Tạo Họa Sơ Hiển


Người đăng: Boss

Từng but một, mỗi lần tay phải To Minh nang len, ngon trỏ vẽ ra thi hư vo
trước mặt hắn sẽ như từng tầng canh sen tan biến một tầng.

Khong biết qua bao lau, động tac mo phỏng vẽ một kiếm kia từ nhanh dần biến
chậm.

Từng but vẽ xuống, theo thời gian troi qua, To Minh khong biết minh đa vẽ bao
nhieu but rồi, vẽ mo phỏng nhat kiếm kia bao nhieu lần.

Du hắn khong biết cụ thể nhưng hiểu rằng, minh vẽ mỗi một but nhin thi giống
nhau nhưng kỳ thật co khac biệt. Nếu hắn vẽ một ngan but thi ngan but khac
nhau, nếu hắn vẽ một vạn but thi vạn but khac nhau!

Nhưng hắn vẫn khong thể tim ra cảm giac bi thương khi Tư Ma Tin vung ra một
kiếm nay, dường như khong thể dung hợp với một but nay được.

Nhat kiếm ẩn chứa quy tắc khiến To Minh cang muốn vẽ thi cang cảm thấy thien
biến vạn hoa, khong thể theo đuổi, kho ma lĩnh ngộ hết. Ngon trỏ tay phải
khong thể hoan chỉnh vẽ ra no.

Hắn biết minh rất kho trong thời gian ngắn co thể hoan toan lĩnh ngộ lực lượng
trời đất ẩn chứa trong nhat kiếm nay. Cho nen hắn khong muốn thử một lần, ma
mỗi một but mo phỏng chỗ khac nhau.

Dần dần, theo thời gian troi qua, mỗi lần tay phải To Minh rơi xuống thi hắn
chậm rai cảm nhận được vo số tầng ngăn cach vo hinh tồn tại trong kiếm đỏ theo
đo tan biến từng tầng.

Ngăn cach biến mất thi than thể To Minh chậm rai ngay cang gần với kiếm đỏ.

To Minh vẻ mặt binh tĩnh, nhưng mắt khong động đay tựa như mất đi linh hồn,
hoặc nen noi hồn của hắn đa dung nhập vao ngon trỏ, theo từng but vẽ ra tỏa
trong trời đất, cảm nhận thien địa menh mong, một kiếm chem xuống ấn chứa biến
hoa kỳ lạ.

Từng but một, từng đường net, ngăn cach vo hinh lần lượt tan đi. To Minh chậm
rai tiến len, đi ra một bước hắn sẽ vẽ xuống rất nhiều but, khiến ngăn cach
biến mất cang nhiều.

Nhưng hắn biết ro, bay giờ minh chỉ co thể phỏng theo hinh kiếm chứ khong phải
hồn. Coi như hắn lấy hồn vẽ ra cũng bởi vi khong cảm nhận được đau thương kia
cho nen vo thần.

"Bi thương…" To Minh thi thao, tay phải vẽ từng đường net trước người. Hắn co
thể tim đến bi thương của minh, của Ô Sơn, nhưng những bi ai đo dường như
thiếu những thứ gi, khong thể dung nhập vao trong từng net but nhat kiếm nay.

"Thiếu đi tang thương năm thang…"

Khi To Minh đi tới cạnh kiếm đỏ thẫm giữa khong trung, ở khoảng cach gần nhin
thanh kiếm, dường như chỉ cach vai met thi hắn chợt khựng lại, co chut hiểu
ra.

"Trong những gi minh lĩnh ngộ, co tang thương năm thang nhất thi chỉ co một
thứ…" To Minh cui đầu, mắt trai của hắn dần đỏ rực, biến thanh Huyết Nguyệt Ô
Sơn.

"Bỉ thương giả thien, cớ gi ngươi khoc…" To Minh thi thao, hai mắt nhắm chặt,
ngon trỏ vo thức nang len, lại vung một net trước người.

Net but vạch xeo, nếu la ở tren giấy thi chỉ coi như một vệt ma thoi. Nhưng
đơn giản một vệt nay lại ẩn chứa biến hoa thien địa nếu co người thấy chắc
chắn sẽ rung động.

Giờ phut nay, bức vẽ ở hư khong, tiếng vỡ nat tai thường khong nghe thấy, giữa
To Minh va kiếm đỏ, tầng ngăn cach vo hinh cuối cung, bị một but nay của To
Minh pha vỡ.

