõng nhien có cảm giác kinh diẽm.

Đó là mọt co gái, co gái này mặc mọt chiéc áo da thú làm bằng
long chòn, người nàng rát cao, so với To Minh tựa như còn cao hơn cả
mọt cái đàu, cọng them dáng người tuyẹt mỹ. Làn da của nàng cũng
khong tho ráp gióng như những người Man khác, mà lại trắng nõn mịn
màng, h lọ ra mọt vẻ đẹp khién cho người nhìn tháy khong khỏi rung
đọng.

Tóc nàng đen nhánh, hai ben tai có hai bím tóc nhỏ được cọt bởi mot
sợi day cỏ màu hòng, còn mái tóc phía sau đẻ xõa, khi những cơn
gió thỏi tới thì bay len, trong càng them đẹp.

Hai mắt nàng tựa như mọt hò nước trong xanh, trong lúc nhìn quanh lóe
len vẻ bén nhọn, ben trong mơ hò có ánh sáng lạnh chợt lóe, tren
trán điẻm xuyét mọt vài tinh điẻm long lanh, bị mặt tuyét phản
chiéu tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Đặc biẹt là hai ći răng mèo (răng nanh) mơ hò lọ ra, khién cho tren
người nàng tòn tại mọt loại cảm giác hoang dã vo hình.

Nàng khong phải là người bình thường, mà gióng như To Minh cũng là
mọt Man sĩ, chỉ có đièu khí huyét trong cơ thẻ tản mát ra có vẻ
như mới chỉ đạt tới Ngưng huyét cảnh tàng thứ ba.

Nàng khong đi mọt mình, sau lưng còn có ba đại hán người Man, trong
như ba tòa núi nhỏ, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hai người
To Minh, từ khí huyét tỏa ra tren người họ To Minh cảm giác được họ
chỉ yéu hơn so với Bắc Lăng mọt chút mà thoi.

Tren than ba đại hán này đèu vẽ mọt vài đò án có hình dạng như
mọt con rét, ánh mắt To Minh khong thẻ tra chợt lóe, lưu ý điẻm này.

"Loi Thàn, ngươi thạt to gan!" Nữ tử kia nghién răng nghién lợi nhìn
chằm chằm vào Loi Thàn.

Loi Thàn sờ sờ mũi, tren vẻ mặt thạt thà trước sau như mọt nở ra
nụ cười ngay ngo.

"Làn trước bị ngươi lừa gạt, đem mọt cay thảo dược giả bị nhuọm
màu bán cho ta ba thạch tẹ!" Nữ tử kia đứng đói diẹn Loi Thàn, khuon
mặt lọ ra vẻ cực kì tức giạn.

"Chuyẹn này cũng khong thẻ trách ta, bản than ta cũng khong biét đó
là loại thảo dược gì, chỉ tùy ý đặt tại chõ đó, là tự ngươi
muón mua…" Loi Thàn rát là ủy khuát nói.

"Hừ, mau láy thạch tẹ đưa ra!" Nữ tử kia trừng mắt nhìn Loi Thàn,
nàng nhìn To Minh đứng ben cạnh cũng tháy đáng ghét, chỉ có đièu
hình dáng To Minh gày yéu khién cho nữ tử này vừa nhìn thoáng qua
lièn khong chú ý nữa.

"Nhưng ta…" Loi Thàn cười khỏ, đang muón mở miẹng, lại tháy trong mắt
nữ tử kia chợt lóe len tia sáng lạnh, ánh mắt của ba đại hán đứng
sau lại càng them mãnh liẹt, lời hắn định nói ra lièn lạp tức bị
nuót trở vào, am thàm keu khỏ khong thoi.

"Loi Thàn, nàng chính là người Ô Long bọ mà đã nói với A Cong đúng
khong?" Ngay lúc này, sắc mặt To Minh khong chút thay đỏi, chạm rãi
nói ra mọt cau.

