Người đăng: Boss
Tren bầu trời, To Minh va Tư Ma Tin một người lượn lờ khi đen, hinh thanh giap
khoi mau đen, tran ngập cảm giac am u.
Ben Tư Ma Tin thi vay quanh anh sang bảy sắc, giap loi băng thoạt nhin sang
ngời, choi mắt lấp lanh khiến người ta kho thể nhin thẳng.
Hai khi thế hoan toan khac, hai ao giap hoan toan khac, hai người hoan toan
khac nhau!
"Ngươi, khong phải Tế Cốt!" To Minh từ từ noi, khoảnh khắc len tiếng, hắn đa
lắc minh tới trước.
Tư Ma Tin sắc mặt am trầm, hừ lạnh bước ra. Hai người ở giữa khong trung lần
nữa đụng độ. Tiếng ầm ầm quanh quẩn, giao chiến kịch liệt khiến người xung
quanh như ngừng hit thở.
Tư Ma Tin cang đấu cang kinh sợ. Y khong thể ngờ được To Minh trước mắt trong
thời gian ngắn ngủi lại biến mạnh mẽ như vậy, khong con la người luc trước y
dựa vao Man Chủng ngưng hồn la co thể bức lui.
Tốc độ trưởng thanh như vậy, hoan toan co tư cach khiến Tư Ma Tin cực kỳ chu
trọng!
'Người nay trưởng thanh qua nhanh, tuyệt đối khong thể để lại!' Tư Ma Tin lui
lại vai bước, tay phải nang len chộp hướng hư khong. Lập tức biến ảo ra băng
thương, y nắm trong tay phong hướng To Minh.
Cung luc đo, tay trai Tư Ma Tin vung trước người, lập tức xuất hiện một cai
binh tron. Bắn tay ra, trong binh truyền đến từng đợt tiếng gao. Chỉ thấy hinh
dang soi trắng từ trong binh lao ra, nghenh phong chớp mắt biến lớn mấy met,
toan than trắng như tuyết, hả họng lộ răng nanh gầm hướng To Minh.
Tiếng gầm hinh thanh trung kich đanh vao người To Minh, khiến đầu hắn trống
rỗng như bị chấn động. Nhưng đo chỉ la khoảnh khắc, lực lượng luyện khi trong
người hắn tự động vận chuyển, lập tức tỉnh tao lại.
Hắn tỉnh tao qua nhanh, khiến Tư Ma Tin nhiu may, cầm trường thương đấu với To
Minh, băng lang cũng nhao tới.
'Hoa Phong!'
To Minh lui lại vai bước, ngực hắn lập tức tỏa ra khi đen, hoa thanh bong dang
Hoa Phong. Hoa Phong vẻ mặt đau khổ nhưng khong dam khong ra tay. Bay giờ hiện
than, ga lao đến Hồn Băng Lang. Hai ben đều la hồn thể, giờ giao đấu du khong
tiếng động nhưng cực kỳ nguy hiểm.
Giờ phut nay, ấn kiếm giữa tran To Minh chợt loe, kiếm nhỏ xanh rit gao vong
quanh người hắn, động theo ý thức, quấn quýt với trường thương của Tư Ma Tin,
vang tiếng nổ ầm ầm.
Khi hắn va Tư Ma Tin giao đấu, trừ những người xung quanh đứng xem, cũng khiến
một it cường giả chin ngọn nui đất Thien Han Tong chu ý, thậm chi một it thế
hệ trước co liếc mắt nhin.
Tren Cửu Phong, Nhị sư huynh ngồi chồm hổm loay hoay hoa cỏ, đoi khi ngẩng đầu
nhin ben ngoai truyền đến tiếng chấn, lắc đầu.
"Đay la lần thứ mấy lao tam nhập mộng thất bại…ai, vừa kich động liền phải
nhập mộng kiếm người liều mạng, như vậy khong tốt."
Đỉnh nui, Thien Ta Tử ngồi xếp bằng, mặt lộ nụ cười đắc ý, nhin phia xa truyền
đến tiếng chấn.
"Khong sai, khong sai, đanh mạnh vao cho lao phu!"
Con về mấy ngọn nui khac thi co từng bong người nhin trận chiến trong đất
Thien Han Tong, trận đấu hiếm thấy như vậy. Tả giao Tứ Phong, ong lao thich
mặc ao đỏ bay giờ đứng đo, biểu tinh dần nghiem trọng.