Khoảnh khắc biến mất, tay phải To Minh lại nang len hướng tới kiếm đỏ đa khong
con gi ngăn cach được hắn, ngon tay vẽ một net.

Net but nay cũng chỉ la một vạch xeo, nhưng vạch xeo nhin thi như một but rồi
lại như ngan vạn net. Một but cuối cung To Minh phỏng theo quỹ tich nhat kiếm
kia.

Giay phut net but rơi xuống, ben cạnh hắn xuất hiện vo số vạch xeo luc trước
vẽ ra. Từng but như la lung tung bay giờ hiện ra, hinh ảnh nay người ngoai
khong nhin thấy, vi no la To Minh vẽ ra, chỉ minh To Minh trong thấy.

Bay giờ vo số net xeo động đậy ngưng tụ trước người To Minh, net but cuối cung
hắn vẽ, như la chồng chất len nhau, ngan vạn net but chồng chất, cuối cung
hinh thanh từ khi To Minh lĩnh ngộ tới nay, co thể vẽ ra, phỏng theo quỹ tich
thien địa nhat kiếm nay, net but vạch ngang mạnh nhất.

Khoảnh khắc net but nay vẽ ra, thien địa chấn động, vang vọng tiếng ket ket.
Thế giới trước mặt hắn tan vỡ như gương, dường như bị bop nat. Từng tiếng xon
xao quanh quẩn ben tai, co tiếng rit gao sắc nhọn từ tren trời giang xuống.

Xung quanh đa trở lại như thường, thời gian dường như bị ngừng lại khoảnh khắc
trước khi To Minh lĩnh ngộ, nay đa quay lại binh thường.

Giống như mọi thứ trước đo chỉ la ảo mộng.

To Minh biểu tinh hoảng hốt, tay phải hắn nang len, giữ động tac vẽ ra đường
net cuối cung trong thế giới kia.

Trước mặt hắn, truyền đến tiếng rền rỉ sắc nhọn từ kiếm đỏ thẫm của Tư Ma Tin.
Kiếm đang xoay vong, ở giữa khong trung oanh một tiếng, khong thể giữ hinh
dạng kiếm nữa, hoa thanh từng mảng anh sang đỏ, trở lại nui bảy sắc sau lưng
Tư Ma Tin vẻ mặt kho tin, anh mắt hoảng sợ nhin chinh minh.

Tư Ma Tin hit thở dồn dập. Bay giờ những người đứng xem đầu nhin chằm chằm To
Minh, trong mắt co chấn kinh, va cả hoảng sợ.

Mới nay khoảnh khắc đo, họ chinh mắt trong thấy khi kiếm đỏ chem hướng To
Minh, hắn khong co phản ứng gi. Nhưng khi kiếm tới gần khong đến mười met thi
hắn bỗng ngẩng đầu, nang len tay phải nhẹ vung hướng kiếm đỏ.

Cai vung nay, thien địa giữa To Minh va kiếm đỏ biến vặn vẹo. Rất nhiều người
chưa thấy ro thi quanh quẩn tiếng ầm vang. Kiếm đỏ truyền ra tiếng rit sắc
nhọn, khong địch lại xoay tron, cuối cung kho thể giữ kiếm hinh!

Nen biết, đay chinh la Man Thần Biến Tư Ma Tin thi triển ra!

Sau ngắn ngủi yen lặng, tiếng xon xao dấy len. Từng anh mắt nhin To Minh đầy
kho tin, dường như họ lần nữa định hinh khuon mặt xa lạ nay.

Tư Ma Tin thở hồng hộc, du y khong bị thương nhưng khoảnh khắc vừa nay, To
Minh nhẹ nhang vung một cai đanh vỡ kiếm đỏ của y, khiến y bị chấn nhiếp.

Y hiểu uy lực Man Thần Biến của minh, chinh bởi vi biết nen bay giờ tim đập
nhanh, vẻ mặt khong thể tin.

'Điều nay khong thể nao! Hắn khong phải cường giả Tế Cốt, sao co thể nhẹ nhang
đanh tan một chieu ta cảm ngộ ra…hơn nữa…hơn nữa con thi triển cach đối
khang...' Tư Ma Tin khong thể tin điều minh trong thấy, đặc biệt la động tac
đanh tan của To Minh khiến y cảm nhận co chut quen thuộc.

Khoảnh khắc vừa nay, tia bi thương như ẩn như hiện khiến tinh thần y chấn
động.