Lời của hắn vừa ra khỏi miẹng, Loi Thàn lạp tức sửng sót, nhưng
rát nhanh lièn phản ứng lại, hắn biét To Minh luon là người bình
tĩnh, lúc này néu đã nói chuyẹn, lièn cho tháy hắn sẽ trợ giúp,
mà hắn vón rát hiẻu To Minh, lúc này nghe tháy cau hỏi kì quái áy,
trong lòng khẽ đọng, vọi vàng lui vè sau máy bước, đứng phía sau To
Minh, bày ra bọ dáng To Minh là người đứng đàu.

"Bảm báo Thiéu man, chính là nàng này!" Vẻ mặt Loi Thàn mang theo
cung kính, tháp giọng mở miẹng.

Lời nói và hành đọng của Loi Thàn, lạp tức khién cho ánh mắt của
nữ tử kia khong tự chủ được lại rơi vào tren người To Minh, khuon mặt
nàng lọ ra vẻ kinh ngạc, cách xưng ho Thiéu man này thường đại biẻu
cho Man Cong tương lai, sau khi tỉ mỉ xem xét To Minh vài làn, nhìn thé
nào nàng cũng tháy hắn gióng mọt người Man bình thường, vạy nen
khuon mặt vãn mang theo sát khí như cũ, thanh am lạnh lẽo.

"Ta khong quản ngươi có phải là Thiéu man hay khong, mau đem thạch tẹ
trả lại cho ta!"

"Tót! Thạch tẹ trả cho ngươi, chẳng qua hom nay ta theo Loi Thàn đén
chõ này cũng là vì muón tìm ngươi!" Vẻ mặt To Minh bình tĩnh, tay
phải trực tiép cho vào trong lòng ngực trực tiép láy ra ba mai thạch
tẹ.

"Đem thảo dược ngươi đã mua từ chõ Loi Thàn trả lại cho ta!" To Minh
nhìn nữ tử kia, chạm rãi nói.

Nữ tử lièn sửng sót, nàng khong ngờ có thẻ láy lại được thạch tẹ
dẽ dàng như vạy, trong lòng khong khỏi kinh ngạc, ánh mắt khẽ lướt
qua tren người To Minh cùng Loi Thàn.

"Đó là thảo dược gì?" Nàng hơi chút do dự, khong tiép nhạn thạch
tẹ, mà thử dò hỏi.

"Đó là…" Loi Thàn đang muón mở miẹng lại bị mọt tiéng quát khẽ
cắt đứt.

"Cam miẹng!" To Minh lạnh lùng trừng mắt liéc Loi Thàn mọt cái,
khién cho than thẻ Loi Thàn run len, vọi vàng cúi đàu tựa như rát
kính sợ.

Nhìn mọt màn này, hai mắt nữ tử kia nháp nhái càng them nghi hoặc,
nàng có chút do dự, từ trong lòng láy ra mọt góc thảo dược màu
tím. Góc thảo dược này trong rát bình thường ngoại trừ màu sắc
toàn than là màu tím, thì thoạt nhìn rát dữ tợn.

Ngay khi góc thảo dược này được láy ra, nữ tử lièn trực tiép đưa
cho To Minh, nhưng hai mắt lại chăm chú quan sát vẻ mặt của hắn, chớp
mắt khi nhìn tháy hai mắt To Minh sáng ngời tựa như gáp đén nõi
khong dằn lòng được muón vươn tay càm láy, nữ tử bõng cát tiéng
cười như tiéng chuong bạc, đòng thời mạnh mẽ rụt tay vè.

"Ngươi làm gì đáy! Thảo dược này là của ta, là ta đã mua được.
Ngươi muón cướp thảo dược của ta?" Nữ tử này chợt nhíu mũi lại hừ
mọt tiéng.

"Vị co nương này, co có còn muón láy thạch tẹ hay khong?" To Minh hơi
sửng sót, lièn nhíu mày.

"Tại sao lại khong muón, chẳng qua ta phải suy nghĩ đã, trừ phi ngươi
có thẻ chứng minh được mình là Thiéu man của Ô Sơn bọ, ta mới đem
thảo dược đưa cho ngươi" Trong mắt nữ tử lọ ra vẻ giảo hoạt, vẻ mặt
của nàng như vạy càng khién cho cảm giác dã tính tren người nàng
càng đạm.