"Thanh Quang Kiếm, vật đo la bau vật của Ham Khong, tại sao nằm trong tay
hắn?" Ông nhiu may, nhưng nhin Cửu Phong thi lại lắc đầu, khong để ý việc nhỏ
đo nữa.
Trừ ong ra, mấy lao gia cac ngọn nui khac cũng hiện than đanh gia trận đấu
nay.
Tren Thất Phong, ở sườn nui co một co gai mặc ao đỏ, ngồi xếp bằng tren tảng
đa nho ra. Co co mai toc dai tới lưng ở trong gio bay len, đoi khi lộ ra da
thịt trắng như tuyết.
Biểu tinh của co nhu hoa, nhin bong dang đấu nhau phia xa ngoai nui, anh mắt
thường hay tập trung vao người To Minh.
"Thần Tướng Khai Trần, Man Văn như vậy…ten hắn la gi?"
"Đại sư tỷ, người nay ten To Minh, la đệ tử Cửu Phong." Đằng sau lưng co gai
đứng mấy thiếu nữ, một người trong số đo vội noi.
Trận chiến khiến mọi người chu ý bay giờ con chưa tới trinh độ kịch liệt. Kiếm
nhỏ xanh ben người To Minh chợt loe, đa đụng vao trường thương. Tiếng nổ con
chưa tan đi thi tiếng thứ hai đa truyền ra tam hướng.
Co tia chớp lượn lờ ngoai cơ thể To Minh, hoa thanh thật nhiều tia chớp hinh
cung lao thẳng đến Tư Ma Tin. Tren bầu trời thậm chi co sấm đanh ầm vang,
dường như sẽ co set giang xuống.
Nhưng Tư Ma Tin la thien tai Thien Han Tong, du tu vi bị To Minh thấy ra la
sắp tới Tế Cốt nhưng nắm giữ cac loại thần thong va phap khi thi khong binh
thường chut nao.
Du la Ảo Ảnh Bạch Lang, hay băng thương trong tay đều khong phải vật binh
thường. Them vao vo số băng tuyết vong quanh ngoai người, đối khang với tia
chớp ngoai người To Minh. Thanh kiếm va bạch thương, Hoa Phong va soi trắng,
khiến trận đấu nay tuy chưa tới đỉnh cao nhất nhưng khong cach xa bao nhieu.
Đay la trận chiến rất kho quyết định thắng bại trong thời gian ngắn. Tu vi của
To Minh so với Tư Ma Tin, coi như cung cảnh giới nhưng cấp bậc thi thấp hơn
chut.
Nhưng hắn la người lấy chin trăm chin mươi chin sợi mau Khai Trần, cang hiểu
ro cach tĩnh tam, co thể hợp cung bổn mệnh thần thong va phap khi, đủ sức đấu
với bất cứ ai dưới Tế Cốt.
Khi kiếm nhỏ xanh va băng thương, sấm set va băng tuyết lại lần nữa đụng độ
hoa thanh ra tiếng chấn, To Minh bỗng lui lại vai bước. Biểu tinh của hắn luon
binh tĩnh như vậy, khi lui lại tay phải sờ vao trong ngực, khi nang len thi
trong tay xuất hiện đan dược hinh tron.
Trong đan dược giống như la phong ấn một mảnh băng hoa, thoạt trong tran ngập
yeu dị, tỏa ra khi lạnh va anh sang am u.
Vật đo chinh la Đoạt Linh Dược của To Minh.
Dược nay sau khi hắn luyện thanh chỉ dung một lần, la luc trị thương cho
Phương Mộc. Kỳ thật trong chiến đấu lấy ra vật nay coi như la lần đầu. Đoạt
Linh Dược vừa ra lập tức xoay tron bay len. Theo To Minh chỉ hướng Tư Ma Tin,
dược hoa thanh cầu vồng lao thẳng tới đối phương.
Giay phut To Minh lấy ra Đoạt Linh Dược thi sắc mặt Tư Ma Tin lại biến đổi,
cang nghiem tuc hơn. Y nhin đan dược trong tay To Minh, lui lại vai bước, mắt
lộ tia sang kỳ lạ.
Cung luc đo, y ha to miệng ha hơi ra ngoai, từ trong miệng y bay ra một con
trung đen nhỏ xiu. Trung nhỏ dai như gậy nhỏ cỡ một ngon tay, nếu khong phải
no mấp may gấp khuc thi rất kho nhin ra vật đo la trung.