Tren Tứ Phong, Tả giao mặc đồ đỏ mắt loe sang, biểu tinh cực nghiem tuc bước
ra một bước, cẩn thận nhin To Minh đứng tren chiến trường phia xa.

"Tạo…" Tả giao thi thao, anh mắt thật lau khong thu lại.

Con lại mấy ngọn nui tren đất Thien Han Tong cũng co một số lao gia binh
thường it khi xuống nui, giờ nghiem tuc nhin. Mới nay trận chiến kia To Minh
vung len một cai cuối cung đủ để họ chấn động tinh thần.

Tren Bat Phong, co gai toc dai luon ngồi tren binh đai giờ nang tay phải ven
sợi toc ben tai, khi hạ xuống thi nhẹ nhang vẽ trước mặt. Co vẽ ra một hinh
cung, thoạt nhin hơi giống với vạch xeo ma To Minh vẽ ra.

Khong phải giống bề ngoai ma la thần vận ẩn chứa ben trong, hơi giống. Thậm
chi khi co vẽ ra, trước mặt cũng vặn vẹo giống hệt, như la đem hanh động vừa
rồi của To Minh đơn giản bắt chước, chỉ la co vẽ ra một net thiếu đi cảm giac
tang thương va bi thương.

"Thật la một net thu vị, người Cửu Phong ư…" Co gai mỉm cười.

Dưới Thien Mon, giữa khong trung, net hoảng hốt tren mặt To Minh biến mất, lại
trở về binh tĩnh. Nhưng bay giờ long hắn tran ngập rung động. Nhưng theo thần
tri hắn tỉnh tao lại thi người truyền đến cảm giac đau nhức, khiến mặt To Minh
tai nhợt, hộc ra bai mau, lui ra sau vai bước.

Đau đớn nay khong phải truyền ra từ bộ phận nao đo ma cả người hắn, mỗi tấc da
thịt, mỗi ly xương cốt, thậm chi la kinh mạch, nội tạng ben trong đều phat ra
đau đớn.

Loại thống khổ nay đến qua mức đột ngột. Giống như mới nay than thể To Minh
lam một it động tac vượt qua cực hạn, khiến than thể va nội tạng co dấu hiệu
suy kiệt.

Khi To Minh lui lại thi Ham Sơn Chuong ở khong xa, đa bao phủ con trung, nhốt
no vao trong. Ham Sơn Chuong co rut cuối cung biến trở lại kich cỡ lục lạc,
bay hướng To Minh, rơi vao tay hắn.

Lục lạc truyền ra tiếng vu vu chấn động, cai chuong nhỏ trong tay To Minh
khong ngừng rung động, dường như con trung bị bao vay đang đien cuồng giay
dụa.

Du sao To Minh chưa hoan toan nắm giữ Ham Sơn Chuong, tuy biết co thể tuy ý
lấy no nhưng về mặt uy lực thi chỉ co thể biến tiếng chuong hoa thanh song am,
va dung no phong ấn một it giống khi nay vừa lam.

Tư Ma Tin đứng khong xa khi thấy To Minh hộc mau thi vẻ mặt bớt kho coi, khong
chấn kinh như trước. Nếu To Minh thật sự tuy ý đanh tan chieu thứ nhất Man
Thần Biến của y ma chẳng bị thương chut gi, vậy Tư Ma Tin chắc chắn sẽ quay
đầu chạy ngay lập tức, quay về Nhất Phong bế quan, tranh đi To Minh.

Nhưng bay giờ To Minh hộc mau, Tư Ma Tin lại co tự tin.

Y nhin chằm chằm To Minh, hit sau, biểu tinh nghiem tuc chưa từng co. Tay phải
của y chậm rai nang len, như đanh một chưởng vao khong khi.

"Nếu ngươi co thể nhận lấy một chieu cuối cung của ta, vậy sau nay, Tư Ma Tin
ta gặp To Minh ngươi sẽ lập tức quỳ lạy!" Tư Ma Tin noi, năm ngon tay hơi co
lại.

Trong thời gian ngắn, tren đất Nam Thần, vai chục bộ lạc co người bị Tư Ma Tin
bố tri Man Chủng như Phương Mộc trong mấy năm nay, ở cac nơi khac nhau than
thể cung run bần bật, mất ý thức.

"Man Chủng, Vo Tam Đại Phap!" Toc Tư Ma Tin khong gio tự bay, mắt lộ tia sang
am u, đoi tay duỗi thẳng, cả người ở giữa khong trung trong thật yeu dị!


Cầu Ma - Chương #238