Dù là To Minh, trái tim cũng khong khỏi đạp nhanh hơn, nhưng vẻ mặt
của hắn lại khong có quá nhièu thay đỏi.

To Minh tràm tư mọt lát, nhìn nữ tử trước mắt, bõng nhien hít mọt
hơi thạt sau, giơ tay trái len, mọt cõ cảm giác Ngưng huyét cảnh tàng
thứ hai nhát thời từ tren tay hắn khuéch tán ra ngoài.

"Dùng cái này đẻ chứng minh, có đủ hay khong?"

Sự thay đỏi đọt ngọt này lạp tức khién cho tròng mắt của nữ tử
kia co rụt lại, thạm chí vẻ mặt của ba đại hán đứng sau lưng cũng
nhát thời ngưng trọng hẳn len.

Biẻu tình của bọn họ như vạy, tren thực té cũng dẽ hiẻu, dù sao
tại mọt hơi thở trước đó, bát kẻ bọn họ nhìn như thé nào cũng
tháy To Minh là mọt tọc nhan tàm thường, khong cảm nhạn được mọt
chút khí huyét nào, nhưng lúc này mãnh liẹt phát ra, lại khién cho
người khác khong khỏi kinh nghi bát định.

"Thiéu chủ, tren than người này đã được mọt Man sĩ cường đại làm
phép, vì hắn che đi dáu vét lưu chuyẻn của khí huyét, mà tu vi của
Man sĩ cường đại này vượt xa ba người chúng ta, néu khong, khong thẻ
nào có chuyẹn chúng ta khong cảm giác được!"

"Khong sai, vừa ròi ta cũng đã nhìn rát lau, nhưng khong chút nào
phát hiẹn, nghĩ đén người có thẻ làm được chuyẹn này, chỉ có Ô
Sơn Bọ Man Cong"

Ba đại hán sau lưng nữ tử, tại ben người nàng tháp giọng nói.

Ánh mắt thiéu nữ chợt lóe, cúi đàu nhìn thoáng qua thảo dược màu
tím trong tay mình, hơi chút do dự, thảo dược này nàng mua được cách
đay máy ngày, lúc áy cùng Loi Thàn trả giá khong ít mới vát vả
đỏi láy, vón tưởng rằng là mọt vạt lạ khong biét, định đi hỏi A
Cong, nhưng đén ngày thứ hai lại phát hiẹn màu tím của vạt này
dính đày cả tay, rõ ràng là nhuọm nen mới vạy.

Đièu này khién cho nàng rát tức giạn, khó mà nuót troi cục tức
này, nen thường xuyen mang thảo dược đén đay, mong gặp lại ten giả
hỏa đáng chét gọi là Loi Thàn đó.

Đang trong lúc do dự, thanh am sót ruọt của To Minh truyèn đén.

"Càn chứng minh cũng đã chứng minh, ngươi đừng nen đỏi ý, đay là ba
mai thạch tẹ… Thoi ta cho ngươi luon năm mai!" To Minh cắn răng mọt cái,
lại láy ra them hai thạch tẹ, cùng đưa tới cho thiéu nữ đó.

"Năm mai thạch tẹ? Đỏi lại thảo dược?"

Thiéu nữ nháp nháy mắt thàm nghĩ, người này vừa mở miẹng lièn
chỉ ra mình là người Ô Long bọ, hiẻn nhien đièu này do Loi Thàn nói
cho, mà hắn còn đè cao Ô Sơn bọ Man Cong như vạy…

"Hẳn là khong thẻ nào giả được, vạt này đúng là mọt bảo bói
ròi!" Thàn sắc thiéu nữ lọ ra vẻ đắc ý, đàu khẽ lay đọng.

"Làm gì a, làm gì a, ta đỏi ý thé nào được, đay là vạt của ta,
néu muón đỏi thì láy ba mượi thạch tẹ giao ra đay" Thiéu nữ vừa
nói xong, nhìn nét mặt khỏ sở của To Minh cùng vẻ ảm đạm của Loi
Thàn, càng đắc ý hơn, hừ mọt tiéng lièn xoay người, nhanh chan rời
khỏi.