Trung nhỏ bay ra, than thể mở rộng ra. Chỉ thấy tren than thể gậy nhỏ bỗng
xuất hiện bốn đoi canh mỏng, cai đầu thi tỏa ra anh sang xanh, trong kha la
kinh dị.
Con trung vừa xuất hiện lập tức phat ra khi thế hung ac, con co tiếng vu vu
choi tai xuyen nao.
Trung nhỏ hoa thanh luồng sang xanh, khong nhao hướng Đoạt Linh Dược ma xẹt
qua no lao thẳng tới To Minh.
Con trung co thể noi la vật quý gia trừ nui bảy sắc của Tư Ma Tin. Y chỉ mới
co được trung nay khong lau, thật khong dễ dang cung no co lien hệ tinh thần.
Y từng thi nghiệm trung nay nhiều lần, co thể noi Tư Ma Tin con chưa thấy qua
co vật nao ma con sau khong xuyen qua được, y thử rất nhiều lần, lần nao cũng
vậy.
Nếu khong phải To Minh co giap Thần Tướng, tất cả cong kich thần thong bề
ngoai rất kho trọng thương hắn, Tư Ma Tin sẽ khong sử dụng trung nay. Bay giờ
y khong them để ý trực tiếp đối mặt cai thứ quai dị ro rang la Man Chủng y
phong ấn trong người Phương Mộc, chỉ cần giết To Minh l được, khong thi trọng
thương hắn, đanh rơi tu vi.
Cứ thế, đợi khi Tư Ma Tin thanh cong đi ra Thien Han Động tiến vao Thien Mon,
mặc kệ To Minh tu luyện nhanh bao nhieu cũng sẽ khong sinh ra uy hiếp với y
nữa.
Đoạt Linh Dược va con trung nhỏ lướt qua nhau. Ben Tư Ma Tin, khoảnh khắc Đoạt
Linh Dược đến thi y cắn đầu lưỡi, tiến len một bước, hoa thanh huyết ảnh dung
hợp với mau phun ra, như la từ thực chất biến thanh sương khoi tản ra ngoai,
co thể tranh đi uy lực Đoạt Linh Dược.
Nhưng khi y sắp tranh đi thi Đoạt Linh Dược chợt ngừng giữa khong trung, lực
hut mạnh mẽ khiến Tư Ma Tin kinh ngạc phat ra từ Đoạt Linh Dược. Lực hut nay
bao phủ sương đỏ xung quanh, khiến sương mu ro rang bị hut đi.
Sương mu khong ngừng giay dụa, lộ ra khuon mặt Tư Ma Tin. Sắc mặt y co nỗi
chấn kinh, cắn răng, sương khoi đỏ lập tức tach ra hoa thanh hai phần, một lần
bị Đoạt Linh Dược hut đi, phần khac thi nhanh chong xoay tron, ở phia xa lại
hoa thanh Tư Ma Tin, mặt tai nhợt, hit ngụm khi.
"Đay la bảo vật gi thế nay!!!"
Cung luc đo, ben To Minh cũng la chấn động tinh thần, vội vang lui ra sau.
Nhưng mặc kệ tốc độ của hắn nhanh cỡ nao cũng khong thể tranh khỏi trung nhỏ
bay nhanh tới.
Trung nhỏ chớp mắt tới gần đụng chạm với kiếm nhỏ xanh, đụng kiếm bay ra, no
lại lần nữa tới gần. Ngay cả tia chớp quanh người To Minh cũng khong lọt vao
mắt trung nhỏ, mặt kệ người bị tia chớp quấn quanh, khong giảm tốc độ, oanh
một tiếng, no xuyen thấu giap Thần Tướng của To Minh!
Mắt thấy no sắp nhập vao người, nhưng luc nay bỗng vang tiếng chuong ngan phat
ra từ người To Minh.
Chinh la To Minh trong luc nguy cấp, giữa giap Thần Tướng va cơ thể đem Ham
Sơn Chuong biến ảo, rốt cuộc chặn được sau tấn cong.
Tiếng chuong vang vọng, khoe miệng To Minh tran mau tươi, lien tục lui ra mười
mấy met.
܄Ѓla sau gi thế nay!" Hắn noi ra cau nay gần như cung luc với Tư Ma Tin.
Giờ phut nay, cảm giac kỳ quai đột nhien sinh ra trong long To Minh. Thậm chi
phia Tư Ma Tin cũng dang len nỗi long khiến người kho thể tưởng tượng.
"Hai người họ…thật giống nhau…" Phương xa trong đam người, khong biết la ai
thi thao noi.