Ba đại hán kia đi theo phía sau, ở ben trong bọ phường dàn dàn bién
mát.

Cho đén khi bón người đã khuát bóng, vẻ ảm đạm tren mặt Loi Thàn
lạp tức bị quét sạch khong còn lại chút gì, cười ngay ngo nhìn To
Minh, sờ sờ mũi.

"To Minh, làm sao ngươi biét nàng là người Ô Long bọ?"

"Thì ra ngươi đỏi được ba mai thạch tẹ, vãn còn mọt mai sao, láy ra
mau!" To Minh nhìn lướt qua Loi Thàn, đem thạch tẹ trong tay làn nữa
bỏ vào trong ngực, ung dung mở miẹng.

"Đừng a, cái kia… cái kia thạch tẹ làn trước ta dùng mua đò ròi… ta
còn có chút viẹc, trước tien như vày a, chúng ta tách ra, buỏi tói
ta ở chõ này chờ ngươi, chúng ta cùng nhau trở vè bọ lạc." Loi Thàn
nheo mắt, vọi vàng mở miẹng, khong đợi To Minh đáp lời, hắn đã chạy
thạt nhanh, chui vào trong bọ phường tương đói nào nhiẹt kia bién mát
khong tháy.

Nhìn Loi Thàn rời đi mà tựa như đang chạy trón, To Minh lắc đàu, néu
khong phải lúc này hắn quá nghèo, thì sẽ khong đẻ lọ ra khí huyét
lực, Man thuạt của A Cong cực kì cường đại, néu khong phải là To
Minh tự nguyẹn thì người ngoài rát khó nhìn ra manh mói.

Nhưng néu hắn khong làm như vạy, thì chẳng những phải đem hai mai
thạch tẹ láy được từ chõ Loi Thàn trả lại cho co gái kia, mà bản
than còn phải bù them vo mọt cái.

"Ôi, xem ra thạt sự phải dùng phương pháp kia a…" To Minh gãi gãi đàu,
khó khăn đi vào trong bọ phường.

Bọ phường này rát náo nhiẹt, trong từng cái trướng làm bằng thảo
mọc, đèu có người giao dịch buon bán, thạm chí tren mặt tuyét ben
ngoài, cũng có người trải ra mảnh nhỏ da thú, phía tren bày ra các
loại thảo dược cùng vạt phảm muón giao dịch, ngòi ở ben cạnh chờ
người đén mua.

Làn đàu To Minh đi đén chõ này, mọi thứ đói với hắn đèu rát mới
lạ, tại trong bọ phường đi lại, nhìn tháy rát nhièu vạt phảm chưa
từng gặp qua, ben trong có xương dã thú, còn có các loại thảo dược
hình dạng kì quái, thạm chí còn có mọt vài loại đã được luyẹn
ché hoàn toàn thành nước thuóc.

"Ô Long Tien cũng có bán, mọt bình nhỏ lại càn đén mọt mai thạch
tẹ" Bước chan To Mình khẽ chạm, nhìn Ô Long Tien được bày ra tren tám
da thú ở mặt tuyét ben cạnh, mắt trừng to.

"Ta từ nhỏ đén lớn, uóng bao nhieu Ô Long Tien… vạy tương đương bao
nhieu thạch tẹ… Còn có Tiẻu Hòng cũng uóng khong ít…" To Minh lảm
bảm, đang lúc muón rời đi, bõng nhien ánh mắt hắn ngưng tụ, nhìn
chằm chằm vào vạt được đặt tren mảnh da thú nằm tren mặt tuyét
cách đó khong xa.

"Đay là…" To Minh hít mọt hơi thạt sau, đi tới vị trí của tám da thú
đó, nhìn thoáng qua chủ nhan của quày hàng này, đó là mọt lão giả
khoảng chừng năm mươi tuỏi, mặc quàn áo da thú rọng thùng thình,
khoanh chan ngòi tren mặt tuyét khong nhúc nhích.

-----oo0oo-----


Cầu Ma - Chương #24